Đấu Thần

Chương 69: Thiên Hương Lầu




Nguồn: VipVanDan

***

Trên tòa kiến trúc xa hoa ấy, ba chữ lớn ‘Thiên Hương Lầu’ đang không ngừng nhấp nhoáng ánh sáng bóng, dường như đang thể hiện cái bất phàm của nó vậy.

Nhìn thấy ba chữ này, Lý Dật đã hiểu, tại sao đối phương lại chọn nơi này gặp mình.

Nơi này, không phải là nơi lúc trước tiểu Lý Dật thường lui tới sao?

Cảm giác này khiến Lý Dật dở khóc dờ cười, chỉ là không biết tiểu Lý Dật trong Thiên Hương Lầu này có tiếng tăm gì không, những cái khác thì bỏ đi, nếu cố nhân nào đó nhắc lại chuyện nữa đêm không có việc gì cùng nhau ngắm trăng sao, cười nói ngọt ngào, không biết có khi nào bản thân lại lộ ra sơ hở gì không.

Bên kia, Long Ngạo Thiên lại không suy nghĩ nhiều như Lý Dật, hắn chỉ thân thiết kéo Lý Dật bước trên tấm thảm đỏ thắm nhanh chóng bước về cửa của Thiên Hương Lầu.

Hai người vừa tới đây, ngay lập tức đã có bảy, tám nữ tử mặt hoa da phấn ào đến, từng người cơ hồ chỉ hận một nỗi không ấp ngay được đầu của Long Ngạo Thiên và Lý Dật vào ngực họ vậy, Từng cơ thể mềm mại dựa dẫm vào, mùi nước hoa nhàn nhạt xộc tới, những nữ tử này từng người nũng nịu ánh mắt gợi tình vô cùng nóng bỏng, Lý Dật tuy không phải là mèo không ăn vụng cá, nhưng hắn lại không có nhiều hứng thú với sự dung tục này, chỉ là hắn không biết biểu hiện của tiểu Lý Dật ở đây rốt cuộc thế nào, sau đó chỉ có thể mỉm cười, lại không làm những chuyện dư thừa gì.

Ngược lại Long Ngạo Thiên dường như lại rất không quen với tình trạng này, khuôn mặt anh tuấn đã đỏ rực lên, lại cơ hồ không thể nào vứt người nữ tử bên cạnh mình ra vậy.

Cảnh tượng này khiến Lý Dật không nén được lắc đầu, Long Ngạo Thiên này không phải còn là xử nam đó chứ...

- Đi đi đi! Ra bên ngoài đón tiếp khách đi! Long Thiếu gia và Lý Thiếu gia lẽ nào lại thích đám dung tục các cô chứ? Còn không mau đi!

Đúng lúc chuyện bên này đang náo nhiệt, một trung niên nữ tử đã chạy ra từ trong Thiên Hương Lầu, nhanh chóng phe phẩy tay đuối đám nữ tử này đi, đôi mắt ti hí cơ hồ đang nheo thành một sợi chỉ.

Nữ tử này chừng khoảng hơn ba mươi tuối, vẻ mặt phong trần, người nàng phát ra một vị đạo của thục nữ, Đặc biệt là đôi mắt hoa đào khẽ nhướng lên, vô cùng mê hồn, Nhất là phần ngực tràn trề trước mặt, rất cuốn hút con mắt của người khác, chắc rằng khi còn trẻ cũng là một mỹ nữ có nhan sắc.

- Ai da ôi, Lý Thiếu gia của ta a! Sao người lại đành lòng như vậy a... Đã hơn nữa năm nay không đến, nữ nhi của ta sắp bị tương tư đến phát bệnh rồi, Nếu người còn không đến thăm nàng ta, ta lại phải đi Lý Gia các ngài để tìm người rồi!... Long Thiếu gia? Hôm nay ngài đến gặp Hải Tịch sao? Đúng lúc a, Hải Tịch hôm nay vừa sáng sớm tinh mơ đã nhắc đến Long Thiếu gia ngài rồi, Nếu ngài không đến, nàng ta còn sắp phát khùng nữa kìa... Hôm nay hai vị quy khách đến cửa, Thiên Hương Lầu chúng ta đúng là được thom lây a!

Lời nói của nữ tử này cơ hồ đều rất quen với hai người, mà nhìn cách nói của bà ta, cơ hồ Lý Dật và Long Ngạo Thiên đều rất có tiếng tăm ở đây, điểm này khiến Lý Dật trong lòng thầm nơm nớp, có điều đến cũng đến rồi, lúc này không thể đi như vậy được.

