Đấu Thần

Chương 542: Mưu Đồ




Nếu như nô bộc của Hồng phủ không đủ nhanh nhẹn, không nhanh chóng thu dọn tàn tích, rời khỏi tiểu đình như vậy, bọn họ nhất định sẽ nghe thấy âm thanh tuyệt vời truyền đến từ sau lùm cây.

Sau cảm giác sỉ nhục và đau đớn ban đầu, Diệp Khinh Vũ càng khuất nhục phát hiện, theo động tác uy mãnh không ngừng của Lý Dật, trong cơ thể nàng tuôn tràn ra một tia khoái cảm. Tia khoái cảm này lan tràn ra rất nhanh, cả người tràn đầy khát vọng khó hiểu, sau đó thân thể giống như không thuộc về chính mình, hai tay không tự chủ được ôm lấy Lý Dật, phối hợp chuyển động.

- Hồng Dịch, ta phải giết ngươi, ta nhất định phải giết ngươi.

Tất cả bất lực hóa thành một câu vô lực như vậy, thân thể chết tiệt lại làm chuyện trái với lời nói. Cùng với khoái cảm lan tràn khắp thân thể, động tác phía dưới của Lý Dật càng ngày càng điên cuồng, càng ngày càng tăng vọt, cuối cùng thăng hoa. Toàn bộ thế giới như biến mất, chỉ có cái gì đó thúc đẩy bản thân, cùng tiến tới miền cực lạc hạnh phúc.

- Đồ ngốc, có thể hét nhỏ chút được không!

Lúc này lại đến phiên Lý Dật lo lắng, tiếng kêu của Diệp đại tiểu thư cũng có chút quá khoa trương, nhưng quả thực vô cùng mất hồn......

Sau nửa giờ, một đôi đấu cánh màu băng lam từ trong sân Hồng phủ phóng lên trời, biến mất trên không trung với tốc độ cực nhanh. Diệp Khinh Vũ quần áo xộc xệch nằm trước ngực Lý Dật, vẻ mặt đờ đẫn, trong ánh mắt có sự trống rỗng làm người ta sợ hãi. Lý Dật biết rõ, đây không phải thời điểm an ủi, cũng không nói thêm gì, mang theo Diệp Khinh Vũ đến một sườn núi ngoài thành, sau đó một lần nữa trở về thành mua một bộ quần áo lộng lẫy.

Bất ngờ là, khi Diệp Khinh Vũ thay y phục cũng không né tránh Lý Dật, mà giống như đối mặt với người đàn ông của mình, thong dong thay quần áo. Ngược lại hành động này khiến Lý Dật có chút ngại ngùng, tự giác quay lưng lại.

Thay xong quần áo, Diệp Khinh Vũ bỗng nhiên lạnh lùng nói:

- Hồng Dịch, ngươi đã chiếm được thân thể của ta, ngươi nói giờ phải làm sao?

Lý Dật quay người lại, lấy từ trong túi ra môt con dao găm, xoay ngược chuôi đao đưa cho Diệp Khinh Vũ, bình tĩnh nói:

- Hồng Dịch đã nói rồi, muốn chém muốn giết, tùy ý Diệp đại tiểu thư!

Hắn tự đánh cuộc một lần, nếu thắng cô gái này sẽ hoàn toàn thuộc về mình, cho dù thua, thoải mái phủi mông quay về Lý Minh tổng bộ, chấm dứt vô gian đạo này.

Diệp Khinh Vũ cầm lấy con dao, chậm rãi dí mũi đao vào cổ Lý Dật, lạnh lùng hỏi:

- Ngươi không sợ chết, ngươi tưởng ta không dám sao?

Hơi lạnh kim loại như băng của mũi đao xuyên thấu qua da thịt, xâm nhập vào thân thể, tuy nhiên Lý Dật vẫn vô cùng bình tĩnh, nếu như không cảm nhận được lưỡi đao trên mặt có sát khí hay không, vậy cũng uổng phí danh xưng sát thủ đỉnh cấp của thế giới hắc ám.

- Có sợ hay không là chuyện của ta, có dám hay không là chuyện của Diệp tiểu thư, Hồng Dịch có lẽ không phải là người tốt lành gì, nhưng chí ít là một người đàn ông có trách nhiệm. Nếu đã làm, Hồng Dịch sẽ gánh chịu tất cả hậu quả.

- Được, vậy ngươi gánh chịu đi!

Diệp Khinh Vũ bỗng nhiên kêu lên nghiêm nghị, bàn tay run rẩy, con dao găm xẹt qua mặt Lý Dật, mạnh mẽ bắn về phía một khối nham thạch cách đó không xa, một tiếng giòn tan vang lên, cả con dao găm thẳng vào trong nham thạch.

