Đấu Thần

Chương 112: Tinh hoa Nguyên khí




Đả tự: Sided Lovettt

***

- Ngươi định làm gì với nữ nhân này? Giết à?

Sau khi nhấc Lý Dật lên, Xà Tôn Giả chi Cung Vô Song.

Lý Dật cắn môi suy nghĩ hồi lâu mới nói:

- Tạm thời không giết, cứ để đấy...Cô ta hại ta thảm như vậy, đợi khi ta cần thì giết, luyện hóa đấu khí của cô ta thành của ta!

- Thế sao?

Xà Tôn Giả cười mỉm nhìn Lý Dật, rồi phẩy tay, một chùm đấu khí đỏ khác cũng nhấc Cung Vô Song lên rồi từ từ bay về phía tây.

Giữa những bụi cây rậm rạp có một sơn động khá rộng lại khô ráo. Xà Tôn Giả thả Lý Dật và Cung Vô Song vào trong cơ thể vẫn bay lơ lửng trong không trung.

Cung Vô Song vẫn đang trong tình trạng hôn mê, Lý Dật thì ngồi khoanh chân tu luyện, tuy nhiên hắn vẫn thấy không an tâm, nhìn Xà Tôn Giả:

- Chỗ này thật sự không có vấn đề gì chứ?

Xà Tôn Giả thản nhiên:

- Ngươi yên tâm đi, có Bản tôn làm hộ pháp người còn sợ gì chứ? Ngươi vẫn nên nắm lấy cơ hội đi! Cơ hội này không thể bỏ qua... nếu mà mất đi chưa biết chừng nửa năm hay một năm người cũng chẳng có tiến bộ gì đâu! Ngươi không quên Phân Gian Loạn trong người đấy chứ?

Lý Dật cười khổ, nhìn vật thể hoa văn đầy mình dưới bộ quần áo rách rưới, khẽ lắc đầu, rồi hít một hơi sâu đi vào trạng thái tu luyện.

Vù~~

Cùng với tiếng động này, Lý Dật cảm giác được luồng xoáy đấu khí đang chuyển động từ từ, khi cảm nhận được một chút nguyên khí trời đất, nó bắt đầu chuyển động nhanh như cuồng phong. Nguyên khí trời đất từ bốn bề dường như cũng cảm nhận được điều gì, nguyên khí trời đất bắt đầu chuyển động xung quanh Lý Dật.

Mỗi lần số nguyên khí trời đất này di chuyển, độ kết dính giữa các nguyên khí xung quanh Lý Dật lại chặt hơn. Lý Dật nhận thấy mình chỉ hít nhẹ là đường như đã có được sức mạnh gấp mấy lần bình thường.

Cảm giác này khiến hắn tinh thần chấn động thủ ấn không ngừng thay đổi. Cùng với động tác của hắn, đấu khi sinh ra trong người hắn đang chuyển động tuần hoàn, thúc đẩy các lỗ chân lông bắt đầu hấp thụ nguyên khí dày đặc.

Luồng xoáy đấu khí dường như đã nở ra mấy phần.

Cảm giác này nếu là người bình thường thì chưa biết chừng tưởng mình đã tu luyện đến tẩu hỏa nhập ma, nhưng Lý Dật thì biết rõ, lúc này chính là thời có tốt nhất cho hắn đột phá!

- Hây~~

Khẽ kêu lên, Lý Dật hít một hơi dài, hút hết nguyên khí trời đất ở xung quanh, tất cả chuyển vào trong luồng xoáy đấu khí ở vùng đan điền.

Luồng xoáy đấu khí nở ra rồi co lại, chốc lát đã hồi phục lại nguyên dạng nhưng đã có một chút đấu khí màu đỏ từ trung tâm nhập vào vùng xung quanh xoáy đấu khí.

Lý Dật đã sớm biết Thiên Ma Cửu Biến mà mình tu luyện khá kỳ quái. Đấu khí màu đỏ tu luyện ra từ đấu khí màu đen đường như mới là bản nguyên đấu khí của hắn. Mỗi sợi đâu khí đỏ nhiều hơn có nghĩa là thực lực của hắn đã tăng lên một tinh.

Nhìn bên trong thấy bốn đạo đấu khí màu đỏ không ngừng chảy trên xoáy đấu khí của mình, Lý Dật cảm nhận rõ ràng rằng mình đã nắm bắt được cơ hội hiếm có, đã một lần nữa đột phá rồi!

Tuy nói đột phá cấp Đấu Giả không lớn nhưng những cơ hội chín muồi kiểu này thì không thấy nhiều.

Phải biết là hai tinh trước đây Lý Dật đột phá đều là do những tia lửa điện luyện hóa trong khi tu luyện Huyết Nguyệt Cuồng Cương. Loại đột phá đó tuy nhanh nhưng lại giày vò Lý Dật đến chết đi sống lại, chứ đâu có nhẹ nhàng như thế này!

