Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 197: Rời đi




Bạch y vô diện nhìn thấy tràng cảnh này thì đổ mồ hôi hột dưới lớp mặt nạy không thôi. Người bình thường cõ lẽ không cảm giác được sự khủng bố của đoá hoả liên này, nhưng cậu thì chắc chắn biến nó kinh hãi thế tục tới mức nào.

Đang đánh nhau kịch liệt trên không, Tô Thiên, Mỹ Đô Toa và Kim Ngân nhị lão không hẹn mà cùng ngừng tay, quay đầu lại ánh mắt hướng về phía lòng bàn tay Tiêu Viêm với đoá Phật Nộ Hoả Liên, trong mắt không thể che dấu được ánh mắt đầy kinh hãi.

- Mỹ Đỗ Toa nữ vương, Tử Tinh Dực sư vương quay lại đây mau chúng ta đã xong việc rồi cấp tốc rời khỏi bãi chiến trường trời đánh này mau.

Bạch y vô diện thấy Tiêu Viêm đang dung hợp lưỡng chủng hỏa diễm thì không còn kiêng kị nhiều được nữa gầm lên triệu gọi hai Đấu Tông cường giả quay về.

Mỹ Đỗ Toa và Tử Tinh Dực sư vương nghe được triệu gọi của bạch y vô diện mới sực tỉnh nhân lúc chiến trường bị chấn động bởi hỏa diễm của Tiêu Viêm cấp tốc lao về phía bạch y vô diện.

Tô Thiên cảm nhận Mỹ Đỗ Toa nữ vương quay lại bên cạnh bạch y vô diện thì thân hình máy động đuổi theo, bên kia chân trời Kim Ngân nhị lão thấy hỏa diễm nhân rút lui cũng cấp tốc đuổi theo.

- Đám lão già các ngươi muốn đánh đúng không, đi đánh mới nó đi.

Bị đuổi theo phía sau Mỹ Đỗ Toa nữ vương cảm thấy rất phiền hà, đấu khí trong nội thể bành chướng ra năng lượng thất thải quang mang, tay ngọc huy động trong chốc lát năng lượng khổng lồ này ngưng tụ thành một con cự mãng thất sắc khổng lồ dài gần mười trượng. Thất thải cự mãng trên không trung, vảy rắn phản xạ quang mang bảy màu, nếu lúc này dưới thân rắn còn có vuốt mà nói quả thực chính là một con thần long sống động.

- Tê tê.

Lưỡi rắng phun ra thụt vào, đôi mắt của thất thải cự mãng nguyên lúc này nhìn chằm chằm vào Tô Thiên hiện ra một ít hung tính, bên trong miệng lớn răng nọc lần lượt thay đổi, phát ra hàn quang lành lạnh.

Tô Thiên nhìn thất thải cự mãng do Mỹ Đỗ Toa biến ra khuôn mặt dần dần trở lên ngưng trọng, hai tay Tô Thiên đang mở ra bỗng nhiên hợp lại, cự kiếm chứa năng lượng màu xám trắng dài một trượng từ trong lòng bàn tay lan tràn ra, hai cánh sau lưng vẫy động một trận, thân thể xuyên qua hư không, ở trên bầu trời lưu lại một đạo hoa ngân thật lớn!

Tại khoảng khắc Tô Thiên nhích động, thất thải cự mãng cũng đột nhiên ngẩng đầu gầm vang, thân thể to lớn lao đi với tốc độ khủng bố, làm cho tất cả mọi người lâm vào rung động!

Một người một thú hoa phá trường không, trong nháy mắt trước tầm mắt của mọi người đang chăm chú phía dưới bỗng ầm ầm chớp động!

Bên hỏa diễm nhân với Kim Ngân nhị lão cũng tương tự. Hỏa diễm nhân đột ngột ngưng lại, quay ngược về phía Kim Ngân nhị lão mở lớn miệng. Vạn Thú Linh Hỏa mau chóng tụ lại, hỏa diễm trên cơ thể hỏa diễm nhân mau chóng phân tách hóa thành một khối cầu khổng lồ trơn nhẵn to tới một trượng bị nén lại gần miệng của hỏa diễm nhân.

Hỏa diễm nhân đem khối hỏa diễm cầu này bắn tới Kim Ngân nhị lão, hỏa cầu xé nát không gian mà lao tới hướng hai lão. Hai lão biến sắc, đấu khí huy động mạnh mẽ biến hóa thành Kim Ngân sắc quang nghênh đón hỏa diễm cầu kia.

