Đấu Thần

Chương 499: Oán Linh




Lắc đầu, Lý Dật quả quyết cự tuyệt lời đề nghị của Lý Nhất Dương, để Lý Nhất Dương ngăn chặn đoạn hậu, còn mình thì mang theo Na Na rời khỏi nơi này, đây không phải là tác phong thường ngày của Lý Dật.

- Lý thúc thúc cũng không nên nói chuyện này nữa! Chúng ta hôm nay nếu đi thì cùng đi, muốn lưu lại thì cùng ở cùng một chỗ! Ta cũng không tin, chỉ bằng vào một thanh Ma Kiếm mà có thể lưu lại được Lý Dật ta!

Lý Dật kiên định nói.

Lý Dật có rất nhiều con bài tẩy, nếu không dùng được thì biện pháp cuối cùng là hắn dùng đến Phá Thiên Kiếm, Lý Dật không tin Huyết Hồn Ma Kiếm có thể lợi hại hơn Phá Thiên Kiếm. Phá Thiên Kiếm chính là Siêu thần binh! Chỉ cần Kiếm linh còn ở bên trong chuôi Thần kiếm kia, không phải Đấu Hoàng cường giả có thể đối phó được.

Biểu hiện của Lý Dật làm cho Lý Nhất Dương rất là cảm động, xem ra con mắt của Na Na cũng không tồi, tối thiểu người này cũng không phải là loại người sợ chết, khi gặp nguy hiểm thì chỉ nghĩ cách chạy trốn một mình.

Trong đầu thì thầm nghĩ như vậy, nhưng ở trên mặt Lý Nhất Dương rất là lạnh lùng, hắn vẫn lắc đầu, tiếp tục nói:

- Lý Dật hiền điệt có chỗ không biết, chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này công năng lớn nhất của nó chính là thôn phệ linh hồn, mỗi khi hắn công kích, ngoại trừ công kích vào thân thể bên ngoài mà còn có rất nhiều Oán linh cũng đồng thời phát động công kích. Về phần công kích linh hồn của Ma Kiếm này so với công kích linh hồn bình thường cũng có chút bất đồng, công kích của hắn là trực tiếp đem Oán linh công kích đến, sau đó thôn phệ linh hồn người đó vào trong Kiếm linh. Mỗi một lần thôn phệ được một cái linh hồn, lực lượng của hắn sẽ tăng cường thêm một phần. Hôm nay trên thân Ma Kiếm đã ẩn chứa vô số Oán linh, những Oán linh này trước kia cũng là những người có tu vi cực cao, trải qua nhiều năm luyện chế, hôm nay oán khí đã ngập trời, cho nên bản thân hắn chẳng những có uy lực cường đại, mà Oán linh trên thân Ma Kiếm cũng không phải chuyện đùa. Cho nên Lý Dật hiền điệt, nhất thiết không thể chủ quan a.

Nghe thấy Lý Nhất Dương nói như vậy, trên trán Lý Dật lúc này xuất ra rất nhiều mồ hôi lạnh, nếu như thế mà nói quả thật chính mình vừa rồi vẫn còn rất là chủ quan.

Nghĩ đến lúc trước mình ở bên trong Cửu U Quỷ Trận liên tục bị ám hại, lại vừa rồi suýt nữa bị Oán linh phế đi cánh tay, thì quả thật từ khi mình đi đến thế giới này chưa bao giờ chật vật giống như vậy. Hai phụ tử Lý Tùng ở trước mắt này quả thực làm cho mình ăn thiệt thòi không ít, chẳng lẽ bọn họ là khắc tinh của mình hay sao?

Nghĩ vậy, Lý Dật không nhịn được cau mày lại.

Khi nhìn thấy thần sắc của Lý Dật, Lý Nhất Dương lại tiếp tục an ủi:

- Bất quá Lý Dật hiền điệt cũng không cần phải quá lo lắng, chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm tuy rằng lợi hại, nhưng muốn sử dụng Oán linh công kích lại là chuyện không phải dễ dàng như vậy.

Nghe xong lời nói của Lý Nhất Dương, sắc mặt Lý Dật cũng vui vẻ lên, liền vội vàng hỏi:

- Lý thúc thúc biết rõ khuyết điểm của chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này sao?

- Oán linh Ma Kiếm khi công kích muốn thu phát tự nhiên ít nhất cũng phải có thực lực cảnh giới Đấu Hoàng, nhưng mà Lý Nhiên hiện tại bất quá chỉ là Đấu Vương đỉnh phong mà thôi. Hắn hiện tại sử dụng Oán linh công kích cự ly cũng không thể quá xa, nhất định chỉ có thể ở cự ly ngắn. Khi đấu với hắn chỉ cần không trực tiếp tiếp xúc với thân thể là được. Cho nên chỉ cần chúng ta cùng với hắn bảo trì một khoảng cách nhất định, làm cho hắn cũng chỉ có thể bằng vào uy lực của Ma Kiếm mà phát động công kích đối với chúng ta. Nếu làm được như vậy, Oán linh ở bên trong Ma Kiếm cũng chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi.

