[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 608: Chờ đợi ở học viện Gia Lý




Kẻ thù quá rõ ràng, chính là Ám Ma Đại Yêu Hoàng, là hắn đã sát hại Tu La.

"Muốn báo thù ngươi cần phải có quyền lực và lực lượng. Tổ tiên của chúng ta, Khổng Tước Đại Yêu Hoàng tuyệt đối xếp trên hắn, mà bây giờ ngươi thậm chí còn có thiên phú ở trên tổ tiên. Muốn báo thù cho Tu La, ngươi phải không ngừng khiến mình trở nên cường đại, chỉ có thực lực cường đại mới có khả năng báo thù. Trước tiên phải trở thành Hoàng Giả, trở thành Hoàng Giả mạnh hơn Ám Ma Đại Yêu Hoàng, sau đó sẽ đi gϊếŧ hắn, chính là báo thù cho Tu La. Đây mới là chuyện trọng yếu nhất ngươi có thể làm vì hắn."

Nghe những lời này, Mỹ công tử thở sâu, "Báo thù, đúng vậy, ta nhất định phải báo thù cho hắn."

Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn tâm tình của nàng rốt cuộc đã bị mình đả động thì trầm giọng nói: "Cho nên bây giờ, trước tiên ngươi phải làm chính là độ kiếp. Trước khi độ kiếp, ngươi phải điều chỉnh trạng thái của mình cho tốt, cân bằng lại tâm tình, đến khi tinh thần khí đạt đến trạng thái tốt nhất, dưới sự giám sát của tổ tiên thì tiến hành độ kiếp. Thiên phú của ngươi trác tuyệt, lại được Thiên Cơ Linh tán thành, thời điểm độ kiếp sẽ vô cùng gian nan, cho nên ngươi nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng."


Mỹ công tử trầm giọng nói: "Ta cần chuẩn bị như thế nào?"

Khổng Tước Đại Yêu Vương nói: "Đầu tiên chính là tâm tính phải bình ổn, nhất định phải điều chỉnh tinh thần khí đến trạng thái phi thường ổn định, để cho thân thể ngươi, tinh thần ngươi đều đạt tới trạng thái đỉnh phong. Như vậy khi độ kiếp mới có thể dùng trạng thái tốt nhất để đối mặt với Thiên kiếp. Trải qua Tổ đình tinh anh đại tái, nội tình của ngươi không có vấn đề, nhưng phải đối mặt với Thiên kiếp như thế nào cũng không ai biết rõ, cho nên phải chuẩn bị thật tốt. Ta bên này sẽ chuẩn bị đan dược cho ngươi, chính ngươi điều chỉnh trạng thái cho tốt đi. Thời gian không đợi ta, phải nhanh một chút."

Mỹ công tử cúi đầu xuống, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ta muốn về học viện Gia Lý, ở nơi đó tiến hành điều chỉnh."


"Về học viện Gia Lý?" Khổng Tước Đại Yêu Vương có chút kinh ngạc nói.

Mỹ công tử gật gật đầu, nói: "Ta trưởng thành ở nơi đó, ta muốn trở lại, ở đó mới có thể khiến tâm tình của ta buông lỏng một chút."

Khổng Tước Đại Yêu Vương suy nghĩ một chút, nói: "Được rồi, nhưng thời gian không thể quá dài, trong vòng nửa tháng ngươi nhất định phải điều chỉnh tốt, ngươi có thể làm được sao?"

Mỹ công tử nói: "Được."

Khổng Tước Đại Yêu Vương lại dặn dò nàng vài câu, sau đó mới đứng dậy rời đi. Mỹ công tử độ kiếp và việc tiếp nhận vị trí tộc trưởng vẫn cần phải chuẩn bị nhiều hơn mới được. Có thân phận quán quân Tổ đình tinh anh đại tái trợ giúp, hiện tại các tộc khác trong thành đã không còn thanh âm phản đối nữa, chỉ còn lại phiền toái từ nội bộ trong tộc. Dù sao, Mỹ công tử cũng không phải là Khổng Tước Yêu tộc thuần tuý, trên người nàng còn có huyết mạch nhân loại. Hiện tại trong tộc đã có rất nhiều thanh âm bất hoà, thậm chí còn chất vấn hắn vì sao lại tập trung bồi dưỡng Mỹ công tử mà không phải là những người thừa kế khác. Trong Khổng Tước Yêu tộc cũng không phải hoàn toàn không có đệ tử ưu tú.


Mỹ công tử đơn giản thu thập một ít đồ vật rồi lặng lẽ rời khỏi tổ trạch Khổng Tước Yêu tộc.

Nàng mặc một áo choàng lớn màu trắng, mang theo mũ trùm, đem dung nhan tuyệt mỹ của mình che giấu dưới đó, chỉ cần hơi cúi đầu thì ai cũng không nhìn ra dung mạo của nàng.

Ngân quang lập loè, khi nàng xuất hiện lần nữa thì đã tới chân núi học viện Gia Lý rồi.

Nhìn cầu thang đi lên đó, nàng không không khỏi cho chút hoảng hốt.

Sau khi đứng ở đó mấy phút đồng hồ, nàng mới cất bước, chậm rãi leo về phía trước.

Đối với học viện Gia Lý nàng rất có cảm tình, lúc còn nhỏ khi bị khi dễ ở trong tộc, nàng sẽ bỏ chạy về học viện. Ở chỗ này ít nhất sẽ không có người bắt nạt nàng, lão sư cùng các học viên đều đối với nàng rất tốt.