- Ầm ầm….

Trên bầu trời tam sắc năng lượng không ngừng đối chọi với nhau khiến bầu trời xanh cũng bị trở nên mờ nhạt. Hỏa cầu và kim ngân năng lượng không ngừng cạnh tranh tạo thành thế cân bằng. Đột nhiên hỏa diễm cầu vốn đang to gần một trượng trở nên bùng nổ thành cự đại hỏa cầu đem toàn bộ phạm vi năm trượng xung quanh đó nuốt vào bên trong, bao gồm cả Kim Ngân nhị lão. Đợt bùng nổ này tạo ra cơn rung chấn cực mạnh.

Cơ hội chỉ xuất hiện trong nháy mắt và Mỹ Đỗ Toa và sư vương đã nắm được cơ hội này, hai người cấp tốc lao về hướng bạch y vô diện trong thời gian ngắn nhất. Và cũng trong khoảng khắc đó thất thải cự mãng bị Tô Thiên xé thành mấy mảnh, hỏa diễm đại cầu cũng bị Kim Ngân nhị lão chọc thủng nhưng đã muộn hai người này đã về kế bên bạch y vô diện.

Bạch y vô diện cầm trong tay huyết cầm nho nhỏ, đây là thứ đang giam giữ bản thể của Vẫn Lạc Tâm Viêm. Cậu cười lớn nói với toàn bộ người của hai phe:

- Đa tạ các vị tặng bảo nga… Tô Thiên đại trưởng lão Huyết Thiên Linh Lung trận này coi như là quà cảm ơn ngài không cần khách sao với ta. Hahaaa.

- Tên tiểu tử khốn nạn kia!!

Tô Thiên gầm lên tiếng phẫn nộ, đấu khí bạo phát toàn lực lao về hướng bạch y vô diện ở ngay trước mặt. Một Đấu Tông cường giả toàn lực phát động tấn công thì sẽ ra sao…. Không gian cũng như bị xé rách vậy.

Tuy thấy dáng vẻ điên cuồng của Tô Thiên, nhưng bạch y vô diện như điếc không sợ súng chỉ nhàn nhạt nhìn lên bầu trời trong xanh kia. Bầu trời vốn trong xanh chốc lát lại tối đen lại, những bóng ảnh màu đen rợp đất trời đột nhiên từ sau lưng bạch y vô diện từ hư không bạo dâng lên. Trong chốc lát một hắc ảnh nhân xuất hiện trên bầu trời, thân thể hắc bào lão nhân trôi nổi giữa trung tâm màn đen do cả trời.

Thiên không mênh mông cuồn cuộn. Bóng đen che lấp mặt trời. Dĩ nhiên là ngay cả ánh nắng đang chiếu xuống kia. Đều khó có thể xuyên thấu mà vào. Lúc này quảng trường hoàn toàn lâm vào một mảnh âm u. Mọi người chỉ có thể đem đấu khí bao trùm bên ngoài thân mình.. Bên trong bóng tối đó nổi lên lưỡng sắc quang hỏa đẹp đẽ nhưng tràn nhập nguy hiểm.

- Trò trẻ con.

Tô Thiên không hề nao núng. Bấm ấn pháp, năm đạo năng lượng ngưng tụ thành kiếm khí bắn lên tận trời cao mạnh mẽ chém rách bức màn bóng đêm đang che đậy lên nội viện. Dười một đòn của Tô Thiên tấm màn tưởng chừng như mạnh mẽ đó không chịu nổ một kích hoàn toàn bị chém thủng.

Tia sáng của bầu trời lại một lần nữa xuất hiện, từng tia nắng chiếu lên lớp mặt nạ của bạch y vô diện, bên cạnh của bạch y vô diện đã không còn hỏa diễm nhân nữa. Với tâm trạng lúc này thì Tô Thiên không để ý nhiều như vậy, Tô Thiên nhìn thấy ánh mắt thể hiện sự đắc ý của bạch y vô diện. Việc đó càng chọc giận Tô Thiên hơn, năm đạo kiếm khí vốn chém mạnh lên bầu trời cao xé toạc tấm màn đen kia nay tốc độ còn nhanh gấp bội, uy lực tăng thêm nhiều lần đâm xuống vị trí của bạch y vô diện.

