Đấu Phá Chi Xuyên Qua Chỉ Vì Các Ngươi

Chương 65




Chương 65 : Rời đi Già Nam học viện

Tuy nhiên khi nắm đấm của nàng chạm đến ngực Bạch Tuyết thì Tử Nghiên mới hoảng sợ , nắm đấm của nàng không những bị nắm lại mà nàng còn cảm nhận được Đấu Tông khí thế của người trước mặt .

Bạch Tuyết thấy Tử Nghiên đột nhiên trở mặt cũng không giận mà nhanh dùng tay đở nắm đấm của cô nàng này lại , sau đó , đem khí thế Nhị Tinh Đấu Tông nàng đang giấu dím nãy giờ bộc lộ ra bên ngoài , nhìn khuôn mặt nhỏ biến sắc của Tử Nghiên nàng thiệt không thể nhịn cười nổi mà " Tiểu muội muội đã sợ chưa , còn muốn đánh nữa không ?" Sau đó mặc kệ Tử Nghiên van xin lại xoay ngược nàng ra tiếp tục đánh vào mông nhỏ của nàng .

Khi mặt trời thấp dần phía sau dãy núi , từ trong nội khố dược liệu hai bóng người đi ra , đó là Bạch Tuyết cùng Tử Nghiên . Bạch Tuyết kéo tay Tử Nghiên đi giữa con đường còn cô nàng Tử Nghiên rõ ràng cúi gằm đầu vì đỏ mặt thậm chí nếu tinh ý còn có thể dễ dàng phát hiện hai chân Tử Nghiên đi lại không được tử nhiên , đôi mắt của nàng còn đỏ ửng ngập nước .


Tiểu Tử Nghiên cuối cùng không chịu được nữa , liền nói " Đồ đáng ghét ngươi định dẫn ta đi đâu ."

Bạch Tuyết nhoẻn miệng cười , ánh mắt như có như không nhìn vào bờ mông của nàng " Nói lại xem ai là kẻ đáng ghét nào ."

Tử Nghiên thấy ánh mắt của Bạch Tuyết liền rụt đầu lại , nàng thực sự rất sợ Bạch Tuyết , giọng nói của nàng bỗng thay đổi ngọt như mía lùi vậy " Đại tỷ , tỷ định dẫn muội đi đâu ."

Bạch Tuyết lúc này mới mỉm cười thỏa mãn , nàng lấy từ trong người ra một viên đan dược tất nhiên lần này đan dược là một màu khác không giống thứ khi nãy nàng đưa Tử Nghiên ăn , đưa viên đan dược đến trước mặt Tử Nghiên " Muốn ăn không , yên tâm lần này sẽ còn ngon hơn lần trước ."

Tử Nghiên có chút sợ hãi nhìn Bạch Tuyết tuy nhiên bị mùi đan dược thực sự quá mức quyến rũ với nàng , tiểu Tử Nghiên thực sự rất tham ăn . Tử Nghiên rụt rè " Tuyết đại tỷ thực sự ta có thể ăn chứ ."


Bạch Tuyết nhẹ xoa đầu nàng " Yên tâm chỉ cần sau này muội gọi ta hai chữ đại tỷ ta liền bảo vệ muội , bao nuôi muội , ăn đi không sao đâu ."

Tử Nghiên há cái miệng nhỏ nhắn ra sau đó chậm rãi bỏ viên đan dược vào miệng , thực sự đan dược ngon miệng hơn linh dược chưa qua chế biến rất nhiều .

Bạch Tuyể cười thản nhiên nói " Ngon không ? " Tiểu Tử Nghiên rụt rè gật đầu " Ngon ."

" Thế muốn ăn nữa không ? "

" Có " tiểu Tử Nghiên đáp bằng giọng lí nhí .

Bạch Tuyết bật cười lại lấy ra một viên đan dược " Gọi một tiếng tỷ tỷ đi nào ." Tử Nghiên trước sức hấp dẫn của đan dược hoàn toàn không kháng cự nổi " Tuyết tỷ tỷ "

Từ lúc đó trên đường đi , cứ mỗi lần Tử Nghiên gọi một tiếng ' Tuyết tỷ tỷ ' thì Bạch Tuyết lại thưởng cho nàng một hạt đan dược , tiểu cô nương lại một lần nữa nở nụ cười tươi rói , nụ cười như chuông ngân vậy .


