Đấu Thần

Chương 592: Tam Hoàng Phản Bội




Bắc Đấu Tam Hoàng liếc nhìn nhau, đừng nói lúc này là một Đấu Hoàng đỉnh phong, cho dù là một Đấu Tôn trước mặt, cũng chỉ có thể toàn lực tiến lên.

Tam Hoàng vẫn sử dụng đấu pháp xếp theo hình tam giác bao vây Lý Dật ở giữa, Quân Nhất Tiếu đánh cận chiến, Du Long dao găm của mỹ nữ lạnh lùng tới lui quanh người Lý Dật, còn Xạ Nhật kim cung của Tam Hoàng lão đại lại thỉnh thoảng bắn trộm mũi tên.

Lý Dật ngược lại cũng không để mắt đến cận chiến của Quân Nhất Tiếu, phiền toái chính là thanh Du Long dao găm có thể hấp thu Đấu Khí, còn uy hiếp lớn nhất, đương nhiên là Xạ Nhật kim cung.

- Hừ, Lý Dật, chỉ cần ngươi không thi triển đấu kỹ Bạch Hổ, ngươi nhất định sẽ thua!

Tam Hoàng lão đại nhất thời tìm không ra sơ hở hạ thủ, cố ý làm nhiễu loạn tâm thần của Lý Dật.

- Ai nói đánh bại các ngươi cần phải thi triển đấu kỹ Bạch Hổ!

Lý Dật cười lạnh, Ảm Kim Luân trong tay thình lình rời khỏi tay, hóa thành một tàn ảnh càng xoáy càng lớn, đánh về phía Tam Hoàng lão đại. Tam Hoàng lão đại chịu tập kích, hiển nhiên cũng không thể thi triển bắn lén. Bộ pháp quỷ dị khẽ động, một giây đồng hồ trước Thanh Vân Thủ của Lý Dật vẫn còn đối mặt với quạt xếp của Quân Nhất Tiếu, lúc này đã chém vào bên eo của mỹ nữ lạnh lùng.

Không ngờ Lý Dật lại có thân pháp quỷ dị như vậy, mỹ nữ lạnh lùng kinh hãi toàn lực lùi lại, dù chưa bị Thanh Vân Thủ chém vào, nhưng Đấu Khí xẹt qua, tấm lưng mảnh khảnh giống như chịu trọng kích của thiết chùy, nàng đau đớn kêu lên, khóe miệng chảy ra một vết máu tươi. Nhìn thấy mỹ nữ lạnh lùng bị thương, Quân Nhất Tiếu mở quạt xếp, Đấu Khí trải qua cường hóa của quạt cốt, quét về hướng Lý Dật.

Lý Dật đã sớm dự liệu Quân Nhất Tiếu sẽ tung ra một chiêu như vậy, hắn cũng không có ý tấn công mỹ nữ lạnh lùng, Đấu Khí quét trúng nàng cũng là thu hoạch ngoài ý muốn. Dụng ý thật sự của Lý Dật là trên người Quân Nhất Tiếu. Cùng với một kích toàn lực phát ra của Quân Nhất Tiếu, thân hình Lý Dật một lần nữa chớp động, giữa không trung vẽ ra một đường vòng cung vô cùng hoàn mỹ, Âm Dương Thần Lôi đánh thắng xuống đỉnh đầu Quân Nhất Tiếu.

Bắc Đấu Tứ hoàng mặc dù hung ác, nhưng tình cảm giữa bọn họ lại rất sâu sắc, Lý Dật chính là muốn lợi dụng điểm này. Quân Nhất Tiếu toàn lực cứu trợ mỹ nữ lạnh lùng, sẽ phát ra tất cả Đấu Khí, căn bản không rảnh từ công chuyển sang thủ, Âm Dương Thần Lôi, cho dù không thể làm hắn bỏ mạng trong nháy mắt, sợ rằng cũng khiến Quân Nhất Tiếu bị thương rất nặng.

Chính vào lúc này, bốn đạo kim mang phá không lao tới, tốc độ cực nhanh, uy thế to lớn, ngay cả Lý Dật cũng âm thầm kinh hãi. Bốn đạo kim mang nện lên Âm Dương Thần Lôi, lập tức tạo nên tiếng vang rất lớn, nổ tung một đạo sóng xung kích Đấu Khí. Dưới sự trùng kích, thân thể Quân Nhất Tiếu chấn động, suýt nữa ngã xuống mặt đất.

Cũng may Tam Hoàng lão đại kịp thời viện thủ, hóa giải uy lực của Âm Dương Thần Lôi, Quân Nhất Tiếu mới thoát khỏi kiếp nạn.

