Đả tự: Sided Lovettt
***
Dưới sự ngăn trở của vô số hư huyễn Ma thú, trường thương hắc sắc tuy vẫn sắc bén như cũ, nhưng cũng bị ngăn lại.
Trường thương này dù sao cũng không phải vật thực, mà là do hắc vụ đấu khí hình thành, vì vậy bị ngăn lại cũng là điều có thể dự liệu.
- Người cho rằng như vậy có thể ngăn trở thế tiến công của ta sao? Ngươi thật cho rằng ta mấy năm nay ở đây chỉ là ở chơi thôi sao? Cút đi!
Trên mặt mơ hồ lộ ra một tia cười nhạt, ấn ký trong tay Phá Thiên Kiếm Linh mạnh biến hóa, tay phải lập tức vung lên...
- Hộ!
Một luồng dao động không gian cực mạnh từ khắp nơi truyền đến, sau đó hội tụ lại trên trường thương hắc sắc, còn trường thương hắc sắc cũng rung mạnh cực hạn...
Âm
Một âm thanh cổ quái cùng với đấu khí hắc sắc từ trên trường thường thoát ra. Phàm là những Ma thú bị hắc khí chạm phải, đều hóa thành bột phấn, tuy vẫn không ngừng ngưng tụ, nhưng lần này tốc độ phá vỡ đã nhanh hơn cả tốc độ ngưng tụ, vì vậy dưới sự sắc bén tuần hoàn, cũng đã mất đi tác dụng...
Thần Thần há miệng, một ngụm máu phun ra. Tâm thần và Đấu kỹ của nàng tương liên, lúc này đấu khí bị phá vỡ, nàng tự nhiên cũng bị thương!
Mà lần này, những tầng mây mơ hồ gần như cũng tiêu thất, mà trường thương hắc sắc dường như cũng đã nắm được kẽ hở, thoát ra như thiễm điện. Không có hư huyễn Ma thú ngăn trở, trường thương này tuy đã nhỏ đi nhiều, nhưng vẫn lao nhanh về Thần Thần!
Trong nháy mắt, sắc mặt Thần Thần đột biến, mơ hồ, dường như một quang mang kim sắc từ mi tâm hàng hiện ra!
Đinh
Một đạo không gian chồng điệp hình thành một tấm chắn cực lớn trước mặt nàng đúng lúc chặn được trường thương kia. Nhưng cho dù như vậy, vết rách trên tấm chắn không gian cũng chợt lan tràn, chỉ không đầy một khắc, đã ầm ầm vỡ tan...
Chỉ là, đồng thời lúc đó, trường thương hắc sắc cũng mất đi sức mạnh, biến thành bột phấn trong không gian...
Mà lúc này, tầng mây trong không gian cũng ngưng tụ cực hạn, thiễm điện huyết sắc rơi xuống hơn nữa không biết vì sao, đạo quang bạch sắc hình cung trên tiểu đảo lại không thể ngăn cản được luồng thiễm điện này.
- Chưa đủ... Còn chưa đủ... Nếu chỉ có thiền điện chi lực, làm sao có thể phát huy uy lực của chiêu này...
Thanh âm nghiến răng phát ra trong lòng Lý Dật:
- Thần Thần, người phải giữ vững nhé...
Trong không trung hai đạo thân ảnh vẫn nhìn nhau...
Một lát sau, Phá Thiên Kiếm Linh cười hắc hắc, nói:
- Không tồi, ngay cả Linh Hồn Liên Cốt Thương của ta cũng có thể ngăn chặn, Đấu Tôn cường giả vẫn còn chút ý nghĩa... Chỉ là, dù là Đấu Tôn cường giả, ta cũng đã giết mấy tên không biết sống chết rồi... Khi bắt đầu, nếu người rời khỏi đây, ta cũng đã không làm gì ngươi! Nhưng lúc này người đã động thủ với ta, chẳng phải là muốn tìm chết, thì làm gì đây?
Sắc mặt Thần Thần hơi trắng bệch, chỉ cười nhạt nói:
- Không ngờ đường đường là Phá Thiên Kiếm Linh cũng nói những lời nhảm nhí như vậy. Muốn động thủ thì cứ động thủ, đâu cần nói nhiều như vậy?
- Được!
Phá Thiên Kiếm Linh cười:
- Đây là do người tìm chết, đừng trách ta!
Cùng với tiếng cười nhạt, Phá Thiên Kiếm Linh lại nặn ra một chi quyết, sau đó vung lên, hướng về phía Thần Thần.
Mà cùng với đó, không gian trước mặt Thần Thần chợt gãy khúc, trong đó, một trường kiếm hắc sắc sắc bén như điện mang đậm tới...
Trường kiếm sắc bén này thoạt nhìn cũng lớn nhỏ như một thanh kiếm thông thường nhưng mà, sát ý sắc bén ngưng trọng trên trường kiểm, dường như còn nồng đậm hơn cả sát ý ngưng trọng trên thanh trường thương vừa rồi!
- Tố Vân Liệt!
