Đấu Thần

Chương 426: Có được Hắc Diệu Thạch




Đả tự: Sided Lovettt

***

- Người đi đi, ở đây không có bán Hắc Diệu Thạch!

Dụ Thần nói.

Không ngờ cách nghĩ của Dụ Thần lại thay đổi nhanh như vậy, Lý Dật không kịp phản ứng, đi cũng không được, không đi cũng không được. Đi sợ sẽ chọc giận Hoa Hoàng không đi, chủ nhân đã có lời đuổi khách, hắn cũng không thể muối mặt đứng ở đó.

Chà, nữ nhân này trở mặt còn nhanh hơn giở sách! Lý Dật đứng trong phòng vẻ mặt xấu hồ.

- Thần Thần tỷ tỷ, vậy ta sẽ làm theo ba việc tỷ nói!

Vừa muốn có được Hắc Diệu Thạch, vừa không muốn Dụ Thần tức giận, Lý Dật cuối cùng đáp ứng yêu cầu của Hoa Hoàng.

- Ha ha, đây mới là đệ đệ tốt của tỷ tỷ!

Nghe Lý Dật đổi ý, Dụ Thần liền đứng lên, giơ một ngón tay ngọc, nhẹ nhàng lướt qua mặt Lý Dật.

Một cảm giác mơn trớn nhẹ nhàng Lý Dật mắng thầm trong lòng, cũng không biết yêu tinh bao nhiêu tuổi, lại đùa giỡn Lý đại gia ở đây!

Là một trong Thiên Phong Thất Hoàng là một người không phải thành danh chỉ mấy chục năm, tuổi của Dụ Thần, trong suy đoán của Lý Dật, ít nhất cũng ngoài ngũ tuần, nghĩ đến đây, trong lòngLý Dật chợt có cảm giác kỳ dị.

Nhưng bề ngoài Lý Dật vẫn cợt nhả:

- Tỷ tỷ không nên như vậy, ta sợ nếu lỡ không chịu nổi, không khống chế được bản thân...

- Ha ha, tiểu đệ đệ nếu khống chế không được tỷ tỷ cùng người chơi đùa một lúc cũng không sao!

Lời này nói ra từ miệng Dụ Thần, suýt nữa Lý Dật đã phun máu. Mắt nhìn Dụ Thần, trong thần thái tinh tường kia không hề có vẻ giả vờ.

- Hắc hắc, chúng ta đi xem Hắc Diệu Thạch trước!

Lý Dật vội ngắt lời, để hắn và Dụ Thần chơi đùa một phen, trong lòngLý Dật cũng muốn như vậy, nhưng trực giác mách bảo hắn, Hoa Hoàng này chỉ đang đùa với hắn mà thôi.

- Hừm, biết ngươi không có gan này mà!

Dụ Thần hừ mũi, tay sờ lên tay vịn trên tường một lát.

Nghe Dụ Thần nói, trong lòng Lý Dật rất xấu hổ. Yêu tinh này! Thật không biết trong lòng cô ta đang nghĩ gì!

Lý Dật vừa nghĩ xong Dụ Thần đã lấy một chiếc hộp từ trên cái giá trên kia, mở hộp, một phiên đá hắc sắc hiện ra trước mặt Lý Dật.

Màu đen, một màu đen vô cùng thuần khiết, trong màu đen đó, mơ hồ còn có một màu đen lưu động bên trong. Chính màu đen lưu động đó, khiến toàn bộ Hắc Diệu Thạch linh động vô cùng.

- Thấy chưa, điềm quý hiếm của Hắc Diệu Thạch, chính là một điềm tinh kim chi khí lưu động bên trong đó. Điềm tinh kim chi khí này là nguyên liệu tốt nhất để luyện binh khí phụ gia. Binh khí phụ gia thông thường, chỉ cần dùng một ít tinh kim khí này nữa, phẩm cấp của binh khí sẽ tăng lên ba bậc. Dùng nó để phụ gia cho binh khí cấp chín, ba mươi phần trăm có thể khiến binh khí này trở thành Thần khí. Ngươi nói xem, món đồ như vậy có đáng giá bốn trăm vạn kim tệ không?

