Đả tự: Sided Lovettt
***
Trong thư phòng Lý Gia.
Tuy thời tiết đã vào cuối thu, khí trời rét lạnh, nhưng trong thư phòng này, lại bày trí giống như mùa xuân vậy.
Không biết những viên ma thạch màu đỏ tìm từ đầu tới được xếp vào một góc, khiến cho người ta cảm thấy một trận vô cùng ấm áp.
Lý Dật ngồi trên một chiếc ghế bọc da điệu, lười biếng gác chân lên ghế, một lát sau hắn mới chậm rãi nói:
- Cái ghế Gia chủ này thật sảng khoái, khó trách không ít người luôn ao ước được ngồi lên vị trí này như vậy...
- Ngươi muốn ngồi à? Vậy bây giờ ta sẽ đem nó nhường lại cho ngươi, thế nào?
Lý Hàn ngồi sau bàn đọc sách, ngẩng đầu lên nhìn Lý Dật, khẽ mỉm cười mang theo tia trào phúng nói.
- Hay là thôi đi, bây giờ ta chưa có hứng thú đó.
Lý Dật nhíu mày:
- Được rồi, phụ thân đại nhân, lần này gọi ta đến đây, rốt cục có chuyện gì, có thể nói ra được rồi chứ?
Lý Hàn cười nhạt, tùy tiện vứt quyển sách đang đọc dở trong tay xuống nhẹ giọng nói:
- Chuyện ở Vân Thủy Thành là thế nào? Tuy ta có nghe đồn, nhưng cuối cùng vẫn chưa nghe người nói rõ ràng.
Lý Dật sờ sờ mũi, nói:
- Còn có thể thế nào? Ngươi yên tâm là được... Nói chung tên Nạp Lan Hạ kia, sau này sẽ không còn cơ hội xuất hiện ở Lý Gia chúng ta nữa... Còn Nạp Lan Gia... Sau này, e rằng sẽ không còn Nạp Lan Gia nào nữa...
Ánh mắt lạnh lùng của Lý Hàn hơi dựng lên một chút, một lát sau mới nhẹ giọng nói:
- Người giở trò quỷ gì vậy?
Lý Dật lắc đầu cười khổ, nói:
- Chuyện của Nạp Lan Gia, chắc chắn phụ thân cũng đã nghe phong thanh rồi. Tuy ta có năng lực đánh bại Nạp Lan Hạ, nhưng mà, Nạp Lan Gia cũng có nhiều cao thủ đến như vậy, ta thật sự không biện pháp nào cả... Hiện nay, Nạp Lan Gia hầu như không khác gì bị diệt tộc, phụ thân đại nhân nghĩ ta có năng lực này hay không?
- Ngươi quả thật không có... nhưng mà, nếu như là vị Sư tôn kia của ngươi ra tay...
- Đừng nhìn ta, ta không biết gì hết!
Nhìn biểu hiện của Lý Dật, Lý Hàn cũng chỉ có thể lắc đầu, một lát sau mới nói tiếp:
- Được rồi, vậy việc này ta không hỏi người nữa. Thế còn... vị Cung Vô Song nào đó... rốt cục lại là chuyện gì nữa?
- Nàng ta?
Khóe miệng Lý Dật giãn ra, một lúc sau hắn mới thở dài, nói:
- Miễn cưỡng coi nàng như một bảo tiêu do ta mời đến đi...
- Mời đến? Bảo tiêu? Chính là một Đấu Hoàng cường giả?
Lý Hàn đập bàn, nhất thời trên mặt bàn gỗ lim cứng chắc, xuất hiện thêm một đạo vết nứt.
- Những kẻ có uy vọng như Đấu Hoàng cường giả, lại có thể làm những việc này hay sao? Thiên Phong Thất Hoàng có ai là người bình thường có chứ? Dật Nhi, những chuyện khác không nói, nếu mà những lời này của người truyền ra, e là không đến vài ngày, Lý Gia của chúng ta sẽ bị Thiên Phong Thất Hoàng hủy diệt!
Chỉ sợ bọn họ không có gan làm vậy!
Lý Dật tự nhiên không muốn tranh luận, chỉ bĩu môi, đáp nhẹ một tiếng trong lòng.
- Vi phụ vẫn thấy có vài phần không thích hợp, Dật Nhi, ngươi nói thật với ta... có phải... người bên kia?
