Đấu Thần

Chương 990: Quyết Đấu Chính Thức




Trong kết giới, Đấu Thần bố kết kết giới hoặc là cường giả được phong hào Đấu Thần sẽ có thủ đoạn điều khiển năng lượng của kết giới, vì vậy có thể nói là tồn tại vô địch trong kết giới. Hiện tại Lý Dật rất bức thiết muốn biết chủ nhân của kết giới này. Nếu như chủ nhân của kết giới này là Long Tà, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng.

- Có quỷ mới biết rõ, nhưng đây nhất định không phải là kết giới của

Long Tà, hắn cũng không có loại thủ đoạn này, nếu hắn có, chỉ sợ cũng sẽ không chịu hòa đàm.

- Cái đó cũng chưa chắc, nói không chừng Long Tà chính là cố ý mượn hoà đàm hốt gọn tất cả chúng ta!

- Kết giới cường đại như vậy, ta cũng cảm thấy không phải Long Môn có thể làm được.

Lam tông chủ, Úc môn chủ và Phong thiếu tông chủ ở một bên la hét ầm ĩ không ngớt, Lý Dật thì chỉ quan tâm đến chủ nhân của kết giới và những người nào bị thu nạp vào trong kết giới.

Ngưng thần cảm thụ thoáng qua, phạm vi của kết giới này vô cùng rộng lớn, căn bản không cách nào cảm giác được điểm cuối cùng, số lượng cường giả ở trong này cũng không ít, trong vài dặm tối thiểu có mấy ngàn cường giả đấu khí đủ loại cấp bậc tồn tại, mật độ này tương đối đáng sợ.

- Hoan nghênh tiến vào Tu La giới!

Bỗng nhiên một thanh âm từ phía chân trời truyền đến, thanh âm này, rất nhiều người đều có thể nghe được, đó là thanh âm của Long Tà.

Mặc dù đã mơ hồ đoán được kết giới này chính là Tu La giới, nhưng biết được sự thật này từ trong miệng Long Tà, Lý Dật vẫn không khỏi rùng mình. Quả nhiên là Tu La giới, như vậy phiền toái càng lớn hơn rồi!

- Long Tà, ta đã để ngươi bỏ chạy một lần, có gan thì đánh qua đây, đừng đứng im sử dụng truyền tống ngọc bài, rất mất nhân phẩm đấy!

Lý Dật lớn tiếng kêu la khiêu khích về hướng chân trời.

- Ha ha ha.

Cùng với một tràng cười dài, một đạo hư ảnh từ phía chân trời chậm rãi hiện ra, quả nhiên là Long Tà. Lúc này Long Tà đắc ý tới cực điểm, tự phụ chắp tay sau lưng, phía sau hắn, là hơn trăm tên tinh anh cường giả của Long Môn. Long Tà hoàn toàn không để ý đến mỉa mai của Lý Dật, lạnh lùng nói:

- Lý Dật, ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi đã đánh bại ta sao? Không sai, ta quả thật đã bị trúng kế của ngươi, bị ngươi vây khốn trong băng cầu, chỉ có điều nếu một băng cầu nhỏ bé như vậy có thể vây khốn được ta, ta còn là Long Tà nữa không? Sở dĩ ta không đánh phá băng cầu, tiếp tục quyết đấu, là vì ta muốn nhân cơ hội dẫn các ngươi tiến vào năm trăm dặm bên ngoài Long Thành, chỉ có tất cả cường giả ở trong khu vực này mới có thể bị thu nạp vào trong Tu La giới.

- Phạm vi năm trăm dặm?

Con số này khiến tất cả cường giả đều hít một ngụm lãnh khí. Nếu đúng như lời Long Tà đã nói, ba nhánh đại quân của tam đại tông môn lúc này đều ở trong phạm vi năm trăm dặm của Long Thành, cũng chính là tinh anh chủ lực của tam đại tông môn lúc này đều ở trong Tu La giới?

Nếu chuyện như vậy thì nghiêm trọng rồi!

- Long Môn chủ quả nhiên có khẩu vị quá lớn.

Trong lòng Lý Dật mặc dù kinh hãi, trên mặt vẫn tận lực che giấu, thản nhiên nói:

- Muốn một hơi nuốt trọn tam đại tông môn, khẩu vị của Long Môn chủ quá lớn, coi chừng tiêu hóa không được.

