Nguồn: VipVanDan
***
- Còn gì nữa? Hiện giờ cuối cùng ta đã biết Diệp Thanh Mã đã chết như thế nào.
Ngô Hinh Dư cười khổ nói:
- Xem ra vị Diệp Đại Thiếu gia đó, cho dù không chết trong tay người thần bí vừa rồi, e rằng cũng có quan hệ với lớn với hắn a! Phải biết rằng, người có tư cách mang thứ này chạy đi khắp nơi không quá năm người, nhưng kẻ xuất hiện gần đây cũng chỉ có mình Diệp Thanh Mã mà thôi... Xem ra lần này Diệp gia bị thảm lớn rồi!
Ni Thành khẽ biến sắc mặt nói:
- Tiểu thư, nếu như là vật này, giá trị tuy lớn, có điều... Cũng khó tránh có thểm nguy hiểm a!
Ngô Hinh Dư nhếch môi suy nghĩ một hồi rồi khẽ giọng nói:
- Không sao, thứ này tuy có nguy hiểm cao. nhưng giá trị của nó lại lớn hơn, ta nghĩ bên trên chắc chắn sẽ không bỏ qua vật này... Huống hồ, người đó ngay cả vật này cũng tiện tay quăng ra, vì một nhân vật như vậy đắc tội với một Diệp Gia thì có đáng là gì?
Ni Thành nhíu mày nói:
- Diệp Gia chúng ta không sợ, nhưng còn Bắc Đấu Tông kia...
Ngô Hinh Dư tiện ý nói:
- Bắc Đấu Tông trước giờ tự phụ mình có thân phận hơn người, những chuyện này, họ có tâm lo không? Huống hồ đối với Bắc Đấu Tông mà nói chuyện quan trọng nhất chính là giữ được sự cân bằng của các thế lực trong Đế Quốc, họ sẽ không ngu xuẩn đến mức làm ra những chuyện ảnh hưởng tới sự cân bằng ấy a...
0O0
- Tiểu nha đầu kia rất thông mình!
Lý Dật lướt trong không trung theo một đường cong quỷ dị rồi chầm chậm hạ xuống đất. giọng nói của Xà Tôn Giả vang ngay lên trong đầu hắn.
Lý Dật mỉm cười, nói:
- Ở nơi như Huyết Lang Trấn này, cho dù sau lưng có thế lực lớn thế nào, nhưng ả có thể tạo ra một cơ nghiệp lớn như vậy, có thể không thông mình sao?
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:
Ngươi không sợ ả nuốt trọn luôn quyển trục Công pháp của ngươi sao?
- Ả dám sao?
Lý Dật nhàn nhạt nói:
- Ả là người thông mình thì phải hiểu rằng, nếu như ta có thể giết được Âm Thiên Kiệt, vậy thì giết thểm ả cũng không khó khăn gi. Nếu ả làm tốt chuyện này cho ta vậy thì sau này dĩ nhiên sẽ an nhàn vô sự, nếu ả còn có ý đồ khác, lẽ nào không sợ ta bằng mọi giá sẽ lôi ả ra sao? Huống hồ. hiện tại có thứ này trong tay chẳng khác nào ngồi trên đống lửa nếu ta vẫn giữ lại, nói không chừng ngày nào đó sẽ vì nó mà bị thiệt lớn. Nếu ném nó ra thì lại là một chủ ý tuyệt diệu, dù gì ta đã có Thiên Ma Cửu Biến, ta cũng không thể nào đi tu luyện Vạn Mộc Quyết gì đó.
Xà Tôn Giả lặng lẽ cười:
- Ngươi cũng biết thứ đó nguy hiểm, lẽ nào ngươi không sợ tiểu nha đầu đó bán đứng ngươi? Phải biết rằng, nếu ả đem trả thứ đó cho Diệp Gia có lẽ có thể kiếm được không ít lợi ích mà.
Lý Dật hừ một tiếng, nói:
- Ả không phải kẻ ngu. chắc chắn biết giá trị của thứ này lão quỷ nếu đổi lại là ngươi thứ đó đến tay ngươi liệu ngươi có dễ dàng trả lại cho người ta không?
- Không...
Xà Tôn Giả không cần suy nghĩ mà đáp luôn.