Ánh mắt Lý Hàn thay đổi, vô cùng cổ quái.
- Bên kia?
Lý Dật chau mày, thật không biết, vị phụ thân đại nhân này không biết nghĩ đi đâu, chẳng qua, hắn vẫn lý giải được sự lo lắng này của Lý Hàn.
Dù sao, bất kỳ một Đấu Hoàng cường giả nào cũng tồn tại ở vị trí đỉnh cao cường giả trong Đế Quốc Thiên Phong mọi người đều phải ngước nhìn.
Nhưng mà bây giờ lại có một Đấu Hoàng cường giả chạy đến nhà mình, lại mang theo bộ dạng sợ hãi, giống như con dâu đến nhà chồng dù cho ai ở trong hoàn cảnh này, không hỏi rõ ràng, cũng đều không bỏ qua.
Suy tư chốc lát, Lý Dật mới thở dài, đưa ra giải thích sau cùng:
- Điều này... có lẽ Cung tỷ tỷ, coi như là sư tỷ của ta đi... Sư tôn biết lần này ta đi Vân Thủy Thành, người không tiện lộ diện, nên mời sư tỷ đến, bảo vệ an toàn cho ta. Còn thân phận của nàng là gì... ta quả thật cũng không rõ. Chẳng qua, phụ thân đại nhân có thể yên tâm, nàng ta sẽ không hại chúng ta đâu.
- Nếu thật vậy thì tốt!
Lý Hàn thở phào, Lý Gia tuy có vài phần nội tình, nhưng trước mặt một vị Đấu Hoàng cường giả, dường như những nội tình ấy, thật không đáng đem đặt ra mà nói lý lẽ ngang hàng cho được.
Sau khi hỏi xong vấn đề này, hai phụ tử đều một mực trầm mặc. Một lát sau, Lý Hàn thở ra, nói:
- Việc này không cần nói nữa, chỉ là... Lý Minh này, ngươi rốt cuộc là nghĩ như thế nào vậy?
Lý Dật suy nghĩ một lúc, nhẹ giọng nói:
- Việc Lý Minh, tuy chỉ là ta nhất thời hứng khởi, nhưng mà, đây lại là một cơ hội rất tốt... Phải biết rằng ở phía Tây Đế Quốc, Lý Gia miễn cưỡng coi như là có chút thế lực. Nhưng nếu xét trên toàn bộ Đế Quốc, những cái khác không nói tới, chỉ nói đến Long Gia, nếu là Bắc Đấu Tông sau lưng bọn họ ra tay, chỉ sợ là Lý Gia chúng ta không có bất cứ cơ hội phản kích nào... Nhưng mà bây giờ, cái Tiết Giáo kia lại mang đến cho chúng ta một cơ hội tốt như vậy, có thể dần dần thâu tóm các thế lực phụ cận, chúng ta sao lại có thể buông tha... Chỉ là phụ thân đại nhân, người chỉ cần nhớ kỹ, thâu tóm thể lực phải từ từ, không thể để cho người khác nhìn thấy quá nhiều dã tâm... Như vậy tự nhiên sẽ không có quá nhiều phiền phức nữa!
Lý Hàn liếc nhìn Lý Dật, nói:
- Ngươi nói ra thì quá dễ dàng nhưng một đống những phức tạp sau này, lại không phải do ta đích thân đi xử lý hay sao?
Lý Dật nhẹ giọng cười, nói:
- Phụ thân đại nhân, chỉ có thể làm phiền ngài thôi... Không phải ta không muốn giúp sức, chỉ có điều, Tế Thần Điển gần ngay trước mắt, ta lại không thể bỏ lỡ. Vì vậy lần này... đành làm phiền phụ thân đại nhân! Còn phần phía Long Gia bên kia, ta cũng sẽ tìm cơ hội đánh tiếng một phen, phụ thân đại nhân cứ yên tâm.
Lời nói này của Lý Dật khiến Lý Hàn không còn gì để nói, chỉ cười khổ lắc đầu.
Tuy nhiên, khi biết Lý Dật có thể đánh bại Nạp Lan Hạ, còn cả việc tại Tổng bộ Tiệt Giáo truyền đến, Lý Hàn mới phát hiện hắn rốt cuộc không thể nhìn thấu đứa nhi tử này nữa. Nhưng lúc này nghe hắn nói vậy, dường như ngoại trừ cười khổ, thì cũng chỉ có thể cười khổ mà thôi.
