Đấu Thần

Chương 205: Lý Minh




Đả tự: Sided Lovettt

***

- Vậy sao?

Lý Dật cười nhẹ, ánh mắt lướt qua mọi người, trong ánh mắt không nóng không lạnh kia lại có cái gì đó khiến người ta sởn da gà.

Lý Dật đột ngột đứng bật dậy, chậm rãi tiến lại trước mặt Mạc Dịch cười hiền lành, rồi vỗ vỗ vai Mạc Dịch:

- Nếu Mạc Gia chủ và chư vị có lòng tốt như vậy... Thế thì xem ra Lý Gia ta không thể không báo đáp...

Hai chữ báo đáp nói ra thật nhẹ nhưng lại khiến Mạc Dịch không ngừng quệt mồ hôi lạnh.

Lý Dật nhìn Mạc Dịch với ánh mắt quan tâm:

- Thấy Mạc Gia chủ căng thẳng như vậy... Không phải đang lo lắng sẽ bị người Tiết Giáo báo thù vì đã giúp Lý Gia ta chứ?

Mạc Dịch vừa quệt mồ hôi vừa cười méo xệch:

- Có... có lẽ vậy...

- Nếu đã thế thì...

Lý Dật đập tay:

- Các vị có mặt ở đây cũng liên thủ giải quyết người của Tiệt Giáo thì thế nào?

Vừa dứt lời thì ai ai sắc mặt cũng thay đổi, Lý Dật thì chỉ nhìn nửa cười nửa không.

Mạc Dịch trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu, hét:

- Động thủ!

- Mạc... Mạc Gia chủ... động... động thủ với ai?

- Hỏi thừa!

Mạc Dịch hét lên, rút trường kiếm bên hông ra đâm thẳng vào ngực một người trong Tiệt Giáo đang đứng bên cạnh, hắn chưa kịp phản ứng lại thì kiếm đã chém vào một người khác.

Lúc này khung cảnh vô cùng hỗn loạn.

Quan hệ giữa các gia tộc này và người của Tiệt Giáo không tốt đẹp gì, chỉ là dưới áp lực lớn của Tư Đồ Thông Thiên nên mới tạm thời tập hợp lại. Lúc này, Mạc Dịch đã động thủ rồi thì có nghĩa là các Đại gia tộc này đã trở mặt với người của Tiệt Giáo!

Huống hồ, Tiệt Giáo Giáo chủ Tư Đồ Thông Thiên đã chết, mười mấy tay thủ hạ lợi hại của hắn cũng bị đông cứng thành đá, vậy lựa chọn tiếp theo thế nào thì mỗi người đều sớm đã có quyết định.

Không có kiếm ảnh đao quang không có đấu khí rừng rực, không có Đấu kỹ tung hoành, trong đại sảnh chỉ là những tiếng chém giết trầm đục.

Người của Tiệt Giáo sớm đã bị dọa cho chết khiếp, lúc này những người của gia tộc khác trở mặt, chốc lát mà đã có mười mấy người bị chém ngã vật ra đất.

Việc này không hề kéo dài quá lâu, chỉ một lúc sau là tất cả người của Tiệt Giáo đã bị giết sạch sành sanh. Dù có kẻ chưa ngừng thở thì cũng có người nhanh chóng bổ sung một kiểm. Tuy người của các thể gia có vài người bị thương bị chết, nhưng vì nhiều lý do mà người của Tiệt Giáo đã bị giết sạch.

Nhìn cảnh đó Lý Dật chỉ nhìn với ánh mắt lạnh lùng, khi mọi người đã dùng tay lại thì cười:

- Xem ra... chư vị đã có sự lựa chọn đúng đắn nhất rồi. Chuyện trừ khử Tiệt Giáo hôm nay xem ra mọi người đều có công lao!

Mạc Dịch lúc này mặc nhiên đã thành người thay mặt cho những kẻ khác, chỉ cười nhỏ:

- Đây đều là do Lý Dật Thiếu gia biết lãnh đạo!

Lý Dật cười ha hả, lùi vài bước ngồi lại xuống ghế, vắt chân, mắt nhìn ra xung quanh rồi nói:

- Bây giờ, người Tiệt Giáo đã giải quyết xong rồi... nhưng chuyện cần giải thích thì vẫn chưa rõ ràng...

Nói rồicLý Dật cười cổ quái:

- Ta thấy lần này chư vị vì "đối kháng" với Tiệt Giáo nhưng cũng đi rất gần... Vì thế, Lý Dật ta có một ý nghĩ thế này không biết chư vị có ủng hộ không?

Nghe vậy ai cũng thầm run rẩy. Với Sát Thần Lý Dật, rất nhiều người trước chỉ nghe tên chưa gặp mặt thì cảm thấy một thiếu niên mười mấy tuổi dù thế nào thì cũng chẳng lợi hại được là mấy.

Nhưng sự ra mắt của Lý Dật hôm nay, thậm chí tay còn chưa động gì mà đã giải quyết sạch sẽ Tiệt Giáo. Tuy mọi người có vài phần không cam tâm nhưng đến lúc này không thể không phục.

