[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 340: Đại chiến




Đột nhiên, Sư Hổ Kiếm Thánh chém ra một kiếm, Đường Tam lần nữa hư ảo lui lại, xuyên qua kiếm mang, tránh sang một bên. Nhưng lần này Sư Hổ Kiếm Thánh không truy kích mà quay lại thân kiếm, thanh trọng kiếm to lớn bỗng cắm xuống đất trước người hắn.

Trong chốc lát, Sư Hổ Kim Cương đang lơ lửng trong không khí trở nên sáng rực, kim quang chói mắt bắn ra, lấy Sư Hổ Kiếm Thánh làm trung tâm, cơ hồ trong nháy mắt đã biến thành đại dương vàng óng. Sư Hổ Kim Cương đang lơ lửng giống như được kích hoạt, toàn diện phát nổ.

Ngươi không phải am hiểu né tránh sao? Vậy ta cho ngươi một công kích phạm vi lớn, xem ngươi làm sao có thể né tránh.

Ngay khi Sư Hổ Kiếm Thánh cắm trọng kiếm xuống đất, Đường Tam cũng động. Hắn bay xuống mặt đất, chân phải đạp mạnh xuống, thanh quang bộc phát.

"Oanh!" Vị trí Đường Tam đạp xuống đất phát ra một tiếng oanh minh, Đấu Thú Tràng cũng vì đó mà rung lên, thời gian vừa vặn cùng lúc Sư Hổ Kim Cương phát nổ, cho nên khi tiếng oanh minh xuất hiện, kim quang đã hoàn toàn ôm trọn che đậy Đường Tam.

Chiến Tranh Tiễn Đạp, đến từ Tượng Yêu tộc.

Vì sao Đường Tam muốn dung hợp một cái lạc ấn huyết mạch Tượng Yêu? Cũng không phải vì huyết mạch Tượng Yêu mạnh như thế nào, mà là bù đắp khuyết điểm lực lượng không đủ của bản thân. Trong Yêu Quái Tộc, Tượng Yêu là bộ tộc có huyết mạch chi lực thuần tuý tăng phúc lực lượng thân thể, chúng không am hiểu linh hoạt cùng các phương diện khác, chỉ có lực lượng là mạnh nhất. Kỹ năng thiên phú cũng chỉ có Chiến Tranh Tiễn Đạp.

Nhưng vì chúng chỉ am hiểu lực lượng nên đặc biệt mạnh ở phương diện này.

Chiến Tranh Tiễn Đạp mang theo sóng xung kích, được phong cương che giấu tạo thành gợn sóng màu xanh biếc bắn ra ngoài. Sư Hổ Kim Cương đúng là cường hãn, trong nháy mắt nổ tung vô cùng cường liệt nhưng Đường Tam dung hợp Chiến Tranh Tiễn Đạp cùng phong cương cũng không thua kém.

Sóng xung kích bắn ra ngoài, Sư Hổ Kim Cương bạo tạc trong phạm vi rộng. Khi cả hai va chạm đã triệt tiêu phần lớn lực công kích. Đường Tam lấy phong cương hộ thể, mượn lực phản chấn của Chiến Tranh Tiễn Đạp mà phóng lên cao, mượn thanh quang ôm trọn bản thân mà ngạnh kháng xông ra khỏi khu vực Sư Hổ Kim Cương bạo tạc.

Cũng đúng lúc này, một đạo kim quang bắn ra từ bên trong khu vực đang nổ tung kia, trên không trung chuyển thành màu vàng đỏ, dường như muốn xé rách bầu trời.

Cơ hồ ngay chính khoảnh khắc Đường Tam phóng lên trời kia, quang mang đã truy kích tới. Kiếm mang tốc độ nhanh chóng, so với công kích trước đó của Sư Hổ Kiếm Thánh thì ít nhất tăng lên gấp đôi.

Cắm kiếm xuống đất không chỉ dẫn động Sư Hổ Kim Cương, đồng thời cũng tụ lực một kích này. Sáp Kiếm Thức! Sư Hổ Kim Cương dùng một chiêu này đã chém gϊếŧ không biết bao nhiêu đối thủ.

Phong cương bao quanh cơ thể trong nháy mắt bị xé nát, dường như khoảnh khắc tiếp theo thân thể hắn cũng bị xé nát như vậy. Nhưng ngay lúc đó, thân thể Đường Tam đột nhiên trở nên hư ảo, đúng vậy, chính là hư ảo. Kiếm mang màu vàng từ vút qua người hắn, chém vào không trung. Khí tức khủng bố trong chớp mắt kia làm cho khán đài đều đều lặng đi.

Thân ảnh hư ảo của Đường Tam sau đó đã trở nên ngưng thực. Phong cương bị xé nát cũng lần nữa ngưng tụ, đồng thời trong nháy mắt phát ra một tiếng nổ đùng, thôi động thân thể hắn không phải thoát đi, mà như thiểm điện phóng xuống khu vực Sư Hổ Kim Cương vừa mới dập tắt. Phá Thiên Chuỳ trong tay đập xuống đầu Sư Hổ Kiếm Thánh.

Trong ánh mắt luôn kiên định của Sư Hổ Kiếm Thánh hiện lên một vòng khiếp sợ. Trong chớp mắt vừa rồi, hắn rõ ràng cảm giác được mình đã chém trúng đối thủ a! Bộ pháp của Đường Tam dù tốt nhưng trên không cũng khó tránh được, hắn làm sao lại có thể né tránh rồi? Hơn nữa, Sáp Kiếm Thức vô cùng sắc bén, tốc độ cực kỳ nhanh. Năng lực đó là gì? Làm sao hắn có thể né tránh công kích của mình?

