[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 317: Truyền tống trận tầm trung




Tin tức bên thành Gia Lý đã truyền về tổng bộ, bên đó cũng không thúc giục Trương Hạo Hiên trở về báo cáo công tác, Trương Hạo Hiên cũng có lý do tốt nhất để từ chối, chính là muốn ổn định tình huống bên này.

Tổ chức cũng biết chiến đội Sử Lai Khắc thuộc về Cứu Thục, tự nhiên mọi người đều được khen ngợi. Trương Hạo Hiên cũng nhân dịp này báo cáo, nói rằng lợi ích khi buôn bán trận bàn thực tế là dùng để bồi dưỡng học viên, cho nên mới có thành tựu như vậy.

Trận bàn tiếp tục làm, tiếp tục bán. Tất nhiên vẫn chỉ có Tụ Linh trận bàn, Truyền Tống trận bàn không thể tuỳ ý bán ra, Trương Hạo Hiên cũng sẽ không làm.

"Vốn là muốn mau chóng đi. Nhưng hiện tại xem ra, đoàn chiến khó khăn hơn so với tưởng tượng của ta. Chuyện này rất có lợi cho mọi người phát triển, ta ngược lại cảm thấy không vội. Sau mỗi lần ma luyện để mọi người cùng nhau tăng lên rồi lại lắng đọng, sẽ mất nhiều thời gian hơn nhưng cũng có lợi hơn. Ngài tích luỹ nhiều tiền một chút, chờ sau khi chúng ta hoàn thành xong mười trận đấu thì chúng ta sẽ khởi hành."

"Được." Trương Hạo Hiên gật đầu, sau đó xoa xoa đôi tay, nói: "Còn trận bàn, ngươi xem, khi nào dạy ta Truyền Tống trận bàn! Đồ vật này rất tốt a!"

Đường Tam mỉm cười nói: "Ta đang định cùng ngài nói chuyện này. Truyền Tống trận bàn không vội, chúng ta nên bắt đầu chuẩn bị một chuyện khác."

"Chuyện gì?" Trương Hạo Hiên tò mò hỏi.

Đường Tam nói: "Hiện tại ngài cũng đã tiến vào Thần cấp, còn có thêm Tư Nho lão sư, hợp lực hai người lại thì chúng ta có thể thử nghiệm một chút. Bởi vì đoàn chiến, khả năng học viện bị bại lộ cũng lớn hơn. Vì lý do an toàn, ta cảm thấy chúng ta nên bố trí một cái Truyền Tống trận, khi học viện gặp nguy hiểm thì có thể truyền tống tất cả mọi người đến Hoàng Kim sơn cốc bên này, để đảm bảo an toàn, cũng xem như là một đường lui."

Trương Hạo Hiên trợn mắt nhìn hắn, "Ngươi, ngươi chờ một chút, ngươi nói cái gì? Truyền Tống trận? Truyền Tống trận khoảng cách dài?"

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Chuẩn xác mà nói nên tính là tầm trung đi. Khoảng cách dài thì chưa đủ, khoảng cách không đủ xa."

Trương Hạo Hiên nuốt một ngụm nước bọt, dồn dập nói: "Thật sự có thể làm được sao?"

Hoàng Kim sơn cốc là do hắn cùng Đường Tam một tay tạo nên, nơi này có sinh mệnh khí tức ngày càng nồng đậm. Hoàng Kim Thụ khoẻ mạnh trưởng thành, ở chỗ này tu luyện sẽ có hiệu quả gấp rưỡi bình thường, nếu không có Hoàng Kim Thụ, hắn muốn đột phá Thần cấp còn không biết cần bao nhiêu thời gian nữa. Nếu tồn tại một Truyền Tống trận kết nối học viện Cứu Thục cùng Hoàng Kim sơn cốc, thì nó đã giải quyết được tất cả lo lắng a!

Đường Tam gật gật đầu, nói: "Trên lý luận là có thể. Ngài có thể hiểu Truyền Tống trận này như một Truyền Tống trận bàn cỡ lớn, nhưng sẽ cần nhiều tài nguyên. Còn phải tiến hành một chút thí nghiệm."

"Không có vấn đề, chỉ cần thuộc về học viện chúng ta, bao nhiêu tiền cũng được." Trương Hạo Hiên quá rõ một Truyền Tống trận tồn tại có ý nghĩa như thế nào.

Liên hoàn trận bên này có hiệu quả tuyệt hảo, hắn đã từng thử không mang theo trận bàn tiến vào, nhưng giống như tiến vào mê cung, hai ba vòng đã đi đến một chỗ khác, căn bản không thể thấy sơn cốc tồn tại. Nếu có một Truyền Tống trận tuỳ thời có thể đem toàn bộ học viện di chuyển đến đây, vậy sẽ có tác dụng bảo hộ thật lớn.

Đường Tam mỉm cười nói: "Vậy được, chờ một thoáng ta sẽ viết cho ngài danh sách. Ta và ngài sẽ cùng bố trí Truyền Tống trận này, nên ngài cần chuẩn bị thật tốt."

"Đừng chờ nữa, hãy viết ngay đi. Bây giờ ta liền đi chuẩn bị, chuyện này không nên chậm trễ, càng nhanh càng tốt!" Trương Hạo Hiên vô cùng chờ mong. Bây giờ hắn không có tâm tư đi hỏi Đường Tam pháp trận thần kỳ này từ đâu mà tới, thứ này làm hắn xúc động quá lớn. Dù sao tất cả việc Đường Tam làm đều vì nhân loại, hiện tại hắn đã hoàn toàn nhắm một mắt mở một mắt, thậm chí còn xem Đường Tam đồng đẳng với mình, mà không phải là đệ tử của mình.