Trong nháy mắt, một tiếng quát lạnh từ miệng Thần Thần thoát ra. Lúc thanh trường kiếm kia sắp đâm vào ngực nàng đấu khí lam sắc trong cơ thể trong nháy mắt lan tràn ra, sau đó hình thành hai đạo đấu khí như kiếm quang chắn ngang trước trường kiếm.
Thương->
Một trận kim thiết giao nhau, thanh âm truyền đến, lúc chúng va chạm, đã hung hăng cuộn vào nhau. Chỉ là, cùng với ấn ký trong tay Thần Thần nhanh chóng biến hóa, hai thanh kiếm quang đã biến thành hình dạng dây thừng quấn lấy trường kiếm. Còn một đầu kia của dây thừng kéo dài tận hư không giống như đã tập trung trên hư không...
Nhưng dù như vậy, trường kiếm hắc sắc vẫn không ngừng run rẩy, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể xé rách dây thừng rồi lao ra.
Sau khi giằng co một lát, trong ánh mắt Thần Thân lóe lên một tia hàn ý, sau đó, lại thấy ấn ký trên tay nàng đây mạnh ra, một tia máu cũng tràn ra khóe miệng nàng...
Cùng với động tác này của nàng đấu khí dây thừng trong phút chốc hóa thành dây thép, mang theo vài phân lực đạo mạnh mẽ, rồi mở ra tám hướng, mà lúc này, trường kiểm hắc sắc, dường như đã ngừng run rẩy...
Két
Một âm thanh trầm thấp truyền ra, sau đó chỉ thấy thanh trường kiếm hắc sắc bị đứt thành hai đoạn, còn những khí tức hắc sắc bên trên, cũng nhanh chóng tiêu tán...
Phốc
Lại nhô ra một ngụm máu, sắc mặt Thần Thần đã trắng bệch cực hạn, hiền nhiên vừa rồi, nàng đã hao phí không ít sức lực.
- Hắc hắc...
2010
Thấy vậy, Phá Thiên Kiếm Linh lộ ra một tia nghiền ngẫm, lập tức cười nói:
- Không tồi... Quả nhiên có thể chặn được... Nhưng mà, chắc chắn cảm giác vừa rồi cũng không dễ chịu nhỉ? Ngươi thật sự cho răng Phá Thiên Kiếm Khí của ta, bất kỳ người nào cũng có thể tùy tiện tiếp được sao? Dù nói thế nào, ta cũng là Kiếm Linh độc nhất vô nhị trong mười chín Thần Binh Ma Khí trên Đại Lục Đấu Thần...
Thần Thần sắc mặt lạnh lùng, chỉ nhìn chằm chằm Phá Thiên Kiếm Linh, trong tay lại chậm rãi ngưng kết ấn ký.
Nói ra cũng không sai, Phá Thiên Kiếm Khívô hình vô tích, tuy bên cạnh nàng đã bày bố nhiều phòng hộ, nhưng dường như không gian chi lực không thể mảy may ngăn cản Phá Thiên Kiếm Khí, đột nhiên không hề có ngăn cản thâm nhập vào phế phủ nàng.
Dù là Đấu Tôn cường giả, cũng không thể đạt tới cảnh giới bất tử bất diệt, phế phủ thụ thương, cảm giác tự nhiên không dễ chịu.
Hơn nữa vừa rồi nếu nàng không phải là Đấu Tôn cường giả, mà là một Đấu Hoàng cường giả, không chừng đã bị giết chết...
Ngay cả Hương Hương được Lý Dật triệu hoán, lúc này cũng bị khí tức áp chế đến nỗi không thể động đậy, ngay cả tư cách bay lên chiến đấu cũng không có.
Chỉ nhìn điểm này, đã thấy được sức mạnh của Phá Thiên Kiếm Linh!
Lúc này, thiềm điện huyết sắc giữa không trung cũng đã cuồng bạo cực hạn, mỗi lần nỗ ra, đều khiển bình địa xung quanh nứt ra rất sâu.
Chỉ là, bên cạnh Phá Thiên Kiếm Linh và Thần Thần lúc này dường như có một phòng hộ vô hình, thiễm điện lao đến bên trên, nhất thời đã không gian gãy khúc chuyển đến nơi khác...
Khẽ quay đầu, nhìn thấy vậy, sắc mặt Lý Dật dữ tợn, tay phải hắn vươn ra, vừa lúc thiểm điện trên không đánh xuống rơi xuống trên lòng bàn tay hắn.
Cùng với động tác của hắn, trên cơ thể Lý Dật truyền ra một luồng đấu khí hắc sắc cực mạnh bay đến lòng bàn tay hắn, nhanh chóng thành hình Huyết Nguyệt. Chỉ là, Huyết Nguyệt này không ngừng xoay tròn, đè ép...
Cảm giác được uy thế ẩn chứa trong chiêu này của Lý Dật, trong lòng Thần Thần cũng khẽ thở nhẹ. Uy lực của chiêu này cực lớn, lại thêm tác dụng của Thiên Ma đấu khí, đối phó
với Linh hồn thể, cũng cực kỳ hiệu nghiệm...