Một vết máu nhỏ xuất hiện ở cổ Lý Dật, không hổ là đại tiểu thư của Diệp gia, chiêu thức của Diệp Khinh Vũ nắm bắt rất vừa vặn, nếu đi sâu hơn một phân, chỉ sợ Lý Dật đã đứt động mạch chủ mà chết.

- Nếu không giết ta, Khinh Vũ, sau này nàng sẽ là nữ nhân của Hồng Dịch này!

Lý Dật chẳng biết xấu hổ nói, nhẹ nhàng nắm lấy bờ vai Diệp Khinh Vũ.

- Hồng Dịch, ta cảnh cáo ngươi, nếu sau này ngươi phụ lòng ta, Diệp Khinh Vũ ta lấy danh nghĩa Đấu Thần ra thề, dù ngươi có ở trên trời dưới đất, Diệp gia cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Lời hung hăng, nhưng Lý Dật nghe thấy lại dễ nghe vô cùng, cô gái ngốc này hóa ra hệ số khó khăn cũng không cao như tưởng tượng.

- Yên tâm đi, ta sẽ không cho nàng cơ hội lên trởi xuống đất đuổi giết ta đâu.

Lý Dật cười vui vẻ vô cùng:

- Ai da, Khinh Vũ, phía dưới lại vừa cứng rồi, nơi này không có ai, có muốn làm lần nữa không.

- Cút!

Sau khi cảm thấy mỹ mãn, hắn mới đem Diệp Khinh Vũ quay về Diệp gia, Lý Dật cũng nhanh chóng quay về Hồng phủ. Chỗ ở ở Hồng phủ đã được sắp xếp xong xuôi, vị trí còn tốt hơn Đấu Hoàng họ Sử kia một chút. Một căn phòng biệt lập, nối liền với chỗ ở của Hồng Vũ, trình độ xa hoa mặc dù không bằng cha con Hồng thị nhưng thực sự chênh lệch không xa.

Cả ngày không nói chuyện, Lý Dật ở trong phòng tu luyện Đấu Khí, nghiên cứu cuốn bí tịch trận pháp vô danh, thời gian trôi qua nhanh chóng. Cho đến lúc ăn xong cơm tối, mới thấy một nô bộc đến mời:

- Hồng Dịch các hạ, gia chủ cho mời!

Trong phòng nghị sự Hồng gia ánh đèn sáng choang, bên chiếc bàn gỗ lim hình tròn đã đầy chật người, Lý Dật nhìn lướt qua, cơ bản nhận thức, đều là nhân vật chủ cấp trong tứ đại gia tộc, chỉ có điều, Hồng Dịch đều không quen biết. Điều khiến Lý Dật cảm thấy bất ngờ là, Long Ngạo Thiên không ngờ cũng xuất hiện ở đây.

Còn thần sắc Diệp Khinh Vũ nhìn mình lại cực kỳ cổ quái, ngay cả Lý Dật cũng không nhìn ra được cô gái ngốc này đang suy nghĩ gì.

- Vị thiếu niên tuấn tú tài giỏi này chính là Hồng Dịch các hạ.

Nhìn thấy Lý Dật đi vào phòng nghị sự, Hồng gia chủ đứng dậy, giới thiệu với mọi người. Trên mặt y không thể che hết vài phần đắc ý. Có thể thu nhận được một vị cường giả cấp Đấu Hoàng là đệ tử Đấu Tôn, đối với bất kỳ gia tộc nào mà nói, đều là một chuyện vui hiếm có.

- Tại hạ không dám nhận, ở đây có nhiều vị cường giả như vậy, Hồng gia chủ nói vậy là làm khó vãn bối rồi. Kính xin Hồng gia chủ giới thiệu cho tại hạ một phen.

Lời nói khiêm tốn của Lý Dật khiến không ít người có thiện cảm, cho dù là băng sơn mỹ nữ Tông Băng trước giờ vẫn vô cùng lạnh lùng, trên mặt cũng lộ ra vẻ tán thành. Phải biết rằng cường giả tu luyện tới cấp bậc Đấu Hoàng, người nào cũng vô cùng kiêu ngạo, thiếu niên Đấu Hoàng này còn trẻ lại khiêm tốn như vậy, thật sự còn hiếm có hơn cả đấu kỹ công pháp Bạch Hổ.

Trong tiếng tán dương, chủ tướng Hồng gia chủ lần lượt gưới thiệu các vị của tứ đại gia tộc cho Lý Dật. Xem ra thân phận lai lịch của mình, Hồng Vũ đều đã nói cho mọi người biết, hơn nữa còn hoàn toàn tin tưởng câu chuyện lừa gạt của mình, bọn họ đã hoàn toàn đối đãi với Hồng Dịch như người một nhà.

