[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 172: Địch nhân đến đột ngột




Chẳng lẽ, nguy hiểm không phải ở bên cạnh mình, tiểu đội Cứu Thục của bọn họ không vấn đề, xảy ra vấn đề là Mỹ công tử, người mình vẫn luôn quan tâm sao?

Mỹ công tử gặp nguy hiểm? Hoàng Kim Sư Tử Cẩu có mưu đồ với nàng? Chỉ như vậy mới có thể giải thích vì sao hắn cảm thấy nguy hiểm mà Độc Bạch không thấy được. Độc Bạch căn bản không biết Mỹ công tử, an nguy của nàng không có quan hệ đến tiểu đội bọn họ, Độc Bạch không cảm thấy gì là chuyện rất bình thường, mà mình lại cảm thấy được, tất nhiên là vì hắn vẫn luôn quan tâm đến nàng.

Trình Tử Chanh hẳn vẫn chú ý đến bên kia, cũng không quay lại truyền tin tức bên kia đụng phải Yêu Thú cường đại.

Thực lực của Yêu Thú, tối đa là Cửu giai, mà Cửu giai Thú căn bản cũng sẽ không xuất hiện bên ngoài Gia Lý Sơn Mạch. Dù có, với tu vi Bát giai của Hoàng Kim Sư Tử Cẩu, hơn nữa toàn bộ đoàn đội thực lực, đối mặt với Cửu giai Thú Vương, bọn họ muốn toàn thân trở ra hẳn là không có vấn đề. Đây cũng là nguyên nhân bên đó không có lão sư đi theo, trình độ rèn luyện này cơ bản là không cần.

Không phải là Yêu Thú đe doạ, vậy là người hoặc Yêu hoạ, khả năng lớn nhất là người trong nội bộ đoàn đội. Ban ngày không có động tĩnh gì, vậy hẳn xuất hiện vào buổi tối, hơn nữa phải là tối hôm nay.

Nghĩ tới đây, Đường Tam vô thức mà nắm chặt tay lại, vô luận như thế nào, hắn cũng phải bảo hộ Mỹ công tử an toàn, thời khắc mấu chốt, dù phải dẫn động điểm thần thức này cũng không tiếc.

Cùng lúc đó, Đường Tam cũng có nhận thức mới với Thiên Hồ Biến, chỉ với dự cảm không an toàn đã khiến cho hắn đoán được tình huống, mặc dù không hoàn toàn chính xác nhưng hẳn là không sai bao nhiêu. Nhưng làm cho hắn yên tâm là, dù tâm tình không yên nhưng cảm giác cũng không quá mãnh liệt, điều này có nghĩa là mức độ nguy hiểm cũng không cao.

Rất nhanh trời đã tối, bọn họ giống tiểu đội Người đẹp và Quái vật cùng nghỉ ngơi, song phương vẫn bảo trì khoảng cách năm sáu cây số.

Sau khi ăn tối xong, Đường Tam lần nữa dùng lí do đi xem xét tình huống đối phương, lặng yên rời khỏi đội ngũ, tiếp cận tiểu đội Người đẹp và Quái vật.

Đã có kinh nghiệm hôm qua, hôm nay hắn càng cẩn thận che giấu chính mình, chú ý xung quanh xem có khí tức của tên trinh sát kia không. Lần này hắn dừng lại xa hơn, nhìn về tiểu đội Người đẹp và Quái vật.

Tối hôm nay, tiểu đội Người đẹp và Quái vật chọn một nơi có địa thế tương đối cao làm nơi nghỉ ngơi, một đám lều vải đã được dựng lên, đống lửa cháy rực mang lại ánh sáng cùng hơi ấm trong đêm tối.

Trên đống lửa có treo giá nướng, phía trên đang nướng thịt Yêu Thú, thỉnh thoảng có giọt dầu nhỏ xuống, phát ra tiếng xèo xèo. Hoàng Kim Sư Tử Cẩu, Mỹ công tử cùng các Yêu Quái khác đều ngồi bên cạnh đống lửa, chờ đợi bữa tối của bọn họ.

Tận mắt nhìn thấy Mỹ công tử, Đường Tam mới thoáng thở phào, nàng không có việc gì là tốt rồi. Nhưng mà nỗi bất an của hắn càng lúc càng lớn. Điều này nói cho hắn biết, tiểu đội Mỹ công tử sẽ gặp nguy hiểm ngay thôi.

Nguy hiểm rốt cuộc là từ bên trong hay bên ngoài? Đường Tam nghĩ, tiểu đội này có thực lực như vậy, khả năng lớn hơn sẽ xuất hiện nguy hiểm từ bên trong.

Đường Tam vừa quan sát vừa điều chỉnh lại trạng thái của mình. Hắn yên lặng lấy ra một mặt nạ làm từ Ô Kim đeo lên mặt, rồi kiểm tra ám khí trên người một vòng. Sau đó thu liễm khí tức, điều chỉnh tinh thần khí đến trạng thái tốt nhất.

Mùi thịt Yêu Thú ngày càng thơm, Đường Tam ở đằng xa cũng ngửi được. Bọn họ học viện Cứu Thục cũng không dám ngang nhiên nướng thịt như vậy, quá dễ dàng bại lộ tung tích. Bọn họ sợ bị Yêu Quái Tộc phát hiện ra Cứu Thục, cũng không có tự tin đối mặt với tất cả Yêu Thú. Nếu bọn họ dám nướng thịt như vậy, chỉ sợ trấn trưởng lão sư là người đầu tiên đến đập bay bọn họ.