- Chẳng phải cũng vậy sao.
Lý Dật bĩu môi:
- Huống hồ, thế lực đứng sau Phong Lâu này, có lẽ chính là một trong mấy gia tộc của Đế Đô. Cho dù không phải là kẻ thù đối đầu với Diệp Gia nhưng e rằng quan hệ cũng chẳng tốt đến đâu họ mà không cần thứ này mới lạ đấy.
- Đúng vậy, chỉ có điều tiểu quỷ ngươi để họ nâng đở tên Bỉ Lợi này, không sợ hắn bán đứng ngươi sao?
Lý Dật cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta nhìn người còn khá chính xác. tiểu tủ đó đúng là thông mình, có vài phần giống ta lúc còn trẻ, nhân vật như vậy lẽ nào không biết cân nhắc nặng nhẹ sao? Ta cho hắn một cơ hội lớn như vậy, nếu hắn biết trân trọng, sau này ở Huyết Lang Trấn sẽ có thêm thế lực, đối với Lý Gia cũng là điều vô cùng tốt. Nhưng nếu hắn không biết giữ gìn ta có thể diệt cả Dong binh đoàn Huyết Lang, dĩ nhiên cũng có thể diệt thểm một kẻ nhu vậy nữa!
Xà Tôn Giả lẩm bẩm nói:
- Nói như là ngươi động thủ vậy.
Lý Dật cười ngượng nghịu, nhưng lại không đáp lời. hắn lại tăng tốc lao về hướng Vạn Triều Thành.
0O0
Vạn Triều Thành lúc này đang sôi sục, Huyết Lang Trấn và Vạn Triều Thành cách nhau không xa, các quan hệ của đôi bên đều vô cùng chặt chẽ cũng rất phức tạp rắc rối.
Chuyện Long Gia ra tay với Dong binh đoàn Huyết Lang, Âm Thiên Kiệt đã chết, lúc này sớm đã truyền vào trong Vạn Triều Thành qua mọi nẻo đường. Lúc này thế lực các bên đều đang theo dõi chuyện này rồi cuộc sẽ ảnh hưởng thế nào đến cục diện của Vạn Triều Thành, thế lực các bên đã phải vô số thám tử tràn vào Huyết Lang Trấn.
Lý Dật không biết phải tổn bao nhiêu sức lực mới có thể đi vòng qua đám thám từ này để trở vào thành.
Vốn đĩ nếu là Xà Tôn Giả ra tay, muốn tránh đám người này cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Nhưng hiện giờ vì nguyên nhân đó, Xà Tôn Giả đã không còn tùy tiện sử dụng sức mạnh của mình, điều này khiến Lý Dật cảm thấy khó có thể quen ngay.
Sau khi trờ về Lý Gia, hắn lén lút lén về phòng của mình, rồi cẩn thận kiếm tra khắp lượt, khi đã xác định không có người ngoài vào lúc mình không có mặt Lý Dật mới yên tâm hơn phần nào.
‘Tình hình" của Lý Dật lúc này vẫn đang tiềm tu vì vậy người ngoài mới không đoán những chuyện này có liên quan tới hắn. Bằng không, nếu để người khác biết một gã mới chỉ tu luyện được ba tháng mà ngay cả Đấu Sư Đỉnh phong cũng có thể giết được thì thật không biết sẽ gây ra tai họa gì.
Ngồi xếp bằng trên giường, tạo một ấn ký tu luyện, cùng với nhịp hô hấp. Lý Dật đã chìm vào trạng thái tu luyện.
Những chuyện xảy ra trong hai ngày ở Huyết Lang Trấn khiến tâm cảnh của hắn có chút thay đổi, Lý Dật thậm chí còn thoáng cảm thấy, bản thân nói không chừng lại có đột phá.
Mới bước vào cấp Đấu Giả chưa được mấy ngày, đã lại có cảm giác sắp đột phá. Chuyện này nếu bị người khác biết được, không biết sẽ có bao nhiêu người đố kỵ đến ói máu mà chết.
Đến lúc trời hửng sáng, Lý Dật từ từ thở ra một hơi rồi tỉnh lại thoát khỏi trạng thái tu luyện.