Lý Nhất Dương đáp.

Lý Dật nghe xong cảm thấy sững sờ, dựa theo lời nói của Lý Nhất Dương, hành động vừa rồi của mình chẳng phải là tự động đưa mạng tới cửa sao?

Lắc đầu, Lý Dật liền quyết định không suy nghĩ thêm sự tình vừa rồi nữa. Trước mắt thế cục như vậy vẫn rất khó giải quyết, mặc dù đối phương không thể đơn giản dùng Oán linh công kích chính mình, nhưng chuôi Ma Kiếm này bản thân của nó uy lực cũng không phải là chuyện đùa. Lúc trước nó chỉ sử dụng Hỏa Điểu đã đơn giản ngăn cản được Âm Dương Thần Lôi của mình, chỉ cần như vậy cũng đã chứng minh được uy lực của chuôi Ma Kiếm này rồi.

Lúc này, nghe thấy hai người đối thoại, đứng ở cách đó không xa Lý Nhiên cũng mở miệng nói.

- Lý Dật! Lại đây bổn thiếu gia cho ngươi biết uy lực của chuôi Ma Kiếm này. Ta khuyên các ngươi đừng lên chống cự. Chỉ cần các ngươi thúc thủ chịu trói, lại đến van cầu bổn thiếu gia, ta còn có thể cho các ngươi chết thống khoái. Nếu không, kết quả của ngươi không chỉ là chết mà thôi đâu!

Dừng một chút, khóe miệng của hắn cười lên vui vẻ, sau đó lại lạnh lùng nói:

- Ta nghĩ các ngươi cũng không muốn trở thành Oán linh a, ha ha…

- Nói nhảm!

Lý Dật ngoài miệng hét lớn một tiếng, mắng:

- Lý Nhiên, chỉ bằng vào ngươi cũng ép được bổn thiếu gia cúi đầu! Chính là ngươi nằm mơ giữa ban ngày! Có bản lĩnh thì trước hết hãy lưu lại bổn thiếu gia đã!

Lý Nhiên thấy Lý Dật đến lúc này vẫn còn kiêu ngạo như thế, không khỏi giận quá hóa thành cười.

- Tốt, tốt, tốt! Lý Nhiên thiếu gia ta cũng muốn xem thử, ngày hôm nay ngươi có thể kiêu ngạo đến bao lâu đây!

Nói xong, chỉ thấy tay hắn vung lên, đám Ảnh Vệ chung quanh liền đồng thời vây ở bốn chung quanh…

Rất nhanh, đám người Ảnh Vệ đã sớm chuẩn bị để bao vây Lý Dật cùng với mọi người.

- Lý Dật hiền điệt, nhanh cùng với Lý Minh chủ mang theo Na Na rời khỏi đây thôi, ở nơi này cứ giao cho ta là được.

Nhìn thấy tình huống như vậy, Lý Nhất Dương một lần nữa lên tiếng.

Lý Dật biết rõ đám Ảnh Vệ này đều là lực lượng trung kiên của Lý gia, thực lực không thể khinh thường, nếu không hành động sớm những đám người này càng lúc đến càng nhiều, chỉ sợ một lát nữa cũng không có đường ra. Lúc này đích xác là hắn rất muốn chạy khỏi nơi này. Nhưng rất rõ ràng, bằng vào thực lực của Lý Nhất Dương muốn đối phó với nhiều người như vậy thì không thể nắm chắc, mặc dù là hắn có liều mạng thì nhóm người mình chưa chắc có thể thuận lợi đào thoát. Cho nên Lý Nhất Dương có liều mình cản lại cũng chỉ là oan uổng tánh mạng mà thôi!

Nghe thấy Lý Nhất Dương nói, Lý Dật đột nhiên cắn răng một cái, quay sang nói với Lý Nhất Dương và Lý Hàn:

- Lý thúc thúc, ngươi cùng phụ thân của ta và Na Na đi trước đi! Ta ở phía sau cản đường!

Nói lời này xong, Lý Dật không thể chần chừ nữa, trên tay thủ ấn không ngừng kết xuất, tia chớp huyết sắc đã bắt đầu xuất hiện.

- Mọi người chú ý, đây là Đấu kỹ Bạch Hổ!

Nhìn thấy thiên địa đã xuất hiện dị trạng, hơn nữa là xuất hiện tia chớp huyết sắc, Lý Tùng lập tức kêu lên.