Sau khi giới thiệu xong, mọi người ngồi xuống, Hồng gia chủ cất cao giọng nói:

- Nếu tối nay người chủ sự của tứ đại gia tộc đều đã đến đông đủ, chúng ta đi vào chuyện chính luôn. Căn cứ vào báo cáo của gián điệp chúng ta cài vào Lý Minh, những ngày này Lý Dật vẫn đang bế quan tu luyện, có lẽ vì giải thi đấu tuyển chọn phò mã hai mươi ngày sau. Giải thi đấu này tứ đại gia tộc chúng ta nằm vào tình thế bắt buộc, mà mấu chốt là diệt trừ mối tai họa Lý Dật. Ý tứ của ta là để Hồng Dịch các hạ đi gặp Lý Dật, cho dù không giết chết được hắn, cũng không thể để hắn an tâm tu luyện.

- Hồng gia chủ nói rất đúng!

Tông Băng tiếp lời nói:

- Tên Lý Dật này, nghe nói nửa năm trước vẫn là một kẻ quần áo lụa là ham chơi đua đòi, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủn nửa năm đã có được thực lực Đấu Hoàng. Hai mươi ngày này đối với người khác có lẽ không có nhiều tác dụng, nhưng Lý Dật này, nói không chừng lại có thể làm ra át chủ bài gì đó, chúng ta xác thực không thể để hắn an tâm tu luyện!

Các gia chủ khác cũng nhao nhao phụ họa, được mọi người ủng hộ, Hồng gia chủ chuyển hướng nói với Hồng Dịch:

- Không biết Hồng Dịch các hạ có biết rõ tên Lý Dật đó không?

- Lý Dật đến từ Vạn Triều thành sao? Quả thực cũng có nghe thấy, nghe nói Lý Dật đến đế đô cũng chỉ có mấy tháng, lại có thể làm Lý Minh vô cùng khởi sắc, có lẽ cũng có chút thủ đoạn!

- Không sai, đúng là Lý Dật của Lý gia Vạn Triều, hiện giờ là đối thủ một mất một còn của tứ đại gia tộc chúng ta. Thực lực bản thân của tiểu tử này không hề mạnh mẽ, cũng không phải là một cường giả Đấu Vương, nhưng cũng không biết hắn có được thần khí gì, bất cứ lúc nào cũng có thể đem thực lực tăng lên cảnh giới Đấu Hoàng. Hơn nữa người này xảo quyệt vô cùng, thủ đoạn vô số, tứ đại gia tộc chúng ta đã chịu bao nhiêu lần uất ức trong tay hắn, ngay cả gia chủ Lý gia cũng chết trên tay hắn.

- Bốp.

Nghe đến đó, chén trà trong tay Lý Nhiên lập tức vỡ vụn:

- Tên Lý Dật này có thù không đợi trời chung với tứ đại gia tộc chúng ta, chưa diệt trừ được hắn, sau này Lý Nhiên còn mặt mũi nào đi gặp gia phụ dưới suối vàng!

- Lý gia chủ không cần bi thương, mặc dù Lý Minh bây giờ nhìn qua có vẻ cường ngạch, nhưng già néo đứt dây, ngày bị diệt chỉ sợ cũng không còn xa. Huống hồ ông trời cũng giúp ta, khiến ta có được một cường giả như Hồng Dịch các hạ. Hồng Dịch các hạ, ngươi có đồng ý tới Lý Minh một chuyến hay không, đi gặp tên Lý Dật kia, nếu có thể tiêu diệt hắn là tốt nhất, cho dù không thể, cũng thừa cơ thăm dò thực lực của hắn hiện giờ như thế nào?

Lý Dật đứng dậy nghiêm mặt nói:

- Hồng Dịch còn chưa báo đáp ơn tri ngộ của Hồng gia chủ, Hồng thiếu chủ, há có thể từ chối, chỉ có điều một Đấu Hoàng dựa vào đường ngang ngõ tắt mà đến, không phải Hồng Dịch ta điên cuồng, loại nhân vật này không đáng đặt trong mắt ta.

- Tốt! Hồng Dịch các hạ quả nhiên là người thẳng thắn. Tuy nhiên có một việc, Hồng Dịch các hạ nhất định phải biết rõ, trước mắt tứ đại gia tộc ta và Lý Minh, Đấu Thần điện, còn có quan hệ rất nhạy cảm giữa hoàng thất. Lý Dật chẳng những có quan hệ chặt chẽ với hoàng thất, gần nhất lại được Đấu Thần điện tấn thăng làm Phó điện chủ của phân điện Thiên Phong. Cho nên, lần hành động này không thể tiến hành với danh nghĩa của tứ đại gia tộc. Hồng Dịch các hạ hiểu rõ ý ta chứ?