Thoáng đo dự một lát, Lý Dật đã cởi áo ra vết thương mấy ngày trước lúc này cơ hồ đã khỏi hoàn toàn, có điều chưởng ấn ở ngực lại vẫn như một hình xăm trên người, khiến hắn phải nhíu mày lại.
Có điều Lý Dật cũng biết hiện tại nghĩ về những chuyện này cũng không có tác dụng gì, ngược lại hắn khẽ hít vào một hơi rồi lấy hai chiếc Dung giới ra.
Hai chiếc Dung giới này một là của Diệp Thanh Mã để lại, một là của Ám Húc mà hắn cướp ngày đó, hắn vẫn luôn bận rộn nên không có thời gian kiêm tra bên trong rốt cuộc có những thứ gì.
Còn về khi Ám Thiên Kiệt chết, có lẽ trên tay cũng có Dung giới, chỉ có điều lúc đó Xà Tôn Giả đang vội rời khỏi, nên quên mất chuyện này, có lẽ lúc này đã để cho Long Gia chiếm được rồi.
Khẽ cười khổ một tiếng, Lý Dật lấy những thứ có trong Dung giới của Âm Húc ra.
Chỉ thấy gia tài của Âm Húc rất nhiều, ngoài một số thứ linh tinh ra, còn có một đống kim tệ trong đó thứ còn lại chính là các loại dược vật. Nhưng điều khiến Lý Dật hết sức kinh ngạc chính là trong những đồ vật mà Âm Húc cất giấu còn có một đống sách nham nhở. Không ngờ thế giới này cũng có thứ này.
Nhìn những họa sách ấy, Lý Dật chỉ biết cười khổ lắc đầu, rồi quăng đống đó sang một bên.
Chần chừ một hồi. hắn cầm Dung giới của Diệp Thanh Mã lên, đang định dùng thần niệm để dò xét thử bên trong, đột nhiên giọng nói của Xà Tôn Giả vang lên:
- Khoan đã.
Tiếng nói vừa dứt. thân hình hư ảo của hắn đã bay ra, nhíu mày nhìn chiếc Dung giới của Diệp Thanh Mã.
- Sao vậy lão quỷ, ngươi ra đây không sợ bị người khác phát hiện sao?
- Không sao.
Xà Tôn Giả lắc đầu:
- Nếu ta không sử dụng chút sức mạnh nào. vậy thì cho dù đứng trước mặt lão bằng hữu của ta cũng sẽ không phát hiện ra đâu...
Lý Dật thoáng sững sờ, ngay lập tức bất động thanh sắc trợn mắt. uổng phí cho mình cẩn thận như vậy, không ngờ lão quỷ này lại lừa cả mình.
- Thứ này... Cơ hồ có chút vấn đề a!
Phớt lờ cái nhìn trọn trừng của Lý Dật Xà Tôn Giả chăm chăm nhìn vào Dung giới của Diệp Thanh Mã rồi nhàn nhạt nói.
- Nghĩa là sao?
Lý Dật cau mày:
- Không phải nói, chủ nhân của Dung giới vừa chết, Dung giới sẽ trở thành vật vô chủ sao? Còn có thể có vấn đề gì?
- Tiểu tử nông cạn.
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:
- Vừa rồi nếu ngươi nhỏ máu nhận chủ, e rằng đời này của ngươi đừng mong thoát khỏi việc truy đuổi của Diệp Gia.
Lý Dật toát mồ hôi lạnh, nói:
- Có cẩn khoa trương như vậy không?
Xà Tôn Giả khẽ gật đầu nói:
- Chính là khoa trương như vậy đấy nếu ta đoán không sai, bên trong Dung giới có lẽ giấu một mảnh linh hồn của Diệp Thanh Mã. Nếu như vậy, cho dù thứ này rơi vào tay bất cứ người nào vậy thì chỉ cần vừa mở nó ra, dĩ nhiên người của Diệp Gia sẽ cảm ứng được ngay. Còn ngươi à, với thực lực lúc này của ngươi, nếu bị người khác cảm ứng được, trong lúc Bản tôn không thể nào giúp ngươi, ngươi ngoài con đường chết ra thì chẳng còn đường nào có thể đi rồi.
