[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 653: Cảm giác này thật tốt




Mỹ công tử gật đầu, nói: "Cần thành Gia Lý bên này làm gì, cần tài nguyên gì thì ngươi cứ nói, ta sẽ chuẩn bị giúp ngươi."

Đường Tam cười nói: "Cảm giác được bao nuôi này thật tốt a!"

"Phi! Ai bao nuôi ngươi?" Mỹ công tử đập hắn một quyền, "Hiện tại chúng ta làm gì?"

Đường Tam nói: "Nàng ở chỗ này tu luyện cũng tốt, trong Hoàng Kim sơn cốc, mặc dù thiên địa linh khí không dồi dào như trong lâu đài, nhưng khí tức sinh mệnh vô cùng nồng đậm. Tốt nhất nàng nên ở bên kia tu luyện một ngày, sau đó lại đến đây tu luyện một ngày. Trước hấp thu thiên địa linh khí tăng cao tu vi, sau đó lại hấp thu sinh mệnh năng lượng củng cố bản thân, tăng lên kiểu này sẽ rất ổn định, cũng không ảnh hưởng đến tiềm năng. Ta không chắc rằng Thần Thức của nàng sẽ tăng lên cấp độ Đại Yêu Vương, nhưng tăng lên Thần cấp đỉnh phong thì không có vấn đề. Đúng rồi, Thiên Cơ Linh kia nàng đưa cho ta đi, ta muốn cải tạo nó một chút."


Mỹ công tử nói: "Có cần nói với Khổng Tước Yêu tộc bên kia không?"

Đường Tam nói: "Không cần cân nhắc nhiều như vậy, tương lai chỉ cần nàng trở thành Hoàng Giả, một cái Thiên Cơ Linh thì coi là gì. Hơn nữa, sau khi ta cải tạo, uy năng của nó sẽ lớn hơn, chủ yếu là để khi nàng sử dụng không bị thiên cơ phản phệ."

"Được." Mỹ công tử cũng không hỏi thêm, ánh bạc loé lên trong tay, Thiên Cơ Linh quang mang xán lạn đã xuất hiện.

Ba cây linh nhãn màu bạc toả ra hào quang nhàn nhạt, linh khí trên Thần Khí này rõ ràng càng mạnh hơn trước. Mặc dù khi độ kiếp, Mỹ công tử không dung hợp nó như Thần Khí bản mệnh, nhưng sau khi nàng thành Thần thì nó cũng có chỗ tốt không nhỏ. 

Đường Tam nói: "Khi ta cải tạo nó thì nàng phải ở bên cạnh ta, bởi vì nàng mới là chủ nhân của nó, ta cần sự hỗ trợ của nàng."


Mỹ công tử nói: "Hôm nay cải tạo sao?"

Đường Tam nói: "Không vội, trước tiên nàng cứ tu luyện một thời gian, ta cũng cần suy nghĩ thật kỹ cải tạo nó như thế nào. Đừng nhìn chúng ta chỉ còn hơn mười tháng, nhưng kỳ thật thời gian vô cùng cấp bách, việc phải làm còn rất nhiều."

Mỹ công tử gật đầu: "Ngươi an bài là được, tất cả nghe theo ngươi."

Đường Tam mang theo Mỹ công tử đến bên cạnh Hoàng Kim Thụ, đúng lúc này, một thanh âm dễ nghe vang lên.

Bốn thiếu nữ Hồng Hồ tộc đi tới, cung kính hành lễ với Đường Tam, đôi mắt đẹp tò mò nhìn về phía Mỹ công tử.

Nhìn thấy các nàng, Mỹ công tử không khỏi sửng sốt, bật thốt lên: "Hồng Hồ tộc?" Nói xong, ánh mắt của nàng lập tức chuyển lên người người Đường Tam, trong nháy mắt xuất hiện biến hoá.

Có sát khí! Đường Tam cảm giác được Mỹ công tử có xu thế phóng thích Bạch Hổ Biến, vội vàng ho khan một cái, nói: "Nhanh, bái kiến chủ mẫu của các ngươi."


Các thiếu nữ Hồng Hồ tộc lập tức kịp phản ứng, cung kính nói: "Bái kiến chủ mẫu."

Mỹ công tử quay đầu nhìn về phía các nàng, mỉm cười nói: "Ta cũng không phải chủ mẫu của các ngươi, các ngươi có thể gọi ta là Mỹ công tử." Nói xong, nàng liền véo hông của người nào đó.

Đường Tam vừa chịu đau vừa giải thích: "Các nàng không phải Hồng Hồ tộc, mà là nhân loại chúng ta, coi như là con lai giữa nhân loại và Hồng Hồ tộc. Lúc trước khi ta cùng lão sư tham gia hội đấu giá thành Gia Lý thì nhìn thấy các nàng, các nàng bị bán ra như một món hàng. Nàng cũng biết những tên quý tộc Yêu Quái bẩn thỉu kia mua các nàng về làm gì chứ. Lão sư thấy các nàng đáng thương nên để ta đấu giá. Chúng ta không tiện để các nàng ở học viện Cứu Thục nên sắp xếp cho các nàng ở nơi này. Các nàng thay ta chăm sóc Hoàng Kim sơn cốc, đồng thời ở đây tu luyện."
"Hội đấu giá?" Mỹ công tử cau mày lại, "Còn có hội đấu giá bẩn thỉu như vậy sao? Quá ghê tởm!"

Đường Tam cười nói: "Về sau sẽ không xảy ra nữa, có nàng ở đây, những chuyện này đều có thể thay đổi."

"Ừm." Mỹ công tử quay đầu về phía các thiếu nữ, trong đôi mắt đẹp tỏ vẻ thương tiếc, "Các ngươi chịu khổ rồi."