Lý Dật suy nghĩ một lát mới trả lời:

- Hồng Dịch đã hiểu rõ, tới Lý Minh khiêu chiến Lý Dật, tuy nhiên đây là hành động của cá nhân Hồng Dịch ta, không quan hệ đến bất cứ người nào!

- Đúng, chính là ý tứ này. Hồng Dịch các hạ còn yêu cầu gì cứ nói, tứ đại gia tộc chắc chắn sẽ dốc sức làm!

Trong nội tâm Lý Dật khẽ cười lạnh, xem ra tứ đại gia tộc thật sự coi trọng mình, để mời tới một kẻ tay chân có thể dốc sức liều mạng, bất cứ giá nào cũng đồng ý bỏ ra. Lúc này không đề cập tới chuyện đó còn đợi đến lúc nào, vì vậy trên mặt hắn hơi lộ ra vẻ khó xử, trầm ngâm hồi lâu mới nói:

- Nếu nói đi gặp Lý Dật đó thật ra không cần cái gì. Chẳng qua Hồng Dịch lại có một yêu cầu quá đáng, cũng không biết có nên nói hay không!

- Hồng Dịch các hạ có gì cứ nói, với thực lực của tứ đại gia tộc ta ở Thiên Phong đế quốc, chỉ sợ không có chuyện gì không làm được! Người nói lời này lại là Diệp gia chủ, Diệp gia mơ hồ chính là trụ cột của tứ đại gia tộc, bởi vậy lời này nói ra hào khí vô cùng.

- Diệp gia chủ, việc này nói ra, còn có liên quan rất lớn đến Diệp gia. Nói là khó thật ra cũng không khó, nếu nói dễ, lại còn khó hơn lên trời.

Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy khó hiểu, không biết chuyện vừa khó lại vừa dễ này rút cuộc là chỉ cái gì. Diệp Khinh Vũ lại sớm đoán ra, mạnh mẽ quát to một tiếng:

- Hồng Dịch!

- Chuyện tại hạ muốn nói, chính là có quan hệ đến Khinh Vũ tiểu thư. Không dối gạt các vị, Hồng Dịch và Khinh Vũ tiểu thư mặc dù chỉ mới gặp nhau sáng nay, nhưng vừa thấy đã yêu, tình cảm sâu sắc không hề thua kém với tình nhân bên nhau mấy năm. Bởi vậy Hồng Dịch muốn xin Diệp gia chủ gả Khinh Vũ tiểu thư cho Hồng Dịch!

Diệp Khinh Vũ cuối cùng đã biết cái gì gọi là không có vô sỉ nhất, nhìn thấy ánh mắt của mọi người thoáng cái đều tập trung về phía mình, lập tức hận không có một cái lỗ mà chui vào.

Biểu hiện trên mặt đặc sắc nhất vẫn là Hồng Vũ, có đánh chết đại thiếu Hồng gia cũng không thể nào hiểu được, chỉ cùng ăn một bữa cơm, đại tiểu thư Diệp gia một mực chung tình với mình làm thế nào thay đổi tình cảm nhanh như vậy, vừa thấy đã yêu gã Hồng Dịch này!

- Chuyện này......

Diệp gia chủ mới vừa rồi còn vô cùng hào khí lúc này lại vô cùng lúng túng, hết nhìn Lý Dật, lại nhìn Hồng Vũ Hồng Cương, sau đó lại nhìn nữ nhi của mình, sắc mặt đặc sắc khiến Lý Dật âm thầm cười bể bụng.

- Hồng Dịch các hạ nói vậy là sao, chẳng lẽ chuyện còn chưa làm, đã muốn ép tứ đại gia tộc?

Cuối cùng Hồng Vũ không kìm được, đứng dậy quát. Dù có thế nào, Hồng Dịch ngươi cũng chỉ là một kẻ tay chân được Hồng gia chiêu nạp, có tư cách gì đoạt nữ nhân với bản thiếu gia, thật sự lẽ nào lại như vậy, nếu Diệp gia chủ đáp ứng hôn sự này, sau này ở đế đô, mình cũng không dám ngẩng mặt đi ngoài đường.

- Hồng Thiếu chủ hiểu lầm rồi, không phải tại hạ ép buộc, mà tại hạ đang cùng Khinh Vũ tiểu thư xác thực tình cảm đôi bên. Nếu không, Hồng Dịch có ăn tim gấu gan báo, cũng không dám đưa ra lời thỉnh cầu này!

Những lời này của Lý Dật rất thong dong mà chân thành, sau đó đưa ánh mắt về phía Diệp Khinh Vũ.

p/s: truyện dài mà k có ai ủng hộ chắc up chậm lại thui =.=!<br