Khi leo lên từng bậc bậc thang, lòng của nàng theo thời gian dần tĩnh lại. Cảm thụ được thực vật truyền đến không khí mát mẻ, lần đầu tiên sau hơn nửa tháng, trên gương mặt xinh đẹp của nàng lại có chút toả sáng.
Cứ như vậy chậm rãi đi, đúng vậy a! Tương lai chuyện mình có thể làm chính là báo thù. Dùng một thân sở học ca truyền lại cho mình để trở nên càng thêm cường đại, dùng máu của Ám Ma Đại Yêu Hoàng tế điện ca ca.

Yêu có thể để một người trưởng thành, hận cũng có thể thúc đẩy một người tiến bộ.

Rút cuộc, nàng đã đi tới trước cửa học viện Gia Lý. Cửa chính to lớn vẫn nguy nga như thế, nhưng ánh mắt nàng không có nhìn vào trong học viện, mà nhìn về một góc khuất bên cạnh.

Nàng đã từng đứng ở nơi đó và chờ đợi rất lâu. Mà sở dĩ nàng muốn quay lại học viện, cũng không phải vì ở nơi này an tâm cái gì, mà là nếu một lần nàng đứng đó chờ đợi.

Vạn nhất, vạn nhất hắn còn sống, hắn đã từng nói, ba ngày, chỉ cần mình phát ra triệu hoán thì trong thời gian ba ngày, hắn nhất định sẽ trở về bên cạnh mình.
Lúc trước hắn còn ở Tổ đình, vì mình triệu hoán nên hắn không tiếc tất cả chạy về. Như vậy, hiện tại thì sao, hắn còn có thể trở về sao? Sẽ trở về sao?

Chậm rãi đi vào chỗ kia, ở vị trí quen thuộc, tay nàng thậm chí còn có chút run rẩy nhấn xuống phương thức liên lạc hắn lưu lại lúc trước.

"Ca, ta chờ ngươi, ta ở chỗ này chờ ngươi, chờ ngươi ba ngày. Ngươi đã đáp ứng ta trong ba ngày nhất định sẽ trở về. Nhất định phải trở lại bên cạnh ta, không được gạt ta nữa. Ngươi nhất định phải làm được, đây là điều ngươi hứa với ta."

Khi nàng thì thào lầm bầm nói những lời này thì nước mắt đã sớm chảy dài trên má.

Thời gian nàng chính thức ở cùng với hắn kỳ thật không dài, lâu nhất là ở giải thi đấu vừa rồi. Nhưng là trong thời gian không dài đó, hắn mang theo mặt nạ đã khắc thật sâu trong lòng nàng.
Nàng hoàn toàn nhớ rõ, lúc trước khi nàng bế quan, hắn muốn nàng tặng hắn chén trà sữa nhưng nàng lại không cho hắn. Mà sau đó, hắn ngay cả sinh mệnh cũng vì mình mà trả giá.

Chậm rãi ngồi xổm người xuống, cứ như vậy được áo choàng bao phủ, nàng lặng lẽ rơi lệ.

Ca, ngươi quay về được không? Ngươi có thể quay lại sao?

Thời gian trôi qua rất nhanh nhưng lại giống như trôi qua rất chậm. Mà lúc này Mỹ công tử càng hy vọng thời gian trôi chậm một chút. Bởi vì chỉ cần trong ba ngày này, trong lòng nàng sẽ còn hy vọng và chờ mong.

Nhưng thời gian vẫn sẽ trôi qua, trời tối rồi lại sáng, một ngày lặng lẽ trôi.

Trời tối rồi lại sáng, đã qua hai ngày rồi.

Mỹ công tử vẫn luôn chờ ở nơi đó, thật ngốc ngếch. Từng màn từng màn ở cùng hắn không ngừng hiện lên trong đầu nàng trong thời gian hai ngày này.
Mất đi rồi mới càng thêm quý trọng, những lời này mỗi người đều đã nghe qua, nhưng khi thực sự mất đi thì có bao nhiêu người mới toàn tâm toàn ý quý trọng đây?

Hiện tại Mỹ công tử cũng không biết nàng đối với Tu La là tình cảm gì, điều duy nhất nàng có thể khẳng định là, hắn đã gieo vào lòng nàng rồi.

Sắc trời dần tối xuống, ngày thứ ba đã qua hơn nửa. Hắn chưa có tới, dù trong lòng nàng luôn có một tia hy vọng, nhưng cuối cùng hắn vẫn không tới.

Hy vọng theo mỗi giây mà giảm bớt, lòng của nàng cũng theo đó mà trở nên càng thêm băng lãnh.

Nhưng nàng vẫn sẽ chờ, chờ đến khắc cuối cùng. Thay thế hy vọng là cừu hận, hy vọng càng ít, cừu hận cũng trở nên càng thêm mãnh liệt, cho nên khí chất của nàng trong vô hình cũng bắt đầu có biến hoá.

Nếu như mình đủ cường đại, hắn cũng sẽ không vì mình mà chết, nếu như không có địch nhân mạnh mẽ như vậy, làm sao mọi chuyện lại xảy ra như thế? Chỉ khi mình trở nên cường đại mới có thể thay hắn báo thù!
Sát khí lạnh như băng quanh quẩn trong lòng, huyết mạch thuộc về Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đang không ngừng sôi trào.

"Lá rụng rồi, có thể để ta quét bên này một chút không?" Đúng lúc này, một thanh âm ôn hoà vang lên khiến Mỹ công tử đang ngập trong sát cơ bỗng nhiên bừng tỉnh.