Đấu Thần

Chương 584: Lợi Thế Giao Dịch




Nghe thấy Lý Dật muốn làm giao dịch với mình, Bắc Trác lập tức cười điên cuồng, giống như vừa nghe thấy chuyện buồn cười nhất trên thế giới, sau đó mới biến sắc, hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi xứng sao?

- Xứng hay không, ngươi cứ nghe ta nói ra lợi thế của mình rồi hãy kết luận

Lý Dật không chút hoang mang mà tràn đầy tự tin nói. Thái độ ngữ khí này khiến Bắc Trác ngược lại có chút nghiêm túc đánh giá Lý Dật. Khi vừa mới phát hiện hai vị khách không mời mà đến này, Bắc Trác vẫn chỉ chú ý đến Đao Hoàng, dù sao thành danh nhiều năm, thực lực của vị Đao Hoàng này cũng không phải thổi phồng. Ngược lại hắn thật sự không ngờ, thiếu niên này khi đối diện với Đấu Tôn cường giả chẳng những không có ý khiếp sợ, lại còn khoác lác đưa ra đề nghị giao dịch với mình.

Tiểu tử này, thật sự có chút thú vị, khó trách có can đảm khi Thiên Phong điện trận sụp đổ, còn dám nhảy vào trong năng lượng màu đỏ sậm.

- Ngươi thử nói xem, ngươi có lợi thế gì có thể giao dịch với ta! Đừng lấy chuyện Thất Tinh giới ra nữa, bản tôn đã nói rồi, sau này ngươi chết, ta sẽ tự đi tìm!

Bắc Trác có chút tự đắc, một tia Đấu Khí hiện lên trong lòng bàn tay. Ý tứ của hắn cũng vô cùng rõ ràng, chỉ cần Lý Dật ngươi hơi vọng động, lấy Thất Tinh giới ra áp chế thì sẽ gặp cục diện phơi thây tại chỗ.

Lý Dật giơ cao hai tay, ý bảo tuyệt đối không đem Thất Tinh giới ra áp chế, sau đó tiến lên trước một bước, thong dong nói:

- Bắc tông chủ quả nhiên là người thông minh, tại hạ quả thật từng có ý tứ đó. Chỉ có điều đối phó với nhân vật khôn khéo như Bắc tông chủ, nếu cứ dùng trò cũ, ngược lại có vẻ Lý Dật này không phóng khoáng. Bắc tông chủ, ta hỏi ngươi, Đấu Khí ngươi tu luyện có phải là Thiên MaĐấu Khí ngoài cửu hệ Đấu Khí của Đấu Thần Đại lục không?

- Thiên MaĐấu Khí.

Bốn chữ này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều biến sắc, Thiên Ma Đấu Khí là đệ nhất công pháp của Đấu Thần Đại lục, sớm đã là tồn tại trong truyền thuyết, người bình thường thậm chí còn chưa từng nghe nói. Nhưng mọi người ở đây không có ai là người bình thường!

Vẻ khiếp sợ trên mặt Bắc Trác cũng đủ nói rõ, phân lượng lợi thế Lý Dật sắp mở ra đủ nặng!

Sắc mặt Bắc Trác thay đổi mấy lần, bỗng nhiên đưa tay, Đấu Khí du động, một Đấu Khí phong ấn ngăn cách hai người và những người khác. Hiển nhiên, cho dù là nhân vật tầm cỡ như Bắc Trác, cũng coi trọng Thiên Ma Đấu Khí tới cực điểm.

- Tiểu tử, bản tôn tu luyện Thiên Ma Đấu Khí thì sao?

Vẻ mặt Lý Dật đầy lưu manh, bắt đầu đàm phán nhân quyền:

- Không sao cả! Ai cũng có quyền lợi và tự do tu luyện bất cứ Đấu Khí nào. Chỉ có điều, theo tại hạ quan sát, công pháp Thiên Ma Đấu Khí mà Bắc tông chủ có được hình cũng không phải bản đầy đủ, mà là bản thiếu. Bắc tông chủ là người thiên tư dị bẩm, thông minh tuyệt đỉnh, rõ ràng chỉ cần dựa vào bản thiếu bổ sung thành công pháp nguyên vẹn.

Những lời phía sau, Lý Dật gần như hoàn toàn rập khuôn theo lời Xà tôn giả.

Trước đó Bắc Trác tu luyện công pháp, thình lình xuất hiện tình cảnh hút máu luyện công, Xà tôn giả liền kêu lên một tiếng, xuất hiện trong đầu Lý Dật. Nếu không, với kiến thức ít ỏi của Lý Dật làm sao có thể nhìn ra nhũng bất ổn khi Bắc Trác tu luyện Thiên Ma Cửu Biến.

