Đả tự: Sided Lovettt
***
Đêm nay trăng sáng ánh trăng trong sân càng sáng hơn, khiến cảnh vật đều bị ánh trăng bao trùm.
Phía sau Lang Các, trong một khoảng sân rộng hai người ngồi hai bên, không khí cực kỳ hài hòa.
Một lát sau, Ba Lâm nhìn Lý Dật, ánh mắt vốn dĩ sắc bén, hơi quét qua, con mắt lại hơi nhắm lại.
Dường như cảm nhận được ánh mắt cổ quái của Ba Lâm, Lý Dật xoay chén trà trong tay, ngẩng đầu lên, sắc mặt bình thản vô cùng. Chỉ là khi Lý Dật và Ba Lâm nhìn nhau, trong chốc lát, dường như trong mắt hai người, đều là sát ý sôi trào...
Cứ nhìn nhau như vậy, trong ánh mắt hai người, đều có vài phần không thể lý giải, thậm chí, không khí vốn dĩ rất hoàn mỹ, lúc này cũng như căng thẳng hơn nhiều...
Nhìn chằm chằm vào nhân vật là một trong Thiên Phong Thất Hoàng này, trong lòng Lý Dật cũng bình thản như gương mặt hắn vậy. Tuy hắn biết, nhân vật này không phải vô duyên vô cớ xuất hiện trước mặt hắn, nhưng Lý Dật cơ bản lại không đoán được mục đích thật sự của hắn.
Chỉ là tuy vậy, nhưng Lý Dật vẫn chậm rãi xoay chén trà trong tay, vẻ mặt thú vị. Bộ dạng của hắn quả thật không vì kẻ trước mặt là Đao Hoàng Ba Lâm mà có chút biến đổi nào.
Điều này, trong Đế quốc Thiên Phong có thể làm được e rằng không có bao nhiêu người.
Đối diện với hắn, ánh mắt BaLâm trầm xuống. Hắn nhìn gã thiếu niên mặc bạch y trước mặt, tay phải nắm chặt rồi lại thả lỏng, thả lỏng rồi lại nắm chặt, chỉ nghe thấy từng tiếng xương cốt vang lên không ngừng.
Ba Lâm tự nhiên hiểu rõ, người ngồi trước mặt hắn, tuy bên ngoài chỉ là một Đấu Sư cường giả, nhưng khi ở Vân Thủy Thành... Rồi hắn nhớ lại những sự việc xảy ra hôm nay trong Đấu Hoàng mộ địa... Khi đó, những Đấu Hoàng cường giả tập trung lại rất nhiều, dưới tình huống đó, Lý Dật còn có thể an toàn rời đi. Chỉ từ điểm này, Lý Dật đã có đủ tư cách để ngồi ngang hàng với hắn.
Ba Lâm tuy biết rõ, Lý Dật có thể làm được như vậy, phần lớn nhờ vào những con bài tẩy sau lưng, thậm chí những con bài tây đó nếu như Ba Lâm hắn có trong tay, không chừng trong phút chốc hắn có thể đột phá cấp bậc Đấu Tôn. Nhưng dù sao Ba Lâm cũng biết rõ, ra tay với người thiếu niên trước mặt này, cũng không dễ...
Hắn hầu như có thể khẳng định, nếu hắn tùy tiện ra tay, không những không thể có được thứ hắn muốn có, không chừng ngay cả cái mạng nhỏ của hắn cũng khó giữ.
- Con người này, rốt cuộc là kẻ như thế nào...
Ý niệm này hiện lên trong đầu Ba Lâm, một lát sau, hắn mới chậm rãi lắc đầu, khó khăn lắm mới nở một nụ cười hòa nhã, nói với Lý Dật:
- Tiều hữu, nóira... Đây đã là lần thứ ba chúng ta gặp nhau rồi nhỉ?
Cặp mắt nhìn Ba Lâm, Lý Dật xoay xoay chén trà trong tay có vẻ suy tư, rồi nói:
- Đao Hoàng nói đùa rồi... Nếu tính ra, đây đã là lần thứ tư rồi chứ?
