[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 693: Cửu thiên thập địa




Lúc này, trên trán Đường Tam kim quang đại phóng, cùng với một điểm lam quang kia, hắn giống như một vị Thần hàng lâm.

Trong hào quang màu lam rộng lớn, mỗi vị Hải tộc đều cảm nhận rõ ràng biển rộng bao la bát ngát, mà vị trước mắt này chính là chúa tể.

Hải Tượng Vương đã quỳ xuống, Hải Báo Vương cũng thế. Lúc này, dưới lời nói của hắn, từng vị vương giả đều quỳ xuống trước mặt Đường Tam.

Bọn nó đều cảm giác được lôi kiếp kinh khủng trên bầu trời sắp hàng lâm, đó sẽ là một cảnh tượng như thế nào.

Trong mắt Đường Tam cũng toát ra vẻ phức tạp.

Hắn cũng không nói một cách tuỳ tiện. Hôm nay triệu tập những người mạnh nhất trong Hải tộc, hắn đã chuẩn bị hai tình huống. Nếu Hải tộc ủng hộ hắn là tốt nhất, nhưng nếu xuất hiện tình huống như trước mắt, hơn trăm vị cường giả Thần cấp tập trung, trong đó còn có nhiều cường giả cấp độ Đại Yêu Vương thì hắn hoàn toàn có thể cưỡng ép lực lượng của bọn nó khi lôi kiếp hàng lâm, mượn sức mạnh của bọn họ thay mình ngăn cản một phần lôi kiếp.


Đúng vậy, đây vốn là một trong những phương thức hắn từng nghĩ dùng để độ kiếp, hơn nữa xác suất thành công rất lớn. Nhưng nếu làm như vậy e rằng cuối cùng chỉ có một phần mười Hải tộc có thể sống sót, trong tương lai không biết mất bao lâu Hải tộc mới có thể khôi phục được. Nhưng đối với bản thân Đường Tam, nếu thành công độ kiếp sớm thì đó nhất định là trợ giúp cực lớn. Vô Tận Lam Hải vô biên vô hạn, dù không có những cường giả này thì khi hắn đạt đến Thần cấp cũng có thể mượn tín ngưỡng lực từ vô số Hải tộc mà tăng lên bản thân. Trước khi tiến về Tổ đình, nội tình không biết thâm hậu hơn biết bao nhiêu lần.

Nhưng hắn không làm như vậy, cuối cùng hắn vẫn là mềm lòng. Cho dù bị Hải Long Vương, Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương và Mỹ Nhân Ngư Nữ Vương liên thủ bức bách, tuy rằng hắn dẫn động lôi kiếp hoá giải tình thế nguy hiểm của mình, nhưng cuối cùng vẫn không chính thức để toàn bộ lôi kiếp hàng lâm.


Giờ khắc này, trên không trung, lôi kiếp vẫn hung mãnh như trước, nhưng được lam quang bao phủ, lôi kiếp cực kỳ khủng bố kia hiển nhiên đã mất đi mục tiêu.

Dưới sự che chở của lam quang, các vương giả ở đây đều dần khôi phục khả năng hành động. Nhưng lực áp giống như thiên tai vẫn khiến bọn họ khó thở.

Bọn nó sao không hiểu được, nếu lôi kiếp rơi xuống thì chỉ sợ tất cả đều bị huỷ diệt.

"Là chúng ta ích kỷ." Mỹ Nhân Ngư Nữ Vương có chút xấu hổ cúi đầu, sau đó chậm rãi quỳ gối trước mặt Đường Tam.

Hải Long Vương nhìn về phía Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương.

Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương lúc này mới ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn lôi kiếp cực kỳ khủng bố trên bầu trời, "Đúng vậy, đúng vậy. Đây mới là thiên kiếp của Thần. Đây mới là ... tộc của ta, cuối cùng, cuối cùng cũng không phải."


Nói đến đây, nó thở dài một tiếng, không nói thêm gì nữa, quỳ một gối xuống hướng về Đường Tam.

Hải Long Vương nhìn rất nhiều Hải Vương và các cường giả Hải tộc lần lượt quỳ lạy Đường Tam, sau đó nó nhìn Đường Tam, chậm rãi quỳ xuống, "Ngàn vạn Hải tộc trong Vô Tận Lam Hải, sau này nguyện đi theo Hải Thần."

Thanh âm Đường Tam truyền vào trong tai các vị Hải tộc ở đây, "Ta chưa bao giờ nghĩ tới sẽ nô dịch các ngươi, cũng không cần các ngươi thần phục. Thực sự là Thần sẽ chiếu cố Hải tộc mà mà không phải đòi hỏi. Hãy bắt đầu từ việc giải quyết hải ôn đi. Ta tin tưởng, sau này các ngươi sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của ta."

Vầng sáng màu lam vẫn duy trì, đây là một trong những át chủ bài của Đường Tam. Hắn có can đảm một thân một mình đến đây đối mặt với rất nhiều cường giả Hải tộc, sao lại không có chuẩn bị chứ? Hắn đã từng là Chí Cao Thần Vương ở Thần giới, vốn trứ danh với năng lực khống chế toàn cục.
Trên mặt Đường Tam toát ra nụ cười thản nhiên, cho dù lấy thế đè người, nhưng ít nhất mục tiêu của hắn đã đạt được. Tương lai Hải tộc lựa chọn như thế nào, là chuyện của Hải tộc. Đương nhiên hắn có thể cảm giác được rất khó có thể khiến Hải tộc thành tâm thần phục mình. Nhưng hắn cũng không cần điều đó, hắn chỉ cần Hải tộc có thể chung sống hoà bình với nhân loại là đủ rồi. Chờ sau này hắn đột phá thành Thần, với sự tồn tại của Thần Vị Hải Thần, trong Vô Tận Lam Hải này còn cái gì có thể uy hiếp hắn đây?

