Đấu Thần

Chương 360: Uy hiếp




Đả tự: Sided Lovettt

***

Nhìn qua Tổng Băng tay phải Lý Dật gấp khúc, lập tức, một ngọn lửa nhỏ hiện lên trong lòng bàn tay hắn, cùng với động tác trên đầu ngón tay, giống như một tinh linh, chầm chậm nhảy nhót.

- Hai...

Động tác của Lý Dật, Tông Bằng như không nhìn thấy, vẫn tiếp tục đếm, biểu hiện trên mặt, vẫn là một bông hoa hàn băng.

- Không nên nhiều lời vô ích, muốn đánh thì đánh đi!

Cười lạnh, Lý Dật không màng đến sắc mặt Tông Băng nữa, hắn nắm chặt tay phải, trên nắm tay hỏa quang tràn đầy, thân hình chợt lóe lên, như một đạo quang điện, hung hăng lao về phía Tông Bằng

- Tự ngươi muốn chết, đừng trách ta...

Thấy thân hình Lý Dật lao đến, Tông Bằng chỉ đáp một tiếng, lập tức, đấu khí thủy lam sắc từ trên người nàng tuôn ra, so với Lưu Hỏa đấu khí của Lý Dật, đúng là một đỏ một xanh, quỷ dị vô cùng.

- Tên Lý Dật này, lại động thủ trước?

Hồng Vũ đứng phía xa thấy vậy, không khỏi kinh ngạc. Hắn chưa từng nhìn thấy thủ đoạn của Lý Dật, tự nhiên không thể hiểu theo cách nào khác.

- Ha ha, Tông Bằng Tiểu thư nghe nói là một trong Thiên Phong Thập Vương, ra tay với hạng người có thực lực như vậy, gan của Lý Dật, quả nhiên càng ngày càng lớn...

Long Ngạo Thiên đứng một bên cười lạnh, nói.

Chỉ có Diệp Khinh Vũ sớm đã thấy thủ đoạn của Lý Dật, lúc này thấy vậy, trong lòng chỉ có cảm giác mơ hồ, cảm giác này khiến nàng chau mày, chăm chú nhìn phía trước!

Khi mấy người này nói chuyện, thân hình Lý Dật đã hung hăng đến trước mặt Tông Băng tay phải nắm chặt, đấm tới.

Lúc cú đấm hạ xuống xung quanh mơ hồ có một luồng sóng lửa lan tràn, giống như tinh linh hỏa diễm vậy, quỷ dị vô cùng.

Cảm thụ được bậc tiến công này của Lý Dật, sắc mặt Tông Bằng vẫn không thay đổi. Cánh tay dài của nàng chỉ nhanh chóng vươn ra, vẽ một vòng trước mặt, cùng với động tác của nàng một tầng bằng tinh hiện ra trong không trung đụng vào cú đấm của Lý Dật!

Xuy~~

Cùng với âm thanh phát ra những bông tuyết sắp ngưng đọng nhất thời biến thành bụi. Đồng thời, hỏa diễm trên tay Lý Dật cũng dần biến mất.

Mà lúc này, sắc mặt Tông Băng trầm xuống lập tức hóa giải cú đấm, hàn khí ngưng đọng trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng bay về phía ngực Lý Dật.

- Nữ nhân thối, quả nhiên ác độc!

Một tiếng quát vang lên, Lý Dật nghiêng người, khiến quyền đánh vốn dĩ nhằm vào người hắn, xuyên qua ngực mà đi.

Nhưng mà, dù đi qua sát ngực hắn, Lý Dật vẫn cảm thấy rõ ràng hàn khí hàn băng cực hạn tràn ra trên ngực hắn, dường như đã đóng băng tất cả.

- Khốn kiếp!

Một tầng băng tuyết hiện lên trước ngực Lý Dật, lập tức lại bị hỏa lưu trong cơ thể Lý Dật thoát ra làm tan chảy, nhưng vẫn khiến Lý Dật sững sờ.

Chỉ là, sự sững sờ này không thể ngăn cản động tác Lý Dật. Hắn cười lạnh, thân hình lùi lại, đấu khí trên tay phải ngưng kết, lập tức như từng cuộn sóng trong chốc lát, bay đến trước mặt Tông Băng.

- Muốn chết sao?

Vẫn là ngữ khí lạnh lùng cực hạn, mũi chân Tông Bằng bước trên mặt đất, thân hình trong chốc lát lùi về sau, sau đó lại phóng nhanh về phía trước.

Động tác dường như không phù hợp với bất kỳ định luật vật lý thông thường nào, khiến người khác chỉ nhìn thấy một trận kinh hãi. Sau đó, chủ động tác đó, thân hình Tổng Băng lại lao đến, lần này lực trên tay phải dường như không hề khách khi đánh vào ngực Lý Dật.

Bum

Cú đánh hai người lại chạm vào nhau, nhưng dường như khi tiếp xúc, bất phân thắng bại.