Lý Dật thay đổi thủ ấn, đang định thu lại tư thế tu luyện thì mí mắt hắn giật giật, hắn cảm nhận được dường như có một luồng nguyên khí trời đất thuần khiết đang tuần hoàn trong kinh mạch mình. Đồng thời cộng hưởng với nguyên khí bên ngoài, dường như có nhiều nguyên khí thiên địa hơn nữa đang dâng trào.

Cảm giác này Lý Dật thấy rất kỳ lạ, hắn đang định hỏi thì Xà Tôn Giả ở bên cạnh ‘ủa’ một tiếng rồi nói:

- Tiểu tử, hình như người đã có được cơ duyên không tầm thường đầu, mau luyện hóa nguyên khí trời đất trong người đi nếu ngươi không muốn phát nổ mà chết!

Nghe thế Lý Dật không dám chậm trễ, cũng không dám hỏi nhiều, nhanh chóng vận đấu khí từ kinh mạch chuyển động về luồng nguyên khí kia. Chỉ có điều dù Lý Dật có điều động đấu khí thế nào thì cũng không thể điều khiến chúng được, chúng cứ tự chuyển động theo ý mình.

Thấy sắp có nhiều nguyên khí trời đất sắp được hấp thụ vào, Xà Tôn Giả bỗng nói:

- Thu hẹp tâm thần, Bản tôn sẽ giúp ngươi một tay!

Tiếp đó Lý Dật thấy toàn thân tê dại, một luồng đấu khí màu đỏ mạnh mẽ đang thâm nhập vào cơ thể hắn, nháy mắt đã phá vỡ đấu khí trong người Lý Dật tiến đến gần luồng nguyên khí trời đất kia.

Nguyên khí trời đất vẫn đang tự chuyển động nhưng khi bị đấu khí của Xà Tôn Giả đâm vào lập tức di chuyển tán loạn trong người Lý Dật.

Mọi kinh mạch trong người Lý Dật có cảm giác đau đớn tột cùng, cảm giác này không biết khó chịu hơn bao nhiêu lần so với việc tẩy tủy. Dường như hắn có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Đúng lúc hắn muốn kêu lên thì tiếng Xà Tôn Giả vang lên:

- Chú ý, bao trùm nó trong xoáy đấu khí của ngươi, khi nào ép nát nó thì mới được giải từ trạng thái tu luyện!

Cùng với một tiếng hừ nhẹ, đám nguyên khí trời đất như bị dồn ép đến khí hải nơi đan điền, Lý Dật tập trung tinh thần, xoáy đấu khí nhanh chóng nở to bao trùm lấy nguyên khí trời đất rồi chuyển động với tốc độ nhanh chóng mặt.

Trong tình trạng như mài đá, đám nguyên khí trời đất cuối cùng cũng tan dần hào tan vào xoáy đấu khí...

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Lý Dật bỗng mở trừng mắt, tinh quang lóe lên trong mắt hắn, thủ ấn biến hóa nhanh chóng vào thời khắc thủ công, khí tức toàn thân hắn đột ngột bùng lên rồi lại từ từ thu lại.

Lý Dật thở ra hơi dài, giơ tay phải ra nhìn đấu khí tỏa ra trên ngón tay, hắn lắc đầu:

- Không ngờ luyện hóa nhiều nguyên khí trời đất như vậy mà ta vẫn chưa đột phá được!

Xà Tôn Giả thở dài:

- Tiểu tử, ngươi tưởng đó là gì? Đó là đặc sản của Sơn mạch Nạp Gia này, gọi là Tinh hoa Nguyên khí... Kỳ vật của trời đất này chỉ là một đám nhỏ cũng khó kiếm. Tác dụng của nó không phải giúp người đột phá mà là giúp đấu khí của ngươi thêm dồi dào thuần khiết... Hơn nữa thứ này ở những nơi bình thường không có đâu. Vì chỉ cần nó xuất hiện là bị Ma thú đợi sẵn nuốt gọn... Nơi này lại có nó, ta nghĩ có lẽ là vì đây từng là sào huyệt của Ma thú nào đó... Nhưng tiểu tử, biết đủ đi, ngươi luyện hóa đám nguyên khí vừa rồi giờ có vẻ không có tác dụng gì nhưng khi chiến đấu ngươi sẽ nhận thấy đấu khí dồi dào hơn trước nhiều... Có lẽ lần này nếu người dùng Huyết Nguyệt Cuồng Cương cũng không có vấn đề gì nữa!

Nghe vậy, Lý Dật nhắm mắt nhìn vào trong quả nhiên đấu khí đỏ trong người hắn không tăng nhưng xoáy đấu khí thì to hơn mấy phần, đấu khí đen thì càng đen hơn..