Mà vì liên tục bộc phát Sư Hổ Kim Cương cùng Sáp Kiếm Thức nên Sư Hổ Kim Cương cũng cần thời gian hồi khí, mà ngay lúc này Đường Tam đã phản công. Nắm bắt thời cơ thật là vô cùng tinh chuẩn!

Mà cũng đúng lúc đó, một tiếng gầm vang lên cách đó không xa. Một tên đồng đội của Sư Hổ Kiếm Thánh đã vẫn lạc.

Sau bốn lần truyền tống, rốt cuộc đã tìm được cơ hội. Lần này, Độc Bạch cố ý truyền tống đến sau một tên bị rơi lại. Thời gian ngưng trệ, Kim Sí Phi Phong Trảm cùng băng mâu tụ lực, một đối ba, tên đối thủ Bát giai căn bản không có khả năng chạy thoát. Huống chi, hắn bị rơi lại là vì chân đột nhiên lảo đảo, lúc này mới kéo dãn khoảng cách với đồng đội. Vận rủi giáng lâm!

Một huyết mạch cấp một, hai huyết mạch cấp hai cùng một tên khống chế Băng nguyên tố siêu cường, đâu còn khả năng may mắn chứ? Chiến đội Vô Địch, quân số giảm một tên.

Trên ghế khách quý, một tên nam tử Yêu Quái chợt đứng người lên và phát ra tiếng gào thét rung trời với vẻ mặt u ám. Yêu Quái vừa chết kia chính là hậu đại của hắn, hao tổn một số tiền rất lớn mới có thể để nó trở thành quý tộc, nhưng nó lại chết trong trận chiến đáng lẽ phải thắng này.

Mà lúc này, Phá Thiên Chuỳ trong tay Đường Tam đã đến trước người Sư Hổ Kiếm Thánh. Tốc độ của hắn rất nhanh, căn bản không cho Sư Hổ Kiếm Thánh hồi khí.

Sư Hổ Kiếm Thánh giơ trọng kiếm lên đỉnh đầu, cứng rắng chống đỡ Phá Thiên Chuỳ.

"Oanh ---" một tiếng, Đường Tam cùng Phá Thiên Chuỳ bắn ra phía sau, còn Sư Hổ Kiếm Thánh lui về sau nửa bước.

Đừng nhìn thân hình Đường Tam nhỏ hơn nhiều đối thủ, nhưng huyết mạch Tượng Yêu mang tới lực lượng không yếu. Hơn nữa Sư Hổ Kiếm Thánh trước đó đã tiêu hao nhiều vì tấn công liên tục. Đường Tam bắn ra trên không trung thì chợt quay tròn, hắn không rơi xuống đất mà vung chuỳ lên một lần nữa.

Lại "oanh ---" một tiếng, Sư Hổ Kiếm Thánh lại lui về sau nửa bước, lòng bàn tay có chút nóng. Đường Tam dựa thế bắn ngược lại, lần này lực phản chấn yếu hơn nên hắn rơi xuống đất. Thân hình xoay tròn, chuỳ thứ ba quét ngang. Bởi vì dáng người hắn thấp hơn Sư Hổ Kiếm Thánh không ít nên chuỳ này đánh tới ngực đối phương.

Sư Hổ Kiếm Thánh dựng ngược kiếm ngăn cản, đồng thời hít một hơi thật sâu, Sư Hổ Kim Cương lần nữa dâng lên.

"Oanh ---"

Lần này Sư Hổ Kiếm Thánh không lùi lại, điều này mang lại cho Đường Tam lực phản chấn lớn hơn. Nhưng Đường Tam không bị chấn bay mà giẫm trên mặt đất, mượn thế xoay tròn, thân thể như một con thoi. Phá Thiên Chuỳ trong tay ngang nhiên ném ra.

Sau nhiều lần né tránh công kích của đối thủ, Đường Tam cuối cùng cũng tìm được cơ hội thi triển Loạn Phi Phong Chuy Pháp.

Sư Hổ Kiếm Thánh lúc này cảm thấy rất uất ức, hắn rõ ràng cảm giác được thực lực đối thủ yếu hơn mình, nhưng vì trước đó liên tiếp bộc phát khiến hắn tiêu hao quá lớn, cần thời gian hồi khí. Hắn cần ít nhất vài giây để điều chỉnh lại huyết mạch chi lực, nhưng đối thủ không cho hắn cơ hội, công kích nối tiếp nhau mà đến.

Cây chuỳ kia có sức mạnh không nhỏ, hơn nữa còn mang theo chấn động cực mạnh khiến hắn phải dùng hết sức đối phó, nên càng không có thời gian hồi khí. Do đó lúc này hắn đang không ở trạng thái tốt nhất, muốn phản kích chỉ sợ huyết mạch chi lực không đủ chống đỡ. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể ngăn cản trước, chuẩn bị khi công kích của Đường Tam yếu xuống thì hồi khí, một lần nữa nắm thế chủ động. Nhưng vấn đề là, hắn không biết đặc tính của Loạn Phi Phong Chuy Pháp.

Áo nghĩa hạch tâm của Loạn Phi Phong Chuy Pháp là tá lực đả lực! Đường Tam không cần nghỉ ngơi, lực lượng của hắn là mượn nhờ đối thủ. Lực phản chấn càng mạnh, chỉ cần không vượt qua cực hạn thì công kích của Loạn Phi Phong Chuy Pháp càng mạnh. Phá Thiên Chuỳ với đặc tính vỡ nát lại một lần nữa đánh lên trọng kiếm của Sư Hổ Kiếm Thánh. Được Tinh Thần Lực dẫn động, Thiên Hoả Tinh Thiết có thể đốt cháy tất cả các năng lượng nóng bỏng khác, do đó không ngừng xuyên qua Sư Hổ Kim Cương mà đánh vào bên trong.