Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 123: Thành công luyện hoá dị hoả




Trong một băng động vô danh ở Vạn Yêu lâm bỗng nổi lên vô số chấn động.

Bên trong băng động, một cái hồ khổng lồ nhưng nước chứa bên trong hồ hoàn toàn là không có, có vẻ nó đã bị một thứ gì đó làm cạn kiệt.

Ở trung tâm hồ nước một thân ảnh gầy gò đang ngồi tu luyện, trên người thân ảnh này phát ra nguồn nhiệt lượng kinh hồn, băng xung quanh cậu ta đã bị thiêu đốt đến chảy thành nước rồi hóa thành khói trong tích tắc. Không chỉ vậy mà trên người cậu ta còn bao bọc cả lôi quang, phong khí thấp thoáng.

Thân ảnh gầy gò này đõng mở trừng mắt ra, gầm lên một tiếng, cười như điên, thét:

- Ha ha ha, con mẹ nó lão tử đã hoàn toàn luyện hóa được dị hỏa rồi. Bài danh thứ mười tám trên dị hỏa bảng đáng sợ lắm sao? Ta cũng thôn phệ được rồi.... Cái linh hồn đấu hoàng nho nhỏ kia muốn luyện hóa ta sao nay bị ta cắn nuốt sạch rồi, hừ hừ, đan vương thì giỏi lắm sao? Bây giờ bị ta chiếm hết tiện nghi rồi.

Thân ảnh này chính là Cơ Huyền, từ lúc Tiểu Y Tiên rời đi cũng đã nửa tháng rồi. Trong nửa tháng này Cơ Huyền vừa hấp thụ dị hỏa cũng đồng thời hấp thụ linh hồn của kẻ đoạt xá cậu. Vì diễn ra đồng thời việc này nên quá trình này thực lâu. Nhưng nhờ đó mà Cơ Huyền đạt được lợi ích không nhỏ, hiện tại chắc cũng tương đương với luyện dược sư ngũ phẩm chạm tới lục phẩm cũng nên.

- Đại đấu sư lục tinh. Tạm thời hài lòng.

Cơ Huyền đứng dậy dỗi eo, cả người kêu lên tiếng tách tách vui tai, cậu nhìn xung quanh đã không còn ai liền thở dài có chút buồn, xem ra Tiểu Y Tiên đã rời đi rất lâu rồi.

- Cũng đúng, nàng ở trong không gian đã bảo nàng sẽ rời xa một thời gian. Cùng Tuyết Di đi khám phá ra việc loại bỏ “ Ách độc chi thể ”.

Biết được là một truyện nhưng cảm xúc lại là việc khác. Khi Cơ Huyền đang buồn rầu thì hệ thống lên tiếng:

- Tinh. Tử Tinh Dực sư vương đã tiến giai hoàn mĩ rồi. Hiện giờ thực lực của nó đã là Đấu Tông cường giả.

Cơ Huyền đang ủ rũ nghe vậy liền kinh hỉ nói:

- Đâu đâu, triệu hoán ra đây.

Trong không gian méo mó xuất hiện một đại hán to lớn khỏa thân bước tới, mỗi bước chân của đại hán như đem không gian gợn sóng vậy. Đại hán này chính là Tử Tinh Dực sư vương tiến giai hoàn mĩ.

Cơ Huyền nhìn đại hán này đánh giá một hồi, thân cao năm thước, làn da ngăm đen với cơ bắp tám múi khỏe khoắn, mái tóc màu tím và nhãn đồng màu vàng yêu dị. Ngũ quan thực sự... quá anh tuấn rồi. Nếu ném ra đường chắc chắn bị sắc nữ ăn thịt mất.

- Tinh. Kí chủ không cần biến thái vậy chứ ngắm tới thất thần như vậy, ta nghi ngời giới tính của ngài.

- Cút cút. Ta quên thôi.