Vậy là mọi người đều dựng tại lên lắng nghe.

Dù sao, với tình hình lúc này, dường như không có ai có tư cách phát ngôn trước mặt Lý Dật nữa!

Vào thời khắc khi mà Tư Đồ Thông Thiên chết thì mọi chuyện đã được quyết định rồi.

Nhìn quanh đại sảnh với ánh mắt hơi kỳ lạ, Lý Dật cười:

- Đối diện với Tiệt Giáo, mọi người đoàn kết như vậy đã khiến Lý Dật ta hiểu ra được một đạo lý... Đó chính là những năm gần đây, sức mạnh của thể gia các thành phố phía Tây chúng ta thực sự quá lỏng lẻo. Vì thế mới không biết tự nhiên lại nhảy đâu ra một cái Tiệt Giáo gần như quăng một mẻ lưới là bắt gọn chúng ta... Như thế thì thật không hay! Dù sao, gia tộc của ai cũng đã là kế thừa mấy trăm năm... Hà hà, vì thế Bàn Thiếu gia bỗng có một ý nghĩ bất chợt thế này. Nếu mọi người đã đoàn kết như vậy thì nhân dịp này chúng ta cùng thành lập một liên minh, tên ấy mà, thì gọi là Lý Minh đi...

Ánh mắt lạnh lùng lướt một vòng rồi nói tiếp:

- Đương nhiên, Lý Minh của chúng ta không phải tổ chức ép buộc người khác phải gia nhập như Tiệt Giáo... Chỉ có điều, ta cũng đã nói lúc nãy, Lý Dật ta từ trước tới giờ tính tình luôn vẫn rất tốt, dù trước đây có ai làm sai chuyện gì thì ta cũng suy nghĩ việc tha thứ... Nhưng với những người không có quan hệ gì, hắn đối phó với Lý Gia ta thế nào thì Lý Gia sẽ trả lại gấp trăm lần. Còn về việc ta có thực lực đó không thì ta nghĩ mọi người cũng không cần lo lắng lắm... Ha ha ha ha....

Ai ai cũng tái mặt, trong lòng thầm nguyền rủa mấy câu.

Tuy Lý Dật nói là không ép buộc người ta gia nhập Lý Minh nhưng lại nói rõ sẽ báo thù những kẻ khác. Ý tứ của câu nói này chỉ cần không phải thằng ngu thì đều có thể hiểu...

Đương nhiên Lý Dật không thể không hiểu suy nghĩ của những lão hồ ly kia, có điều hắn vẫn cười lạnh:

- Đương nhiên, Lý Minh sẽ không phải tổ chức gì quá rắc rối. Chỉ có điều, có thể tập hợp các Đại gia tộc quanh đây lại, rồi mọi người hợp lực, dù có gặp thế lực như Tiệt Giáo nữa thì cũng không phải sợ, đúng không nào? Ha ha... dù sao, thế lực của một gia tộc dù có lớn thế nào thì cũng không thể so với vài gia tộc liên thủ phải không? Hơn nữa, Lý Gia ta cũng cam kết tại đây, chỉ cần gia nhập Lý Minh, có lợi ích gì thì e là mọi người có tưởng tượng cũng không ngờ được đâu... Cái khác không nói, mọi người nghĩ xem. Hà hà, ở Để Quốc Thiên Phong này, dù là Tứ Đại Thế Gia thì cũng có nhà nào có được một vị Đấu Hoàng chống lưng... Dù Tư Đồ Thông Thiên chẳng qua cũng chỉ là một Đấu Vương Đỉnh phong. Ta cũng nói rõ ràng rồi, chư vị chắc đã rõ nên lựa chọn thế nào... Ha ha ha ha...

Lời này của Lý Dật khiến mọi người mặt lại biến sắc. Ai cũng hiểu, Lý Dật nói tuy nghe rất hay, thậm chí đúng là ý nghĩ mới có.

Nhưng dù thế nào, chỉ cần gia nhập cái gọi là Lý Minh thì sau này các gia tộc đều phải mang dấu ấn của Lý Gia!

Thậm chí, Lý Gia có nhân vật như Lý Dật, nếu có dã tâm, muốn dần dần nuốt gọn các Đại gia tộc cũng không phải khó.

Dù sao, cái thế giới này, chỉ có nắm đấm là đạo lý!

Có điều, những người đang có mặt ở đây đã bị Tiệt Giáo uy hiếp mới đến, đương nhiên cũng chẳng có chỗ dựa gì, càng không phải cục xương cứng.

Họ vốn sợ rằng Lý Dật sẽ nhanh chóng giết mình, nhưng không ngờ Lý Dật lại nghĩ ra chuyện này. Tuy ai cũng giận dữ nhưng đây cũng không phải chuyện không thể chấp nhận.

Đại sảnh im lặng một hồi lâu mới có người mở miệng nói đồng ý gia nhập Lý Minh.