Phá Thiên Kiếm Linh lúc này, cũng mơ hồ đoán được khí thế ngưng tụ trong tay Lý Dật. Hắn đối với Thiên Ma đấu khí còn mẫn cảm hơn Thần Thần, sắc mặt lúc này không khỏi biến đổi. Sau đó hắn cũng không dài dòng chân phải giảm mạnh lên hư không thân hình đã biến mất khỏi chỗ cũ, mà lúc xuất hiện lần nữa, hắn lại đột nhiên xuất hiện không xa Lý Dật.
- Cẩn thận!
Lúc này, Thần Thần cơ bản không kịp cứu viện, chỉ vô thức hét một tiếng.
Nhưng mà, đúng lúc này, Hương Hương vốn không mảy may cử động đột nhiên thần hình lao đến, đấu khí trên người nàng ta thiêu đốt kịch liệt, nhanh chóng tràn ra, nhất thời có thể công kích một sống một chết.
Cùng với khí thế đó, nàng ta cứ như vậy lao đến ngực Phá Thiên Kiếm Linh. - Khốn kiếp!
Phá Thiên Kiếm Linh vốn không muốn để ý nàng ta, nhưng hắn cũng biết, uy lực tự bạo của Đấu Hoàng cường giá mạnh như thế nào. Thân hình hắn không khỏi rung lên, sau khi rơi xuống, đợi đến lúc Hương Hương lao đến, mới giẫm vào hư không hiện lên sau lưng Lý Dật.
Nhưng mà, đúng lúc hắn định phi thân vào, trong chốc lát, một tiếng xé gió truyền đến. Chỉ thấy tay phải Thần Thần chém ra, đấu khí tràn ra trên tay chém ra không gian, cứ như vậy bồ về phía Phá Thiên Kiếm Linh!
Thân hình lại lần nữa bị ngăn trở, nhưng chân hắn giẫm mạnh, tránh khỏi lần công kích này, thân hình lại lao về phía Lý Dật. Nhưng lúc hắn hiện ra, Thân Thần lại xuất hiện trước mặt hắn, cứ như vậy không biết bao nhiêu lần, khiến sắc mặt hắn khó chịu cực hạn...
- Muốn chết sao!
Quát khẽ, Phá Thiên Kiếm Linh không còn muốn công kích Lý Dật trước, mà sau khi hừ lạnh một tiếng, khí tức hắc sắc dâng trào trên người, sau đó, mang theo uy lực bao trùm thiên địa, lao mạnh về hướng Thần Thần.
Lúc này, hắn đã quyết định, phải giải quyết Thần Thần trước, rồi hẵng tính đến Lý Dật.
Đối mặt thế công kích nổi giận này của Phá Thiên Kiếm Linh, Thần Thần cũng không dám chậm trễ, đấu khí nội thể cũng nhanh chóng cuộn trào, trong chốc lát, hình thành một đạo cuồng phong nhận, hướng về phía trước...
Bum
Chỉ một tiếng nổ vang, thân hình hai bên mạnh nổ tung tản ra bốn phía như mưa rền gió dữ. Mà sau đó, thân hình hai người khẽ động lại giao nhau trên không trung.
Chỉ thấy không gian trong không trung không ngừng nổi lên những vết nứt. Thỉnh thoảng không gian gãy khúc đến cực hạn, dường như có cảm giác sắp nổ tung sau đó một âm thanh trầm vang ra bốn phía...
Xuy~~
Không biết giao nhau trong không gian bao nhiêu lần, hai đạo khí tức cuồng hãn lại đụng vào nhau. Khi gặp phải ba động đấu khí cực mạnh lại tản ra bốn phía, mà hai nhân ảnh, lại lùi ra...
Xuy~~
Bàn chân sau khi lùi lại trong hư không trên hư không đột nhiên hiện lên một đường nứt. Sau khi lùi lại mấy chục thước, Thần Thần mới ổn định thân hình, nàng thở ra một hơi, lau vết máu nơi khóe miệng, ngẩng đầu nhìn phía trước, sắc mặt lại càng thêm lạnh lùng.
Mà lão gia do Phá Thiên Kiếm Linh hình thành, sắc mặt lúc này cũng xấu xí cực hạn. Hắn thở phì thần sắc cổ quái, nhưng lúc này điều hắn chú ý, không phải là ác đấu vừa rồi hắn giao đấu với Thần Thân, mà là phía dưới Thần Thần...
Thần Thần sau khi hít một hơi, cũng cười lạnh một tiếng, nàng có thể cảm nhận được, ở phía sau, lực lượng cường hãn khủng bố cực hạn dường như đang được hình thành..
Đôi mắt di động nhìn xuống phía dưới, sau đó, Thần Thần nhìn thấy rõ ràng trên lòng bàn tay Lý Dật, vòng quang Huyết Nguyệt đang không ngừng chớp lóe, còn trên người hắn, lúc này đấu khí nhàn nhạt cũng tuôn ra, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể hủy diệt những thứ xung quanh...
- Chết tiệt!
Người lên tiếng lại là Phá Thiên Kiếm Linh...