Nghe xong lời nói của Lý Dật, Bắc Trác vẫn tỏ vẻ bình thản, nhưng Lý Dật là hạng người khôn khéo, sớm đã nhìn thấy nỗi khiếp sợ vô cùng trong sâu thẳm đôi mắt Bắc Trác.

- Tại sao ngươi biết?

Lý Dật rung đùi đắc ý, tiếp tục xác nhận:

- Ma giả, tùy tâm sở dục hại người ích ta, chỉ có cắn nuốt cường giả, lại vừa suốt ngày biến ma… Muốn đạt tới Thiên Ma chi biến, còn cần tu luyện chín hệ Đấu Khí, cuối cùng dung hợp chín hệ Đấu Khí làm một. Bắc tông chủ đã tu luyện năm hệ Đấu Khí, nếu có thể bổ sung thêm bốn hệ còn lại, thành tựu sẽ không như bình thường! Đáng tiếc, Thiên Ma Cửu Biến mà ngươi lĩnh ngộ, công pháp tâm quyết chủ yếu không có nhầm lẫn lớn, nhưng làm thế nào để chín hệ Đấu Khí cùng bình yên tồn tại lại là vấn đề lớn. Chín hệ Đấu Khí điên đảo hỗn loạn, khiến ngươi tu luyện các hệ Đấu Khí càng nhiều, Đấu Khí càng hùng hậu dồi dào, tổn thương bên trong cơ thể lại càng nghiêm trọng.

Những lời này vừa thốt ra, trên trán Bắc Trác đã dày đặc mồ hôi. Thiếu niên này, rút cuộc là người hay quỷ, tại sao hắn giống như nhìn thấu bên trong cơ thể của mình.

- Nếu tại hạ đoán không lầm, mười năm trước ngươi tấn cấp thất bại, khiến bản thân tẩu hỏa nhập ma mà không cách nào hành động, cũng chính vì liên quan đến chuyện này. Nếu không có huyết mạch chi lực của hậu nhân Đấu Thần áp chế Đấu Khí tương khắc trong cơ thể ngươi, đừng nói ngươi còn có thể tu luyện, chỉ sợ sớm đã bạo thể bỏ mình.

- Lý… Lý Dật các hạ, ngươi có phương pháp hóa giải không?

Bắc Trác run giọng hỏi, điệu bộ không khác gì bệnh nhân đang lắng nghe bác sĩ khuyên bảo.

- Nếu không có, làm sao có thể đưa ra giao dịch được chứ?

- Vậy làm thế nào hóa giải thuộc tính tương khắc của các hệ Đấu Khí bên trong cơ thể?

- Chuyện này cũng đơn giản, tu luyện công pháp Thiên Ma Cửu Khí chính xác chứ không phải bản thiếu của ngươi!

- Công pháp Thiên Ma cửu khí, há lại dễ dàng có được như vậy, các hạ nói như vậy cũng khác gì không nói… Lẽ nào, Lý Dật các hạ cũng tu luyện Thiên Ma Cửu Biến!

Với trí thông minh tuyệt đỉnh của Bắc Trác, há lại không nhìn ra được, người am hiểu Thiên Ma Đấu Khí, lý giải thông thấu như vậy, nếu không từng tu luyện Thiên Ma Đấu Khí mới kỳ quái! Chỉ là trước mắt chuyện này có liên quan đến cái mạng nhỏ của mình, toàn bộ tâm tư lúc này đều đặt lên chuyện không cách nào dung hợp các hệ Đấu Khí, làm gì còn quản được tại sao Lý Dật biết nhiều như vậy.

Bởi vậy người ta mới nói, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.

- Ta có tu luyện công pháp Thiên Ma Cửu Biến hay không không quan trọng, không dối gạt Bắc tông chủ, bản công pháp Thiên Ma Cửu Biến chính xác, tại hạ có thể đọc thuộc lòng từng chữ không sai! Môn công pháp này, dù cho ngươi giết ta, cũng không thể tìm thấy trong dung giới. Bắc tông chủ có muốn thử hay không?

Lý Dật mỉm cười, cuối cùng không quên trêu chọc một câu.

Bây giờ Lý Dật ở trong mắt Bắc Trác còn quý giá hơn châu ngọc gấp trăm vạn lần. Dù sao hắn là Đấu Tôn cường giả, lại thông minh gian xảo. Sau khi Lý Dật đánh thẻ bài ra, Bắc Trác cũng trấn định lại rất nhanh, hắn đương nhiên không phải không biết, phân lượng của thẻ bài trên tay mình tuyệt đối không nhẹ hơn Lý Dật.