Mỹ Đỗ Toa thấy vậy liền muốn động thủ ngăn lại ngũ kiếm, tay ngọc vừa dị động thì bị bạch y vô diện ngăn cản. Bạch y vô diện khoác tay ôm chặt lấy eo nhỏ của Mỹ Đỗ Toa khéo vào trong ngực của mình. Mỹ Đỗ Toa bị hành động lớn mật của bạch y vô diện làm cho nàng ngạc nhiên không kịp phản kháng. Lúc nàng hội phục tâm thần thì ngũ kiếm khí đã đâm tới ngay trước mặt họ, muốn phòng thủ thì đã muộn.

Khi mọi người tưởng rằng bạch y vô diện chết chắc, thì miếng ngọc vốn đang treo ở eo của cậu vỡ tan, thân hình của bạch y vô diện vụt lóe rồi tan biến vào trong hư vô.

- Bùm.

Năm đạo kiếm quang đánh trượt mục tiêu, vô tình đánh xuống các hướng khác nhau gây ra các tiếng động lớn.

Tô Thiên đại trưởng lão nhìn một người đang sống sờ sờ trước mặt đột nhiên tiêu thất trong không khí không dấu vết đồng thời đem theo báu vật của Già Nam học viện theo khiến lão nhất thời chưa chấp nhận được sự thật này.

Không chỉ Tô Thiên đại trưởng lão mà toàn bộ người của hai thế lực đều vậy. Giải thích bằng miệng có vẻ lâu nhưng thực chất mọi thứ như chỉ mới diễn ra trong thoáng chốc, nhanh tới mức không ai tiếp thu được gì…. Có lẽ kẻ duy nhất không quan tâm tới việc này là Tiêu Viêm và Hàn Phong….

Hai tên này đều muốn rung ra sát chiêu của mình.

- Sư đệ, sư huynh sẽ làm cho ngươi cùng với lão sư cùng nhau vĩnh viễn chôn thây nơi đây!

Thanh tam xoa kích hoả diễm khổng lồ huyễn phù nơi tay Hàn Phong, cảm giác như trong đó chứa lực lượng phá hoại cường đại. Hàn Phong nhịn không được giật giật miệng, thanh âm nhỏ chứa đầy âm hàn truyền vào tai Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm ánh mắt đột nhiên trở lên lăng lệ, song chưởng vỗ mạnh, hai loại dị hoả chậm chạp không chịu dung hợp rốt cục cũng duy trì ở trạng thái cân bằng kì dị. Nhất thời cường quang như ngọc từ giữa bạo phát ra giống như mặt trời làm người ta loé mắt.

Cường quang thình lính loé sáng, xung quanh không ít người đem ánh mắt phóng lại, lát sau cương quang mới yếu bớt quang cảnh bên trong rốt cục cũng thu được vào mắt.

Trên không, hắc bào thanh niên nhẹ nhàng đứng, một đoá Phật Nộ Hoả Liên chậm rãi huyễn phù. Đoá Phật Nộ Hoả Liên này so với Tử Thanh Hoả Liên lúc trước Tiêu Viêm thi triển thì nội liễm hơn nhiều, năng lượng khổng lồ không tán. Nhưng nếu tinh mắt, người ta sẽ phát hiện, Phật Nộ Hoả Liên thong thả xoay tròn làm không gian xung quanh vặn vẹo một cách quỉ dị.

Phật Nộ Hoả Liên huyền phù cách bàn tay Tiêu viêm nửa tấc, chậm rãi xoay tròn, hắn chăm chú nhìn đoá xa hoa trong tay, giống như một đoá hoả liên mỹ nghệ hoàn mỹ, vẻ ngoài hồng nhuận, chậm rãi phai nhạt rất nhiều.

Hữu chưởng chậm rãi giơ lên, Tiêu Viêm hướng tới Hàn Phong nhấc miệng cười:

- Sư huynh, hôm này sư đệ sẽ thanh lý môn hộ a.

Ánh mắt phát lạnh, Hàn Phong chậm rãi xiết chặt Hoả diễm Tam Xoa Kích, khàn khàn nói:

- Mao đầu tiểu tử, khẩu khí thật không nhỏ, đã nhiều năm như vậy, Hàn Phong ta lần đầu gặp.