Thực ra Hải tộc ở đây cũng không biết mình đã bỏ qua điều gì. Dưới sự lãnh đạo của ba vị Hải Vương, bọn nó đã bỏ qua cơ hội tốt nhất trong đời. Đường Tam mặc dù không mượn lực lượng của bọn nó độ kiếp, nhưng tương lai cũng sẽ không giúp bọn nó trở thành chúa tể ở thế giới này. Một là vì tương lai nhân loại có thể chính thức quật khởi, tránh để có càng nhiều cường giả kìm chế họ. Hai là vì Hải tộc quá thiển cận, không đa mưu túc trí.
Vân kiếp trên không trung dần tản đi, toàn bộ quá trình trọn vẹn mất nửa canh giờ. Mà trong thời gian này, vầng sáng màu lam Đường Tam phóng ra vẫn luôn tồn tại.

Thần Thức không ngừng tăng lên, dùng Thần Thức chế tạo trận bàn, Đường Tam lại luôn tu luyện trên Vô Tận Lam Hải khiến hắn càng liên hệ chặt chẽ với Siêu Thần Khí Hải Thần Tam Xoa Kích của mình. Vầng sáng màu lam này chính là một trong những năng lực của Hải Thần Tam Xoa Kích, nương theo cảm ứng với Siêu Thần Khí càng gần, Đường Tam đã có thể mượn năng lực của nó. Năng lực này gọi là Hãn Hải Càn Khôn Tráo.

Đường Tam dùng Vô Tận Lam Hải làm dẫn, dùng Hãn Hải Càn Khôn Tráo làm hạch tâm, mượn huyết mạch chi lực của các cường giả ở đây dung hợp với Vô Tận Lam Hải, tăng phúc phạm vi lớn cho Hãn Hải Càn Khôn Tráo, ngăn cách tất cả khí tức, để cho thiên kiếp không tìm được thân ảnh của hắn.
Nhưng mà chiêu này cũng chỉ có thể dùng trên Vô Tận Lam Hải. Không có lực lượng đại hải, Hãn Hải Càn Khôn Tráo phát ra uy năng có hạn. Dù sao Thần Khí thật sự không ở bên người Đường Tam.

Dù khi vân kiếp hoàn toàn tản đi, Đường Tam cũng chỉ chậm rãi thu hẹp lại phạm vi Hãn Hải Càn Khôn Tráo bao phủ, sau đó bao phủ trên người mình. Khí tức hắn phóng ra lúc trước cũng từ từ thu liễm, chỉ khi hắn hoàn toàn rời khỏi khu vực này mới không bị lôi kiếp tìm đến.

Trở về trên đảo Nguyệt Nha, dưới vầng sáng màu lam bao phủ, Đường Tam nhìn về phía một đám Hải Vương sắc mặt phức tạp, "Tiếp theo làm phiền các vị giúp Nhân tộc chúng ta di cư. Vì tránh để lôi kiếp lại đến, ta cần bế quan phong cấm khí tức của mình. Kính xin chư vị sau khi trở về hãy cố gắng nhanh chóng giải quyết hải ôn. Ở chỗ này ta đã tạo ra trận bàn Hải Thần, các ngươi tự phân phối."
Vừa nói, hắn ném ra càng nhiều trận bàn Hải Thần cho các vị Hải Vương. Lúc trước sở dĩ không đưa ra là vì lưu lại chúng giúp hắn dẫn động Hãn Hải Càn Khôn Tráo.

Hiện tại hắn dung nạp Thần Thức có hạn, nhưng những trận bàn này đều chứa một ít Thần Thức của hắn. Dùng những trận bàn này dẫn động và phóng thích Thần Thức, Đường Tam có thể điều khiển Thần Thức của mình nhiều hơn, từ đó bộc phát ra lực lượng mạnh hơn.

"Tạ ơn sứ giả!" Các Hải Vương lúc này không còn biện pháp nào khác là công nhận, dù sao cũng không ai muốn chết. Huống chi Đường Tam có thể giúp bọn họ giải quyết hải ôn.

Hải Sa Vương đứng ở phía sau, trên mặt tỏ vẻ khinh thường. Trong lòng nó tự nhủ, vẫn là ta nhìn chuẩn từ sớm. Ôm đùi rất kịp thời. Sau khi Thần Chủ đột phá thành Thần, chỉ sợ Đại Yêu Vương cũng không phải là đối thủ của hắn. Ở trên Vô Tận Lam Hải, hắn chính là chúa tể.
Đường Tam được Hãn Hải Càn Khôn Tráo bao phủ đi vào truyền tống trận, không có bất kỳ Yêu Vương nào dám ngăn cản. Một đoàn hoả diễm bảy màu bốc lên, trong ngọn lửa này, vầng sáng vặn vẹo hiện lên, lập tức, toàn bộ truyền tống trận phát sáng.

Các Hải Vương mơ hồ nhìn thấy, ngọn lửa bảy màu trên tay Đường Tam phóng ra vầng sáng vặn vẹo, giống như là một quang cầu trong như thuỷ tinh, nhưng lại tản ra dao động rất thần kỳ. Trong đó tựa hồ có không gian chấn động, cũng có thời gian biến hoá. Trong nháy mắt tiếp theo, Đường Tam đã biến mất.

Theo thân thể hắn biến mất, khí tức lôi kiếp cực kỳ cuồng bạo cuối cùng trên không trung cũng tản đi.