- Vậy bản tôn phải làm như thế nào, ngươi mới bằng lòng nói cho bản tôn tâm quyết của công pháp Thiên Ma Cửu Biến?

- Nếu Bắc tông chủ có thành ý như vậy, tại hạ cũng sẽ nói thẳng. Tâm quyết của công pháp Thiên Ma Cửu Biến quý giá như thế nào chắc hẳn Bắc tông chủ biết rõ hơn ai khác, nếu đưa giá thấp, chẳng phải xem nhẹ Bắc tông chủ hay sao. Như vậy đi, đầu tiên đương nhiên phải bảo đảm cho ta và Đao Hoàng các hạ cũng như mẹ con Nhược thị an toàn rời khỏi núi Bắc Đấu!

- Chuyện này rất đơn giản!

Bắc Trác sảng khoái nói, trên mặt lại xẹt qua một tia cổ quái:

- Nếu như mẹ con Nhược thị đồng ý!

- Thứ hai, bằng hữu Đao Hoàng các hạ của ta rất muốn đi thăm Bắc Đấu giới, về phần Thất Tinh giới mở ra chúng ta sẽ tự chuẩn bị, cũng không làm phiền đến Bắc tông chủ.

Sắc mặt Bắc Trác tỏ ra khó coi, hắn hiển nhiên đã sớm chuẩn bị tâm lý với yêu cầu này của Lý Dật, chỉ hơi do dự rồi nói:

- Chuyện này cũng không phải việc khó gì, ta đồng ý.

- Thứ ba….

Lý Dật dừng lại một chút mới nói:

- Yêu cầu thứ ba này, tại hạ ngược lại rất muốn Bắc Đấu tông tìm chỗ đặt bảo địa khác, ao tù Thiên Phong đế quốc chúng ta không thể chứa giao long các vị. Chỉ có điều tại hạ cũng hiểu rõ, điều kiện này đối với Bắc tông chủ mà nói là vô cùng miễn cưỡng. Căn cứ vào nguyên tắc hợp tác vui vẻ, tại hạ hiển nhiên cũng sẽ không đưa ra yêu cầu miễn cưỡng Bắc tông chủ. Cho nên, chúng ta đều thối lui một bước, tìm cách điều hòa. Xin Bắc tông chủ giao những người được gọi là tinh anh của tứ đại gia tộc cho tại hạ xử trí, ân oán của tại hạ và tứ đại gia tộc Bắc tông chủ cũng đã biết, sớm đã đến cục diện không chết không thôi. Một khi tinh anh của Tứ đại gia tộc còn tồn tại, tại hạ sẽ không có một ngày ngủ ngon giấc.

Nếu chuyện này chỉ liên quan đến gần một trăm tinh anh của tứ đại gia tộc, Bắc Trác sẽ không nhíu mày đồng ý, nhưng việc này còn quan hệ đến danh dự của Bắc Đấu tông, nếu thật sự làm theo lời Lý Dật, thử hỏi sau này còn có thế lực nào dám hợp tác với Bắc Đấu tông? Cho nên vẻ mặt của Bắc Trác cực kỳ khó coi, sau một hồi lâu mới trả lời:

- Việc này cũng không phải không thể đáp ứng, chỉ có điều cần chút thời gian, cho bản tôn lên kế hoạch.

Lý Dật ngược lại cực thông cảm:

- Chuyện này ta cũng không thúc ép, tóm lại trước khi yêu cầu của ta không được thỏa mãn, Bắc tông chủ tuyệt đối cũng không lấy được tâm quyết của công pháp Thiên Ma Cửu Biến.

- Bớt xàm ngôn đi, ngươi chỉ có ba điều kiện này thôi sao?

- Tạm thời cứ như vậy, trong lúc thời gian cấp bách làm sao nghĩ ra nhiều được, điều cuối cùng cứ để lại đã, đợi ta nghĩ ra sẽ nói.

- Được, nếu đã như vậy, bản tôn sẽ kết thành giao dịch với ngươi. Lý Dật, ngươi không sợ sau khi ta lấy được Thiên Ma Cửu Biến sẽ giết ngươi diệt khẩu sao?

- Đã dám bảo hổ lột da, thì đã đoán được thực lực của hổ. Bắc tông chủ, muốn điều trị tình cảnh kinh mạch hỗn loạn, các loại Đấu Khí thuộc tính lộn xộn của ngươi, chỉ sợ không phải chuyện ngày một ngày hai, đợi đến lúc đó, thực lực giữa chúng ta ai mạnh ai yếu, thật sự khó mà nói trước. Hơn nữa thực lực của bản thiếu gia mặc dù hơi thấp, nhưng một Đấu Tôn cường giả cũng chưa đến mức hù dọa được ta.