Từ lúc Ảm Kim Luân rời tay Lý Dật đến lúc Âm Dương Thần Lôi oanh kích Quân Nhất Tiếu chỉ là chuyện trong nháy mắt, Tam Hoàng lão đại có thể trong thời gian ngắn như vậy thoát khỏi Ảm Kim Luân còn có thể giải vây cho Quân Nhất Tiếu, có thể thấy được sở dĩ Tam Hoàng lão đại có thể được chọn làm lão đại, quả nhiên cũng có chỗ phi phàm của hắn.

- Lão Nhị, lão Tứ, tới!

Sau đó chuyện Lý Dật lo lắng nhất đã xảy ra, Tam Hoàng cực nhanh hợp lại một chỗ, thu hồi binh khí trong tay, tiếp đó ba luồng Đấu Khí hiện lên trong lòng bàn tay ba người. Thực lực của Đấu Hoàng đỉnh phong dù có cường đại thì vẫn là Đấu Hoàng, ba Đấu Hoàng thực lực thất bát tinh liên thủ, bất luận như thế nào luồng năng lượng này cũng cực đại đến mức vượt qua Đấu Hoàng đỉnh phong. Tam Hoàng lão đại ý thức được điều này, trừ phi sử dụng cách này, nếu không chỉ đối chọi Đấu Khí thuần túy, với thân pháp quỷ dị của Lý Dật, Tam Hoàng sớm muộn hội sẽ rơi vào kết cục từng người bị tiêu diệt.

Ba luồng Đấu Khí được Tam Hoàng tăng lên tới cực hạn, đột nhiên bạo phát, giữa ba luồng Đấu Khí tựa hồ có cảm ứng nào đó, uy lực quấn giao vào một chỗ so với ba luồng Đấu Khí tách biệt đương nhiên tăng lên rất nhiều lần.

Loại Đấu Khí uy lực này, chỉ sợ có thể so sánh với Đấu Tôn cường giả.

Lý Dật sở dĩ muốn giao thủ với Tam Hoàng, chính là muốn xem xem, thực lực của Đấu Hoàng đỉnh phong rút cuộc như thế nào. Chính xác ra, là xem sau khi thực lực bản thân đạt tới Đấu Hoàng đỉnh phong, trải qua Thiên Khôn Địa Càn Châu cường hóa, Đấu Khí còn có thể cường đại đến cảnh giới nào. Trước khi thực lực bản thân đạt tới cảnh giới của Đấu Hoàng cường giả, Thiên Khôn Địa Càn Châu có thể trợ lực, sau khi tiến vào cảnh giới Đấu Hoàng, hiệu quả này sẽ không còn rõ ràng. Dù sao Đấu Tôn cường giả không đơn thuần là sức mạnh Đấu Khí biến lớn, mà còn cần lĩnh ngộ đối với quy tắc không gian khiến Đấu Khí khống chế không gian, điểm này Thiên Khôn Địa Càn Châu không cách nào làm được.

Như vậy, sau khi thực lực bản thân đạt đến Đấu Hoàng đỉnh phong, ma khí siêu phẩm này ngoại trừ khôi phục và giải độc sẽ không còn tác dụng nào sao?

Không thử một chút làm sao biết được?

Đấu Khí tăng lên tới cực hạn, trải qua cường hóa của Thiên Khôn Địa Càn Châu, một tấm lụa Đấu Khí cực lớn xông tới Đấu Khí liên thủ của Tam Hoàng!

Đầu tiên là một tiếng trầm đục khiến người khác đau răng, ngay sau âm thanh trầm đục này là hồng thủy giống như phá đê, ầm ầm đổ xuống, những chỗ nó đi qua, cỏ cây lập tức hóa thành bột mịn. Ba luồng Đấu Khí tương giao sinh ra chấn động, hoàn toàn không thua kém đối chọi Đấu Khí của hai vị Đấu Tôn cường giả.

Kết quả hai luồng sức mạnh đối chọi là Bắc Đấu Tam Hoàng trong nháy mắt bị đánh tan, thân thể hung hăng đập xuống đất, mặc dù không chịu đại thương gì, dáng vẻ lại có phần chật vật. Còn Lý Dật chỉ bị chấn động bay ra giữa không trung mấy chục thước, sau đó đấu cánh mở ra, tiêu sái rơi xuống trước mặt Tam Hoàng.