Nhìn Hắc Diệu Thạch trong hộp, Dụ Thần sở bảo thạch hắc sắc nói.

Màu đen của Hắc Diệu Thạch hòa cùng đôi tay trắng như tuyết của Dụ Thần, khiến mắt nhìn có cảm giác tuyệt mỹ, Lý Dật cũng không khỏi than thầm, bàn tay Hoa Hoàng cũng tuyệt mỹ biết bao!

- Có thể khiến binh khí cấp chín trở thành Thần khí?

Nghe Dụ Thần nói, trong lòng Lý Dật chợt kinh ngạc, dùng nguyên liệu như vậy để thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí, liệu có phải như mất mát không thể bù đắp? Hơn nữa, tỷ lệ thành công trong thôn phệ chỉ có tám mươi phần trăm.

- Nghe tỷ tỷ nói vậy, bốn trăm vạn quả nhiên ít một chút!

- Hừ, biết là tốt, đây là giá thấp nhất tỷ tỷ có thể bán cho ngươi, để người khỏi cho rằng tỷ tỷ lừa tiền ngươi!

Dụ Thần hừ mũi.

- Ha ha, đâu có đâu có, tỷ tỷ ngay cả Phá Thiên Kiếm cũng giúp ta lấy rồi, đâu còn đề ý đến món tiền nhỏ này!

- Lời này mới là tiếng người. Ta chẳng qua chỉ là Minh chủ chi nhánh Thiên Phong của Thiên Thần Thương Minh, mọi buôn bán đều phải nhập sổ sách, nếu không ha ha, tỷ tỷ đã

tặng không cho ngươi!

Dụ Thần đột nhiên quay đầu nhìn Lý Dật, khóe miệng mang theo nụ cười nhạt.

Chỉ là quay đầu cười, nhưng nụ cười này lại ở trước mặt Lý Dật, tư thế bây giờ là Lý Dật đang đứng bên cạnh Dụ Thân, nửa người Dụ Thần dựa bàn, quay thân trên nhìn Lý Dật. Một cái quay đầu này, khiến cho Dụ Thần trở nên cực kỳ xinh đẹp!

- Tỷ tỷ, nếu đã có được Hắc Diệu Thạch rồi, ta phải gấp rút chuẩn bị những món đồ khác nữa!

Lý Dật nuốt một ngụm nước bọt.

- Ha ha, vội đi nữa sao? Đừng vội, nếu phải chuẩn bị những món đồ khác nữa, không ngại cứ nói cho tỷ tỷ biết, xem người cần những món đồ gì, biết đâu tỷ tỷ có thể giúp được?

Dụ Thần đột nhiên kéo vạt áo Lý Dật nói.

- Điều này... Còn thiếu Bằng Linh Thảo, Tử Lan Hoa!

Lý Dật vội nói.

- Tử Lan Hoa ở đây ta cũng có, có thể tặng người một cây. Bằng Linh Thảo, món đồ đó cũng quý hiếm lắm, nhưng hôm nay có người đã lấy nó bán đấu giá. Cái này tỷ tỷ không thể giúp người rồi, quy định của Thương Minh không thể phá hủy, món đồ khách hàng ủy thác chúng ta đấu giá, nhất định phải đem bán đấu giá!

Dụ Thần nói:

- Tỷ tỷ sẽ sắp xếp để đem bán đấu giá Băng Linh Thảo trong lần đấu giá tiếp theo. Ba ngày sau, trước bày giờ tối, ngươi đến chỗ này để tham gia đấu giá!

- Vậy được, ba ngày sau, ta lại đến tìm tỷ tỷ!

Nghe thấy những món đồ cần tìm đều có, Lý Dật thấy rất vui mừng.

