Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 25: Cứu mỹ nhân




Tiêu Ninh vội vã gật đầu, khuôn mặt đột nhiên biến đổi, gấp gáp quát:

- Tỷ, cẩn thận!

Nghe Tiêu Ninh nhắc nhở, Tiêu Ngọc vội quay đầu lại, chỉ thấy tên đại hán bị nàng quất một roi lúc nãy, đang vẻ mặt dữ tợn giơ lên thiết quyền, hung hăng đánh về phía ngực nàng.

Thấy tên gia hỏa này lại dùng đòn hạ lưu công kích bộ vị của nữ nhân, khuôn mặt Tiêu Ngọc tức giận đến nỗi khuôn mặt có chút xanh đen, đấu khí ngưng tụ trong tay, vừa muốn tàn nhẫn bổ ra, một thân ảnh rất nhanh hiện ra bên cạnh, kình phong hung hãn, nện trên khuôn mặt của tên đại hán, lực đạo cực lớn, trực tiếp làm hắn khuôn mặt đầy máu lún trong mặt đất.

- Gia Liệt gia tộc hèn thế này sao? Một lũ nam nhân vây công hai nữ tử yếu đuối.

Cơ Huyền một chân dẫm lên đầu tên đại hán đang bị lún trong đất hai tay khoanh trước ngực, giọng điệu khinh thường nhìn Gia Liệt Áo nói.

- Là ngươi.

Nhìn thấy có người tới trợ giúp Tiêu Ngọc thở phào một hơi, nhưng thấy không phải thân ảnh quen thuộc đó làm Tiêu Ngọc ngạc nhiên nói. Huân Nhi nhìn Cơ Huyền cũng không nói gì.

- Xin lỗi đã làm hai cô nương thất vọng nhưng là ta, rất tiếc vì đoạt đi vị trí người trong lòng của hai cô.

- Ngươi... Ngươi nói bậy gì đó.

Nghe Cơ Huyền nói thế mặt Tiêu Ngọc có chút phiếm hồng mắt đẹp trừng to hung hăng nói.

- Ngươi là ai? Can thiệp vào việc của Gia Liệt gia tộc ngươi không gánh nổi đâu.

Gia Liệt Áo và Liễu Tịch thấy có người can thiệp vào liền âm trầm cảnh cáo.

Nhưng thấy Cơ Huyền không thèm để ý tới hắn thản nhiên đùa giỡn với hai mĩ nhân liền tức giận hét về hộ vệ:

- Lên phế hắn cho ta, cho hắn biết kết quả của lo việc bao đồng.

Nghe lời hắn nói mấy hộ vệ liền lao lên phí trước tấn công.

Cơ Huyền nghe thấy vậy liền quá hợp ý rồi,Cơ Huyền đạp mạnh một cái lực đẩy giúp cậu tăng tốc tiến thẳng vào giữa vòng vây.

Trung niên đại hán thấy Cơ Huyền lao tới liền lùi lại nhưng bị một lực hút nào đó không cử động được, đang lúc hoảng loạn thì Cơ Huyền đã tiến tới đấm thẳng vào yếu hầu của trung nên đại hán.

" Rắc " tiếng một thứ gì đó vỡ nát vang lên, trung niên đại hán ôm yếu hầu vỡ vụ kiên tục khạc ra máu mặt từ đỏ chuyển sang tím, mấy hộ vệ khác thấy vậy trái phải lao lên.

Cơ Huyền nhấc bổng trung niên đại hán ném vế phía hộ vệ bên trái, quay về bên phải một dải hắc sắc kiếm khí chém ra mấy hộ vệ bên phải liền giật mình dùng đấu khí phòng thân thì " phập " một tiếng hắc sắc kiếm khí đâm vào nơi ít đề phòng nhất bàn chân, bàn chân toé máu, đau đớn khiến mặt mũ họ vặn vẹo.

Không do dự Cơ Huyền tức tốc tiến về lũ hộ vệ bên trái, bọn hộ vệ vừa ném trung niên đại hán đi chưa kịp chuẩn bị thì Cơ Huyền lao tới, Cơ Huyền xông phi vào đầu một tên hộ vệ ở giữa, đòn này bao bọc cả đấu khí nên tên hộ vệ đó răng môi lẫn lộn máu me thoạt nhìn rất ghê rợn.

Thấy đồng bọn bị triệt hạ tên còn lại đấm thẳng một quyến bao bở đấu khí, xem ra là đấu kĩ gì đó. Không hoản loạn, Cơ Huyền dùng hấp lực lấy đen vừa hạ làm lá chắn, quyền phong rơi tới tên đó làm tên đó liên tục hộc máu. Thấy vậy tên dùng đấu kĩ lên tiếng.

- Hèn hạ.