Bản thân Lý Dật cũng không nghĩ tới kết quả này, Đấu Khí trải qua cường hóa của Thiên Khôn Địa Càn Châu, không ngờ lại tăng cường gấp đôi! Trước khi chưa đạt tới Đấu Hoàng đỉnh phong, ma khí chỉ có thể đề thăng thực lực của hắn lên tới Đấu Hoàng đỉnh phong, còn một khi đạt tới Đấu Hoàng đỉnh phong, Thiên Khôn Địa Càn Châu không ngờ lại đề tăng sức mạnh của mình lên gấp đôi. Nói cách khác Tam Hoàng vừa mới đối mặt, không sai biệt lắm là một kích hợp lực của hai Đấu Hoàng đỉnh phong!

- So đấu Đấu kỹ thì các ngươi không dám, so đấu thân pháp các ngươi cũng không muốn, đối chọi Đấu Khí trực tiếp nhất, tựa hồ các ngươi cũng không chiếm thượng phong. Ba vị vẫn muốn đánh tiếp, hay là trực tiếp nhận thua?

Tam Hoàng cau mày, nhưng không thể không thừa nhận Lý Dật nói rất đúng sự thật.

- Nếu là tỷ thí đọ sức bình thường, ba huynh đệ chúng ta cũng có thể nhận thua. Nhưng hôm nay là chiến đấu sinh tử, Lý Dật, mặc dù ba huynh đệ chúng ta không chiếm được thượng phong của ngươi, nhưng ngươi muốn giết chúng ta, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy!

Lý Dật thu hồi đấu cánh, thân mật cười nói:

- Đã như vậy, ta thật ra có một biện pháp giải quyết tốt hơn, không biết Tam Hoàng muốn nghe hay không!

Tam Hoàng nhất thời lặng im, không hiểu ý tứ của Lý Dật.

Thấy Tam Hoàng im lặng, Lý Dật lấy từ trong dung giới ra một loại quả quỷ dị nói:

- Không bằng các ngươi gia nhập vào Lý Minh của ta, làm quà gặp mặt, ta tặng mỗi người các ngươi một quả Hỏa la quả!

- Hỏa la quả là vật gì?

Mỹ nữ lạnh lùng không khỏi hiếu kỳ hỏi.

- Đương nhiên là đồ tốt, ngoại trừ bề ngoài đẹp mắt, dị quả này còn có một công hiệu lớn nhất, là có thể rèn luyện linh hồn chi lực. Nói thẳng ra, sau khi lực linh hồn của một người được Hỏa la quả rèn luyện, chẳng những có thể đề thăng lực phòng ngự với công kích tinh thần, hơn nữa còn có thể giải trừ tất cả khế ước linh hồn!

Giải trừ khế ước linh hồn! Nghe thấy mấy chữ này, ánh mắt Tam Hoàng lập tức sáng ngời. Cho dù là một người bình thường, cũng sẽ không cam lòng cả đời làm tay chân cho người khác, huống chi là ba Đấu Hoàng cường giả. Nếu loại quả kỳ dị trong tay Lý Dật thật sự có thể giúp bọn họ giải trừ khế ước linh hồ, vậy thì chẳng khác nào giải trừ gông xiềng nặng nề nhất trên người bọn họ, từ nay về sau trời cao biển rộng, Đấu Thần Đại lục làm gì không có một chỗ cho Tam Hoàng dừng chân? Cho dù tiếp tục lưu lại Bắc Đấu tông, cũng không còn là tay chân, mà là thượng khách.

Nhưng Tam Hoàng lão đại hừ lạnh một tiếng nói:

- Lý Dật, tiểu tử ngươi vô cùng giảo quyệt, làm sao chúng ta tin loại quả trên tay ngươi không phải là độc dược?

- Lão đại quả nhiên khôn khéo. Các ngươi có thể không tin ta, chỉ có điều không nên tin tưởng trên thế giới không có người ngu xuẩn đến dùng độc dược!

Lý Dật nói xong liền chậm rãi đưa một quả Hỏa la quả bao bọc Đấu Khí vào miệng mình.

Hỏa la quả vừa vào bên trong cơ thể, lập tức hóa thành một đoàn hỏa diễm cực nóng, dũng mãnh tiến vào thế giới linh hồn của Lý Dật, lực linh hồn đối mặt với luồng năng lượng xâm nhập này vô thức mà tiến hành cắn trả. Dù sao trong thế giới linh hồn của mình, hỏa diễm bị áp chế rất nhanh, hóa thành một dòng nước ấm, chậm rãi dung nhập vào trong lực linh hồn.

Quá trình rèn luyện này cũng chỉ kéo dài vài phút, Tam Hoàng nhìn thấy, Lý Dật bỗng nhiên như trúng tà, ánh mắt đờ đẫn, toàn thân run rẩy từng đợt. Nếu lúc này Tam Hoàng ra tay, Lý Dật sợ rằng không có cả cơ hội phản kháng.

