[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 346: Ta có thể giải quyết




Thân hình Sư Hổ Kiếm Thánh có chút run rẩy, tựa hồ nghĩ tới chuyện gì đau khổ lắm, trong bản năng nói: "Ta có thể làm gì? Đây là số mệnh, là số mệnh của chủng tộc chúng ta. Bọn họ đều nói chúng ta vốn là tồn tại nghịch thiên, là chủng tộc không nên xuất hiện, bị ông trời nguyền rủa ..."

Đường Tam lắc đầu, nói: "Nó không liên quan gì đến nguyền rủa. Đây là do huyết mạch của ngươi xung đột mà thôi. Thực tế thì, cùng là họ mèo, hai huyết mạch không phải là không có khả năng dung hợp. Chỉ là, nếu để tự nhiên dung hợp thì sẽ mất nhiều năm mới có thể xuất hiện biến dị. Hơn nữa, các ngươi không cách nào truyền thừa biến dị đó xuống. Sư Hổ Thú các ngươi sản sinh hậu đại xác suất chết yểu rất lớn đi. Sống sót cũng không được lâu."

Sư Hổ Kiếm Thánh thở sâu, đột nhiên hung ác nói: "Ngươi nói với ta những điều này làm gì? Có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ ngươi có thể giải quyết sao?"

"Ta có thể." Đường Tam nhàn nhạt nói ra.

Sư Hổ Kiếm Thánh kịch chấn, la lên thất thanh: "Ngươi nói cái gì?"

Đường Tam tức giận: "Ngươi nói lớn như vậy làm gì, muốn giám thị bên ngoài cũng nghe thấy sao?"

Ngực Sư Hổ Kiếm Thánh phập phồng kịch liệt, thanh âm có chút run rẩy: "Ngươi, ngươi có thể thật sao? Thật có thể sao? Ngươi ..."

Đường Tam nói: "Ta có biện pháp, nhưng cần phối hợp với ngươi."

"Phối hợp như thế nào?" Sư Hổ Kiếm Thánh không kịp chờ mà hỏi.

Đường Tam nói: "Rất khó, cần bỏ ra cái giá không nhỏ. Ta vì sao phải giúp các ngươi giải quyết vấn đề này?"

Thân thể Sư Hổ Kiếm Thánh cứng đờ, đột nhiên kiên quyết nói: "Nếu ngươi có thể giúp tộc ta giải quyết vấn đề này, cái mạng của ta sẽ là của ngươi. Ta làm nô bộc của ngươi, quyết không do dự."

Đường Tam lại lắc đầu, nói: "Ta không cần ngươi là nô bộc."

"Vậy ngươi muốn cái gì?" Sư Hổ Kiếm Thánh cả giận nói.

Đường Tam lườm hắn một chút, nói: "Nếu ngươi ngay cả cảm xúc của mình cũng không khống chế được thì vĩnh viễn cũng đừng mong tới Thần cấp."

Sư Hổ Kiếm Thánh thấp giọng gầm lên: "Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"

Đường Tam nói: "Nếu như ta có thể giúp ngươi giải quyết vấn đề này thì có nghĩa là Sư Hổ tộc sẽ có cơ hội bước vào đỉnh phong, chính ngươi cũng có khả năng thành tựu Đại Yêu Hoàng. Phần ân huệ này không lớn sao?"

Sư Hổ Kiếm Thánh không lên tiếng, đáp án hiển nhiên là chắc chắn.

Đường Tam nói: "Ta không cần ngươi làm nô bộc, nhưng ta muốn tộc ngươi vĩnh viễn trở thành minh hữu của ta, khi ta cần thì sẽ đến giúp ta."

"Minh hữu? Chỉ là minh hữu sao?" Sư Hổ Kiếm Thánh sửng sốt, hắn vốn tưởng rằng Đường Tam muốn bọn họ thần phục.

Đường Tam lạnh nhạt nói: "Tất nhiên là như vậy. Chỉ cần là minh hữu là được rồi."