Khẽ sờ sờ mũi một cái, lát sau Lý Dật mới nói:
- Nếu ta nhớ không nhầm... phụ thân đại nhân tựa hồ đã ở cấp bậc Đấu Sư Đỉnh phong khá nhiều năm rồi nhỉ?
Tuy không biết tại sao đột nhiên Lý Dật lại nhắc đến điều này, nhưng sau khi sững sờ một lát, Lý Hàn cũng cười, khẽ thở dài nói:
- Đúng vậy, vi phụ ở cấp bậc này cũng đã năm, sáu năm rồi! Thời điểm đó, mẫu thân của người vẫn còn sống... nhưng mà bây giờ...
Nói đến đây, Lý Hàn nắm chặt bàn tay phải, phát ra thanh âm xương cốt va chạm khanh khách. Quả nhiên chuyện năm đó vẫn còn có chút ân tình.
Lý Dật kế thừa ký ức của Tiểu Lý Dật, nên cũng rõ, mẫu thân của hắn đã mất tích trong một đại biến cố cách đây năm, sáu năm của Lý Gia. Nhưng mà, tuy chưa tìm ra thi thể của bà, thế nhưng từ những dấu vết để lại ở hiện trường thì dường như mẫu thân của Lý Dật đã qua đời.
Thế nhưng nhìn bộ dạng lúc này của Lý Hàn, dường như trong chuyện này vẫn còn ẩn giấu bí mật gì đó không muốn cho người ngoài biết.
Nhưng mà, Lý Dật cũng là người thông minh, tự nhiên biết rõ, có một số việc, nếu như vị phụ thân tiện nghi này đã không muốn nói ra, hắn cũng không tiện hỏi nhiều. Hắn chỉ làm ra vẻ không thấy gì, hạ giọng nói nhỏ:
- Không biết phụ thân đại nhân, có thể nắm chắc đột phá được Đấu Sư, tấn cấp Đấu Vương hay không?
Lý Hàn trầm ngâm chốc lát, mới nói:
- Vi phụ tự cho là mình cũng là người có thiên phú... Thứ mà vị phụ tu luyện cũng là tuyệt đỉnh Công pháp Thủy Anh Quyết của Lý Gia, nếu nói không có nắm chắc đột phá, đó là gạt người... Chỉ là...
- Chỉ là cái gì?
Lý Hàn cười khổ một tiếng, thở dài:.
- Chỉ là, việc tu luyện có lẽ ngươi cũng hiểu, rất nhiều việc không phải nỗ lực là được, còn phải có cơ duyên... Vì vậy, vi phụ không biết khi nào mới có thể đột phá!
Lý Dật chậm rãi gật đầu, về điểm này hắn cũng phải thừa nhận, tỷ như chính hắn, nếu không phải có một chút cơ duyên, cũng không thể tu luyện nhanh như vậy.
Vốn dĩ, thực lực Đấu Sư Đỉnh phong của Lý Hàn cũng không phải là yếu. Ở phía Tây Đế Quốc Thiên Phong, có thể coi là cường giả hiếm thấy. Nhưng hiện nay, Lý Minh mới thành lập, nếu như thực lực của Minh chủ quá kém... E là sẽ không tốt...
Lại suy nghĩ một chốc, Lý Dật mới thở dài, chậm rãi nói:
- Phụ thân đại nhân, ta hỏi thêm một câu nữa. Không biết, rốt cục thể chất của người phù hợp tu luyện loại đấu khí nào?
- Là Thủy thuộc tính...
Lý Hàn lắc đầu:
- Chẳng qua nói đến cũng lạ. Những người trong Lý Gia ta, đều thuộc một trong hai thuộc tính Thủy hoặc Hỏa. Nhưng còn tiểu gia hỏa ngươi, sao mới chạy ra ngoài chưa được bao lâu, đấu khí thuộc tính lại biến thành Lôi thuộc tính? Thể chất này, cũng thật kỳ quái...
Lý Dật xấu hổ cười, nói:
- Điều này, là Công pháp mẫu thân đại nhân để lại, có chút duyên cơ đặc thù... ta cũng không hiểu, cứ luyện mãi như thế, lại biến thành Lôi thuộc tính...
- Thật không? Thôi vậy, ta cũng mặc kệ ngươi. Tiểu tử gia hỏa ngươi từ sau khi bắt đầu tu luyện lại trở nên cô cổ quái quái...