Sau vài phút, Lý Dật dừng lại run rẩy, ánh mắt cũng khôi phục thần thái.

- Bây giờ các ngươi tin chưa? Lý Dật ta mặc dù không phải người tốt, nhưng cũng chưa nhược trí đến mức đem độc dược làm bảo bối lừa gạt Tam Hoàng. Nếu Tam Hoàng đáp ứng gia nhập Lý Minh, ân oán trước kia của chúng ta xem như xóa bỏ, như vậy ba quả này sẽ thuộc về các ngươi!

Không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có địch nhân vĩnh viễn, đạo lý này Tam Hoàng hiểu rất rõ.

Sau một lúc trầm ngâm, Tam Hoàng lão đại mới chậm rãi nói:

- Muốn Tam Hoàng chúng ta gia nhập Lý Minh, yêu cầu này thực sự quá hà khắc, Bắc Đấu tông dù sao cũng có ân dưỡng dục Tam Hoàng chúng ta, gia nhập Lý Minh, sau này nhất định sẽ trở thành kẻ thù sống chết của Bắc Đấu tông, khó tránh khỏi bị người đời mắng chửi là đồ vong ân phụ nghĩa!

Ý tứ trung tâm trong lời nói của Tam Hoàng lão đại vẫn là không muốn gia nhập Lý Minh. Dù sao Lý Minh cũng là thế lực mới ra đời, nói cho cùng còn là một đám ô hợp, không có bao nhiêu nội tình, thoáng cái muốn mời chào ba Đấu Hoàng, xác thực còn chưa đủ tư cách. Tình thế bây giờ, Lý Dật cũng không muốn quá nghiêm khắc, vì vậy nói:

- Nếu Tam Hoàng không muốn gia nhập Lý Minh, làm sao ta có thể đem bảo bối này cho các ngươi. Nếu không như vậy đi, ta dùng một Hỏa la quả đổi tính mạng của của một tộc nhân Bắc Đấu tông, chỉ cần là người tộc Bắc thị, bất luận là Đấu Vương Đấu Sư hay Đấu Hoàng đều được, khoản giao dịch này, Tam Hoàng nhất định không thiệt thòi!

Ý tứ của Lý Dật cũng rất rõ ràng, chỉ cần Tam Hoàng trở mặt với Bắc Đấu tông, không giúp đỡ Bắc Đấu tông đối phó Lý Minh và hoàng thất là được.

- Được! Ta đáp ứng ngươi!

Thỏa hiệp này Tam Hoàng cũng có thể tiếp nhận, nếu như có thể giải trừ khế ước linh hồn, sau khi đắc tội với Bắc Đấu tông bọn họ cao chạy xa bay là được.

- Vậy ta sẽ đặt tiền cọc trước!

Giao dịch đạt thành, Lý Dật mỉm cười, đưa một quả Hỏa la quả đến trước mặt Tam Hoàng lão đại.

Tam Hoàng lão đại nhận lấy Hỏa la quả, cũng không nói nhiều, đấu cánh mở ra, dẫn theo mỹ nữ lạnh lùng và Quân Nhất Tiếu bay về phía tộc nhân Bắc Đấu bên ngoài cấm địa.

Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung vào hai vị Đấu Tôn cường giả ở giữa không trung, Tam Hoàng lặng yên không một tiếng động tới gần, chỉ một cái phất tay đã cắt đứt đầu của một tộc nhân Bắc Đấu.

Bắc Đấu tông đánh chết cũng không thể nào tin được, Bắc Đấu Tam Hoàng lại ra tay với người của mình, ba tên quỷ chết oan lập tức mất đầu, còn mang theo vẻ mặt không thể tin được.

- Tam Hoàng phản bội!

Tam Hoàng phản bội, chuyện này tuyệt đối còn rung động hơn Tứ đại trưởng lão dẫn quân rời khỏi Bắc Đấu tông! Ngoại trừ tông chủ và Phong Hoàng Hải Hâm, Tứ đại Đấu Hoàng có thể nói là át chủ bài lớn nhất của Bắc Đấu tông.

Tam Hoàng lấy đầu người, ném tới trước mặt Lý Dật, tiếp nhận Hỏa la quả trong tay Lý Dật, không nói một lời, giương cánh bay đi.

Từ khi đám người Lý Dật xuất hiện, tình thế không ngừng xoay chuyển. Phía bên Đấu Thần điện, hoàng thất và Lý Minh có thêm một Đấu Tôn, hai Đấu Hoàng còn chưa nói, Bắc Đấu tông lại thiếu đi ba Đấu Hoàng và bốn nhánh quân. Bây giờ xem ra cũng rất khó nói ai chết trong tay ai!<br