Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 221: Di bảo trong mộ thất




Sau cảnh cửa, hai bóng người cùng lúc đáp xuống mặt đất, đôi cánh nhanh chóng thu hẹp lại rồi cùng thở ra một hơi.

Cơ Huyền thở phào một hơi, vừa rồi chỉ vận dụng bí pháp trong thời gian ngắn nên cậu chỉ cảm thấy xương cốt hơi nhức một chút. Xem ra cần rèn luyện thân thể trở nên cứng rắn hơn hoặc tăng cao thực lực mới chịu được sức ép này.

Vân Vận ở bên cạnh nhìn Cơ Huyền với ánh mắt ngạc nhiên, nàng phát hiện thực lực của Cơ Huyền đã trở lại là Ngũ tinh Đấu Vương. Vân Vận không kìm được liền hỏi:

- Cơ Huyền vừa rồi ngươi dùng bí pháp sao?

- Đúng vậy. Một loại bí pháp cổ giúp ta tăng thực lực lên một chút. Có điều khá khó sử dụng.

Cơ Huyền không dấu giếm nói cho Vân Vận nghe. Vân Vận cũng hiểu, mỗi loại bí pháp tăng thực lực đều có một điều kiện hà khắc mới có thể tu luyện, thậm chí còn có thể để lại di chứng nghiêm trọng sau khi sử dụng.

Nhưng với tác dụng khiến thực lực tăng vọt trong một thời gian ngắn cũng là hấp dẫn chí mạng với nhiều cường giả, trong trận triến nếu có nó thì có thể chém giết đối thủ bất ngờ, dù không thắng được cũng chạy được. Nàng chỉ không ngờ Cơ Huyền cũng sở hữu một đấu kĩ hiếm hoi trên đại lục này.

Nhìn Vân Vận vẫn trầm tư suy nghĩ Cơ Huyền lên tiếng nói đánh gãy mạch suy nghĩ của nàng:

- Được rồi... chúng ta xem xem rốt cuộc có gì...

Cơ Huyền vung tay lên ba đốm lửa vàng cam xuất hiện trong hư không, một không gian sâu thẳ bị bao trùm bởi bóng tối lần nữa hiện ra. Nhưng lần này thì khác hẳn, không khí nguy hiểm bao trùm nơi u tối này. Bản năng của hai người mơ hồ cảnh bảo về sự nguy hiểm của mộ địa này.

Mộ địa đến lúc này thì đây mới có vài phần giống mộ địa à. Cơ Huyền huy động hỏa diễm di chuyển soi sáng còn cậu thì cẩn thận theo sau. Vân Vận cũng vội vàng đi theo Cơ Huyền, tâm cảnh giác tùy thời bảo vệ Cơ Huyền.

Hai người tiến sâu vào trong, không lâu lắm hai người cũng đi tới điểm kết của con đường là một sơn động. Sơn động này không rộng lắm, nhưng dưới ánh lửa lại có vẻ rất u ám và thần bí. Trước mắt hai người lúc này là một cánh cửa bằng đá. Giống như trước trên cửa đá có thần văn mở ào như ẩn như hiện.

- Xem ra kẻ trốn ở nơi này cũng vô cùng cẩn thận để loại vô số cấm chế…. Vân Vận lần này thì nhường nàng rồi. Ta cũng không phải rất am kiểu cấm chế.

Nhún vai nói với Vân Vận, Cơ Huyền rất biết điều lùi lại phía sau nhường bước cho nàng. Cậu biết không thể cường ngạnh phá vỡ nó giống như trước. Nếu ta miễn cưỡng mở nó ra thì có lẽ nơi này lập tức sẽ biến thành tro bụi.

- Thì ra cũng có cái ngươi không biết.

Lần đầu tiên thấy Cơ Huyền chịu nhún nhường Vân Vận vô cùng kinh ngạc, nàng từ lâu đã quên Cơ Huyền cũng có mặt không giỏi, trong lòng nàng nghĩ Cơ Huyền không có gì không làm được. Cũng do mỗi lần gặp cậu lại cấp cho Vân Vận một hồi kinh động khiến nàng không thể không nghĩ thế.