Bạch Tuyết trở về phòng của mình nằm trên giường nhắm mắt suy nghĩ " Nếu tính không lầm thì còn vài ngày nữa thui thì đoàn người của Già Nam Học viện đi Tiêu Gia tuyển sinh do Nhược Lâm dẫn đầu sẽ trở về , Huân Nhi hiện tại ta không thể gặp , đám người Tiêu gia thì khỏi nói đi . "

Đột nhiên , Bạch Tuyết từ trên giường bật dậy , mắt loé hào quang nhưng rất nhanh liền biến mất , nàng nhép miệng cười lẩm bẩm " Tiêu Viêm!!!! Ta chờ mong gặp lại ngươi đi , để xem ngươi sau khi có Dược Trần có trở nên khác gì so với sách viết không ."

--------------------------------------------------------------------------------------------

Vài ngày sau , Bạch Tuyết đem tất cả công vụ của Bàn Long Bang bàn giao hoàn toàn cho Triệu Vũ Linh , Lâm Phong , Thượng Quan Vô Ngạo . Nàng cũng đến chổ của cô nàng Tử Nghiên tặng cho vài bình đan dược cở khủng , sau đó lại đi từ biệt sư phụ lão đầu , thì được sư phụ lão đầu tặng cho Thần Nông Lệnh làm quà từ biệt , nàng liền cảm thấy có sư phụ tốt như vậy thiệt sướng a~
Các học viên trong nội viện đều luyến tiếc từ biệt nàng , ngay cả Mang Thiên Xích cũng ra mặt mang theo Tô Thiên cùng Hổ Kiền tiễn nàng ra khỏi Già Nam học viện

Bạch Tuyết quay đầu nhìn 3 lão đầu trước mặt cười đáp " Các vị đưa tiễn cũng nên dừng lại , Vân Tuyết đa tạ mọi người mấy năm nay chiếu cố , sau này có dịp sẽ gặp lại "

Mang Thiên Xích bước tới gần Bạch Tuyết vỗ một cái vào lưng nàng cười nói " Tiểu nha đầu ra ngoài nếu có thứ gì thú vị nhớ đem về tặng cho ta đó "

" Vân Tuyết , nếu có thể hãy nhớ quay lại , nơi này sẵn sàng mở rộng cửa đón ngươi " Tô Thiên cũng lên tiếng

" được rồi , ta sẽ nhớ Tô Thiên đại trưởng lão , Hổ Kiền phó viện trưởng Bàn Long Bang của ta nhờ các ngươi coi ngó dùm ta , còn về lão đầu tử kia khi ta trở lại đây sẽ mang cho ngươi vài thứ tốt ha ha ha ."
Nói xong Bạch Tuyết liền cáo từ đạp vân trên không bay đi , hướng về phía Gia Mã Đế Quốc — Tháp Qua Nhĩ bay tới

Xa xa trên bầu trời, ngân sắc lưu quang, như truy tinh Cản Nguyệt một dạng, trong nháy mắt xẹt qua phía chân trời, hướng về phía cái kia đứng sửng ở một mảnh vàng óng ánh sa mạc trong Hoàng Thổ Thành thành phố bay vút đi .

Kịch liệt thành thị càng ngày càng gần, từng cổ một sóng nhiệt xông tới mặt, hơi híp con mắt nhìn cái kia hầu như nhìn không thấy bờ bến vàng óng ánh giải đất, Bạch Tuyết thở nhẹ một hơi " Tháp Qua Nhĩ Đại Sa Mạc, rốt cục đã tới! "

Ở đến thành thị còn có mấy trăm mét bên ngoài lúc, Bạch Tuyết tốc độ cũng  từ từ chậm lại , từ trên không trung đáp xuống nhẹ nhẹ phủi trên y phục một ít bụi phía sau ngẩng đầu nhìn cái kia xuất hiện ở cuối tầm mắt cự đại hoàng sắc thành thị, mỉm cười đồng thời, cũng là tùng một hơi .
Có lẽ là bởi tiếp cận sa mạc nguyên nhân, nơi này khí trời có chút khô ráo cùng nóng bức, ánh mặt trời nóng bỏng từ trên bầu trời rơi mà xuống, đem đất đai dưới chân quay được không ngừng tản ra huân nhân nhiệt khí, cái kia cỗ nhiệt khí chậm rãi bay lên, dĩ nhiên cũng khiến người ta ánh mắt, xuất hiện có chút ít vặn vẹo cùng mơ hồ thị cảm .