Sư Hổ Kiếm Thánh quả quyết nói: "Không có vấn đề, chỉ cần ngươi có thể làm được, ta đại biểu tộc ta đáp ứng ngươi. Ta chính là đệ nhất cường giả trong tộc, trưởng lão cũng sẽ đáp ứng."

Đường Tam hỏi: "Sư Hổ tộc hiện tại có bao nhiêu người?"

Sư Hổ Kiếm Thánh chần chờ một lúc rồi nói: "Còn sống không đến 200."

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Mang ta đi tìm bọn họ đi. Nói miệng không có bằng chứng, ta sẽ chứng minh với ngươi." Vừa nói, hắn nâng tay phải lên, một chưởng đánh trước ngực Sư Hổ Kiếm Thánh.

"Phanh" một tiếng, Sư Hổ Kiếm Thánh bị đánh lùi về đằng sau một bước, nhưng ngay sau đó, quang diễm trên người hắn lấp loé, phong ấn được giải trừ.

Sư Hổ Kiếm Thánh ngẩn người, hắn hiển nhiên không nghĩ tới Đường Tam dễ dàng giải trừ phong ấn cho hắn như vậy. Sau một lúc im lặng, hắn khẽ quát: "Đi!" Nói xong liền muốn đi ra ngoài.

Đường Tam bước tới, ngăn trước mặt hắn: "Ngươi đi muốn đi đâu, sợ bọn chúng không biết sao?"

"Hả?" Sư Hổ Kiếm Thánh sững sờ, "Ý ngươi là gì?"

Đường Tam nói: "Đi theo ta." Vừa nói, hắn vừa xoay người đi về phía thiên phòng.

Sư Hổ Kiếm Thánh có chút mờ mịt đi theo hắn.

Thiên phòng nhìn qua trông giống như một gian phòng bình thường, nhưng khi Sư Hổ Kiếm Thánh bước vào phòng thì có một cảm giác kỳ lạ, Tinh Thần Lực có chỗ dao động.

Đúng lúc này, Đường Tam vung tay lên, trong tay tựa hồ có quang mang lấp loé, lập tức, cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi, bố trí ban đầu của căn phòng biến mất, từng vòng từng vòng trận văn kỳ dị lần lượt xuất hiện trên mặt đất.

Đường Tam ra hiệu cho Sư Hổ Kiếm Thánh đến bên cạnh hắn. Không đợi Sư Hổ Kiếm Thánh đứng vững, trong nháy mắt quang mang loé lên, hai bóng người đã biến mất.

Sư Hổ Kiếm Thánh chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, khi dưới chân rung lên rồi đứng vững trở lại, hắn giật mình phát hiện mình đang đứng trên một đỉnh núi, Đường Tam đứng ngay bên cạnh hắn.

"Cái này... ngươi làm như thế nào?" Sư Hổ Kiếm Thánh giật mình nhìn hắn.

"Một cái Truyền Tống trận tầm trung mà thôi." Đường Tam rất tự nhiên nói.

Mà thôi? Sư Hổ Kiếm Thánh nhìn trận văn dần biến mất dưới chân mình, cảnh tượng kỳ dị này chỉ "mà thôi" sao? Nghĩ lại trên chiến trường, các đồng bạn của Đường Tam không ngừng truyền tống cự ly ngắn, Sư Hổ Kiếm Thánh không khỏi thêm tin tưởng vào con người trước mặt này. Đường Tam trong mắt Sư Hổ Kiếm Thánh cũng trở nên thần bí hơn.

"Tộc nhân của ngươi ở nơi nào? Nếu ngươi đến thành Gia Lý dự thi, bọn họ hẳn ở cách đây không xa đi? Nơi này là Gia Lý Sơn Mạch." Đường Tam nói.

Sư Hổ Kiếm Thánh gật gật đầu, nói: "Chúng ta sinh hoạt ở phía tây thành Gia Lý."