- Vẻn vẹn chỉ có hơn mười vạn quân đội, Long Môn ta vẫn có năng lực tiêu hóa, cái này cũng không làm phiền Lý Dật các hạ hao tâm tốn sức, bởi vì không lâu nữa, ngươi cũng không cần hao tâm tốn sức, khi đó ngươi đã là một cỗ thi thể rồi. Ha ha ha!

- Long Môn chủ, ngươi định mượn nhờ lực lượng của Tu La môn sao!

Lý Dật thăm dò nói.

- Còn cần vận dụng lực lượng của Tu La môn sao? Chỉ cần trong Tu La giới, dựa vào lực lượng của Long Môn ta cũng đủ đối phó với các ngươi rồi..

Lời này của Long Tà hơi có chút miễn cưỡng, nếu như có thể mượn nhờ lực lượng của Tu La môn, Long Tà làm sao có thể cự tuyệt, hắn nói như vậy, hiển nhiên là vì cường giả của Tu La môn có nỗi khổ gì đó, không cách nào trực tiếp ra mặt. Điều này làm cho Lý Dật hơi yên tâm một chút, nếu không có cường giả Tu La môn quỷ dị viện thủ, cho dù đang ở trong kết giới Đấu Thần, Lý Dật cũng tin tưởng với thực lực của tam đại tông môn, nhất định sẽ có cách thoát khỏi vây khốn.

Bản thân Lý Dật cũng không phải lần đầu tiên đối diện với Đấu Thần kết giới, huống chi còn có thể vận dụng nhiều lực lượng như vậy, hắn thật sự không tin mấy chục đấu khí cường giả sẽ bị một kết giới nhỏ bé như vậy tiêu diệt.

- Nếu đã như vầy, Long Môn chủ còn nói lời vô dụng làm gì?

- Ta cần gì sốt ruột, người sốt ruột chính là các ngươi…Trước hết cứ nhốt các ngươi vài ngày, áp chế nhuệ khí của các ngươi, quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay Long Môn ta, nếu như ta nguyện ý, hoàn toàn có thể vây khốn các ngươi cả đời, các ngươi phải vĩnh viễn ở lại trong Tu La giới! Ha ha ha!

Long Tà lại cười như điên, dáng vẻ đắc ý đầy gian kế.

Hắn nói vậy khiến Lý Dật càng thêm yên tâm, với phong cách hành sự của

Long Tà, nếu quả thật có năng lực kia chỉ sợ không dùng đến mồm mép đã trực tiếp tiêu diệt tất cả đệ tử môn chủ của tam đại tông môn. Hắn sở dĩ không làm, chỉ có một loại giải thích, đó là hắn cũng không phải Tu La giới chủ, căn bản không thể điều khiển năng lực của Tu La giới. Nhưng hắn thật sự có khả năng giam giữ bọn họ mấy ngày. Một khi đệ tử của tam đại tông môn bị nhốt mấy ngày, ý chí chiến đấu không khỏi bị hạ thấp, đến lúc đó Long Môn nắm giữ quyền chủ động lại tùy thời quấy rối một phen, ưu thế của tam đại tông môn sẽ tan rã.

Còn về chuyện bị vây khốn cả đời, loại chuyện ma quỷ này, Lý Dật đương nhiên không tin. Mặc dù nói trong kết giới Đấu Thần cường giả là vô địch, nhưng Đấu Thần kết giới, bất luận bố kết hoàn mỹ bao nhiêu, chắc chắn cũng sẽ có nhược điểm, dựa vào những cường giả này và mấy chục vạn hậu viện cường đại, Lý Dật tin tưởng nếu như bọn người Long Tà thật sự không quan tâm, không đến mấy ngày, bọn họ sẽ nghĩ cách thoát ra.

Cho nên Long Tà lúc này không động thủ không phải không muốn, mà là vì hắn không thể.

- Long Tà, ngươi vì thiết hạ bẫy rập này mà phải mượn kết giới của Tu

La giới, chuyện này chỉ sợ cũng hao phí không ít tâm tư. Đáng tiếc, cuối cùng ngươi vẫn không thể mượn quyền khống chế của Tu La giới, cho nên muốn giết chúng ta, tựa hồ Long Môn còn phải hi sinh không nhỏ.