Vân Vận vươn tay phải ra đập nhẹ lên cánh cửa thì thấy ánh sáng đấu khí lóe lên, cánh cửa bỗng xuất hiện vài đường hoa văn tạo thành một cái họa tiết kỳ quái giống như một con mắt khổng lồ. Tiếp đó, ở chỗ của con người có một chỗ lồi lên đang phát ra một thứ ánh sáng đỏ óng ánh.

- Tìm thấy rồi!

Vân Vận nói, rồi ấn vào chỗ lồi lên đó.

Lạch cạch... Cánh cửa đá rung lên một hồi rồi rút lên phía trên, cùng lúc đó một thứ ánh sáng màu xanh lam tỏa ra từ bên trong.

- Vân tông chủ quả nhiên là tài nữ không gì không biết, không gì không làm được. Không những là một thiên tài tu luyện đấu khí, mà về phương diện cơ quan, cấm chế cũng không tồi...

Nhìn Vân Vận đơn giản mở ra cánh cửa chứa đầy văn ấn trong khoảng thời gian ngắn như vậy khiến Cơ Huyền có chút ngạc nhiên. Không kiềm được khen nàng.

- Muốn đi trên con đường cường giả, ngoài việc tu luyện đấu khí ra, y thuật, cơ quan, cấm chế, quyền mưu, binh lược tất cả đều không được xem nhẹ. Nếu không một hôm nào đó ở nơi nào đó ngươi chịu bất lợi vì những cái này không phải rất đáng tiếc sao? Hơn nữa ta còn là tông chủ Vân Lam tông càng không thể xem nhẹ.

Tuy nghe bộ dáng kiêm tốn nhưng không dấu nổi vẻ kiêu ngạo trong ánh mắt nàng. Ngoài luyện đan thì các mặt còn lại nàng vô cùng ưu tú. Vân Lang tông quả bồi dưỡng nàng rất tốt. Nếu không phải vì dính lưu tới Hồn Điện có lẽ nó còn có thể kiên cố ngàn năm không đổ.

- Chúng ta vào đi!

Búng ra chút đấu khí xác định bên trong không có gì dị thường sau đó Cơ Huyền mới khẽ cười, đưa tay tỏ ý mời Vân Vận vào, rồi cậu bước vào trước.

Vân Vận vào sau, hai người vừa chạm chân xuống đất thì bỗng "Rầm!" cánh cửa sau lưng rơi âm xuống nhốt hai người lại bên trong. Hai người nhìn nhau. Cơ Huyền cười cười:

- Nếu đã có cách vào thì chắc chắn có cách ra. Cùng lắm thì lát phá vỡ cánh cửa là được. Trước tiên đem hết đồ tốt bên trong vơ lại đã rồi phá cũng không tiếc.

Mộ thất đằng sau cánh cửa nhìn khá hoa lệ, khắp nơi trong mật thất để đầy vàng bạc châu báu và kim tệ, con số không ít tẹo nào. Nhưng nếu chỉ vì những thứ này đâu có đáng để Cơ Huyền liều mạng như vậy, ánh mắt cậu chuyển sang chỗ khác nhưng không có gì. Đến cái xác khô cũng không có chứ đừng nói tới bảo vật. Làm Cơ Huyền vô cùng bất mãn:

- Không phải chứ, chỉ có vàng bạc châu báu thôi sao đám hoàng thất kia cứ cuống cuồng liên vậy. Chả nhẽ là lão tổ tông của bọn chúng, ừm rất có khả năng.

Vân Vận nhẹ gõ vào trán Cơ Huyền phì cười nói:

- Nói nhăng nói quậy, đừng nói là Đấu Tông cường giả dù là Đấu Hoàng của hoàng thất thì thi thể họ đều mai táng trong vùng cấm địa của hoàng thất và được hoàng thất che dấu vô cùng kĩ càng.

Nói rồi Vân Vận nhìn nhanh khắp bốn bề, sau đó đứng ở giữa bức tường đối diện cửa vào nói nhỏ:

- Nếu ta không làm thì đồ tốt đều được giấu ở trong này. Có điều bên trong chắc chắn có nguy hiểm, chúng ta vẫn nên cẩn thận.

Cơ Huyền từ từ tiến lại một cách cảnh giác rồi khẽ gật đầu. Vân Vận nghĩ ngợi một lúc rồi ấn tay lên bức tường.

