Đấu Thần

Chương 974: Phong Tông Chủ




Phong tông chủ quả nhiên vẫn tại thư phòng, trước mặt hắn là một chồng công văn, cơ hồ đem cả người hắn đều che kín.

Lý Dật nhìn thấy như vậy, xem ra tông chủ làm cũng không phải nhẹ nhàng như vậy, đổi thành Lý Dật, sau khi nhìn thấy chồng công văn như vậy có lẽ bị ung đầu lên mất.

- Phụ thân, đây là Lý Dật.

Phong tông chủ lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn Lý Dật một cái, đứng dậy, cười nói:

- Lý Dật các hạ, hoan nghênh đến Phong tông, ngày trước cũng may khuyển tử được các hạ cứu, ta đây làm cha, thật sự là vô cùng cảm kích, đại ân này không có lời nào cảm tạ hết được, Lý Dật các hạ nếu có việc gì, phong tông nhất định tương trợ.

Phong tông chủ thân hình cao lớn, mày rậm, mũi thẳng, mục quang sáng ngời, đều lộ ra uy nghiêm thượng vị giả.

- Phong tông chủ quá khen, cứu thiếu tông chủ là trách nhiệm của tại hạ.

Phong tông chủ nhìn kỹ Lý Dật:

- Đứng Nam tính cách bướng bỉnh, vì hôn nhân, mà gây ra bao chuyện, còn suýt nữa lâm vào đại họa. Lý Dật các hạ tuy tuổi còn trẻ, nhưng vừa nhìn là biết là nhất biểu nhân tài rồi, nếu hắn bằng nửa ngươi ta cũng an tâm rồi.

Lý Dật là người của hai thế giới, có lịch duyệt phong phú, làm sao Phong đứng Nam có khả năng bằng được. Phong tông chủ tán dương Lý Dật, hắn lúc này cũng chỉ là đạm đạm cười, nói:

- Thiếu tông chủ tướng mạo anh tuấn, là nhân tài hiếm có, tại hạ sao bằng được... Không dối gạt Phong tông chủ, tại hạ đêm khuya mạo muội đến quấy nhiễu, thật đúng là có sự yêu cầu phong tông chủ, không biết có thể cùng phong tông chủ nói chuyện một mình hay không?

Phong tông chủ phất phất tay, đuổi Phong đứng Nam cùng hai nữ đệ tử phong tông đứng hầu đi ra, lúc này mới nói:

- Lý Dật các hạ là vì việc của thất tinh tông cùng song kiếm môn mà đến đây sao?

Lý Dật thử nói:

- Phong tông chủ minh giám. hôm nay thất tinh tông chính tại ngày sinh tử tồn vong, mong tông chủ ra mặt cứu thất tinh tông.

Phong tông chủ là người thông tuệ, đã sớm liệu Lý Dật sẽ nói như vậy, lập tức mặt lộ vẻ khó xử, mời Lý Dật ngồi xuống, sau đó mới chậm rãi nói:

- Theo lý thuyết Lý Dật các hạ có đại ân với phong gia, cứu viện thất tinh tông là việc nghĩa phải làm. Nhưng việc này quan hệ ta phong tông hưng suy, ta lại là phong tông tông chủ, vô luận chuyện gì, đều phải lo lắng đến phong tông, mà không thể dùng công làm việc tư được.

- Phong tông chủ nói tại hạ hiểu, nhưng việc tại hạ nói cũng thực sự không phải là muốn phong tông xuất binh hiệp trợ thất tinh tông chống lại song kiếm môn, mà là có mưu đồ khác. Ta cam đoan phong tông chẳng những không có tổn thất, còn còn có lợi ích rất lớn.

- A?

Phong tông chủ ánh mắt sáng ngời, cười hỏi:

- Là như thế nào?

- Phóng nhãn thần chi lĩnh vực hôm nay, một hồi phân tranh chỉ sợ là không cách nào tránh khỏi. Thất tinh tông cùng song kiếm môn tranh đấu nhìn như chỉ là chủ tông cùng phụ thuộc tông chi tranh. Nhưng thực ra cửu huyền tông, lục cực môn đã sớm nhìn vào, trước mắt sở dĩ án binh bất động, chính là muốn cho thất tinh tông làm tiêu hao thực lực song kiếm môn cùng Long Môn, sau đó bọn họ liên thủ công kích Long Môn, điểm này, chắc hẳn Phong tông chủ so với tại hạ rõ ràng hơn nhiều. Cho nên, phong tông liền có thể lợi dụng điểm này.

- Lý Dật các hạ, ngươi nói, Phong tông làm như thế nào mới có thể có lợi?

Phong tông chủ đã hoàn toàn bị lời lẽ của Lý Dật hấp dẫn, hắn nghiêm túc nhìn Lý Dật, tựa hồ muốn từ trong ánh mắt Lý Dật nhìn ra ý đồ chân thật.

