Đấu Thần

Chương 479: Đánh Lén




- Chọc vào Bắc Đẩu Tông chúng ta, không biết là bất hạnh của ngươi hay là bất hạnh của chúng ta!

Hải Kim đem hai tay về phía sau người, suy nghĩ nói.

Lý Dật vẫn không trả lời Hải Kim, tình huống đột nhiên cùng đã xảy ra biến hóa, lúc này Lý Dật còn đang vận dụng Thiên Khôn Địa Càn Châu chữa thương, Lưu Chiêm hai cánh đột nhiên mở ra, phi thân đánh về phía Lý Dật.

Một chưởng này, trong lòng bàn tay huyễn hóa ra một ngọn núi, hướng phía ngực Lý Dật đánh vào.

- Nhạc Sơn Chưởng!

Lưu Chiêm trong miệng kêu lên một tiếng, ngọn núi kia theo Lưu Chiêm nói đột nhiên hóa thành lớn, vọt tới Lý Dật.

Nhìn thấy công kích của Lưu Chiêm, Lý Dật biến sắc. Lý Dật hiện tại đang trong lúc chữa thương, căn bản né tránh không được, hơn nữa, lúc này Lý Dật có muốn phóng ra Đấu kỹ cao cấp cũng không còn kịp nữa rồi. Hơn nữa, đang có thương tích trên người, Lý Dật bị Lưu Chiêm đánh lén như vậy, tình huống trở nên vô cùng nguy hiểm.

- Hồi Phong Chưởng!

Lý Dật khẽ quát một tiếng, chỉ kịp sử dụng Hồi Phong Chưởng. Ở tình huống hiện tại Lý Dật chỉ có thể đem công kích kia chuyển đi, căn bản không thể đem công kích của Lưu Chiêm bắn ngược trở về.

Bị thương, hơn nữa lại bị đánh lén, Lý Dật gian nan hóa giải đại bộ phận công kích, còn lại một ít bộ phận công kích rơi vào trên người Lý Dật.

Bị vết thương cũ, vết thương mới, Lý Dật cố nén đã lâu không kìm được lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

- Thiếu gia!

- Con trai!

- Chủ nhân!

- Thiếu chủ!

Nhìn thấy Lý Dật bị thương thổ huyết, Toa Toa, Lý Hàn, Tạ Vũ và mọi người Lý Minh cao giọng kêu lên, theo những tiếng kêu kinh hoảng này, Toa Toa lập tức chạy vội đến trước mặt Lý Dật, đỡ lấy thân thể đang lung lay của Lý Dật.

- Hèn hạ!

Nhìn Lưu Chiêm, Toa Toa hung hăng mắng một câu.

- Hừ!

Bị Toa Toa mắng một câu, Lưu Chiêm cũng không có tức giận, chỉ là nặng nề hừ một tiếng, tỏ vẻ đối Toa Toa khinh thường.

Trong cơ thể thêm lần bị thương này, Thiên Khôn Địa Càn Châu trong thân thể Lý Dật càng vận chuyển nhanh hơn, thương thế đang không ngừng khôi phục.

Đương nhiên, những chuyện tình này trong cơ thể Lý Dật, chỉ có Lý Dật mới biết, những người bên ngoài xác thực Lý Dật đã bị trọng thương.

- Ha ha ha!

Nhìn thấy Lý Dật phun ra một ngụm máu tươi, Hải Kim phá lên cười.

- Lý Dật, nguyên lai ngươi đã sớm bị thương, một kích toàn lực của Tông chủ, ngươi có thể tiếp được sao.

Vốn là, Lý Dật đón đỡ công kích của Đấu Tôn ngọc phù, vậy mà một chút sự tình đều không có, điều này làm cho Hải Kim rất là khiếp sợ. Hiện tại nhìn thấy Lý Dật thật sự là bị thương, Hải Kim tự nhiên rất là cao hứng.

- Hải lão quỷ, cho dù ta có bị thương, ngươi làm như thế nào?

Lý Dật sờ lên ngực, xác định khí tức của mình cũng vẫn còn thông thuận, mở miệng hỏi.

- Lý Dật, ngươi đã bị thương, vậy là chuyện sau này tốt rồi!

Hải Kim cười, cổ tay vung lên, lại lấy ra thêm một cái Đấu Tôn ngọc phù nữa hiện ra trong tay Hải Kim.

- Còn nữa?

Nhìn thấy Đấu Tôn ngọc phù trong tay Hải Kim, Lý Dật chau mày.