Cơ Huyền không đáp, tay vẫn giữ lấy tên hộ vệ mặt máu chạy thẳng về tên dùng đấu kĩ, thấy trước nguy cơ hắn cắn răng tung ra một chưởng mạnh nhất nhưng vào lúc đó Cơ Huyền ném khiên thịt của mình tới, tên dùng đấu kĩ bị khiên thịt che mất tầm nhìn nên đành đánh bay khiên thịt. Cơ Huyền cúi người xuống thấp tiếp lúc lao tới. Hai tay kết thủ ấn gọi ra hắc kiếm khí chém tới, mọi việc diễn ra bất ngờ tên dùng đấu kĩ chưa kịp phản ứng đã bị Cơ Huyền chém tới.

- Phập.

Kiếm khí chém tới, tên dùng đấu kĩ chưa kịp phản ứng gì bị hắc sắc kiếm khí đâm tới bả vai. Hắc sắc kiếm khí chui vào trong cơ thể tên đó liên tục tàn phá bên trong.

- Aaaaa!!!!

Đau đớn làm tên dùng đấu kĩ mất hết bình tĩnh, khóe miệng chảy máu tươi. Cùng lúc đó,Cơ Huyền cũng lao tới quyền phong tiến mạnh tới đan điền một đòn trực tiếp phế. Tên dùng đấu kĩ ngã rầm xuống.

Mọi việc diễn ra trong thoáng chốc hộ vệ của Gia Liệt Áo bị Cơ Huyền triệt ha. Mọi người hít một ngụm khí lạnh, những hộ vệ bị thương cũng không dám tiến lên, thủ đoạn của Cơ Huyền quá tàn độc rồi. Hầu như chỉ ngắm tới các điểm yếu, thậm chí một kích trí mạng.

- Tên này thực sự.... Ực... Quá tàn độc rồi.

Tiêu Ngọc và Tiêu Ninh nhìn cảnh đấy liền nuốt nước bọt ực một tiếng khẽ nói.

Huân Nhi nhìn bóng lưng Cơ Huyền ánh mắt sâu xa suy nghĩ.

- Sao hả? Hộ vệ của Gia Liệt gia tộc có chút trình độ này thôi sao? Phế vật, ta còn chưa khởi động xong mà, mấy người các ngươi lên nốt đi.

Cơ Huyền nhìn bọn chúng kinh miệt lên tiếng, muốn bao kiêu ngạo thì có bây nhiêu kiêu ngạo.

Nhìn vẻ kiêu ngạo đó Tiêu Ngọc bỗng mặt trở nêm ửng đỏ, tim đập loạn nhịp. Khẽ vỗ mặt, thu lại cảm giác đó nhưng thật sự quá khó rồi.

- Tiểu tử đừng quá kiêu ngạo, nếu không chết vì sao cũng không biết đâu.

Gia Liệt Áo âm trầm nói.

- Xuỳ, nghe nói Gia Liệt Áo thiếu gia thiên phú cũng coi là nhất đẳng còn tu luyện Huyền giai cao cấp công pháp hôm nay tiểu tử ta cũng muốn chiêm ngưỡng.

- Tiêu Huyền đủ rồi đừng làm loạn

- Đúng vậy, việc hôm nay tới đây thôi.

Tiêu Ngọc thấy Cơ Huyền khiêu khích Gia Liệt Áo sợ cậu chịu thiệt liền lên tiếng can ngăn. Huân Nhi đang ở bên cạnh đứng xem cũng đã lên tiếng.

- Vậy thì nghe lời hai vị mĩ nhân. Việc hôm nay kết thúc tại đây, đi thôi.

Cơ Huyền nghe thấy vậy liền nhún vai, dừng lại hành động khiêu khích, đưa hai nàng đi.

- Muốn đi sao? Đâu dễ vậy, hôm nay ngươi phế người của ta thì ta cũng phế loại ngươi coi như hoà.

Gia Liệt Áo thấy vậy liền bạo phát đấu khí quát.

Cơ Huyền dừng bước châm quay về phía Gia Liệt Áo âm trầm nhìn hắn. Hiện giờ tuy thực lực thụt lùi còn nhất tinh đấu giả nhưng muốn phế tên kia cũng không khó. Hơn nữa công pháp ăn tu luyện là do Cơ Huyền cho, muốn đấu hắn chưa đủ tư cách.

Đang tính ứng chiến thì một thân ảnh mặc quần áo màu đen kèm theo vô số hộ vệ tiến tới.

Cơ Huyền liền thu lại mọi cảm xúc trở lại thành vẻ bình thường của mình. Lùi về phía hai nàng

- Cảm ơn Huyền huynh đã giúp đỡ các nàng. Việc ở đây thì ta sẽ giải quyết

Người đến chính là Tiêu Viêm xem ra hắn nhận ra bất thường nên tiến tới đây.

Cơ Huyền khắt tay nói:

- Cùng là người trong tộc, giúp đỡ nhau là hiển nhiên.

Tiêu Viêm cũng không để ý tới Cơ Huyền nữa mà nhìn tới Gia Liệt Áo.