Tâm tư bị Lý Dật đoán đúng, sắc mặt Long Tà lập tức trở nên khó coi, oán hận nói:

- Lý Dật, ngươi cũng không cần dùng ngôn ngữ hù dọa ta, không sai, ta không có năng lực có được toàn bộ lực lượng của Tu La giới, nếu không các ngươi đã sớm trở thành bột mịn rồi. Nhưng ta lại có ưu thế các ngươi không cách có được, đó là có thể ra vào Tu La giới bất cứ lúc nào, hừ, chỉ dựa vào điểm này, các ngươi nhất định phải chết!

Điểm này, Long Tà ngược lại không hề khoác lác, khống chế chìa khóa ra vào Tu La giới, Long Môn có thể dựa theo ý đồ của mình tùy thời xuất nhập, quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay Long Môn, ba đại tông môn xác thực đang ở vào vị trí phi vô cùng bất lợi.

- Long Tà, đó là chuyện giữa ngươi và tam đại tông môn, ta hiện tại chỉ muốn biết, quyết đấu của chúng ta vẫn tiếp tục, hay là ngươi thừa nhận mình thua?

- Ta thua? Buồn cười, ta giả vờ thua chỉ là vì muốn dẫn các ngươi tiến vào phạm vi trong vòng năm trăm dặm của Tu La giới ở Long Thành, ai nói ta thua…Lý Dật, đây là ngươi muốn kích ta tiếp tục quyết đấu với ngươi, được thôi, nếu ngươi đã nóng lòng muốn xuống địa ngục, ta sẽ thanh toàn cho ngươi.

Lý Dật phóng người lên, lơ lửng trước mặt Long Tà và hơn trăm cường giả Long Môn, vẻ mặt lạnh lùng không che giấu:

- Vậy thì bắt đầu đi!

- Hừ!

Long Tà hừ lạnh, khoát tay áo, ý bảo Long Môn cường giả sau lưng thối lui.

Quyết đấu hiện tại mới xem như chính thức bắt đầu!

Chuyện nhục nhã ăn phân đối với Long Tà mà nói là không cách nào thừa nhận, thừa dịp trên thế giới này chỉ có một mình Lý Dật biết rõ, hắn nhất định phải giết hắn, bằng không chuyện này lan ra ngoài, hắn làm sao có thể trở thành tổn tại “Vĩnh cửu bất hủ” của Thần chi lĩnh vực. Hơn bất cứ lúc nào, Long Tà rất muốn giết chết kẻ đang đứng trước mặt mình.

Lý Dật cũng đồng dạng như vậy, tiêu điểm và hạch tâm của loạn tông môn đều nằm trên người địch nhân trước mặt, giết chết hắn mới có thể cởi bỏ tất cả mâu thuẫn, mới có thể không phụ sự ủy thác của Đấu Thần cốc chủ.

Giữa không trung, sát ý sôi trào rất nhanh lây nhiễm đến tất cả chư vị cường giả bên trong Tu La giới, bọn hắn đã quên tình cảnh lúc này, lực chú ý hoàn toàn đã bị quyết chiến của hai đại Đấu Thần đỉnh phong thu hút.

Một người là cường giả có quyền thế nhất của Thần chi lĩnh vực, một người là cường giả thanh tú mới quật khởi trong mấy tháng ngắn ngủi, quyết chiến của hai đại Đấu Thần đỉnh phong không nghi ngờ gì có thể thay đổi lịch sử của Thần chi lĩnh vực, và ảnh hưởng đến cực diện lợi ích của năm đại tông môn.

Đấu khí đen đặc bắt đầu tràn ngập, hoàn toàn che đậy thân thể Long Tà.

Lý Dật lại xuất chiêu trước, một đạo Thiên Ma đấu khí màu đỏ thẫm, không có bất kỳ chiêu trò gì đánh về hướng Long Tà. Đấu khí đối oanh, với lực lượng cực hạn bức bách đối phương dùng lực lượng đồng dạng đối kháng, đây là đọ sức thực lực, cũng là sách lược chính xác nhất lúc này của

Lý Dật.

Quyết chiến làm nóng người bên ngoài Tu La giới, từ tiêu hao đấu khí mà nói, Lý Dật lấy phòng thủ chiếm cứ ưu thế, hiện tại hắn cần dùng công kích để tiêu hao thực lực lớn nhất của đối phương.