Vì ngăn trở một kích vừa rồi, Lý Dật có thể nói là dùng tới rất nhiều con bài tẩy rồi. Thật không ngờ trên người Phong Hoàng, vẫn còn Đấu Tôn ngọc phù nữa.

Nếu như vậy, Lý Dật chỉ có duy nhất khả năng vận dụng con khôi lỗi cùng với Phá Thiên Kiếm, hai con bài tẩy này Lý Dật hiện tại cũng không muốn sử dùng đến.

Những con bài tẩy này giữ lại, từ nay về sau gặp tình huống nguy hiểm hơn, Lý Dật cũng dễ ứng phó. Nếu sớm như vậy, lúc này trước mắt bao nhiêu người lộ bài tẩy, từ nay về sau một số kế hoạch của Lý Dật sẽ không triển khai tốt.

- Hải Kim, ngươi vẫn chưa dùng hết a!

Lý Dật nhìn Hải Kim kêu lên.

- Lý Dật, chỉ có thể trách ngươi mệnh xấu mà thôi!

Hải Kim lớn tiếng kêu lên.

- Ta xem ngươi còn có biện pháp nào ngăn trở đạo ngọc phù này!

Hải Kim cười lên ha hả.

Hải Kim đoán, Lý Dật không có biện pháp gì, nói cách khác, Lý Dật đã sớm thi triển hết các con bài tẩy của mình rồi, nếu không cũng không cần vừa rồi mạo hiểm bị thương, trực tiếp ngạnh kháng ngọc phù ẩn chứa một kích toàn lực Đấu Tôn.

- Hải lão quỷ, ngươi đừng ở đó mà lên mặt, ngươi thử xem xem sẽ biết?

Lý Dật lớn tiếng mắng, đến tình trạng này, Lý Dật cũng chẳng quan tâm nhiều như vậy, con bài tẩy lộ ra, thì cứ để lộ ra, so với mình bị người ta giết thì còn tốt hơn rất nhiều.

- Tốt, Lý Dật, tiếp chiêu!

Hải Kim cũng không nói nhảm, sớm công kích mới càng có lợi, nếu để thương thế Lý Dật lành lại, đấu khí khôi phục một chút, khả năng ngăn trở được một kích của mình cũng lại càng cao hơn.

- Đã chiếm cứ ưu thế như vậy, thì nên đem ưu thế mở rộng ra!

Hải Kim trong lòng thầm nghĩ, trên tay bóp nát ngọc phù.

- Toa Toa đi mau!

Lý Dật đẩy Toa Toa ra xa, sau đó đưa tay sờ lên cái hình xăm.

Lúc này, trong lúc Lý Dật muốn lấy Phá Thiên Kiếm ra, chợt một thanh âm rất nhanh truyền đến.

- Hải lão quỷ, để cho ta thử xem một kích của Đấu Tôn cường giả, đến tột cùng có bao nhiêu lợi hại.

Nghe thấy cái thanh âm này, Lý Dật trong nội tâm thoáng buông lỏng vài phần, cái thanh âm này chính là thanh âm của Kiếm Hoàng Vương Minh Dương.

- Vương Minh Dương, không sợ chết ngươi cứ đến đây!

Hải Kim trên mặt dữ tợn hét lên.

Vốn là, nếu như Kiếm Hoàng không hiện thân, trong kế hoạch của Hải Kim, dùng Đấu Tôn ngọc phù, phóng thích ra công kích Đấu Tôn cường giả, mặc kệ có hiệu quả như thế nào, hắn cũng sẽ cùng với Lưu Chiêm liên thủ, mau chóng đem Lý Dật chém ở dưới tay.

Nhưng mà đột nhiên xuất hiện Kiếm Hoàng… Ít nhất, kế hoạch mình và Lưu Chiêm liên thủ đã bị phá hủy, Kiếm Hoàng bên trong Thiên Phong Thất Hoàng đứng trong ba người mạnh nhất, Địa Hoàng Lưu Chiêm, không phải là đối thủ của Kiếm Hoàng.

- Tốt, để ta tới thử xem sao!

Kiếm Hoàng quát to một tiếng, hướng về phía Hải Kim giống như một đạo sao băng, trực tiếp lao tới.

Đấu Tôn ngọc phù đã bị bóp nát, Hải Kim nhất định phải có thời gian ngắn đem công kích Đấu Tôn cường giả phong ấn tại ngọc phù phóng thích ra, nếu còn chần chừ, những năng lượng phong ấn sẽ chậm rãi tiêu tán mất.

Nhìn thấy công kích của Kiếm Hoàng hướng về phía mình, Hải Kim sắc mặt phát lạnh, trong tay một kích Đấu Tôn cường giả rất nhanh phóng thích ra.