Cơ Huyền dơ ngón giữa với hệ thống, sau đó lục lọi giới chỉ của tên đấu hoàng cường giả bị cậu cắn nuốt. Cuối cùng tìm được kiện y phục màu đen, nhưng nó lấp lóe ấn kí nhìn biết là không phải phàm vật có điều hơi nhỏ không biết sư vương có mặc vừa không.

Có điều lo lắng của cậu là dư thừa khi sư vương mặc lên người thì kiện y phục này tự động biến ảo phù hợp với hình thể sư vương. Khiến Cơ Huyền tặc lưỡi không thôi đồ tốt vào tay cậu hết.

- Trưởng lão của Già Nam học viện sao? Cũng đủ tiện nghi cho mình chắc ta cũng lên ghé thử qua học viện xem sao.

Cơ Huyền cầm trong tay tấm huy hiệu màu bác lấp lánh trên tay. Trong nửa tháng này Cơ Huyền đã luyện hóa hoàn toàn linh hồn đoạt xá và biết được tin tức có ích.

.....

Kẻ này tên Hà Kim là một trong những trưởng lão trọng điểm của Già Nam học viện, đồng thời là một đan vương và là đấu hoàng đỉnh phong cường giả. Lão sở hữu dị hỏa thứ mười tám, có điều vài chục năm về trước lão tìm kiếm được “ phần quyết ” bí ẩn trong đó có ghi chép về việc hấp thụ hai loại dị hỏa nên Hà Kim mới rời khỏi học viện tìm kím loại dị hỏa bài danh thấp trên dị hỏa bảng để thử nghiệm. Đáng tiếc là lão thất bại ngay phút chót. Cuối cùng xảy ra điều trên.

- Tinh. Hệ thống đã tiến hành phân tích “ phần quyết ” này và xác định nó chỉ là một tàn quyết, không hoàn thiện. Nhưng có thể dùng điểm hệ thống để thu bổ cải thiện thành hoàn mĩ.

- Bao nhiêu?

- 10 ức ( một triệu điểm theo hệ quy đổi việt nam)

Cơ Huyền nghe xong muốn lồi mắt, một ức. Cậu hiện tại có gần một vạn điểm cống hiến tức là còn phải nhân mười lần mới đủ để hoàn thiện. Cậu kiếm đâu ra điểm hệ thống như vậy. Cuối cùng đành lực chọn tới Già Nam học viện nơi này kiếm điểm hệ thống.

.....

Không chỉ kiếm được tin tức mà Cơ Huyền còn có thêm món địa cấp trung phẩm đấu kĩ “ Liệt Nhật Phần Thành ”, hỏa hệ đấu kĩ đem ngưng tụ thành một tiểu thái dương trấn áp vạn vật thiên địa, nếu sử dụng dị hỏa phối hợp thì tuyệt đối là không thua kém gì “ Huyết Nguyệt ” của Cơ Huyền. Hiện tại có hai bộ đấu kĩ cường hãn, nếu có cơ hội thì cậu sẽ tìm một bộ thân pháp đấu kĩ.

- Di, Băng Phách Thương Châu của ta đâu rồi?

Cơ Huyền lúc này mới nhìn tới dải băng trụ như cái bàn nâng đỡ Băng Phách Thương châu nay mất hút rồi.

- Tinh. Băng Phách Thương Châu đã bị Thương Tuyết Chi Ngao hấp thụ để đột phá rồi.

Hệ thống giải đáp.

- Vậy Thương Tuyết Chi Ngao đã đột phá chưa?

- Tinh. Vẫn chưa được. Nhưng nó đã đặt được một chân vào Đấu Tông rồi, có khả năng thao túng không gian chi lực, tuy kém hơn Đấu Tông nhưng cũng không quá nhiều.