- Đi đi, ha ha, sau này nhớ đến nịnh bợ tỷ tỷ nhiều hơn một chút. Có món đồ tốt, tỷ tỷ sẽ giữ lại cho ngươi!

Lần này nghe thấy Lý Dật muốn đi, Dụ Thần không ngăn nữa, nhưng trước lúc đi, Dụ Thần lại nói ra một câu có vẻ thân mật.

- Vậy được, sau này sẽ thường đến tìm tỷ tỷ!

Lý Dật nói xong câu này, đi nhanh đến cửa phòng giơ tay sờ lên đó, Lý Dật phát hiện, cánh cửa này hắn quả nhiên không thể mở được.

- Tiểu tử kia, muốn ra sao?

Dụ Thần nhìn Lý Dật nghiền ngẫm.

Lý Dật gật đầu.

- Muốn ra ngoài cứ nói với tỷ tỷ, tỷ tỷ sao có thể không cho ngươi ra ngoài?

Trong lời nói Dụ Thần mang theo chút mê hoặc, tay vung lên, cửa phòng đã mở ra.

Thấy cửa phòng mở ra, trong lòngLý Dật lại cuồng loạn. Trong câu nói sau cùng của Du Thần, một người đã qua hai kiếp như Lý Dật nghe ra, quả nhiên mang theo sự mê hoặc vô tận.

Thật sự kỳ quái, gần đây mình có số đào hoa hay sao? Nghĩ đến hành động của Tiểu Tuyết, lại nhìn biểu hiện Dụ Thần, Lý Dật đang chính là tìm một cái cớ như thế này.

- Tiểu Húc, giúp ta tiễn vị thiếu gia này!

Trước lúc cánh cửa truyền tống đóng lại, Dụ Thần dặn dò mấy câu, rất nhanh, một mỹ nữ bộ dạng thanh tú đã đến trước Lý Dật.

- Vị đại gia này, mời theo ta đến bên này!

Tiểu Húc lễ phép mời.

o0o

Rời khỏi Thiên Thần Thương Minh, giọng nói Hồng Thiên Thánh Giả truyền đến:

- Tiểu hữu, xem ra vận khí của ngươi không tồi, ba ngày sau, chỉ cần mua được Băng Linh Thảo, ngươi có thể chuẩn bị để thôn phệ Âm Dương Thần Lôi. Ta đoán, chỉ cần thôn phệ thành công Âm Dương Thần Lôi, có thể trực tiếp đột phá cảnh giới cấp bậc Đấu Vương rôi!

- Lợi hại vậy sao?

Nghe Hồng Thiên Thánh Giả nói, Lý Dật kinh ngạc. Tuy biết uy lực Tiên Thiên Lôi Khí cực lớn, nhưng không ngờ, thôn phệ một đạo Tiên Thiên Lôi Khí, lại có thể khiến hắn đột phá đến cảnh giới Đấu Vương.

- Tiều hữu, dưới cảnh giới Đấu Hoàng khi đột phá cũng không khó khăn gì, Tiên Thiên Lỗi Khí là gì chứ? Là vật đã được nuôi dưỡng vô số năm trong trời đất, mới có thể sản sinh được một tia tinh hoa trong thiên địa. Một chút tinh hoa này tuy rất ít, nhưng đối với một

người mà nói, lại rất to lớn, giúp người đột phá cảnh giới Đấu Vương, là điều ta có thể đoán được!

Hồng Thiên Thánh Giả vội giải thích.

- Xem ra ta phải mau chuẩn bị:

Trong lòng Lý Dật chợt xuất hiện gợn sóng. Trực tiếp có thể có được tu vi Đấu Vương, cũng chính là nói, sau này không cần nguồn năng lượng của Hồng Thiên Thánh Giả trợ giúp, không cần dùng nguồn năng lượng Xà Tôn Giả lưu lại, Lý Dật dựa vào Thiên Khôn Địa Càn Châu cũng có thể khiến tu vi của hắn bảo trì ở mức Đấu Hoàng cường giả.