- Lý Tùng, xem ra ngươi đối với bổn thiếu gia nghiên cứu rất rõ ràng. Thế nào? Chẳng lẽ đứa con gái xinh đẹp của ngươi muốn gả cho ta làm vợ?

Nghe thấy lời của Lý Tùng nói, Lý Dật cười lên ha hả.

- Ngươi nói thúi lắm!

Khi Lý Tùng nghe thấy Lý Dật nói những lời này, chính là hoàn toàn là vũ nhục hắn, thậm chí còn vũ nhục đến cả gia tộc Lý gia Đế đô.

- Lão gia hỏa, ngươi mới là thúi lắm! Nếu không phải là như vậy, tại sao ngươi phải điều tra Lý Dật thiếu gia ta rõ ràng như vậy?

Lý Dật lớn tiếng quát.

Nghe thấy lời Lý Dật nói, trên mặt Lý Hàn cùng Lý Nhất Dương đều vui vẻ cười lớn, ngược lại Lý Na Na nhìn thấy Lý Dật nói chuyện phiếm, bộ dáng của nàng hung hăng dậm chân.

Đang lúc cùng với Lý Tùng nói chuyện, Lý Dật đã đem Huyết Nguyệt Cuồng Cương chuẩn bị thành công.

Thân thể Lý Dật đột nhiên rung lên, một đạo đấu khí huyết sắc mãnh liệt ầm ầm hiện ra, rất nhanh ở tại bàn tay Lý Dật nhanh chóng ngưng kết thành một đạo năng lượng hình mặt trăng màu đỏ rực!

- Huyết Nguyệt Cuồng Cương!

Lý Dật ngoài miệng quát lớn một tiếng, huyết nguyệt liền hướng vể phía những tên Ảnh Vệ đang chặn ở cửa ra vào cấp tốc bắn tới. Huyết nguyệt lúc này đột nhiên biến ảo thành một mặt trăng tròn to lớn, toàn bộ đám Ảnh Vệ bốn phía chung quanh hầu như đều bị huyết nguyệt bao phủ. Bóng đêm lúc này màu sắc đột nhiên phát sinh biến hóa, màu đỏ huyết nguyệt tản ra quang mang quỷ dị, làm cho bốn phía đều bị nhuộm thành huyết tinh, làm cho mọi người nhìn thấy đều có cảm giác vô cùng sợ hãi!

Ở nơi đó một ít Ảnh Vệ còn đang trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn đột nhiên xuất hiện hình ảnh quỷ dị như vậy, lúc này có những âm thanh liên tiếp ‘phốc phốc’ nổ mạnh vang lên, chỉ thấy những người này còn chưa kịp phản ứng, đã bị huyết nguyệt quang mang bao phủ trên người bọn chúng, rồi không ngừng bạo liệt ra!

Từng tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, thảm trạng hiện ra. Có người thì bị đầu rơi, có người chân tay bị cụt, nội tạng văng ra, rồi máu tươi bắn ra tứ phía không trung, chỉ một lát sau, những tên Ảnh Vệ này ngã trên mặt đất không ngừng khóc thét. Trong không khí bắt đầu tràn ngập huyết tinh, từ khi huyết nguyệt bao phủ xuống trông rất là quỷ dị. Những người ở đằng sau chạy đến bởi vì nhìn thấy tràng cảnh như vậy, thân thể đều không nhịn được rùng mình một cái, thân người cũng không tự chủ được thối lui về phía sau vài bước.

Nhìn thấy trong đám huyết tinh lúc này xuất hiện một cái thông đạo, Lý Dật vội vàng quát lớn:

- Còn không nắm chắc thời gian, mau mau chạy đi!

Lý Nhất Dương còn muốn nói tiếp cái gì, lại nghe Lý Hàn ở bên cạnh cũng đồng dạng mở miệng nói:

- Lý huynh, ngươi cùng Na Na chạy đi trước, ở nơi này hãy giao cho ta cùng Dật nhi! Nhanh! Nếu không đi thì không kịp rồi!

Lý Nhất Dương nhíu mày một chút, lập tức hít thật sâu rồi nhìn thoáng qua phụ tử hai người, lúc này mới gật đầu nói:

- Được rồi, ta đây trước hết là mang Na Na đến La Á Cốc rồi chờ đợi hai vị! Hai vị hãy bảo trọng! Na Na, chúng ta đi mau!

Nói xong, Lý Nhất Dương cũng không chần chừ nữa, cầm lấy tay Lý Na Na liền muốn đi ra ngoài.