Sau đó, chỉ với sự tiếp xúc này, lại khiến ánh mắt Lý Dật tối sầm.

Thân hình lùi lại mấy bước, bàn chân Lý Dật lại bước lên trước mấy bước, khi tiếp đất, lại lao nhanh về phía Tông Băng.

- Hừ!

Tông Bằng cười lạnh, tuy ánh mắt lóe lên tia quỷ dị, nhưng tay phải vẫn xoay nhẹ. Lần này, bông tuyết tản ra khắp người nàng khiến cả người nàng trở nên giống như nữ thần băng tuyết, tản mác ra một luồng sát khí kinh người.

Luồng sát khí này khiến Lý Dật hô hấp căng thẳng thân hình ở giữa không trung đột nhiên run lên, lập tức, liền thấy vô số tia lửa từ người hắn tản ra, trong phút chốc bao trùm lấy cơ thể hắn, mà lúc hai người lao đến, hai thân hình đụng vào nhau...

Bum

Kình khí đối hợp, thân hình hai người lùi xa nhau, một hỏa diễm và một bông tuyết, đều nhanh chóng tản ra, khiến trong phòng khách đột nhiên biến thành bằng hóa trong thiên...

- Hừ!

Lần va chạm này, khiến sắc mặt hai người đều biến hóa, Lý Dật bĩu môi, thân hình lại về sau mấy chục thước, nhờ vào lực ma sát ở chân mới dừng lại được. Mà lúc tiếp đất, chân phải hắn run mạnh, kình khí trên người bị hắn dồn xuống mặt đất. Nhất thời, nơi Lý Dật đứng, vô số bông tuyết bao trùm.

Còn bên kia. Tông Bằng cử chỉ nhẹ nhàng, thân hình chỉ chậm rãi đáp xuống mặt đất, tuy xung quanh đều là hỏa diễm, nhưng Tông Bằng lúc này vẫn như nữ thần băng tuyết, thần thánh bất khả xâm phạm.

Chỉ trong một phút, hai người đã kinh qua một trận chiến kinh người. Tuy vậy, Lý Dật xem ra đã chịu không ít oan ức...

Nhưng mà, Tông Bằng dù sao cũng được xưng là Đấu Vương cường giả gần với Đấu Hoàng, lúc này giao thủ, lại không thể thắng được một tên Lý Dật, chỉ điều này, e rằng cũng khiến nhiều người khó tin!

Nhưng đối với Lý Dật mà nói, cuộc giao chiến vừa rồi là một thử nghiệm mới. Nói chung hắn quen với việc sử dụng con bài tẩy, nhưng lúc này chỉ có thể dựa vào sức mình, lại cho hắn thêm một cơ hội thử nghiệm.

- Xem ra, vẫn luôn quen với việc sử dụng con bài tẩy, sẽ khiến người ta hình thành tính ở lại. Cứ như vậy mài, cũng không phải điều tốt... Xem ra sau này, dù sao ta cũng phải sử dụng sức lực của mình nhiều hơn.

Lý Dật nghĩ thầm, chỉ là, tuy rằng như vậy, lúc này hắn vẫn chưa chuẩn bị để chỉ sử dụng sức lực của mình.

Dù sao, lúc này khoảng cách của hai người quá lớn... Lý Dật có thể khẳng định chắc chắn, Tông Bằng vẫn chưa dùng ra thực lực thật sự. Nếu nàng ta toàn lực ra tay, mà hắn không dùng bất kỳ con bài tây nào mà có thể ngăn được nàng mới kỳ quái.

- Nữ nhân này, quả không đơn giản...

Sau đó, ngay lúc Lý Dật đang cảm thán trong lòng, ánh mắt những người trong phòng khách nhìn Lý Dật, cũng là vô cùng sửng sốt. Những người này tuy biết Lý Dật có thể trở thành người duy nhất gia nhập Đấu Thần Điện năm nay, tuyệt đối phải có tài năng nhưng mà, không ngờ, hắn lại có thể chống đỡ được Tổng Băng.

Phải biết rằng Tông Bằng đừng nói ở Đại Đô, ngay cả Đế quốc Thiên Phong, nàng cũng được coi là nhân vật tuyệt đỉnh.

Dù là Diệp Thanh Mã trước đây của Bắc Đầu Tông lợi hại thế nào, còn có Đệ nhất thiên tài Hồng Vũ, trước mặt nàng đều buồn bã thất sắc. Thậm chí, một số cường giả thế hệ trước, cũng đã chịu không ít oan ức vì nàng.

Trong Thiên Phong Thập Đại Đấu Vương, có thể xếp ở vị trí gần đạt đến Đấu Hoàng cường giả, không phải chỉ nói suông mà thôi!

Vì vậy, trong lần giao thủ vừa rồi, Lý Dật tuy không có được thắng lợi nào, nhưng cũng không bị coi là thất bại trong mắt những người này, cơ bản đã là ngoài sức tưởng tượng

Những người cơ bản đã biết đến Lý Dật, trong lòng cũng nghĩ như vậy, còn những người không biết, ngoài kinh ngạc, cũng chỉ biết kinh ngạc.