Lý Dật bên này đang suy tư, Long Ngạo Thiên bên kia đã cười mắng một câu:

- Lan Ma Na, ngươi lại đùa chúng ta rồi, ngươi thấy hôm nay không phải ta đã đưa Lý Thiếu gia đến rồi sao? Nơi cũ đã chuẩn bị xong chưa?

Người nữ nhân được gọi là Lan Ma Ma cười khanh khách, nói:

- Long Thiếu gia cứ yên tâm, Lan Ma Ma ta làm việc, ngài có thể yên lòng, không những chỗ cũ đã chuẩn bị xong, quy khách của ngài cũng đã được ta dặn người tiếp đãi cân thận rồi.

Long Ngạo Thiên cười ha hả, đi lên phía truớc nắm vào vòng eo nhỏ nhắn của Lan Ma Ma, trều đùa nói:

- Những tiểu cô nương ấy thi hiểu phong tình gi? vẫn là Lan Ma Ma nàng có vị đạo nhất, chỉ bằng hôm nay cứ để Hải Tịch cút sang một bên đi, Lan Ma Ma nàng ở lại cùng ta thế nào?

- Ai da, Đại Thiếu gia của ta a! Ngài không sợ nữ nhi của ta lát nữa sẽ đá ngài xuống giường sao!?

Lan Ma Ma bật cười khanh khách:

- Ngay cả Lan Ma Ma cũng đùa giởn, ngài không sợ Lan Ma Ma tát ngài sao?

Tay phải của Long Ngạo Thiên nhè nhẹ hướng lên trên, rồi bóp chặt một cái, mới khẽ cười nói:

- Lan Ma Ma đánh chết, làm quy cũng phong lưu a!

- Ngài đó, cho dù không làm quy cũng rất phong lưu rồi!

Lan Ma Ma đưa ngón tay khẽ điểm vào ngực của Long Ngạo Thiên, rồi bất động thanh sắc đẩy tay của hắn ra, đi trước vào bên trong:

- Hai vị Thiếu gia xin mời, đừng để đám nữ nhi của ta đợi quá lâu.

Long Ngạo Thiên khẽ gật đầu, đang định đi theo, nhưng hắn nhìn thấy Lý Dật mặt đầy quỷ dị đứng đó, không nén được nói:

- Lý Thiếu gia, có vấn đề sao?

Lý Dật nhìn Long Ngạo Thiên một lượt, trong lòng không nén được thở đài, Mình lần này thật sự là mù mắt rồi, vừa rồi nhìn bộ dạng luống cuống của hắn, còn cho rằng hắn là một thiếu niên ngây thơ nữa kìa, không ngờ sau một lát đã lộ ra bộ mặt thật, người nam nhân này a...

- Không sao, chỉ là không ngờ, Long Thiếu gia lại cũng có hứng thú với Lan Ma Ma a... Khẩu vị này... Chặc chặc...

Lý Dật lắc đầu, vẻ mặt tươi cười nói.

Nụ cười này khiến Long Ngạo Thiên rất gượng gạo, hắn hừ một tiếng, khẽ tiếng nói:

- Lan Hữu Dung người nữ nhân này, ngươi đừng thấy nàng ta tuối đã lớn rồi, nhưng công phu lên giường... Chặc chặc, đừng nhắc nữa... Nếu có cơ hội, Lý Thiếu gia chỉ bằng cũng thử xem.

Lý Dật khẽ nhướng mắt lên, cười khổ một tiếng, nói:

- Ta thì thôi đi, khẩu vị này nặng quá...

Lúc nói chuyện hai người đã đi theo Lan Hữu Dung bước vào trong đại sảnh.

Lý Dật tuy không phải lần đầu tiên bước vào chốn phong nguyệt, nhưng lúc này vào bên trong, hai mắt lại sáng lên, cảnh trí ở trong này khác xa với những nơi phong nguyệt mà mình thường đi kiếp trước.

Chỉ thấy trong đại sảnh là một hồ nước hình tròn, trong ao nước cơ hồ được hứng đầy mỹ tửu, từng mùi hương thom truyền ra từ bên trong, Mấy thiếu nữ thân hfnh mảnh khảnh, khuôn mặt xinh đẹp, lúc này đang phổra thân hình vều kiều của mình trong hổ rượu, mười mấy nam nhân đang cười nham nhờ, Một kẻ trong số đó tay cầm một túi kim tệ lớn, chỉ thấy hắn khẽ quăng một cái, đã có mấy kim tệ bay đến trước mặt một nữ từ.