Khi Đường Tam giúp hắn đột phá Thần cấp trong biển rộng, hắn đã hiểu bí mật trên người vị đệ tử này còn nhiều hơn mình tưởng tượng. Nhưng có một điều hắn hoàn toàn khẳng định là, Đường Tam là nhân loại, tâm cũng ở bên nhân loại. Nếu không hắn cũng không cần làm nhiều chuyện như thế.

Nụ cười thản nhiên hiện lên trên mặt, Đường Tam cũng không có trì hoãn, rất nhanh đã viết ra một danh sách thật dài, giải thích rõ ràng các vật phẩm cần thiết. Trương Hạo Hiên lập tức rời đi, đây chính là Truyền Tống trận a, hắn không thể chờ thêm được nữa.

Trương Hạo Hiên rời đi, nụ cười trên mặt Đường Tam thu liễm lại. Qua mấy năm cố gắng, rốt cuộc thế giới này cũng ổn định lại. Chờ sau khi Truyền Tống trận bố trí xong, học viện Cứu Thục có đường lui, lúc đó coi như căn cơ của hắn đã ổn định.

Thông qua Truyền Tống trận tiến vào Hoàng Kim sơn cốc, xem như trong tương lai nếu có học viên bị bắt tra khảo, bọn họ cũng sẽ không biết vị trí chuẩn xác của Hoàng Kim sơn cốc. Sau khi những chuyện này hoàn thành, hắn cũng có thể an tâm đi Tổ đình.

Hiện tại, việc duy nhất không nằm trong khống chế của hắn là Mỹ công tử. Không biết nàng bế quan đến lúc nào mới kết thúc.

Mỹ công tử đã bế quan hơn một năm rồi. Trong thời gian này, hắn lúc nào cũng nhớ nàng, nhưng mà hết lần này tới lần khác đều không có tin tức. Hiện tại chỉ hy vọng nàng có thể nhanh xuất quan.

Đường Tam đang nhung nhớ bóng hình xinh đẹp kia thì đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, hắn nhìn sang phía Hoàng Kim Thụ.

Một vầng sáng màu trắng nhạt chầm chậm dâng lên, nhìn thấy nó, Đường Tam lập tức kinh ngạc. Ngân quang lấp loé, trong chớp mắt hắn đã tới bên người Độc Bạch.

Ánh sáng màu trắng trào lên từ người Độc Bạch, bạch quang chậm rãi ngưng tụ, dần huyễn hoá thành một quang ảnh, chính là Lưỡng Vĩ Thiên Hồ.

Quang ảnh ngày càng rõ ràng, trong đôi mắt tản ra vầng sáng màu lam nhạt. Trong lòng Đường Tam cảm thấy kỳ quái, trong Hoàng Kim sơn cốc dường như có thêm thứ gì đó.

Đây là khí vận chi lực đang ngưng tụ, Độc Bạch sắp đột phá.

Kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt cùng sinh mệnh năng lượng dồi dào từ Hoàng Kim Thụ rốt cuộc đã giúp Độc Bạch có đủ huyết mạch chi lực để tiến giai. Khi huyết mạch chi lực bốc lên, khuôn mặt Độc Bạch dần toát ra vẻ thống khổ.

Tinh Thần Lực của hắn bắt đầu bị chấn động kịch liệt, bị vận khí ảnh hưởng, nhịp điệu có chút không ổn định.

May mắn là hắn tu luyện Tử Cực Ma Đồng, Tinh Thần Lực đã tăng tới cấp độ Cửu giai, nếu không, nguy hiểm nhất trong quá trình tiến hoá Thiên Hồ Biến là chớp mắt vừa rồi. Khi Thiên Hồ Yêu tộc đột phá đều phải có các trưởng bối tu vi cao hơn ở bên cạnh thủ hộ mới có thể thành công.

Mà thủ hộ Độc Bạch lúc này chính là Đường Tam!

Đường Tam không có vội vàng giúp hắn cái gì, trong quá trình đột phá, hoàn thành bằng lực lượng của bản thân sẽ có hiệu quả tốt nhất. Hắn sẽ tận lực không can dự vào quá trình Độc Bạch đột phá lần này, thậm chí ngay cả vận khí gia thân cũng không làm.

Có sinh mệnh năng lượng khổng lồ từ Hoàng Kim Thụ bảo hộ, nếu hắn không thể tự đột phá thì về sau, muốn đột phá sẽ càng thêm khó khăn.

Nương theo quang ảnh trên đầu ngày càng ngưng thực, thân thể Độc Bạch bắt đầu run rẩy rất nhỏ. Tinh Thần Lực của hắn bị khí vận chi lực trùng kích, huyết mạch trong cơ thể đang sôi trào. Vận khí dường như bị thiêu đốt chuyển sang thể khí, mãnh liệt bốc lên, nhìn qua cực kỳ không ổn định.

"Tinh thần nội thủ, để mặc nó dao động." Thanh âm trầm thấp của Đường Tam vang lên trong tai Độc Bạch.

Dường như nghe được thanh âm của hắn, thân thể Độc Bạch lập tức ổn định hơn rất nhiều. Trong vô thức, hắn cho rằng có Đường Tam ở bên cạnh thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp. Tinh thần khí cấp tốc thu liễm, qua một chút đã ổn định lại.