Lý Na Na tuy rằng không muốn chia lìa với Lý Dật, nhưng nàng cũng biết nếu mình ở tại chỗ này chỉ làm liên lụy đến Lý Dật mà thôi, sau đó nàng bị Lý Nhất Dương kéo tay chạy vội đi. Lý Na Na quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dật, có chút nghẹn ngào nói:

- Lý Dật ca ca, muội cùng Phụ thân ở bên ngoài chờ huynh, huynh nhất định phải tới tìm Na Na a. Nếu không, nếu không muội…

Lý Dật thấy trong mắt nàng tràn đầy nước mắt, liền đã biết tâm tư của nàng, giờ phút này trong lòng hắn cũng có chút dung động. Người con gái đứng trước mặt này đối với hắn có mối chân tình thắm thiết như thế, Lý Dật lại sao có thể nhẫn tâm làm cho nàng thương tổn đây, vì vậy ngoài miệng hắn vội vàng trấn an nói:

- Na Na yên tâm, ngươi chẳng lẽ còn không biết bản lãnh của ta sao? Bằng vào vài người này cũng không làm khó được ta, các ngươi hãy đi La Á Cốc, ta cùng phụ thân chốc lát cũng sẽ đến!

- Tốt rồi, Na Na, chúng ta đi nhanh đi!

Lý Nhất Dương đứng ở một bên thấy hai người bịn rịn như thế, giờ phút này tâm tình cũng rất là phức tạp. Vốn chứng kiến Lý Na Na cùng Lý Dật bịn rịn như vậy, trong lòng hắn hẳn là vui mừng mới đúng, nhưng hiện tại hắn cũng không thể vui mừng nổi.

Ngoài miệng kêu lên một câu, Lý Nhất Dương đột nhiên đẩy nhanh tốc độ, một tay ngăn đỡ đám Ảnh Vệ ở phía trước, một bên che chở cho Lý Na Na nhanh chóng xông ra ngoài.

Sau khi Lý Dật sử dụng chiêu Huyết Nguyệt Cuồng Cương công kích, ở cửa ra vào đại bộ phận Ảnh Vệ cũng đã bị trọng thương, bây giờ nếu có thể hành động được cũng không còn mấy người, hơn nữa Lý Nhất Dương bản thân tu vi cũng không kém, đối phó với những tên Ảnh Vệ bị thương này căn bản là không phí sức, rất nhanh sau đó Lý Nhất Dương đã mang theo Lý Na Na vọt tới cửa chính của Lý gia.

Hai người có hành động làm cho Lý Nhiên ở cách đó không xa chú ý, mắt thấy hai người muốn chạy ra cửa chính, hắn liền vội vàng quát to:

- Thật hỗn đản! Không thể cho bọn chúng chạy thoát!

Nói xong, dưới chân hắn đột nhiên đạp một cái, thân thể liền nhanh chóng hướng về phía Lý Nhất Dương đuổi theo.

Vừa chạy được vài bước, Lý Dật ở một bên sớm đã chờ đợi liền ngăn cản đường đi của hắn. Trên mặt nhàn nhạt tươi cười, khóe miệng Lý Dật khẽ nhảy lên nói:

- Lý Nhiên, chẳng lẽ mắt ngươi bị mù hay sao? Bổn thiếu gia ở trong này, ngươi không hỏi bổn thiếu gia một tiếng mà đã truy đuổi nữ nhân của ta rồi, ngươi không phải là muốn đi tìm chết sao?

Thân hình của Lý Nhiên dừng lại, sau đó hắn lập tức lạnh lùng quát:

- Lý Dật, còn không biết là ai muốn chết đây? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi có thể ngăn cản được ta sao?

Nói xong, trường kiếm trên tay Lý Nhiên vung lên, kiếm phong trực chỉ hướng về phía Lý Dật bắn tới. Ngay sau đó có một đạo khí vụ màu đen bắn ra, biến ảo thành một cái gương mặt răng nanh xấu xa, gương mặt ác nhân kia sau khi biến ảo ra, lập tức lao thẳng tới phía Lý Dật.

Cảm nhận được khí tức âm hàn, trong lòng Lý Dật biết đây là Oán linh ở bên trong Ma Kiếm được phóng thích ra. Hắn vội vàng sử dụng Vân Bộ rút lui về phía sau vài bước, lúc này gương mặt nanh ác kia theo kiếm phong lao ra, ước chừng khoảng hơn ba thước thì ‘két két’ dừng lại, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hoảng, đột nhiên ‘sưu’ lên một cái, lại vội vàng chui vào bên trong Huyết Hồn Ma Kiếm.

Lúc này nhìn thấy gương mặt màu đen kia vội vàng trở lại bên trong Huyết Hồn Ma Kiếm, Lý Dật mới dừng lại thân hình.

- Xem ra Lý Nhất Dương quả thật nói không sai, Oán linh chỉ có thể công kích ở cự ly gần mà thôi.

Lý Dật trong miệng thầm nói một câu.

<br