- Phong tông từ trước đến nay ở vị trí trung lập, mà Long Môn, song kiếm môn thì cùng cửu huyền tông, lục cực môn không hòa thuận, cho nên Long Môn cùng song kiếm môn đang cùng cửu huyền tông lục cực tông đang điều binh đánh nhau. Đây là cơ hội Phong Tông, chỉ cần Phong tông công kích Long Môn, cần thì có thể tiến quân thần tốc, thẳng đến Long thành.

Phong tông chủ không khỏi khẽ gật đầu, nhưng lập tức lại lắc đầu:

- Lời này tuy là không giả, nhưng coi là đến long thành, với thực lực phong tông, chỉ sợ không tiêu hóa được Long Môn.

- Phong tông chủ thông tuệ, chẳng lẽ còn cần tại hạ nói rõ sao? Chỉ cần phong tông vừa động, lục cực môn cùng cửu huyền tông sao có thể nhẫn nại được, thế tất phóng ra. Đến lúc đó tình thế là song kiếm môn bị thất tinh tông níu kéo, mà Long Môn thì ba mặt thụ địch. Bọn họ chỉ biết gần đây cùng lục cực môn, cửu huyền tông giao chiến, còn phong tông gặp được lực cản nhỏ nhất, có thể nói căn bản là không có. Đến lúc đó chỉ cần đánh hạ Long thành, những thứ khác không nói, chỉ cần tài sản dự trữ trong Long thành, cũng đủ để vượt tổn thất chiến tranh mà Phong tông bỏ ra.

Lý Dật lấy lí do thoái thác làm cho Phong tông chủ thật sự có điểm tâm động. Là tông chủ trong sáu đại tông môn, nói phong tông chủ không có dã tâm là không có khả năng. Lý Dật phân tích xác thực là rất có đạo lý, từ ngàn năm nay, phong tông cùng Long Môn giáp nhau, luôn luôn phải đề phòng, nhất là tình thế khẩn trương như hôm nay, Long Môn càng đem lực lượng tinh nhuệ đến biên cảnh của cửu huyền tông cùng lục cực tông.

Long Môn mặc dù ở thần chi lĩnh vực là một nhà độc đại, hơn nữa Long môn ở giữa chiếm ưu thế, nhưng ở góc độ nào đó cũng là hoàn cảnh xấu, hắn tứ phương tiếp giáp bốn đại tông môn, một khi chiến tranh toàn diện sảy ra, Long Môn sẽ rơi vào cảnh ba mặt thụ địch.

Phong tông đột tập, đừng nói Long Môn không thể tưởng được, chính là lục cực môn cùng cửu huyền tông chỉ sợ cũng không ngờ tới

- Không thể tưởng được, Lý Dật các hạ mới bằng tuổi này mà đã có kiến thức như vậy, ha ha ha, nghe buổi nói chuyện này, bằng đọc sách mười năm.

- A.

Phong tông chủ tán dương, Lý Dật từ chối cho ý kiến.

Buổi nói chuyện làm nhiệt huyết xúc động, lập tức có hành động. Hơn nữa Lý Dật dù sao cũng thân phận là đệ tử thất tinh tông, lần này có lý do xúi dục các tông môn đại chiến, để cho thất tinh tông thoát khỏi khốn cảnh.

- Thời cơ có thể rất nhanh trôi qua, lục cực môn cùng cửu huyền tông tùy thời có thể hướng Long Môn khai chiến, phong tông chủ cần phải quyết định thật nhanh

- A.

- Lý Dật các hạ yên tâm, ta sẽ mau chóng triệu trưởng lão hội, chỉ cần trưởng lão hội thông qua quyết nghị, phong tông lập tức phát binh tấn công Long Môn, chỉ có điều... Chỉ có điều vài vị trưởng lão phong tông có chút bảo thủ, chỉ sợ sẽ không đơn giản làm ra loại quyết định này.

Phong tông chủ nói thẳng ra.

Lý Dật cười, nói:

- Cái trưởng lão hội này không cần mở, không dối gạt phong tông chủ, tại đã gặp phong tông tám vị trưởng lão rồi.

Lý Dật dùng danh nghĩa Phong đứng Nam mời rượu bát đại trưởng lão, chuyện này cũng sẽ không dấu diếm được tai mắt phong tông chủ, nhưng kế tiếp Lý Dật nói ra vấn đề khiến cho phong tông chủ mở rộng tầm mắt. Lý Dật nói:

- Tám vị trưởng lão đều đã đồng ý kế hoạch tấn công Long Môn.

- Bát đại trưởng lão đồng ý xuất binh sao?

Phong tông chủ kinh ngạc, tựa hồ là hồ nghi nhìn Lý Dật.

- Không sai, bát đại trưởng lão nhất trí, lại lập uỷ dụ... Ách, ủy nhiệm tại hạ làm đại tướng tiên phong, thỉnh phong tông chủ xem qua.

Giấy trắng mực đen, tám cái chữ kí quen thuộc hiện ra, làm phong tông chủ triệt để như đang phát mộng. Điều này sao có thể?

- Lý Dật các hạ, ngươi làm thế nào thuyết phục được bọn họ?