Đường Tam không biết Trương Hạo Hiên nấp ở chỗ nào, nhưng trấn trưởng vẫn luôn đi theo bọn họ, thậm chí lúc này cũng đang ở không xa sau lưng mình quan sát. Đây cũng là nội tình của Đường Tam, có một cường giả Cửu giai trấn thủ phía sau, khi hắn gặp nguy hiểm không thể đối phó cũng đã có trấn trưởng ra tay. Không phải vạn bất đắc dĩ, Đường Tam sẽ không dễ dàng để lộ điểm thần thức kia.

Thịt Yêu Thú đã nướng chín, tiểu đội Người đẹp và Quái vật lấy gia vị rắc lên phía trên, sau đó lấy đao cắt thịt ăn.

Bọn họ nướng thịt như vậy làm Đường Tam rất chướng mắt, có chỗ đã bị cháy rồi. Nếu không phải thịt Yêu Thú rất dày, chỉ sợ không có thịt mà ăn.

Nguyên liệu nấu ăn tốt như vậy, thật sự là phung phí của trời!

Đường Tam xem ra, thế giới này cũng không có mỹ vị gì. Hắn có thể làm ra mỹ thực, nhưng bây giờ chưa có cơ hội phát huy, hắn cũng không có tâm tư để ý chuyện này.

Mỹ công tử chỉ ăn hết một khối thịt nhỏ, cũng không ăn nhiều, nàng vẫn chăm uống đồ của mình. Là trà sữa sao? Rất có thể là vậy. Nhưng nhìn thái độ của nàng, cũng không ý muốn chia đồ uống cho người khác.

Các tên Yêu Quái khác ăn như hổ đói, một đầu Yêu Thú rất nhanh bị những tên này xâu xé ăn sạch.

Vẫn không có điều gì bất thường a! Tất cả đều như bình thường. Cảm giác bất an vẫn quanh quẩn trong lòng kia, rút cuộc là sẽ xảy ra chuyện gì?

"Thịt Yêu Thú thơm như vậy, ở rất xa đều ngửi được, các ngươi đi rèn luyện thật thoái mái dễ chịu a!" một thanh âm lạnh như băng xuất hiện. Thanh âm này phảng phất từ bốn phương tám hướng vang lên, vang vọng trong núi rừng, làm cho người ta không rét mà run.

Không phải từ bên trong, mà đến từ bên ngoài sao? Thanh âm này là của ai?

Với Tinh Thần Lực cùng Linh Tê Thiên Nhãn, trước khi âm thanh này xuất hiện, Đường Tam vậy mà không cảm giác được. Trong nháy mắt tiếp theo, hắn nhìn thấy từng đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống. Bọn họ đến gần tiểu đội Người đẹp và Quái vật, thân thể được ánh lửa chiếu sáng thành năm màu rực rỡ, vô cùng kỳ dị.

Kia là lông đuôi được tạo thành từ Khổng Tước Linh, quang mang chiếu rọi, hết sức đẹp đẽ.

Khổng Tước Xoè Đuôi! Đúng là Khổng Tước Yêu tộc.

Năm thân ảnh từ trên trời giáng xuống có bốn tên sau lưng đều tách ra từng đám Khổng Tước, ở trung tâm là một tên không có xoè đuôi, chỉ là bộ dạng nhân loại.

Hắn có thân hình thon dài, dáng người cao ngất, tướng mạo cũng anh tuấn, nhìn qua khoảng hai mươi tuổi. Chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, bờ môi cũng có chút mỏng.

Nghe được thanh âm rồi rất nhanh nhìn thấy những người này, Hoàng Kim Sư Tử Cẩu và các Yêu Quái khác đều cả kinh, lúc này đã đứng hết lên, Mỹ công tử thì nhíu chặt lông mày.

Thanh niên hai mươi tuổi mỉm cười, nói: "Hảo muội muội của ta, nghe nói ngươi ra ngoài rèn luyện, ca ca đến bồi ngươi. Có phải rất cảm động hay không?"

Mỹ công tử nhàn nhạt nói: "Ta không có ca ca."

Thanh niên liền cười nhạo: "Ngươi đương nhiên không có. Dòng máu của ngươi tạp chất như vậy, làm sao có tư cách có được huyết mạch cao quý của Khổng Tước Đại Yêu Hoàng. Cùng ta rời đi, đừng để cho ta động thủ."

"Uông Ngôn, ngươi có ý gì?" Hoàng Kim Sư Tử Cẩu động thân, tiến lên một bước, chắn trước người Mỹ công tử.

"Tiểu sư tử chớ có nhiều chuyện, đây là việc riêng của tộc chúng ta, không có quan hệ đến ngươi. Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, ngươi còn chưa đủ tư cách." Người khác kiêng kỵ Hoàng kim gia tộc, thân là người thừa kế Khổng Tước Yêu tộc, hắn không sợ.

Tống Quân Hậu lạnh lùng nói: "Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Tuy rằng ngươi là con của Thành chủ, nhưng học viện Gia Lý có Tổ đình che chở, ngươi dám động thủ với chúng ta, nếu như Tổ đình phát hiện, ngươi muốn cũng không chịu được."