Hồng Nhất nói: "Không khổ, may mắn có chủ nhân thu lưu chúng ta, còn dạy chúng ta tu luyện, chúng ta ở nơi này sống rất tốt."

Mỹ công tử nói: "Nhưng cuộc sống nơi này quá đơn điệu, các ngươi đều còn trẻ, không thể chỉ ẩn giấu nơi sơn cốc này, đối với tương lai của các ngươi không tốt. Không bằng như vậy đi, sau này ta mang các ngươi ra ngoài thích ứng với thế giới bên ngoài."

Hồng Nhất sửng sốt, vành mắt lập tức đỏ lên, quay đầu nhìn về phía Đường Tam: "Chủ nhân ..."
Đường Tam chặn lại nói: "Chủ mẫu các ngươi vừa kế thừa chức Thành chủ thành Gia Lý, bây giờ là người có quyền lực nhất trong thành, nàng cũng vì muốn tốt cho các ngươi. Nàng nói đúng, các ngươi không thể chỉ ở lại nơi này, dù nàng không nói, ta cũng chuẩn bị mang các ngươi ra ngoài. Các ngươi khổ tu một thời gian dài như vậy, cần phải ra ngoài rèn luyện, bằng không, tu vi không cách nào hoá thành sức chiến đấu. Hơn nữa, các ngươi cũng cần có cuộc sống của mình."

"Chủ nhân, chúng ta còn có thể theo người sao?" Hồng Lục hỏi.

Đường Tam mỉm cười nói: "Đương nhiên có thể, ta sẽ luôn ở cùng chủ mẫu các ngươi. Các ngươi khẳng định vẫn có thể đi theo chúng ta."

Các thiếu nữ Hồng Hồ lúc này mới nhẹ nhàng thở ra. Thuở nhỏ các nàng bị nuôi dưỡng như nô ɭệ, đối với thế giới bên ngoài luôn tràn đầy sợ hãi, là Đường Tam cho các nàng cuộc sống mới. Nếu rời khỏi Đường Tam, các nàng thật sự không biết nên làm thế nào cho phải.
Mỹ công tử nói: "Mấy người các ngươi không cần lo lắng, về sau các ngươi có thể luân phiên theo ta ra bên ngoài."

Đường Tam gật đầu, nói: "Được rồi, các ngươi không cần ở đây canh gác nữa, ta cùng chủ mẫu các ngươi bế quan một thời gian."

"Vâng." Các thiếu nữ lui xuống.

"Nói đi, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?" Mỹ công tử nhìn Đường Tam, hai tay giơ lên, vẻ mặt hung hăng.

Đường Tam cười khổ nói: "Chính như ta vừa nói a! Nàng không nên ăn giấm bậy như vậy. Ngoại trừ nàng, ta ba đời đều không yêu người khác."

Mỹ công tử sững sờ: "Ba đời?"

Đường Tam gật đầu, nói: "Đúng vậy, tính cả trùng sinh ở chỗ này, ta xem như đã làm người ba đời. Chỉ là đời thứ nhất trải qua quá đơn giản. Nếu nàng muốn nghe, ta sẽ kể cho nàng một chút."

"Được. Vậy chúng ta gặp nhau ở đời thứ hai?" Mỹ công tử hỏi.
Đường Tam gật đầu, nói: "Đúng vậy, đó mới là một đời quan trọng nhất của ta, bởi vì có nàng."

Mỹ công tử nói: "Vậy lúc nào ngươi mới nói cho ta cố sự kiếp trước?"

Đường Tam lại lắc đầu, nói: "Không thể nói, nói nhiều ta sợ sẽ ảnh hưởng đến Thần Thức của nàng. Bây giờ nàng vừa mới có Thần Thức, trong Thần Thức của nàng cũng có một chút lạc ấn kiếp trước. Theo tu vi tăng lên, trí nhớ kiếp trước hẳn sẽ từng bước khôi phục. Hiện tại nếu ta nói ra, vạn nhất khiến nàng sớm khôi phục trí nhớ thì dễ khiến Thần Thức bị hỗn loạn, vậy thì xảy ra vấn đề lớn rồi."

Mỹ công tử cau mày nói: "Phiền toái như vậy sao? Ta còn cho rằng ngươi sẽ sớm nói cho ta biết, để ta ..."

Đường Tam cười nói: "Để nàng làm gì? Yêu ta sao? Chuyện này ta có lòng tin, dù là kiếp này hay kiếp trước, ta đều có lòng tin."
Mỹ công tử quay đầu đi chỗ khác: "Không có, ngươi nghĩ hay lắm."

Đường Tam cười nói: "Được rồi, ta kể cho nàng nghe đời thứ nhất của ta, chuyện này hẳn sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến nàng."

"Ân." Mỹ công tử theo hắn ngồi xuống dưới gốc Hoàng Kim Thụ. Dưới khí tức sinh mệnh nồng đậm, Đường Tam bắt đầu kể lại câu chuyện đời thứ nhất của mình.

"Đời thứ nhất a, kỳ thật ta trải qua rất bình thản, chỉ là kết cục cuối cùng có chút đặc thù. Ta là cô nhi, được trưởng lão Đường Môn nhặt được ..."

(Muốn biết cố sự đời thứ nhất của Đường Tam, xin mời đọc phiên ngoại 1 ở phần Đấu La Đại Lục 1.)

Nghe Đường Tam kể chuyện, nhất là khi nói đến cuối cùng hắn nhảy vách núi, đôi mắt Mỹ công tử không khỏi trợn trừng lên: "Khi đó sao ngươi lại xúc động như vậy? Ngươi có thiên phú chế tác ám khí như thế, không thể cùng bọn họ thương lượng sao?"