Những Đại gia tộc ở các thành phố khác, chần chừ hồi lâu rồi cũng đành chọn cách đồng ý. Chỉ vì họ đều hiểu, chuyện khác không nói, nếu vị Đấu Hoàng cường giả nhìn có vẻ khép nép kia mà ra tay, hậu quả thế nào thì dùng đầu gối cũng có thể nghĩ ra được.

Dù sao những bức tượng băng ở cửa ra vào kia chính là chứng cứ tốt nhất rồi!

Lý Hàn ngồi đằng sau nhìn Lý Dật nãy giờ, lắc lắc đầu rồi bất giác cười khổ.

Lý Hàn không thể ngờ được rằng Lý Dật không những không báo thù những kẻ kia mà còn tạo ra được chuyện này.

Nhưng với Lý Gia mà nói thì đây cũng không phải chuyện xấu gì...

Cây to thì đón nhiều gió... Lý Dật, vẫn còn quá trẻ...

Lý Hàn lặng lẽ lắc đầu, nhưng việc này ông cũng không ra mặt làm phiền.

Cung Vô Song đang đứng bên cạnh Lý Dật thì bất giác nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.

Về những người trong nhà Lý Gia, ai ai cũng biểu cảm rất phong phú... Người trong Đại gia tộc đương nhiên đều có kiến thức, họ cũng hiểu nếu hôm nay Lý Minh thành lập thì dù những kẻ kia có đồng ý hay không thì các thành phố lớn quanh đây đều trở thành địa bàn của Lý Gia!

Còn Lý Dật ấy mà, dường như đã cảm nhận được những sự thay đổi đó, chỉ nhìn với nụ cười thoáng qua.

Cuối cùng, khi ánh mắt Lý Dật dừng ở Mạc Dịch, lão hồ ly này nhìn trái nhìn phải, phát hiện ra là ngoài mình ra ai cũng đã mở mồm nói gia nhập Lý Minh, đành cười méo xẹo, cung tay nói:

- Lý Thiếu gia... vậy thì Mạc Gia chúng ta từ giờ cũng coi như là đã gia nhập Lý Minh rồi...

Nói đến đây miệng hắn đắng ngắt, sau khi nương tựa Tiệt Giáo, hắn vốn tưởng có thể nuốt gọn Lý Gia, ai ngờ cuối cùng lại rơi vào tình cảnh này...

- Ha ha... Không tồi, chư vị quả nhiên đều rất hiểu biết, Lý Gia ta tuy nhỏ nhưng tiền đồ vô lượng...

Lý Dật cười:

- Nếu liên minh đã định rồi thì hãy chọn ra một người đứng đầu thôi...

- Đương nhiên Lý Thiếu gia trở thành Minh chỉ là thích hợp nhất rồi!

Không đợi Lý Dật nói hết câu, mấy người thông minh đã nói lớn.

Lý Dật vẫn cười nhạt, chỉ khẽ lắc đầu:

- Ha ha, e là không được. Bản Thiếu gia còn quá trẻ, sao có thể lãnh đạo chư vị được? Ha ha... Chư vị nên chọn một người đức cao trọng vọng để tránh có kẻ khâu phục mà tâm không phục....

- Nếu vậy thì hãy để Lý Hàn Gia chủ làm Minh chủ!

- Đúng thế, đúng thế! Lý Hàn Gia chủ đức cao trọng vọng thân thủ cao cường, khu vực phía Tây này ai mà không biết? Những người có mặt ở đây không ai là hơn được nữa!

- Đúng vậy! Đúng vậy đấy!

Lý Hàn ngồi phía sau Lý Dật khẽ biến sắc mặt, rồi cười khổ. Tên nhóc này, không phải chuẩn bị kéo lên một lá cờ to đùng rồi cho lão già ta mệt chết đấy chứ?

Quả nhiên, Lý Dật đã gật đật đầu:

- Nếu không có ai nữa thì hãy đề phụ thân ta làm Minh chủ vậy... Không biết phụ thân đại nhân có chấp nhận không?

Lý Dật quay lại cười.

Lúc này Lý Hàn cũng chỉ có thể cười gượng:

- Hà hà, nếu mọi người đã coi trọng như vậy thì Lý mỗ cũng xin tiếp nhận...

- Chúc mừng Lý Gia chủ! Chúc mừng Lý Gia chủ!

- Cái gì mà Lý Gia chủ! Phải gọi là Lý Minh chủ!

- Lý Minh chủ thiên thu vạn tuế, nhất thống Thiên Phong.

Đủ mọi loại âm thanh vang lên, Lý Dật phì cười, trong lòng có vài phần coi thường Những kẻ này dù thế nào cũng là Gia chủ của các đại gia tộc mấy trăm năm tuổi, không ngờ cũng nực cười như vậy...

Tuy thấy phiền phức nhưng Lý Dật cũng hiểu, những chuyện này không cần phải quá để ý, chỉ cần sau này Lý Gia dần dần nuốt gọn những gia tộc này là được. Như cái đám cặn bã này... muốn giải quyết cũng không phải quá khó...