- Ha ha, tiêu hữu cũng không cần kích động, cách gia tăng cảnh giới bằng cách thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí cũng rất đau khổ. Hơn nữa, ừ, điều này, cùng với việc cảnh giới của người ngày càng cao, tác dụng việc thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí để tăng tu vi cũng càng ngày càng ít.

- Ồ, vậy mất nhiều sức lực như vậy để thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí, lại có điểm bất lợi sao?

- Ngươi nghĩ đi đâu vậy, cùng với việc cảnh giới tăng lên, việc tăng mức tu vi cũng càng ngày càng khó. Tác dụng của việc thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí cũng rất lớn, nhưng những cảnh giới sau này quá khó đạt được. Người xem Thiên Phong Thất Hoàng của Đế quốc Thiên Phong chẳng phải cũng cực khổ bỏ ra mấy chục, mấy trăm năm để tu luyện hay sao?

- Đại gia, rốt cuộc cũng đợi được người rồi!

Ngay lúc Lý Dật và Hồng Thiên Thánh Giả nói chuyện, một người bộ dạng gầy gò chạy đến trước mặt.

- Thì Lương, sao lại là người?

Lý Dật nhận ra, người trước mặt là tên trộm Thì Lương mà mình vừa quen biết không lâu.

- Đại gia, ta có được một tin tức về việc mua nhà, đoán rằng người ở Thiên Thần Thương Minh, nên ta cứ đứng bên đường đợi.

Thấy Lý Dật, ngữ khí Thì Lương che giấu một chút vui mừng.

- Đã đợi bao lâu?

Lý Dật hiếu kỳ hỏi.

- Gần hai giờ đồng hồ!

vipyanda

- Sao không vào trong tìm ta?

- Ta định đi vào, nhưng người trông của Thiên Thần Thương Minh không cho ta vào. Đại gia nhìn ta, đã biết không phải ta đến mua đồ!

Bị Lý Dật hỏi như vậy, biểu hiện Thì Lương vô cùng xấu hổ.

- Ồ, thì ra vậy!

Lý Dật gật đầu, không ngờ xuyên việt qua thế giới này, cũng xuất hiện việc y phục không chỉnh tế, không đáng tiếp”.

- Được rồi, ngươi nói có tin tức về việc mua nhà, nói thử xem!

Lý Dật hỏi.

- Là như vậy, đại gia dặn tiểu nhân phải tìm một căn nhà rộng tiểu nhân chạy một vòng quanh Để Đô, tìm đến một nơi. Nơi đó là nơi nhiều thương nhân cư ngụ, có một thương nhân đắc tội với cửa quan, không thể ở tiếp tại Đế Đô, nên cả nhà phải chuyến đi, vì vậy mới muốn bán căn nhà!

- Lớn không?

- Rất lớn, chủ nhân trước của căn nhà, cộng cả người nhà, nô bộc, cũng có hơn bốn trăm người, vì vậy ta nghĩ có thể đáp ứng yêu cầu của đại gia!

- Ồ, tốt lắm, vậy chúng ta đi mua!

Lý Dật nói ngay.

- Đại gia, bây giờ không nên vội!

Thấy Lý Dật muốn đi ngay, Thì Lương vội ngăn lại:

- Đại gia, như vậy đi, gia chủ đó bây giờ định giá một trăm vạn, nhưng ta nghĩ, chủ nhân kia muôn chuyên đi gấp, chúng ta cứ ép giá thử xem!

- Cũng tốt, như vậy đi, Thì Lương, chuyện này giao cho ngươi, đây là một trăm kim tệ, người đi cắt tóc, mua chút áo quân, đi chuẩn bị một chút!

Nhìn quanh một lúc, Lý Dật chỉ vào một quán rượu, nói:

- Thương lượng giá cả xong ta đợi người ở đó!