Cũng không chú ý tới sách lược này của Lý Dật, lúc này Long Tà lại hiểu lầm đây là đấu pháp liều mạng của Lý Dật trong khốn cảnh hiện tại, với cá tính của hắn, đương nhiên không chịu để Lý Dật đánh bại tại đây, bởi vậy cũng không sáng suốt lựa chọn phòng ngự để bảo tồn thực lực, mà triển khai đấu khí đối oanh với Lý Dật.

Đấu khí đối oanh, đây là phương thức công kích đơn giản nhất, nguyên thủy nhất của đấu khí cường giả, cũng là cách tiêu hao thực lực đấu khí lớn nhất của đối phương.

Từng đạo đấu khí được Lý Dật và Long Tà mãnh liệt đánh ra, mạnh mẽ nổ vang giữa hai bên, tạo ra từng đoàn đấu khí hỏa diễm cực lớn, chỉ có điều ngọn lửa này nhìn không đẹp lắm, mảnh vỡ đấu khí màu đen mang theo khí tức tử vong và khắc nghiệt, điên cuồng quấy nhiễu toàn bộ thiên địa.

Đồng dạng là Đấu Thần đỉnh phong, mặc dù năng lực thực chiến có cách biệt một chút, nhưng tu vi đấu khí lại không kém bao nhiêu, bởi vậy loại đấu khí đối oanh này tựa hồ cũng không thể tạo ra tác dụng mang đến chiến thắng trong một kích. Về điểm này, Lý Dật và Long Tà đều biết rất rõ. Hai bên tựa hồ đều cố gắng tiêu hao thực lực của đối phương trước, sau đó lại dùng đòn sát thủ dành cơ hội chiến thắng, cho nên giống như có sự ăn ý, đối oanh cũng trở nên kịch liệt dị thường.

Lúc này ở trong Tu La giới, Phong thiếu tông chủ cũng không còn cuồng ngạo như trước, hắn dù sao còn trẻ, kinh nghiệm không nhiều lắm, lúc này sớm có chút bối rối không cách nào ức chế, thấy Lý Dật và Long Tà kịch liệt đối oanh đấu khí, không khỏi lo nghĩ hỏi Lam tông chủ và Úc môn chủ:

- Lý Dật có bao nhiêu phần thắng?

Vấn đề này, Lam tông chủ và Úc môn chủ rất khó trả lời, cường giả quyết đấu, dưới tình huống thực lực ngang nhau, biến số thật sự quá nhiều, nếu so về vũ khí, tâm tư nhạy bén, đan dược hay giảo quyệt thậm chí còn cần nhờ một chút vận khí.

- Phong thiếu tông chủ yên tâm đi, Lý Dật có Thiên Tủy dịch của chúng ta tương trợ, đối oanh đấu khí như vậy đối với hắn mà nói chỉ có lợi không có hại.

Cuối cùng Úc môn chủ yếu ớt an ủi.

Sau khi đối oanh hơn trăm đạo đấu khí, lúc này Lý Dật mới vội vàng thối lui hơn mười mét rồi dừng lại.

- Thế nào, đấu khí kiệt quệ không thể tiếp tục được nữa sao!

Long Tà tỏ vẻ khiêu khích nhìn Lý Dật, dáng vẻ đắc thắng.

- Ngươi cảm thấy có thể sao?

Lý Dật bất động thanh sắc, vẻ mặt bình tĩnh nhìn không ra sắc thái:

- Bây giờ thử xem đấu kỹ của ta có lợi hại không!

- Được! Vậy chúng ta so đấu kỹ.

Long Tà vui vẻ đáp ứng. Thủ quyết biến đổi, đấu khí màu đen lượn lờ quanh thân hóa thành vô số đao hình, lưỡi đao màu đen giống như thực chất, không ngừng phát ra thanh âm kim thiết.

Súc thế vốn lại là sở trường của Lý Dật.

- Huyết Nguyệt Cuồng Cương.

Cùng với đấu kỹ súc thế này của hắn, khí thế giữa thiên địa bỗng nhiên biến đổi, bầu trời bên trên Tu La giới bỗng nhiên sinh ra đạo đạo thiểm điện huyết sắc. Từ khi tấn thăng đến phong hào Đấu Thần, đồng dạng cũng là một chiêu Bạch Hổ đấu kỹ “Huyết Nguyệt Cuồng Cương” nhưng uy lực ẩn chứa trong đó lại hoàn toàn khác biệt, điểm này cũng có thể thấy được từ thiểm điện nhấp nháy kinh người giữa tầng mây trên không trung.