- Ha ha ha... Có lẽ là lần thứ tư thật!
Ba Lâm cười thâm trầm, gật đầu nói tiếp:
- Lần thứ nhất là ở Vạn Mộc Lâm, Đấu Hoàng mộ địa... Bản Hoàng tuy có giao ước với người, nhưng sau đó dường như lại chịu một chút oan ức. Lần thứ hai là ở Vân Thủy Thành, chúng ta liên thủ đối phó với đám quái vật của Nạp Lan Gia, tuy sau cùng đuổi được Nạp Lan Khánh tháo chạy, nhưng cũng xem như đôi bên cùng có lợi. Lần thứ ba, chính là ở TuLa Đảo, lần này không cần nói nữa... Xem ra, duyên phận này của ta và Lý Dật tiểu hữu, cũng rất sâu đậm...
- Ha ha...
Lý Dật cười cười, vỗ tay nhẹ, rồi bóp vỡ chén trà trong tay, nói:
- Được rồi, Ba Lâm các hạ, chúng ta không nên nói những lời vô ích như vậy nữa... Lần này các hạ đến đây có việc gì, không ngại nói thẳng chứ? Nếu người nói là thừa lệnh đến đề giải quyết việc ta và Tông Băng thì thật là quá giả dối rồi...
- Ha ha ha, tiểu hữu quả nhiên người nhanh nhẹn. Nếu tiểu hữu đã thẳng thắn như vậy, Ba Lâm ta nếu còn vòng vo, chẳng phải làm trò cười rồi sao?
Ba Lâm nhìn Lý Dật thâm thúy, rồi mới ngẩng đầu cười lớn nói:
- Được rồi, tiều hữu người đoán thử xem, ta vì việc gì mà đến đây?
- TuLa Đảo?
Lý Dật nhíu mày.
- Không phải!
Ba Lâm vỗ tay, thản nhiên nói:
- Việc trên TuLa Đảo đã kết thúc, cũng không còn gì đáng bàn bạc nữa... Lần này ta đến đây là muốn xác định lần nữa ý muốn của tiểu hữu...
- O?
Lý Dật nhướng mày.
Ba Lâm gật đầu, lát sau thấp giọng nói:
- Lời nói này, cũng là do Đại Tế Ty các hạ chuyển lời, không biết tiểu hữu... Ngươi thật sự muốn lưu lại ở Đấu Thần Điện chứ? Hay là, tiều hữu người còn có mục đích khác?
- Có ý gì?
Lý Dật chau mày.
BaLâm thản nhiên nói:
- Mọi người đều là người thông minh, lời này nếu nói thẳng ra không tốt, nhưng không nói lại không được... Tiểu hữu ngươi, trẻ tuổi như vậy đã có được thực lực như vậy, vậy người đứng sau lưng người thực lực mạnh mẽ như thế nào, ngươi có lẽ biết rõ hơn ta... Vậy có phải tiêu hữu ngươi là vì thế lực sau lưng mà đến ẩn núp ở Đấu Thần Điện không? Hay là, ngươi thật sự muốn gia nhập Đấu Thần Điện?
Nghe vậy, Lý Dật cười cười, lát sau mới nói:
- Nếu ta nói với Đạo Hoàng các hạ, ta thật sự đến để ẩn núp thì sao?
Ba Lâm cười lạnh một tiếng:
- Mấy trăm năm nay người đến ẩn núp ở Đấu Thần Điện, đâu phải chỉ một người? Chỉ là những người như vậy, vĩnh viễn không có cơ hội tiếp cận với bí mật của Đấu Thần Điện... Nhưng mà, ta nghĩ Lý Dật các hạ đã có hứng thú đến đây như vậy, chí hướng không chỉ có như vậy chứ?
Lý Dật ngẩn người, lát sau mới bất đắc dĩ lắc đầu. Nói thật, đến thế giới này, hắn thật sự chưa xác định được mục tiêu gì rõ ràng.