Cơ Huyền nghe vậy thì vẫn thấy vui vẻ. Hiện tại bản thân có một Đấu Tông cường giả, một chuẩn Đấu Tông, một khôi lỗi Đấu Hoàng tứ tinh, một tay sai Đấu Vương tứ tinh, và một Đấu Linh là phó hội chưởng dược hội ở Xuất Vân. Nhớ ra cái gì đó Cơ Huyền nhìn tới cái xác khô trên băng trụ kia.

- Hắc hắc, ta là người có nguyên tắc nên không bỏ cái gì thừa lại cả, nên cái xác này cho ta xin luôn.

Cơ Huyền chạm tay vào cái xác sử dụng Hắc Minh Cốt Quân luyện chế nó thành khôi lỗi.

Làm xong hết tất cả Cơ Huyền mới kiểm kê đồ vật trong nạp giới.

Hà Kim không hổ là đỉnh phong Đấu Hoàng cường giả gia tài thập phần phong phú, đan dược, dược tài, bảo vật,.... Cơ Huyền sau khi thôn phệ Hà Kim thì nhận được kí ức của lão, nhưng vì là tàn hồn còn bị cậu đánh bạo nên cũng không còn bao nhiêu kí ức đáng giá cả. Ngoại trừ đấu kĩ địa cấp và mấy cái đan phương và cách luyện chế ra thì cũng không còn kí ức nào cả.

Cơ Huyền kiểm kê thu hoạch một lần thì thấy một tấm bản đồ da dê có chút quen thuộc, cậu mở tấm bản đồ xa dê đó ra thì đúng như cậu nghĩ là tung tích của dị hỏa.

Chỉ là cậu đọc xong thì nhíu mày lẩm bẩm:

- Đúng là tung tích dị hỏa nhưng tấm bản đồ này có vẻ không hoàn chỉnh, thậm chí đến địa điểm dị hỏa ở đâu cũng không có.

Xem qua một lần tấm bản đồ này Cơ Huyền không xác định được địa điểm của dị hỏa này nên cậu đem cất vào nạp giới. Nếu tương lai có cơ hội thì tìm thêm tấm bản đồ hoàn chỉnh.

Sau đó Cơ Huyền thoát li khỏi băng động, phi dực xuất hiện đưa Cơ Huyền bay lên trên, từ trên trời hít hà cảm nhận cảm giác thư thái. Vài lần hô hấp ánh mắt của Cơ Huyền trở nên sắt bén hơn, liếc đến một vị trí xa xa có một ngọn tiểu sơn khóe miệng ở nụ cười lạnh. Cậu lên tiếng:

- Các hạ theo ta từ trong tối cũng tương đối lâu rồi, ngài không tính ra đây gặp mặt sao?

Không một ai đáp lời cậu, vị trí cậu hướng tới giống như hoàn toàn không có ai ở đó vậy.

- Nếu các hạ không muốn ra đây gặp mặt thì ta đành và dùng chút lực vậy... Thương Tuyết Chi Ngao vời với hắn một chút đi.

Theo hiệu lệnh của cậu một con tuyết sư khổng lồ bước ra từ hư không.

Nó hướng tới vị trí của Cơ Huyền đang nhìn đó, cự trảo khổng lồ của nó chém mạnh xuống hình thành bốn đạo băng trảo xé toạc khu rừng trước mặt. Mỗi nơi bị băng trảo lướt qua thực vật đều bị đông thành khối băng.

- Rầm.

Ngọn tiểu sơn bị băng trảo đánh thủng mất một lỗ lớn, trong khoảng khắc ngọn tiểu sơn đó bị băng kết rồi hóa thành bụp phấn mà tan vỡ vào không gian. Nhưng sau đòn đó cũng không có gì bất thường, không có giao động đấu khí, không có sự chống trả, tất cả như hoàn toàn không có ai ẩn nấp ở đó.

- Có ý tứ. Vậy thì tuyết sư không cần nhân nhượng, tung hết sức ra đi, đem toàn bộ phạm vi trước mặt người san thành bình địa để ta xem không còn vị trí ẩn nấp thì trốn đi đâu.