Nhưng lần này không có tiếng động gì lạ vang lên cả. Khi hai người còn đang ngạc nhiên thì bức tường lùi lại phía sau mà không tạo ra một âm thanh gì, để lộ ra đằng sau một căn thạch thất nhỏ hơn... Bên trong bày bốn cái hộp gỗ cũ kỹ. Trên hộp phát ra thứ ánh sáng kỳ quái.

Hai người nhìn nhau cùng hít một hơi, cả hai đều biết cả chặng đường gian khổ đến đây, thứ tốt chắc là ở trong bốn cái hộp đó rồi.

Do dự một lúc Cơ Huyền bước vào căn thạch thất, từ tốn tiến lại gần cái hộp đầu tiên, cần thận truyền vào một luồng đấu khí nhỏ vào trong hộp. Khi chắc chắn không có gì khác thường Cơ Huyền khua tay, một đạo đấu khí bay ra nhấc chiếc hộp lên..

Hai người đều rất cẩn thận, đương nhiên sẽ có sự phối hợp ăn ý trong chuyện này. Cùng với động tác của Cơ Huyền thì Vân Vận đánh ra một chùm phong đao bắn vào chỗ của cái hộp, cả vị trí và trọng lượng đều rất chuẩn, như vậy dù có cơ quan cạm bẫy gì thì cũng không khởi động...

Sau việc, Cơ Huyền cẩn thận đặt chiếc hộp xuống đất, ánh mắt hai người chạm nhau rồi đồng thời chuyển sang cái hộp còn lại tiếp tục như vậy. Sau khi cả bốn cái hộp đều không có gì khác thường thì hai người mới tiến hành mở từng hộp.

Trong chiếc hộp đầu tiên là một cuộn quyền trục lục quang rực rỡ đang phát sáng. Do dự một lúc, Cơ Huyền chậm rãi hút nó vào tay rồi từ từ mở ra... Ánh mắt Lý Dật và Cung Vô Song chạm nhau mạnh mẽ, hai người đều thấy rõ trong mắt đối phương là sự kinh ngạc và cả... vui mừng...

- Địa giai đấu kĩ - Liệt Không Trảm Thiên Đạo.

Vạn vạn không nghĩ tới mới hộp đầu tiên đã thấy được địa gia đấu kĩ, ngẫm lại thì Đấu Tông cường giả cũng có địa giai đấu kĩ cũng không có gì lạ. Mà Cơ Huyền cũng có đến ba đấu kĩ cấp địa giai lấy thêm đấu kĩ cấp địa giai này cũng không có tác dụng gì lớn. Cậu không thèm suy nghĩ đưa luôn cho Vân Vận nói:

- Đấu kĩ này với ta tác dụng không lớn lắm cho nàng. Nàng chủ đạo phong hệ đấu kĩ tác dụng lớn hơn nhiều nàng nhận lấy.

Vân Vận có ngoài ý muốn, tuy quan hệ có nên tàng tình cảm, hai người vô cùng tin tưởng nhau nhưng đứng trước thứ này, dù là phụ tử huynh đệ thì chưa biết chừng cũng ra tay giết đối phương để độc chiếm. Vậy mà Cơ Huyền không hề do dự đưa cho nàng đấu kĩ bậc này.

Vân Vận chỉ thất thần một lúc rồi đưa tay thu nhận, địa cấp đấu kĩ đối với nàng phi thường có tác dụng nên nàng sẽ không nói mấy lời khách sáo.

Tiến tới hộp thứ hai Cơ Huyền cũng tiếp tục mở ra, nhìn bên trong chiếc hộp một quyển trục màu đỏ nhạt, tản ra nhiệt độ khiến xung quanh nóng rực. Chăm chú ngắm quyển trục màu đỏ nhạt ấy, mơ hồ có thể thấy trên mặt có một dòng chữ.

- Cứu Trọng Phụng Hỏa Quyết, địa giai công pháp.

Lại thêm một địa giai, lần này là địa giai công pháp. Địa giai công pháp đủ để khiến cho các gia tộc lớn hay hoàng thất, tông môn thèm muốn vậy mà công pháp giá trị khó có thể ước lượng này lại rơi vào tay Cơ Huyền một cách đơn giản như vậy, thực sự là có chút hài hước nha.

- Ha ha, xem ra vận khí của chúng ta cũng không tồi a.