Ở Vạn Triều Thành cũng vậy, ở Vân Thủy Thành cũng không có mục đích rõ ràng. Thậm chí tham gia Tể Thần Huyết Điên, chỉ là chút hứng thú nhất thời, cũng không phải vì hắn muốn làm gì. Nếu nóilúc này, hắn thật sự có dự định gì, dường như chính là tìm vật gì có thể thức tỉnh linh hồn của Xà Tôn Giả, hồi phục lực lượng linh hồn của Hồng Thiên Thánh Giả... Nhưng những mục tiêu này, cũng không thể nói thẳng ra được.
Nhíu mày chốc lát, Lý Dật cười khô một tiếng, nhìn Ba Lâm chậm rãi nói:
- Ta nói như vậy, không biết Đao Hoàng các hạ tin không... Nói thật, ta cũng không biết, ta gia nhập Đấu Thần Điện với mục đích gì. Chỉ là, Vạn Triều Lý Gia sau lưng ta, thật sự quá yếu kém... Dựa vào thực lực của ta, lại không thể duy trì được bao lâu. Nhưng nếu ta gia nhập Đấu Thần Điện, ta muốn có được chỗ dựa lớn như vậy, cũng không có vấn đề gì lớn chứ?
- Ha ha ha, gia nhập Đấu Thần Điện, là vì bảo vệ Vạn Triều Lý Gia sao?
Ba Lâm ngẩn người, lát sau mới mỉm cười.
- Đạo Hoàng các hạ, chắc cảm thấy rất đáng cười?
Lý Dật vỗ vỗ tay, nói:
- Chỉ là, đây chính là mục đích hiện nay của ta...
Ba Lâm khẽ lắc đầu, lát sau cười nói:
- Lý Dật tiểu hữu, nói thật, ngươi nói đây là mục đích trước đây của ngươi, ta cũng có thể tin... Nhưng mà, tất cả mọi hành động của ngươi, lại đi ngược với mục đích này của ngươi... Nói không xa, chỉ nói xung đột giữa người và Tông Bằng hôm nay, nếu ngươi giết cô ta, không chừng cũng không có việc gì, nhưng người lại thả cô ta, đó chẳng phải là tha hồ về rừng sao! Ngươi cảm thấy, một người như Tông Bằng, có thể vì một lời thế, mà có thể làm như chưa từng có việc gì xảy ra sao? Đế Đô Tứ Đại Gia Tộc, vẫn là Đế Đô Tử Đại Gia Tộc. Trong Tứ Đại Gia Tộc này, dường như ngoài Lý Gia ra, ba gia tộc còn lại đều có quan hệ không tốt với người... Ngươi cả thấy, nếu ba nhà này liên thủ, ngươi có thể kháng cự được sao? Hơn nữa, ngươi lại vô duyên vô cớ đắc tội với Bắc Đầu Tông Loại thể lực ngàn năm cường đại này, dù là Đấu Thần Điện đối mặt với bọn họ, cũng phải cẩn thận một chút... Ngươi lại đắc tội với bọn họ... Đối mặt với uy áp như vậy, ngươi nóixem người làm thế nào đề bảo vệ Lý Gia?
Nghe vậy, Lý Dật há miệng. Nhìn bộ dạng như ta đây không thấy gì, không nghe gì, vì vậy ta không biết gì của Ba Lâm, nhất thời hắn không biết nói gì. Tông Bằng kia nếu không phải do người chạy đến xuất hiện làm rối, không biết cô ta đã chết bao nhiêu lần rồi!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, từng bước từng bước hành động đến lúc này, bất giác, Lý Dật cũng có thêm không ít kẻ thù. Tuy thực lực của hắn không ngừng mạnh lên, nhưng hắn lúc này, vẫn chưa có đủ tư cách để tự mình đối đầu với nhiều thế lực lớn như vậy...
Sự việc đã như vậy, Lý Dật cũng hiểu, hành sự của hắn dường như có không ít sai sót. Nhưng như vậy so với hắn của đời trước, dường như không có gì khác biệt.
Hắn của kiếp trước, là một sát thủ của thế giới ngầm, không ai biết thân phận của hắn, hắn cũng không phải lo lắng điều gì, vì vậy, hắn có thể không để ý đến ân oán! Nhưng mà, kiếp này lại không được như vậy! Tuy không có quan hệ sâu sắc gì với hắn, nhưng Lý Gia sau lưng hắn, thật sự vẫn còn đang tồn tại!