Thương Tuyết Chi Ngao nghe lệnh, hàn khí từ người nó lan khắp bốn phương tám hướng trong không gian, nhiệt độ thụt giảm lên tục, vị trí xung quanh nó ngưng tụ thành một dải băng trụ khổng lồ hướng lên bầu trời xanh thẳm kia.

- Cơ hội cuối cùng, nếu ngươi còn không xuất hiện thì đừng trách ta.

Cơ Huyền khóe miệng vẫn treo nụ cười nhàn nhạt nói.

Vẫn không ai đáp lại Cơ Huyền giống như cậu tự độc thoại vậy.

Cơ Huyền nhún vai:

- Tấn công.

- Khoang đã

Khi Cơ Huyền vừa hạ lệnh tấn công thì không gian vang lên tiếng động, một lục sắc nhân ảnh quỷ mị xuất hiện vô thanh vô thức trước mặt Cơ Huyền.

- Quá muộn rồi.

Cơ Huyền vẫn không thu hồi lệnh tấn công.

Thương Tuyết Chi Ngao đem dải băng trụ khổng lồ đó bắn lên trên trời cao, dải băng đó vừa bắn lên trời cao thì không gian bắt đầu biến dị. Bầu trời đang trong vắt, sáng chói bỗng tối sầm lại. Vô số đám mây đen kịt xuất hiện, luồng khí tức kinh thiên ập tới phía lục sắc nhân ảnh. Thương Tuyết Chi Ngao gầm lên tiếng nói:

- Mưa Băng Nguyên.

Theo tiếng gầm trên trời bắt đầu xuất hiện những đạo quang lấp lánh ẩn nấp trong đám mây, sau đó như tên bắn đâm thẳng xuống phía dưới. Mũi băng dày đặc, cường hãn lao xuống mảnh rừng trước mặt bao gồm lục sắc nhân ảnh.

Lục sắc nhân ảnh biến sắc, hai tay hắn kết chặt lại với nhau, thanh mộc đấu khí bùng phát.

- Toàn Mộc chi biến.... Mộc Thần hóa khôi.

Nhưng thực vật bên giới như nghe hiệu lệnh của lục sắc nhân ảnh, bắt đầu.... di chuyển.... không sai là di chuyển, lượng lớn thực vật như có linh trí, chúng đem lục sắc thân ảnh bao bọc lại bên trong, hóa thành một khối cầu khổng lồ.

- Binh. Binh.

Cơn mưa băng khéo dài như vô cùng vô tận trút xuống mảnh rừng phía trước mặt, đem toàn bộ mảnh rừng này đúng như lời Cơ Huyền nói biến thành bình địa. Khối cầu bao mọc của lục sắc ảnh nhân hiện giờ cũng tan tác, các lớp bảo vệ bị đánh thủng từng lớp từng lớp. Cuối cùng chỉ còn lớp kiên cố nhất là còn chút vẹn toàn.

Một khắc thời gian qua đi, cuối cùng dải mưa băng cũng dừng lại. Cơ Huyền nhìn khối cầu bằng thực vật nay đã trở nên rách nát không thể tưởng tượng nổi nhưng vẫn có thể chống chọi lại với mưa băng của tuyết sư, xem ra kẻ này thực lực cũng tầm đấu hoàng cao giai. Cậu sờ đầu hổ của tuyết sư vừa quay lại bên cậu nói:

- Giao lưu thân thiện đã qua, hiện tại chúng ta nó truyện chính được chưa?

Lục sắc nhân ảnh trước lời của Cơ Huyền hung hăng phỉ nhổ một phen, giao lưu thân thiện, nếu không phải vừa rồi hắn nhanh lẹ thì chắc hiện tại đã bị đâm như nhím rồi. Nhưng đồng thời hắn cũng phát hiện ra người thanh niên này không đơn giản như hắn nghĩ.