Sau nửa ngày, phong tông chủ mới hồi phục tinh thần lại. Nếu muốn thuyết phục bát đại trưởng lão nhất trí xuất binh đột kích Long Môn, đừng nói là thiếu niên ngoại tông, mà ngay cả chính là hắn phong tông chủ chỉ sợ cũng không thể khiến bát đại trưởng lão cùng đáp ứng như vậy.

- Bởi vì lời tại hạ đề nghị có đạo lý, hơn nữa đối với phong tông mà nói, cũng là cơ hội tốt. Chỉ cần ta dẫn đầu đánh vào Long thành, như vậy sẽ kiếm được lợi ích lớn nhất. Tương lai thần chi lĩnh vực đứng đầu năm đại tông môn chỉ sợ cũng không phải Long Môn, mà là phong tông.

Phong tông chủ cười khổ nói:

- Xem ra, ta có thái độ cũng không trọng yếu, nếu là bát đại trưởng lão đều đồng ý, cái sự tình này cũng không có cái gì thương lượng nữa, ngày mai trưởng lão hội thông qua là được.

- Nếu như tại hạ có thể được phong tông chủ ủng hộ, vậy càng hoàn mỹ. Ta sở dĩ làm như vậy, đương nhiên cũng là có chút ít tư tâm, mục đích chĩnh vẫn là vì giải cứu thất tinh tông, nhưng phong tông cũng sẽ có không ít chỗ tốt, loại hợp tác này tất cả mọi người có lợi thì vì cái gì không làm?

Đúng vậy, vì cái gì không làm? Phong tông chủ nhìn uỷ dụ Lý Dật đưa cho, để trên bàn sách, sau đó trịnh trọng ký tên của mình vào.

- Lý Dật, uỷ dụ đề cập đến hai vạn người, đều là phong tông tinh anh, hiện tại giao cho ngươi, ngươi cũng không thể tùy tâm sở dục, cứu thất tinh tông tuy trọng yếu, nhưng cũng phải vì lợi ích phong tông. Ngươi làm được sao?

- Thỉnh phong tông chủ yên tâm, ta nhất định sẽ sử dụng tốt chi đội ngũ này đánh vào Long thành. Bất quá đội ngũ tiếp theo phong tông chủ cũng phải nhanh đuổi kịp, dù sao Long thành sao cũng là trụ sở của Long Môn, chỗ đó có đại lượng tinh anh cường giả của Long Môn, đến lúc đó chỉ sợ còn có một trận đánh ác chiến.

- Đánh Long Môn, phong tông tự nhiên là dùng toàn lực ứng phó.

Nghĩ nghĩ, lại nói: - Để cho Đứng nam làm phó tướng của ngươi nhé, cũng là cơ hội học ngươi một ít bản lãnh. Lý Dật các hạ, ngươi kiến thức làm ta mở rộng tầm mắt, dùng năng lực của ngươi, chỉ sợ không phải một cái thất tinh tông nho nhỏ có thể dung được ngươi. Trên đời này không có vĩnh viễn địch nhân, cũng không có vĩnh viễn bằng hữu, vô luận phong tông cùng các hạ là địch là bạn, xem vào hôm nay chúng ta hợp tác như thế nào.

Hảo phong tông chủ, nhưng hắn lo lắng lại dư thừa, Lý Dật cũng không có tính toán tại thần chi lĩnh vực xưng vương, xưng bá.

- Phong tông chủ nói quá lời, thất tinh tông dã tâm thay thế song kiếm môn mà thôi, tuyệt đối không có dã tâm xưng hùng thần chi lĩnh vực. Về phần ta, ta chỉ là một đệ tử thất tinh tông bình thường, lại càng không có cái dã tâm gì.

- Ha ha ha, mặc kệ có dã tâm hay không, Lý Dật các hạ nhớ kỹ lời của ta là được.

Sự tình có thể được thuận lợi như vậy, Lý Dật tâm tình thật tốt, tự nhiên là đáp ứng.

Cáo biệt phong tông chủ, ra khỏi thư phòng, Phong thiếu tông chủ lập tức đón chào, ân cần dò hỏi:

- Lý Dật huynh đệ, ngươi cùng phụ thân nói cái gì?

- Khái khái.

Lý Dật ho nhẹ hai tiếng, cười nói:

- Thiếu tông chủ, phụ thân ngươi cho ngươi làm phó tướng tiên phong, hắn còn nói muốn cho ngươi đi theo ta học ít thứ. Ngươi... Sẽ không phản đối chứ.

- Ta sao lại phản đối, đại tướng quân, năng lực của ngươi nguyên vốn là trên ta, làm phó tướng của ngươi cũng không phải là điều sỉ nhục.

Một đường nói giỡn, hai người trở lại chỗ ở mới tách ra. Đến nửa đêm, Lý Dật cũng có chút mệt mỏi, lập tức trở lại chỗ ở, ngã đầu nằm ngủ, đêm nay hắn ngủ thật say để hồi phục tinh thần để đối phó với những tình huống xấu.