Bạch Tuyết từ từ đi gần đến thành thị . Chu vi địa lộ người cũng là càng ngày càng nhiều đứng lên, mà chút người qua đường, nam tử đại thể đều là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cánh tay, cả người da thịt hiện lên xanh đen có khả năng cao, liếc mắt nhìn qua . Tựa hồ có chút hào sảng, mà ngẫu nhiên đi ngang qua nữ tử . Tuy là da thịt đồng dạng hơi đen, chẳng qua cũng là có chênh lệch chút ít hướng khêu gợi cổ đồng màu sắc, nơi này nữ tử, cũng không giống Đế Quốc Nội Bộ mà nữ nhân vậy hàm súc thẹn thùng, một bộ bó sát người áo da, chỉ là vừa vặn đem bộ ngực cùng với kỳ hạ mà một điểm địa phương che lấp chắc chắn, mà những thứ kia tinh tế thắt lưng, cũng là to gan lộ ra, thon dài mà căng thẳng bắp đùi đồng dạng chỉ là bị một ít ngắn ngủn váy hoặc là quần soóc bao vây, trong lúc đi . ^.^như rắn nước thắt lưng giãy dụa . Có một phen đặc biệt mê người ý nhị cùng phong tình . Nàng ngẩng đầu nhìn cái kia đã có thể thấy cụ thể kích thước hoàng sắc thành thị, chỉ thấy ở cái kia trên cửa thành phương chỗ, hai cái to lớn màu hồng tự thể, bị điêu khắc ở trên tường thành, từ xa nhìn lại, dĩ nhiên là có nhàn nhạt huyết tinh cảm giác .
Bạch Tuyết nhíu mày nhẹ giọng niệm một câu " Mạc Thành....." , sau đó chậm rãi hướnh tới cửa thành .

Ở chổ cửa thành , hơn mười người mặc áo giáp mà sĩ binh, đang tay cầm trường thương thét vào thành địa lộ người chưa nộp thuế vào thành, nhìn những thứ này sĩ binh cái kia không để ý nóng bức, hạng nặng võ trang dáng dấp, Bạch Tuyết trong lòng hơi có chút ngạc nhiên , Mạc Thành nơi này phòng vệ thật là nghiêm đi .

Có lẽ là bởi vì khí trời nóng bức nguyên nhân, những thủ vệ này ở chỗ này sĩ binh, cũng là bị phiền não khí trời khiến cho có chút phiền táo, từng đạo không chút khách khí tiếng quát mắng, không ngừng thúc giục nơi cửa thành người đi đường .

Đi hướng cửa thành, nghe từ những thứ kia sĩ binh trong miệng chạy đến quát mắng, Bạch Tuyết khẽ nhíu mày một cái khó chịu , lắc đầu, sau đó trực tiếp đi vào thành thị, ở Gia Mã Đế Quốc, luyện dược sư cơ hồ là hưởng thụ quý tộc một dạng đãi ngộ chức nghiệp, những thứ này nơi cửa thành vào thành phí chưa nộp , đồng dạng là bị Đế quốc được miễn đi, tuy là một gã luyện dược sư cũng không khả năng đi quan tâm chút tiền ấy, bất quá, mặt mũi này, cũng là đích đích xác xác làm cho hết thảy luyện dược sư nhóm rất là hưởng thụ .
" Hắc hắc tiểu mỹ nhân , ngươi không nhìn thấy nơi đây có viết nộp...." Nhìn thấy một cái trẻ tuổi tiểu mỹ nhân không coi ai ra gì trực tiếp hướng về phía bên trong thành đi vào Bạch Tuyết , một gã sĩ binh con mắt nhất thời lộ ra tia hèn mọn , nhưng mà tiếng nói của hắn ân thanh hoàn toàn chưa kịp rơi xuống , thì đã bị Bạch Tuyết bóp một cái ở cổ của hắn nói " Ngươi là cái thá gì ? Ta không so đo với ngươi ngươi liền thành thành thật thật, ngươi cho ta cẩn thận một chút! " Nói xong, nàng một bả ném tên kia hèn mọn sĩ binh! Sĩ binh sợ đến lập tức hướng về sau chạy!

" đại nhân, gần nhất Tháp Qua Nhĩ trong sa mạc rộng lớn xà nhân có chút không an phận, ngài nếu muốn ra khỏi thành, nên cẩn thận nha! " Một gã sĩ binh cung kính cùng Bạch Tuyết nói . Nghe xong , Bạch Tuyết mỉm cười nói " Không có chuyện gì, thực lực của ta cũng tạm được ( Lạc Lạc : này là xạo 100% ) , bình thường xà nhân sẽ không phải là ta đối thủ! Chẳng qua cám ơn hảo ý của ngươi! " Vừa nói , Bạch Tuyết thuận tay ném cái kim tệ cho tên kia sĩ binh! Không để ý tên kia binh lính nói lời cảm tạ, một mình đi vào Mạc Thành!
P/S : dạo này lạc lạc bị ng ngoài hành tinh bắt đi h mới được thả ra hihi . Bởi vì nhiu pn hỏi sao chừng nèo mới có Mỹ Độ Toa Thải Lân vs Tiêu Viêm nên h mình mới để cho Nvc rời khỏi GNHV mấy chap sau nữa mới nhìn thấy " e ấy"