Con ngươi của Lý Dật như rụt lại hắn lại không ngờ rằng, bên trong Dung giới này lại có một cái bẫy như vậy, nếu không phải có Xà Tôn Giả nhắc nhở bản thân nói không chừng đã bị rơi vào bẫy rồi.
Xem ra, người của những gia tộc này quả nhiên vô cùng giảo hoạt, không có ai là dễ đối phó a.
- Vậy hiện tại làm thế nào?
Lý Dật nhìn chằm chằm vào Dung giới nói. Tuy hắn không có nhãn lực gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra, chất lượng của Dung giới này tốt hơn nhiều so với chiếc mà hắn cướp được của Âm Húc. Huống hô, với thân phận của Diệp Thanh Mã mà nói nói không chừng bên trong còn có thứ gì tốt nữa. Dù gì thứ mà hắn tùy tiện lấy ra, cũng đã khiến người khác kinh tâm động phách rồi.
Thân phận Diệp Gia thiếu chủ và đại đệ tử của Bắc Đấu Tông này để ở đâu Lý Dật cũng không tin hắn chỉ có chút thứ mang theo người như vậy.
- Còn có thể làm gì? Thử đi.
Xà Tôn Giả nơ ra một nụ cuời:
- Nếu ngươi không sợ chết thì có thể thử mở nó ra, nhưng nếu ngươi cẩn thận, có thể đợi đến khi ngươi có thực lực đấu trực diện với Diệp Gia rồi hãy mở nó ra.
Lý Dật cười khổ mấy tiếng, đấu trực diện với Diệp Gia? Vậy e rằng phải cấp Đấu Hoàng mới có thể làm được? Đến lúc đó cũng không biết là ngày tháng năm nào rồi.
Cơ hồ vô cùng thích thú với vẻ sầu khổ của Lý Dật sau chốc lát, Xà Tôn Giả mới cười ha hả nói:
- Dĩ nhiên, ngươi muốn mở nó ra cũng không phải hết cách. Cách đầu tiên chính là để Bản tôn mở ra giúp ngươi, có điều nếu như vậy chúng ta sẽ có nguy hiêm bị người khác phát hiện. Còn về cách thứ hai... Ngươi phải chọn một nơi mà người của Diệp Gia không thể nào đi vào, mở ra bên trong đó rồi lấy sạch đồ trong đó và vứt Dung giới đi... Ngươi lựa chọn cách nào?
Cách thứ nhất được Lý Dật bỏ qua trực tiếp, hắn vẫn còn thương tiếc cái mạng của mình, hắn khẽ nhíu mày nói:
- Vậy nơi nào Diệp Gia không thể nào bước vào?
- Tiểu tử ngốc, trước mắt không phải là một cơ hội sao?
Xà Tôn Giả như cười như không nói.
- Cơ hội?
Lý Dật hai mắt sáng lên:
- Đấu Thần Điện... Tế Thần Điện...
Cơ hồ lúc này mọi thứ của Tế Thần Điện đều rất có sức cuốn hút người khác.
- Tiểu tử, muốn sống sót đi ra khỏi Tế Thần điện tiếp sau đây ngươi phải tu luyện cho tốt rồi!
Lý Dật khẽ gật đầu, điều này không cần Xà Tôn Giả nói, hắn cũng rất rõ. Hơn nữa hắn cũng biết, mình còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó chính là hòa nhập các loại Đấu kỹ cấp thấp vào trong Huyễn Sát, nếu như vậy, Huyễn Sát sẽ không còn là những chiêu số khô khan.
Uy lực của Đấu kỹ kết hợp với sự tinh diệu của Huyễn Sát khi hai thứ này kết hợp với này, ngay cả bản thân Lý Dật cũng không thể tưởng tượng, đến lúc đó sẽ có kết quả gì. Nói không chừng lúc đó cho dù là Đấu Sư đứng trước mặt mình cũng chỉ là một trò đùa.
Đang lúc phấn chấn, đột nhiên hắn nghe thấy có tiếng gõ cửa mạnh, sau đó một giọng nói nhàn nhạt vang lên từ bên ngoài cửa:
Lý Dật, hôm nay nếu ngươi còn trốn ta, có tin ta phá thẳng cái cửa nát này ra không?
- Lý Dật.