Nắm chặt quyển trục màu đỏ sậm, vẻ mặt Cơ Huyền có chút khó đoán được, vuốt ve quyển trục công pháp này một chút Cơ Huyền thở dài nói:

- Có điều ta cầm công pháp này cũng vô dụng, nếu Vân Vận thích, ta tặng ta có thể tặng nàng.

- Gia hỏa này thật là hào phóng mà, là Địa gia công pháp đó.

Vân Vận lại thêm một lần trấn kinh nữa rồi, nàng trợn trắng tròng mắt liếc cậu, địa giai công pháp là vật vô giá, tên gia hỏa này cũng hào phóng quá đưa hết cho nàng.

Vân Vận không tiếp nghiêm túc nhìn Cơ Huyền nói:

- Ta biết ngươi không nỡ bỏ công pháp của sư phụ ngươi nhưng đây là Địa giai trung cấp công pháp, còn là hỏa hệ vừa vặn phụ trợ cho ngươi, người nên nghiêm túc suy tính cho bản thân.

- Vì một vài duyên cớ ta không thể thay đổi công pháp, nên ngoài việc đưa cho nàng ra, ta chẳng còn chỗ nào để dùng.

Cơ Huyền vuốt vuốt tay, chuyện Hỗn Nguyên Thôn Thiên quyết cậu không thể giải thích rõ ràng đành hàm hồ nói.

Cũng khó trách Vân Vận nghĩ vậy vậy, thực ra bề ngoài của Hỗn Nguyên Thôn Thiết quyết khi Cơ Huyền vận dung hoàn toàn không có chút gì uy lực, chỉ giống như tạo ra một màn sương đen mở ảo, thậm chí có người tưởng nhầm nó ra công pháp huyền giai nho nhỏ cũng không quá.

Nhưng tác dụng thực của nó phi thường hữu dụng. Đó là lí do hệ thống không hề phân cấp cho công pháp này.

Vân Vận cũng phi thường nguyên túc nói:

- Đó là việc của ngươi, ta cũng không thể đổi công pháp, ngươi muốn nhận thì nhận, không nhận còn không thì vứt đi.

Vân Vận cứng rắn nhau vậy khiến Cơ Huyền có chút bất đắc dĩ đành thu quyển công pháp này vào trong giới chỉ. Dù sao quyển công pháp này tuy vô dụng với Cơ Huyền nhưng có lẽ cũng đổi được thứ gì đáng giá, hữu dụng hơn.

Tình cảnh này mà bị kẻ khác biết thì không biết liệu có thồ huyết mà chết không, công pháp Địa giai lại bị hai người này đùn đẩy tới như vậy nếu xuất hiện ở bất kì đế quốc nào thì không biết có bao nhiêu người phát điên!

Công pháp là thứ quan trọng nhất trong thực lực của một người. Một bộ công pháp tốt không những có thể khiến tốc độ tu luyện nhanh hơn mà còn có thể có thêm được nhiều lượng đầu khí thuần khiết hơn. Vậy mà bị hai kẻ này không coi ra gì.

Đến cái hộp thứ, lần này thì không còn còn quyển trục đấu kĩ nữa mà thay vào đó là một pho tượng đồng, may mà không còn địa cấp đấu kĩ hay công pháp không Cơ Huyền và Vân Vận sẽ nghi đây không phải mộ địa của Đấu Tông cường giả mà là Đấu Tôn cường giả.

Cơ Huyền bắt đầu cầm phong tượng có tư thế vô cùng kì lạ này lên nghiên cứu sơ qua, nhưng nhanh chóng thất vọng vì không thể kiểm tra được huyền cơ trong nó. Lúc này hệ thống đột ngột vang lên trong đầu Cơ Huyền:

- Tinh. Phát hiện ra ba động năng lượng kì dị. Kí chủ có muốn diễn hóa từ pho tượng không?

- Có.

Nghe vậy Cơ Huyền liền lập tức đồng ý, nếu hệ thống có thể diễn hóa được nó nghĩa là nó chỉ là một tàn thức, nhưng tàn thức cũng có giá trị của tàn thức biết đâu có thể trợ giúp gì đó.

Cơ Huyền vừa dứt lời thì não hải chấn động mạnh, tầm nhìn của cậu đen ngòm rồi bất tỉnh.