- Hừ, thật là một tiểu tử cuồng ngạo, tính cách này ngược lại có chút giống bản tôn lúc còn trẻ.

- Ngươi cũng không phải lão đầu khiêm tốn gì cả.

Miệng lưỡi Lý Dật từ trước đến nay chưa từng chịu thua thiệt, không chút nghĩ ngợi trả lời:

- Khi ta còn trẻ giống như ngươi, tuyệt đối sẽ không chỉ là một Đấu Tôn nhỏ bé!

Những lời này thật sự khiến Bắc Trác khó mà mỉm cười, cũng không nói thêm gì nữa, ngón tay gảy nhẹ, Đấu Khí phong ấn được giải trừ trong nháy mắt.

Bên ngoài phong ấn, Ba Lâm vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm đứng ở chỗ cũ, mẹ con Nhược thị lại ngồi bên bàn nói chuyện. Nhìn tình hình, cũng không biết Nhược Lâm đã chảy bao nhiêu nước mắt, về phần “Vỏ cây già”, muốn nhìn rõ biểu tình của nàng thật sự không phải chuyện dễ dàng.

- Đao Hoàng, Nhược Lâm, các ngươi có thể đi. Tiểu Tuyết, nếu như nàng đồng ý, ta cũng sẽ không ngăn cản nàng.

Nhìn thấy Lý Dật và Bắc Trác vô cùng hòa thuận bước ra từ trong phong ấn. Đám người Đao Hoàng thật sự cảm thấy khó hiểu, giữa hai người chẳng những không hề có sát khí, hơn nữa thái độ Bắc Trác đối đãi với Lý Dật thậm chí còn khách khí hơn đối đãi với nhân vật như Bách Phái. Duyên cớ bên trong hình như có liên quan đến Thiên Ma Đấu Khí gì đó. Đao Hoàng cũng chỉ biết một chút về Thiên Ma Đấu Khí, lúc này Đao Hoàng hạ quyết tâm, phải bẩm báo chuyện này cho Bách Phái.

- Ngươi để cho ta đi?

Nghe thấy Bắc Trác nói thả mình đi, “Vỏ cây già” bỗng nhiên lại kích động:

- Bắc lão quỷ, ngươi hại ta thành bộ dạng này, đáp ứng chuyện ta vẫn chưa hoàn thành, đã muốn để ta đi?

- Mẫu thân, người đi cùng Lâm nhi, Lâm nhi sẽ nghĩ cách khôi phục dung mạo cho người.

- Hừ, ta không đi!

“Vỏ cây già” thật sự rất quật cường, Nhược Lâm lại là đứa con có hiếu, lại há chịu nhìn thấy mẫu thân bị giam giữ trong thân núi, hàng ngày chịu đựng nỗi thống khổ bị Bắc Trác hút máu mà không quan tâm đến?

Lý Dật thật sự không đành lòng xem tiếp màn kịch đau lòng này, vì vậy liền nói với Ba Lâm:

- Đao Hoàng đại nhân, Bắc tông chủ nhiệt tình hiếu khách, thịnh tình mời chúng ta đến Bắc Đấu giới dạo chơi, không biết Đao Hoàng đại nhân có hứng thú hay không?

Lúc trước Bách Phái phong cho Lý Dật đảm nhiệm chức Phó điện chủ Đấu Thần điện, Ba Lâm quả thực buồn bực vài ngày. Bản thân hắn vì Đấu Thần điện đã bôn ba hơn phân nửa cuộc đời, bỏ ra bao nhiêu mồ hôi nước mắt cũng không được phong Phó điện chủ, nhưng tại sao Lý Dật lại có thể? Bây giờ xem ra, Lý Dật này thật sự có chút tài năng, ngay cả một Đấu Tôn cường giả cũng bị hắn nắm giữ trong tay.

Bắc Đấu giới sao? Đao Hoàng đại nhân đương nhiên rất có hứng thú:

- Vậy thì làm phiền Bắc tông chủ dẫn đường!

Ba Lâm cũng giữ thái độ rất đúng mực.

Bắc Trác hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường bộ dạng khách sáo này, sải bước đi ra ngoài. Ba Lâm theo sát phía sau.

- Như Lâm tỷ tỷ, ngươi và mẫu thân bàn bạc xem rút cuộc có ra ngoài hay không, đợi chúng ta quay lại sẽ đưa hai người đi.

Lý Dật nói với Nhược Lâm, nhìn hai mẹ con đáng thương, bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó sải bước đuổi theo Bắc Trác và Ba Lâm.

Lý Dật cũng rất có hứng thú với Bắc Đấu giới thần bí!

<br