Đạo công kích Đấu Tôn cường giả rơi vào trên người Vương Minh Dương, nghe thấy một hồi âm thanh vỡ tan vang lên, trên người Kiếm Hoàng cũng rớt xuống một vài thứ đen nhánh gì đó.

- Hừ!

Nhìn đống đồ vật rơi xuống kia, Hải Kim ngoài miệng khẽ hừ một tiếng, cả người rất nhanh lui về phía sau.

Vương Minh Dương trên người có một hộ giáp phẩm chất tốt vô cùng, Hải Kim tự nhiên biết rõ, nhìn thấy hộ giáp của Kiếm Hoàng rơi xuống, Hải Kim đã biết, Đấu Tôn ngọc phù căn bản không tạo thành thương tổn gì cho Kiếm Hoàng.

Toa Toa là cảnh giới Đấu Vương cường giả, sau khi mặc vào Hậu Sơn Giáp, cũng đã có thể chống đỡ được một kích của Đấu Tôn ngọc phù, Hậu Sơn Giáp do Kiếm Hoàng mặc ở trên người cho nên càng không thể bị thương được.

- Ha ha, một kích của Đấu Tôn cường giả, đúng là không sai, đáng tiếc cho cái Hậu Sơn Giáp của ta!

Kiếm Hoàng cười ha hả.

- Bất quá có thể tự mình nhận thức được công kích của Đấu Tôn cường giả, hi sinh một kiện Hậu Sơn Giáp thì vẫn có lời!

Tại trong mắt Kiếm Hoàng, có thể ngẫu nhiên tự mình nhận thức được công kích của Đấu Tôn cường giả, có thể nhận thức được công kích quy tắc không gian trong đó có ảo diệu như thế nào, như vậy đối với tu vi của mình có lợi thật lớn, có thể lĩnh ngộ thêm một chút về Đấu Tôn cảnh giới, một kiện Hậu Sơn Giáp không đáng kể chút nào.

Hậu Sơn Giáp kỳ lạ quý hiếm, cũng có thể dùng tiền tài đổi lấy, nhưng mà đối với thể ngộ Đấu Tôn cảnh giới, có tiền tài cũng mua không được.

- Kiếm Hoàng, ngươi muốn cùng với Bắc Đẩu Tông đối địch sao?

Hải Kim lui ra sau, mới mở miệng hỏi.

Hải Kim liên tiếp dùng Đấu Tôn ngọc phù công kích Lý Dật, nhiều lần đều không có hiệu quả, Hải Kim cũng bắt đầu cẩn thận. Kiếm Hoàng dựa vào Hậu Sơn Giáp ngạnh kháng Đấu Tôn ngọc phù, mà Hải Kim tại phóng ra năng lượng ngọc phù, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không có thể phóng thích ra Đấu kỹ. Hải Kim sợ Kiếm Hoàng hướng về Lưu Chiêm đột nhiên tập kích hắn, bởi vậy, nhìn thấy Kiếm Hoàng chống được Đấu Tôn ngọc phù, Hải Kim lập tức lui về phía sau.

- Thật buồn cười, Hải Kim, Dong binh đoàn Thiết Kiếm chúng ta, khi nào thì sợ Bắc Đẩu Tông ngươi vậy?

Nghe thấy Hải Kim nói, Vương Minh Dương khinh thường nói.

- Lý Dật, ngươi không có chuyện gì chứ?

Quay đầu, Vương Minh Dương hỏi.

- May mắn là Vương thúc thúc đã đến, Lý Dật không việc gì!

Nhìn thấy Kiếm Hoàng hỏi mình, Lý Dật trả lời ngay.

- Không có việc gì là tốt rồi!

Kiếm Hoàng nói xong, quay mặt về phía Lưu Chiêm.

- Lưu Chiêm, không thể tưởng được, bình thường ngươi không có tiếng tăm gì, vậy mà lại âm thầm khống chế Tam bang Ngũ hội, thật sự là không đơn giản. Bình thường ta thật sự là đã xem thường ngươi!

- Kiếm Hoàng, chúng ta quen biết không ít năm, mặc dù nói không có giao tình gì, nhưng mà cũng không có cái gì quá phận? Ngươi thật muốn giúp tiểu tử kia đối phó ta?

Lưu Chiêm khó hiểu hỏi.

- Không sai, Lý Dật đã cứu tánh mạng con ta, hơn nữa còn hợp tính tình với ta, Lý Dật này, ta là nhất định phải cứu rồi. Hơn nữa từ nay về sau, toàn bộ Lý Minh đều là bằng hữu của Dong binh đoàn Thiết kiếm ta. Đắc tội với Lý Minh, chính là đắc tội với Dong binh đoàn Thiết Kiếm.