Điều này khiến Lý Dật bực bội, đấu khí của kẻ khác không phải đỏ thì là xanh lam, nhìn đẹp biết bao, của mình thì lại vừa đen vừa đỏ, thật là mất mặt!

- Thôi được rồi lão quỷ, lần này tu luyện ta mất mấy ngày?

Lý Dật nói nhỏ.

Xà Tôn Giả trả lời:

- Yên tâm, lần này người tu luyện mất có một ngày một đêm. Tuy lãng phí một ngày nhưng không có ảnh hưởng nhiều đến hành trình... chỉ có điều, vì làm hộ pháp cho người mà Bản tôn hao phí quá nhiều, cần phải tu dưỡng mấy ngày. Ta đề nghị người tranh thủ mấy ngày này củng cố cảnh giới trước mắt, chuyện cần làm tiếp theo muốn gấp cũng không gấp được đâu... Nếu không cẩn thận đi vào địa bàn của Ma thú nào đó, ngươi có mười cái mạng cũng không đủ chết đầu... Còn nữa, tiểu nha đầu kia sống hay chết thì ngươi xử lý cho xong đi!

Dứt lời Xà Tôn Giả chui vào trong Vân Hoang Giới Chỉ trên tay Lý Dật.

Lý Dật khẽ gục gặc, tự hắn cũng cảm nhận được tuy hắn đã đột phá Tứ Tinh Đấu Giả nhưng có lẽ vì tốc độ tu luyện quá nhanh nên cảnh giới của hắn gần như không được ổn định, đúng là cần mây ngày để củng cố...

Điều động vài phần đấu khí vào Vân Hoang Giới Chỉ, ánh mắt chuyền qua Cung Vô Song ở bên cạnh.

Cung Vô Song lúc này dường như vẫn đang hôn mê, tuy chỉ nằm ở đây với bộ dạng khá thảm hại thôi nhưng lại khiến tim Lý Dật đập nhanh hơn bình thường.

Trong không khí hình như có mùi hương thoang thoảng bay tới khiến Lý Dật thấy buồn buồn nơi mũi.

Hắn hừ mũi, hạ giọng chửi rủa:

- Không ngờ cô ta xấu như vậy mà cũng dùng nước hoa? Thật quá lãng phí...

Lý Dật vận đấu khí lên tay đánh xuống Cung Vô Song, nhưng khi đến gần thì đột ngột dừng lại. Nếu Cung Vô Song giả vờ ngủ thì lúc này nhất định sẽ lộ, nhưng cô ta vẫn nằm im bất động rõ ràng là thương thể từ hôm đó đến giờ vẫn chưa hồi phục...

- Không hỗ là Đấu Vương cường giả, chiêu đó của Thiếu gia ta mạnh như vậy, cô ta trực tiếp tiếp đòn mà chỉ bị hôn mê!

Lý Dật quỳ xuống, một chút đấu khí ngưng tụ lại ở đầu ngón tay từ từ đi vào trong người Cung Vô Song.

Chỉ một chút thăm dò vậy Lý Dật lập tức cảm nhận được trong người Cung Vô Song chỉ có chút xíu đấu khí đang chảy. Có điều kinh mạch cô ta không hề bị tổn thương cô ta hôn mê chắc là do hao phí đấu khí quá nhiều lại bị chấn động mạnh.

Nhìn cơ thể nửa kín nửa hở dưới lớp áo rách rưới, lúc nãy đụng chạm không có cảm giác gì nhưng giờ nghĩ lại Lý Dật đột nhiên cảm thấy gọi tiểu nha đầu dung nhan bình thường này là băng cơ ngọc cốt cũng không quá lời.

- Khốn kiếp, người xấu như thế này sao lại có da đẹp thế chứ, thật lãng phí...

Lý Dật cười lạnh. Tuy Cung Vô Song có làn da hấp dẫn nhưng hắn không có hứng thú gì nhiều, bảo hắn vô lễ với người sắc đẹp tầm thường thế này sao?!

Cô ta đừng có mơ!

Chỉ có điều hắn cảm thấy không thể cứ bỏ cô ta ở đây như thế. Trước kia tuy là Lý Dật muốn giết rồi luyện hóa đấu khí của cô ta, nhưng ở nơi thế này, nhìn đồng loại duy nhất ở bên cạnh, Lý Dật lại không thể hạ thủ nổi.

Chần chừ hồi lâu cuối cùng hắn hừ mũi:

- Thôi, nghĩ cách lừa cô ta. Nếu có thể khống chế được thì tốt, không được thì tính tiếp vậy...

Nói rồi Lý Dật cười gian, lấy đất vo lại thành một viên được hoàn to bằng ngón tay cái, rồi vén những lọn tóc che mặt Cung Vô Song lên.

- Bộp!

Chỉ một động tác như vậy, mặt Lý Dật bỗng nhiên cứng đờ, viên đất lăn lông lốc trên đất không biết lăn đi đâu...