Nữ tử này nhận lấy kim tệ, nụ cười trên khuôn mặt lại càng trở nên ám muội, nàng chẩm chậm ngụp đầu vào trong rượu, khi xuất hiện lại, đã đến bên cạnh nam nhân ấy, nàng chẩm chậm quấn lấy cổ của nam nhân đó, rồi đã hôn nhẹ nhàng lên.

Hiển nhiên, đây hoàn toàn không phải chỉ đơn giản là hôn, chắc chắn đây có lẽ còn được gọi là mớm rượu.

Xung quanh hồ rượu có đặt một chiếc bàn dài, gần một nữa bàn đã ngồi đầy các khách nhân, trong những khách nhân này, có người là Dong binh người đầy huyết khí, người thì là thương nhân có máu mặt, còn có những nhân vật trông chừng rất có tiếng tăm, Nhưng những nhân vật ấy lúc này không ai không ngồi ở đó, đua tầm chú ý của mình đến trên người nữ tử, người nào cũng thượng hạ kỳ thủ, bận bịu đến say sưa.

Lý Dật liếc nhìn vài cái, đã phát hiện những nữ tử này cơ hồ đều có đặc sắc riêng, so với đám dung tục ngoài cửa, đúng là một trời một vực, Hắn lại không ngờ, trong Vạn Triều Thành lại có nơi như vậy.

Thế nhưng hiển nhiên, với thân phận của Lý Dật và Long Ngạo Thiên dĩ nhiên sẽ không vui vẻ ở nơi này, hai người được Lan Ma Ma dẫn đường, đưa lên cầu thang, đi qua hành lang, Đã bước vào một gian phòng nhỏ.

Gian phòng này ở trên đại sảnh, cơ hồ có thể loáng thoáng trông thấy cảnh dưới lầu, nhưng lại không hề có chút âm thanh ồn ào nào, hiển nhiên được cách âm vô cùng tốt.

Lý Dật sau khí chẩm chậm bước vào, chỉ nhìn thấy một nam tử trông khoảng hơn hai mươi tuối đang ngồi ở vị trí chù vị, Người hắn mặc ý phục màu xanh, sắc mặt có vài phần tai tái, vẻ mặt vô cùng tuấn mỹ kèm theo nụ cười tà mị, mái tóc dài ngang vai, hiện ra có mấy phân phiêu dật bất phàm, cùng với sự tự tin mãnh liệt lộ ra trên người hắn, lại càng tôn thêm vẻ bất phàm của hắn.

Sự xuất hiện của người này khiến trong lòng Lý Dật khẽ giật mình, hắn có thể cảm nhận được, khí tức trên người đối phương bản thân lại hoàn toàn không thể nhìn thấu, cũng không biết rốt cuộc là cường giả cấp bậc nào.

- Tên này tuối còn trẻ, mà đã là Nhị Tinh Đấu Sư rồi!?

Giọng nói của Xà Tôn Giả vang lên trong đầu Lý Dật, hiển nhiên hắn cũng rất đỗi kinh ngạc.

Cho dù Lý Dật nghe thấy lời này, cũng không nhịn được thẩm hít vào một hơi, Tên này xem ra lớn hơn mình vài tuối, nhưng đã là một Đấu Sư rồi, đây mới là thiên tài thực thụ.

Thấy có người tới, người này khẽ ngẩng đầu lên nhìn, nhãn thần hướng về Lý Dật, hắn từ từ đấy hai nữ tử xinh đẹp đang hầu hạ bên cạnh mình ra, rồi lộ ra một nụ cười, nhàn nhạt nói:

- Vị này chắc hắn là Lý Dật Thiếu gia rồi? Quả nhiên bất phàm.

Lý Dật cũng nhàn nhạt cười, nói:

- Không biết vị này là...

Lúc này, Long Ngạo Thiên đã từ phía sau bước vào, hắn nhìn người đó, khẽ gật đầu, rồi cười ha hả nói:

- Lý Thiếu gia, nào, để ta giới thiệu cho ngươi một chút... Vị này là Diệp Thanh Mã của Diệp Gia ở Đế Đô, Diệp Thiếu gia.

Diệp Gia ớ Đế Đô!?