Vương Minh Dương hào khí vạn trượng nói.

- Tốt, Vương Minh Dương, ngươi đã muốn vì tiểu tử này mà xuất đầu, chúng ta liền tranh tài một phen.

Lưu Chiêm nghe xong Vương Minh Dương nói, hung hăng kêu lên.

- Vương thúc thúc, Lưu Chiêm giao cho ta đi. Vừa rồi, Lưu Chiêm thân là một trong Thiên Phong Thất Hoàng, vậy mà xuất thủ đánh lén ta, hắn đã làm thế, ta nhất định phải tự mình giải quyết hắn.

Lý Dật lớn tiếng nói.

- Tốt, ngươi đối phó Lưu Chiêm, ta đối phó Hải lão quỷ!

Vương Minh Dương ha ha cười.

- Các huynh đệ Lý Minh, các ngươi yên tâm, viện binh Dong binh đoàn Thiết Kiếm chúng ta lập tức tới ngay. Yên tâm mà đánh nhau, các ngươi kiên cường lên một chút!

Vương Minh Dương cao giọng kêu lên.

Nghe được Vương Minh Dương nói, các thành viên Lý Minh lớn tiếng kêu một chữ tốt, sĩ khí lập tức tăng vọt. Đối diện là đám người Liên minh Bang hội, nghe thấy Dong binh đoàn Thiết Kiếm sắp tới, sắc mặt ai lấy đều tái mét.

Sức chiến đấu của các thành viên trong bang hội, căn bản kém hơn các dong binh bình thường nhiều. Nếu như người của Dong binh đoàn Thiết Kiếm đến, cùng Lý Minh hội họp cùng một chỗ, bọn họ căn bản không phải là đối thủ.

Dong binh đoàn Thiết Kiếm tham dự công tác phòng hộ Đế Đô, trú đóng tại Đế Đô, nhân số đều trên vạn người. Sức chiến đấu của một người có thể nói là lấy một địch hai, ba cũng không phải là không thể.

Lúc này Kiếm Hoàng Vương Minh Dương vừa nói xong, xa xa có một thanh âm cao giọng kêu lên.

- Lý Dật huynh đệ chớ hoảng sợ, Vương Cường ta dẫn người tới giúp các ngươi đây.

Nghe thấy thanh âm Vương Cường, Lý Dật trong lòng vô cùng kích động, nhớ ngày đó tại Sơn mạch Nạp Gia, trong lúc đối phó với Lôi Vân Báo, chính mình còn nghĩ đến việc khoanh tay ngư ông đắc lợi đối với Vương Cường, hiện tại mình gặp phải thời khắc nguy cơ, Vương Cường lại mang theo đại đội nhân mã đến viện trợ.

Hít một hơi thật sâu, thanh âm Lý Dật cũng truyền rất xa.

- Cám ơn Vương Cường huynh đệ, bao giờ xong việc, ta mời Vương Cường huynh đệ cùng các huynh đệ Dong binh đoàn Thiết Kiếm đi uống một chén rượu nhạt nhé!

- Ha ha, tốt!

Vương Cường ở bên kia lớn tiếng cười nói.

- Các huynh đệ Dong binh đoàn Thiết Kiếm, chúng ta hãy nhanh lên, sớm một chút giải quyết đám bang hội tạp chủng kia, xong rồi cùng Lý Minh chủ đi uống rượu!

- Tốt!

Dong binh đoàn Thiết Kiếm tất cả mọi người cùng kêu to lên.

Theo thanh âm này càng ngày càng gần, các dong binh Dong binh đoàn Thiết Kiếm đã xuất hiện ra trong tầm mắt.

Dong Binh khác với thành viên của bang hội, dong binh giống với quân đội hơn, trên người mặc bì giáp, hoặc là cương giáp. Những trang bị trên người, đều mạnh hơn thành viên của bang hội rất nhiều. Những người này nhịp bước chỉnh tề, rõ ràng cho thấy đã trải qua huấn luyện.

Cuối cùng chính là, nhân số Dong binh đoàn Thiết Kiếm đạt đến ba nghìn người. Dòng người cuồn cuộn lập tức đem Liên minh Bang hội kia hoàn toàn bao vây vào bên trong.

Nhìn thấy Dong binh đoàn Thiết Kiếm phái ra nhiều người như vậy, Liên minh Bang hội không ít người sắc mặt đại biến.

<br