Lý Hàn lắc đầu.
Lý Dật sờ sờ mũi, biểu hiện lại có chút xấu hổ, vấn đề này hắn không thể không trả lời, nhưng mà bí mật trên người hắn quả thật quá nhiều, nhiều đến nỗi cho dù kẻ này là phụ thân tiện nghi của hắn, hắn lại cũng không thể nói rõ với ông ta được.
Lúc này, Lý Dật cũng chỉ có thể cười khổ vài tiếng để che dấu. Sau đó, hắn vỗ vỗ hai tay, đã có hai Quyển trục hiện ra trong lòng bàn tay hắn.
- Phụ thân đại nhân, quyển Thông Thiên Đại Pháp này, là Công pháp Chu Tước Cao cấp... Nhưng điểm tốt là bất cứ người có thể chất nào cũng phù hợp tu luyện, hơn nữa cũng là trọn bộ, nếu người có hứng thú, có thể tiến hành tu luyện... Còn Công pháp Thủy thuộc tính cao cấp ta lại không có. Nhưng mà, quyển Nam Minh Lưu Hòa Quyết này lại là Công pháp Bạch Hổ Hạ cấp, cũng là do lần này ra ngoài ta vô tình có được... Tuy rằng phụ thân đại nhân không thể tu luyện, nhưng mà có thể tiến hành nghiên cứu xem, có thể cũng có lợi cho việc tu luyện của người...
Thấy đột nhiên trong lòng bàn tay Lý Dật xuất hiện hai Quyển trục, sắc mặt Lý Hàn đã biến đổi. Sau khi nghe hắn nói xong sắc mặt Lý Hàn đã phát lãnh, trên mặt hiện lên vài tia cổ quái.
Nhưng mà, Lý Hàn vẫn là Gia chủ, không thể vì hai Quyển trục mà rối loạn lên. Sau khi hít thở mấy, hắn mới phất tay, tiếng phốc nhẹ vang lên, hai Quyển trục đã nằm trong tay hắn.
Chỉ nhìn thoáng qua, Lý Hàn đã đem quyền Nam Minh Lưu Hỏa Quyết quăng trở lại:
- Cái Quyển trục này, Lý Gia ta không có đủ thực lực để cởi bỏ phong ấn, ngươi cứ giữ lại đi. Hơn nữa, vật này dù cho là Bắc Đấu Tông Hoàng thất Thiên Phong cũng chưa chắc đã có. Nếu giữ lại, bị người khác phát hiện, không chừng lại mang đến họa diệt môn... Vật này, ngươi không nên tùy tiện cho người khác thấy, biết chưa?
Lý Dật hơi sửng sốt, lát sau mới gật đầu.
Phải biết rằng phàm là người tu luyện đấu khí, ai thấy công pháp cấp cao mà không vui mừng? Nhưng không ngờ điều đầu tiên Lý Hàn nghĩ tới lại là điều này, mà không phải những thứ khác.
Thấy biểu hiện cổ quái của Lý Dật, Lý Hàn lại quơ quơ quyền Thông Thiên Đại Pháp trong tay, trầm giọng nói:
- Hơn nữa, ta cũng không cách nào tu luyện cái Quyển trục đó của ngươi, ngươi đưa cho ta cũng vô dụng... Còn Thông Thiên Đại Pháp này, ta đã nghe nói qua, xem ra là Công pháp không tồi, cứ để lại ở chỗ của ta. Nếu như vi phụ sớm có thể đột phá Đấu Sư cấp bậc...
Nói đến đây, Lý Hàn cũng chỉ có thể nhẹ nhàng lắc đầu.
Đối với điều này, Lý Dật cũng không tiện nói, chỉ có thể im lặng.
Một lát sau, Lý Hàn nói:
- Được rồi, còn một việc nữa... Ba vị trưởng lão hôm trước có đến thính cầu với ta, muốn người nương tay một chút, ngươi nghĩ sao?
Lý Dật cười cười nói:
- Phụ thân đại nhân mới là Nhất gia chi chủ, lại là một Minh chủ, tuy ta có nói gì, thì người quyết định vẫn là phụ thân đại nhân. Người nói xem, có đúng không?
Lý Hàn hơi sửng sốt, liếc mắt nhìn Lý Dật, hai người cùng lộ ra một nụ cười bí hiểm...