Khóe mắt của Lý Dật khẽ giần giật, không nhịn được phải cau mày.

Theo hắn biết, Diệp Gia của Đế Đô này, cơ hồ là một trong tứ đại thế gia của Đế Quốc Thiên Phong, Bốn đại thế gia ở Đế Quốc Thiên Phong có truyền thừa từ rất lâu, chẳng hạn như Diệp Gia, nghe nói truyênthừa của họ còn cổ xưa hơn cả Hoàng thất của Đế Quốc Thiên Phong vài phân, Bốn đại thế gia này, trước nay đều nắm giữ hơn nữa tài nguyên của Đế Quốc, ngay cả Hoàng thất cũng phải có mấy phần sợ họ, chỉ có điều bốn đại thế gia này trước giờ cũng đều là bất hòa, tranh đấu không ngừng nghi, vì vậy thực lực mới có có bước nhảy vọt.

Diệp Gia, một trong bổn đại thế gia của Đế Quốc, có người lại muốn đến gặp mình, rốt cuộc là vì cái gì?

Cảnh tượng trước mắt khiến Lý Dật hết sức ngờ vực, có điều hắn cũng không dám chậm trễ, ngay lập tức chỉ là khẽ chắp tay, khẽ tiếng nói:

- Thì ra là Diệp Thiếu gia, Lý Dật thất lễ.

Diệp Thanh Mã nhếch miệng cười nhu hòa, chỉ nhàn nhạt nói:

- Lý Thiếu gia không cần khách khí, Diệp mỗ hôm nay mạo muội cầu kiến, phải là ta xin lỗi mới đúng, chỉ có điều nếu đã tới rồi, chỉ bằng mời Lý Thiếu gia ngồi xuống trước đi, Bằng không Diệp Thanh Mã ta lại thất lể rồi sao?

Diệp Thanh Mã miệng nói xin lỗi, thế nhưng lại không hể có ý tạ lỗi, lại tiện tay chỉ xuống, giống như đang ban chỗ ngồi cho người khác vậy.

Lý Dật lòng đầy nghi hoặc, hắn lờ mờ có thể phát giác ra, Diệp Thanh Mã này cơ hồ có chút địch ý với mình, chỉ có điều hai người lần đầu tiên gặp mặt, địch ý này từ đâu mà tới, thật sự không thể nào biết.

Nhưng Long Ngạo Thiên lại sợ không khí ngột ngạt, vội kéo lấy Lý Dật, rồi ngồi xuống ghế.

Đã đến nước này, Lý Dật dĩ nhiên sẽ không vì chuyện nhỏ mà làm mất vui, hắn lại rất muốn biết, Diệp Thanh Mã này hôm nay muốn gặp mình, rốt cuộc là vì cái gì.

Lý Dật đang muốn hỏi, Diệp Thanh Mã bên này đã vỗ tay, nhàn nhạt nói:

- Nếu đã đến đủ rồi, Ngạo Thiên, có tiết mục gì cứ để Lan Ma Ma của ngươi sắp xếp đi.

Long Ngạo Thiên cười ha hả, lại chỉ nhìn Lan Hữu Dung đang đứng ở của gian phòng một cái.

Lan Hữu Dung dĩ nhiên hiểu ý của Long Ngạo Thiên, còn chưa đợi lên tiếng, nàng đã đưa tay khẽ vỗ hai cái.

Chỉ thấy theo động tác của nàng, ngay lập tức có hai nữ tử từ cánh cửa nhỏ hai bên bước tới.

Người bên trái, cả người mặc ý phục màu trắng, dung nhan tú lệ, thần sắc không hề có chút dâm dật nào, ngược lại còn có vẻ thuần khái của một nữ nhi nhà lành, chỉ có điều, bên chiếc váy của nàng lại có một đường xẻ tà như có như không, đường xẻ tà dường như chạy đến tận bắp đùi, lúc này bước đi, có thể thấp thoáng nhìn thấy đôi chân ngọc, thậm chí còn có một chiếc quần nhỏ màu đen, chốc chốc lại tinh nghịch chạy ra, khiến người khác hơi thở gấp gáp.

Cảnh tượng này cho dù là Lý Dật cũng không nhìn được thẩm gật đầu, Thiên Hương Lầu này quả nhiên không hổ là nơi phong nguyệt đệ nhất của Vạn Triều Thành, chính như nữ tử mặc váy trắng này, đặt ở nơi khác, tuyệt đối là đứng đầu trong tốp đầu.