Tiêu Viêm cười nhẹ, con ngươi đen kịt đầy lạnh lẽo, tay vẫy nhẹ, nhất thời đoá Phật Nộ Hoả Liên đang huyền phù trên tay một tiếng bạo vọt mà ra, theo hoả liên xuất, không gian xung quanh như mặt hồ bị chấn động, không ngừng rung chuyển kịch liệt!

- Tiểu tử, cùng lão bất tử kia cùng nhau chết đi….. Hải diễm kích!

Nhìn Tiêu Viêm xuất Phật Nộ Hoả liên, Hàn Phong quát chói tai, hữu chưởng hướng về phía trước, nhất thời, Hoả diễm Tam Xoa Kích hoành không phá thiên mà bạo xuất ra, cuối cùng hoá thành đạo Long hoả diễm hướng Phật Nộ Hoả Liên bắn tới.

Phía trên không, lưỡng đạo hào quang bạo lược mà ra, Đoá Phật Nộ Hoả Liên tuy trông bình thường nhưng lại dẫn sự chú ý của mọ người, trái lại Hoả Diễm Tam Xoa kích thanh thế thật kinh người, nơi nó lướt qua, đều để lại một vệt dài chân không, chiếc đuôi hoả diễm dài hàng trược trông giống sao chổi xoẹt qua trên trời, mang theo lực lượng chấn liệt đại địa đáng sợ.

Tô Thiên đang thẫn thờ cuối cùng bị hai nguồn năng lượng kia cảnh tỉnh vội vàng đem vô diện bạch y ném ra phía sau gầm lên:

- Toàn bộ trưởng lão nội viện tản ra!

Lời Tô Thiên còn chưa dứt thì không chỉ trưởng lão Già Nam mà mấy kẻ thuộc Hắc Giác vực đã tránh xa mười vạn tám nghìn dặm rồi.

Hoả Liên cùng Hoả Diễm tam xoa kích, như vẫn thạch ầm ầm va vào nhau.

Trong chốc lát, toàn bộ lực lượng đang vận chuyển trong thiên địa nhát thời đình trệ. Bầu trời trong xanh hơi có chút u ám…

- OANH!

Đình trệ giằng co trong nháy mắt, hai cỗ lực lượng đáng sợ ngay trên không hung hăng bùng nổ. Khắp không gian trở nên vặn vẹo, giống như chiếc khăn bị xoắn lại đầy nết nhăn. Năng lượng tàn phá, một vòng phong bạo hỗn loạn do tam đại dị hoả tạo thành, lấy tốc độ cực nhanh thổi quét ra, cỗ lực lượng hoả diễm phong bạo này trong nhát mắt buông xuống.

Trên trời, nơi hoả diễm phong bạo lướt qua, chúng cường giả đều chật vật chay trốn, mông bị hoả diễm đốt cháy đen như đít chim. Hoả Liên cùng Hoả diễm tam xoa kích va chạm làm không gian kịch liệt chấn động, vặn vẹo, tam đại dị hoả va chạm, khiến cho Tiêu Viêm lẫn Hàn Phong cũng không thể thấy rõ đích xác tình huống khi va chạm.

Năng lượng của Hoả diễm tam xoa kích càng lúc càng yếu đi, thế nhưng Hoả Liên vẫn bạo phát ra năng lượng cường đại như chưa phát huy hết năng lực cực đại của mình. Giờ phút này, khuôn mặt Hàn Phong vốn được che kín chợt tái nhợt, năng lượng Hải diễm kích của hắn càng lúc càng tiêu hao.

Năng lượng đối chọi làm cho không gian vốn vặn vẹo như dây thừng bị căng ra rồi chợt đứt mất, lại lần nữa khôi phục nguyên hình. Theo không gian dần khôi phục, một ánh hào quang trắng xanh như tia chớp bạo bắn ra. Từng đợt như thiểm điện bắn về ngay trước mặt Hàn Phong đang đầy khiếp sợ.

- Bạo!

Thủ ấn kết lặng yên biến đổi, một âm thanh nhẹ nhàng tự miệng Tiêu Viêm xuất ra.

Âm thanh vừa nhỏ xuống, Phật Nộ Hoả Liên mặc dù đối chọi Hoả diễm kích khiến suy giảm không ít, nhưng ngay sau đó tại trước mặt Hàn Phong vốn còn đang kinh hãi, ầm ầm bạo liệt!