Thấy Lý Dật đột nhiên im lặng. BaLâm cười một tiếng, tay gõ nhẹ lên mặt bàn.
- Ta hiểu rồi!
Lý Dật vòng tay:
- Đa tạ Đao Hoàng các hạ đã thức tỉnh... Nếu như vậy, Lý Dật ta chắc chắn phải đi Đế Đô một chuyến... Ta đã đắc tội với nhiều thế lực lớn như vậy, cho nên ta cũng không thể cho họ cơ hội tìm đến Lý Gia chúng ta báo thù được!
- Quyết đoán lắm! Quả nhiên rất quyết đoán!
BaLâm cười lớn:
- Nếu Lý Dật tiều hữu đã thành thật như vậy, xem ra, là thật sự thành tâm gia nhập Đấu Thần Điện rồi... Dù mục đích ban đầu của người thế nào, nhưng nếu người đã gia nhập Đấu Thần Điện, vậy ta cũng hứa với người một việc, ngày nào Ba Lâm ta còn ở đây, không ai có thể đụng đến Lý Gia, thế nào?
Lý Dật cười cười, nhìn Ba Lâm quỷ quái. Hắn biết rõ, nếu ngày nào đó gã này gặp phải bị kịch, lời của người này nói lúc này, giống như ngọn gió thoảng qua mà thôi. Nhưng nếu hắn vẫn tốt đẹp như thế này... Vậy e là... Ha ha ha...
- Nếu vậy, đa tạ Đao Hoàng các hạ rồi!
Lý Dật ôm quyền, nói tiếp:
- Nhưng nói chuyện lâu như vậy, Đạo Hoàng các hạ dường như vẫn chưa nói vào điểm chính... Có việc gì Đấu Thần Điện cần Lý Dật ta làm, cử nói thẳng...
- Ha ha, Lý Dật tiều hữu xem lời nói này của ngươi...
Ba Lâm cười:
- Ngươi sớm đã tự nhận mình là người của Đấu Thần Điện rồi, phải không?
Lý Dật và hắn nhìn nhau, rồi cùng cười lớn. Lời nói này của Ba Lâm tuy không nói rõ, nhưng lúc này, lại đã xác định thân phận của Lý Dật. Nếu Lý Dật đã là người của Đấu Thần Điện, vậy Đấu Thần Điện bảo vệ người của Lý Gia, tự nhiên là chuyện tất yếu, còn yêu cầu tiếp theo, dường như cũng là chuyện mà hắn không thể chối từ.
Cũng không vòng vo, Lý Dật cười cười, nói:
- Vậy, không biết Đại Tế Ty các hạ có gì dặn dò... Xin Đao Hoàng các hạ cho biết...
- Ha ha, tiều hữu khách khí rồi, đây coi như là yêu cầu cá nhân của Đại Tế Ty các hạ... Nghe nói, Thất Tinh Giới Chi của Bắc Đẩu Tông hiện ở trong tay tiêu hữu?
Đao Hoàng cười nhạt.
Ánh mắt Lý Dật ngang trọng hắn biết biện giải cho việc này cũng vô nghĩa, chỉ cười, nói:
- Phải thì sao? Không phải thì sao?
- Ha ha, dù phải hay không phải lần này việc Đại Tế Ty giao phó, có liên quan đến Thất Tinh Giới Chỉ..
Ba Lâm hít một hơi, trầm giọng nói.
Lý Dật mỉm cười nói:
- Xin Đạo Hoàng các hạ nói tiếp!
Ba Lâm xoa cằm, một lát sau mới nói tiếp:
- Trong truyền thuyết, Bắc Đầu Tông không phải Tông môn do Đại lục Đấu Thần thời Viễn cổ lưu truyền, mà lại đột nhiên xuất hiện trên Đại lục Đấu Thần... Vì những công pháp Tông môn truyền lại của bọn họ không giống với bất kỳ hệ Công pháp nào trong Đại lục Đậu Thân...
- Hoàn toàn không giống?