Đường Tam nói: "Thành Gia Lý không cho các ngươi vào thành sao? Dù đa số các ngươi đều sống không được lâu nhưng Sư Hổ tộc thành niên có sức chiến đấu rất mạnh a?"

Sư Hổ Kiếm Thánh cười khổ nói: "Vậy thì có tác dụng gì? Sư tộc cùng Hổ tộc không cho chúng ta vào. Bị hai đại cường tộc uy hiếp, ai dám lưu thu chúng ta chứ? Huống chi, đa số tộc nhân chúng ta đều phải ở lại chiếu cố những người có thân thể không tốt, cũng không thể làm được gì nhiều. Ta trong Đấu Thú Tràng tham gia đoàn chiến là vì muốn kiếm tiền nuôi sống bọn họ."

Đường Tam nói: "Ngươi dẫn đường đi, ta đi theo ngươi. Trên đường hãy nói cho ta biết một chút về tình huống trong tộc các ngươi."

"Được, đi thôi." Sư Hổ Kiếm Thánh phóng người lên, Đường Tam đi theo bên người hắn.

Nghe Sư Hổ Kiếm Thánh giảng thuật, Đường Tam dần đã rõ ràng tình huống của bọn họ.

Nói theo một nghĩa nào đó, Sư Hổ tộc là bị lưu vong. Sư Hổ Thú xuất hiện sớm nhất trong truyền thuyết là đến từ thời gian tình yêu bị cấm đoán giữa Sư tộc và Hổ tộc.

Sư tộc và Hổ tộc kết hợp chỉ có xác suất 2% có thể sinh ra hậu đại, mà Sư Hổ Thú được sinh ra có xác suất tám phần là chết yểu. Cho nên kỳ thật cơ hội sản sinh là không nhiều. Nhưng cũng kỳ quái, một Sư tộc và Hổ tộc yêu nhau, bọn chúng sẽ trung trinh bảo vệ bên người đối phương, và trong suốt cuộc đời bọn chúng, sẽ luôn có cơ hội sinh con đẻ cái.

Mà Sư Hổ Thú nếu may mắn không chết yểu thì có khả năng trở nên phi thường cường đại, so với Sư tộc, Hổ tộc phổ thông thì cường đại hơn nhiều. Tuy nhiên, vấn đề lớn nhất là không sống được lâu. Dù đại đa số Sư Hổ Thú sống sót thì khi thành niên cũng sẽ chết bất đắc kỳ tử, nguyên nhân là do huyết mạch xung đột.

Khi những con Sư Hổ Thú đầu tiên xuất hiện, Sư tộc và Hổ tộc kỳ thật rất vui mừng, bởi vì bản thân hai bộ tộc này đã hùng mạnh, vậy trên lý luận hậu đại của bọn họ hẳn là càng mạnh mới đúng. Nhưng huyết mạch Sư Hổ Thú lại xung đột, hai đại cường tộc tìm biện pháp khắp nơi cũng không cách nào giải quyết nên mới ghét bỏ bọn chúng. Những lời đồn đại vì tình yêu cấm kỵ mà bị nguyền rủa xuất hiện ngày càng nhiều. Từ đó hai tộc đã ra lệnh cấm thông hôn.

Nhưng vấn đề là, Sư Hổ Thú đã xuất hiện, cùng một số tình huống đặc biệt khi Sư tộc và Hổ tộc kết hợp vẫn tồn tại. Hiện tượng này đã tồn tại mấy nghìn năm nên dù rất thưa thớt nhưng Sư Hổ Thú vẫn tồn tại đến bây giờ. Bọn chúng bắt đầu bị bài xích, một khi xuất hiện Sư Hổ Thú thì ngay lập tức bị xua đuổi khỏi tộc, thậm chí có những lãnh chúa hung bạo sẽ gϊếŧ chết bọn họ.

Bởi vậy, việc truyền thừa của Sư Hổ Thú luôn rất khó khăn.