Dù sao, Tông Bảng từ lúc hành đạo, dường như hôm nay là lần đầu tiên chịu chút oan ức nhó.

Phải biết rằng Lý Dật từ lúc giao thủ đến nay, không hề có ý định tránh chiếu, mà chọn cách đối đầu trực diện. Với tình huống này, hắn vẫn có thể không bị thương như vậy cũng là mạnh lắm rồi.

- Tên Lý Dật này, không đơn giản... Quả nhiên có thể giao đấu với Tổng Băng như vậy? Tuy Tông Băng rõ ràng chưa dùng thực lực thật sự, nhưng không ngờ, gan của tên Lý Dật này cũng không nhỏ.

Hồng Vũ vốn đang ngồi dựa tường bất giác đứng lên, hắn cổ quái nhìn Lý Dật, thần sắc đặc sắc cực hạn.

Tuy rằng hắn đã nghe nói đến những việc Lý Dật làm, nhưng nghe vẫn là nghe, thấy tận mắt như thế này, lại hoàn toàn không giống!

Long Ngạo Thiên khóe miệng cũng nhăn lại. Hắn vẫn nhớ rõ, thực lực trước đây của Lý Dật chi là cấp bậc Nguyên Khí mà thôi, ngay cả Đấu Giả cũng chưa được, nhưng chỉ trong không đầy một năm, từ một đệ nhất phế vật, lại trở nên cường hãn như vậy, thực sự khiến người ta khó tin...

Điều này, khiến một Long Ngạo Thiên vốn tự phụ, khóe miệng bỗng co lại, quả thật không cam lòng:

- Nếu Tông Bằng Tiểu thư toàn lực ra tay, ta dám nói, Lý Dật tuyệt đối không thể chịu nổi một hiệp.

Hồng Vũ bĩu môi, không nói gì.

Còn Diệp Khinh Vũ chau mày:

- E rằng không dễ như vậy. Cuộc đối thoại vừa rồi các ngươi không phải không nghe, Tông Băng đến tìm Lý Dật để đòi thuốc giải, nếu chưa đòi được, nàng ta không dễ gì giết Lý Dật... Tình huống này, nàng ta còn có thể dùng hết sức lực của mình được sao?

Về việc trúng độc, Diệp Khinh Vũ biết rõ, nàng cũng đang chờ mong Tông Bằng có thể lấy được thuốc giải từ tay Lý Dật. Nếu không không giải quyết xong với Lý Dật, người bị tổn hại, chính là mấy người phía bọn họ.

Nhưng mà, Long Ngạo Thiên và Hồng Vũ lại không hiểu được điều này, bọn họ nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Nếu Tông Băng vì điều gì đó mà bị Lý Dật khống chế, vậy thì thật không thể được.

- Lý Dật ca ca không sao chứ?

Lý Na Na vẻ mặt lo lắng đứng phía sau, nếu không phải Lý Nhất Dương ngăn lại, nàng chắc đã lao lên trước thăm dò.

- Không sao...

Lý Nhất Dương nhìn Lý Dật, thở dài, nói:

- Tuy nhìn bên ngoài, Lý Dật chịu không ít oan ức, nhưng thực tế, những ám kình trong những thế công kích của Tổng Băng đều bị hắn hóa giải cả rồi. Vì vậy, hắn chẳng qua cũng chỉ bị tiêu hao chút đấu khí mà thôi, tuyệt đối không hề bị thương tổn... Na Na, mắt nhìn người của ngươi bây giờ, quả thật không tệ...

Nghe vậy, Lý NaNa đỏ mặt, sau đó giậm chân, nói:

- Người ta không để ý cha nữa đâu!

o0o

- Ngươi, rất mạnh...

Tông Băng vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt mang theo vài phần kinh ngạc, nhìn Lý Dật, có vài phân ngưng trọng.

- Nhưng mà, dù người mạnh hơn nữa cũng không phải đối thủ của ta, bây giờ vẫn chưa muộn, nêu ngươi rút lui, ta sẽ cho ngươi một đường sông...

- Nếu ta vẫn nói không thì sao?

Vung nhẹ tay, Lý Dật nhìn Tông Băng rồi thản nhiên nói.

- Hừ!

Cười nhẹ, Tông Bằng vẫn khuôn mặt lạnh lùng, nói:

- Ta nói một lần nữa, dù ngươi đã hạ độc dược gì với đệ đệ ta, bây giờ giao thuốc giải cho ta... Như vậy thì giữa chúng ta còn có thể hòa giải, nếu ngươi không biết hành sự, muốn chúng ta không chết không lùi, như vậy cũng không tốt! Dù ngươi không nghĩ cho mình, cũng phải nghĩ cho gia tộc ngươi, Lý Minh gì đó, có phải nên như vậy không?

Nghe vậy, sắc mặt Lý Dật trầm xuống thấp giọng nói:

- Nữ nhân, ngươi uy hiếp ta?