[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 1031: Tình hữu nghị với Long tộc




"Ta là dùng năng lượng sinh mệnh cao cấp được truyền thừa từ Thụ Tổ rót vào trong thần trí của nó, để ý niệm huỷ diệt xâm nhập vào thần thức của nó bị năng lượng sinh mệnh trung hoà, từ đó khiến nó có thể khống chế được thân thể mình. Khi thuộc tính huỷ diệt không ổn định, ta sẽ tiếp tục rót sinh mệnh lực nồng đậm vào, giúp nó khống chế tốt cường độ năng lượng của bản thân. Nhưng nó không thể đột phá. Nếu nó thật sự đạt đến cấp độ Hoàng Giả thì thuộc tính huỷ diệt sẽ tiến hoá lần nữa, ít nhất với năng lực hiện giờ của ta thì không thể áp chế nó trong trạng thái đó, và rất có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng trong quá trình tiến hoá. Vì vậy hiện tại nó ở cùng ta là biện pháp sống sót duy nhất. Ta sẽ cố gắng hết sức giúp nó. Chư vị cũng đã chứng kiến, ta và Hung Long ký kết khế ước bình đẳng, nên ta và nó không có bất kỳ trói buộc nào. Nó nguyện ý ở cùng ta, chúng ta mới dùng phương thức như vậy ở chung."


Mặc dù Đường Tam nói uyển chuyển, nhưng cũng tương đương là hắn nói rõ với các Long Vương, Hung Long không thể quay về, nếu không nó sẽ chết.

"Về phần chúng ta có thể giúp giải quyết vấn đề của các Long tộc biến dị khác hay không, ta thấy ta có thể thử nghiệm. Ta không thể xác định sẽ thành công, nhưng ta tin, năng lượng sinh mệnh tầng cấp đủ cao sẽ trăm lợi vô hại với bất kỳ chủng tộc nào. Vậy nên đợi khi Chiếm Hoàng chi chiến kết thúc, nếu Từ huynh và các vị Long Vương đồng ý, ta bằng lòng thử một lần."

Nhìn nụ cười trên mặt Đường Tam, Từ An Vũ thở dài, trước tiên đứng người lên, cúi người hành lễ với Đường Tam, "Cận tộc trưởng, dù có thể thành công hay không, có những lời này của ngươi, ta đại biểu Long tộc tạ ơn. Tương lai nếu có việc cần đến Long tộc chúng ta, Cận tộc trưởng xin cứ nói. Tình hữu nghị giữa Lam Kim Thụ tộc và Long tộc là lâu dài."


Đường Tam vội vàng đứng dậy hoàn lễ. Không thể không nói, những lời này của Từ An Vũ khiến hắn thay đổi cách nhìn về vị Long Vương này.

Lúc trước Đường Tam không thích hắn, chủ yếu là vì Từ An Vũ đến quá gần Mỹ công tử, theo bản năng Đường Tam sẽ coi đối phương là tình địch. Nhưng hiện tại, hắn đúng là có mị lực Long cách, nên hắn mới có thể khiến nhiều Long tộc vui lòng phục tùng mình như vậy.

Những lời vừa rồi khiến Đường Tam xem trọng hắn hơn. Không có băn khoăn chuyện sở hữu Hung Long, thậm chí không biết Đường Tam có thể thành công hay không đã có thái độ như vậy, có thể thấy tính cách đại khí này.

"Từ huynh khách khí rồi. Ta nhất định sẽ cố gắng hết sức." Đường Tam nghiêm túc nói.

Từ An Vũ nói: "Bây giờ là thời kỳ đặc biệt cho Chiếm Hoàng chi chiến. Cận tộc trưởng, ta đại biểu Long tộc không biết lấy gì báo đáp. Những người khác ta không làm chủ được, nhưng ta có thể làm chủ chính mình. Khi chúng ta gặp nhau ở thi đấu vòng tròn, trận đấu đó ta có thể nhường cho Cận tộc trưởng, để cảm ơn đại ân của Cận tộc trưởng với Long tộc ta."


Đường Tam thấy hắn chân thành như vậy, tự nhiên sẽ không cự tuyệt, "Vậy đa tạ Từ huynh."

Từ An Vũ chắc chắn là một trong những tuyển thủ mạnh nhất ở Chiếm Hoàng chi chiến lần này. Nếu không chiến đấu với hắn, khả năng Đường Tam bại lộ sẽ nhỏ đi, đây hiển nhiên là chuyện tốt. Mà Từ An Vũ dám nói như vậy đã thể hiện rõ hắn rất tự tin, dù nhường cho Đường Tam một trận, hắn cũng có thể đi vào vòng tiếp theo.

"Cận tộc trưởng, chúng ta cáo từ. Đợi khi cuộc thi kết thúc, chúng ta sẽ gặp nhau. Tương lai còn làm phiền ngươi." Từ An Vũ không ngồi xuống nữa, hắn rất khách khí chào Đường Tam rồi dẫn các vị Long Vương rời đi. Đương nhiên, Lữ Phù Diêu không đi theo hắn.

Sau khi tiễn bọn họ, Đường Tam mới trở lại trong phòng.

Lữ Phù Diêu vẫn rất kích động, "Cận tộc trưởng, thật sự cảm ơn ngươi. Ngươi nói không sai. Nếu như không có ngươi, đại ca của ta đã bị bỏ rơi. Sau hội đấu giá, ta vốn đã muốn tới tìm ngươi, nhưng bị trưởng lão trong tộc ngăn lại. Không nghĩ tới đại ca nhân họa đắc phúc, đây quả thật là quá tốt."
Đường Tam mỉm cười nói: "Khó trách hôm nay khi mới bắt đầu, ta cảm nhận được sát khí trên người ngươi."

Lữ Phù Diêu đỏ mặt, nhưng rất nhanh đã nói: "Cận tộc trưởng, ngươi không biết Khôi Lỗi Long chúng ta đã sống như thế nào. Những lời Từ An Vũ nói chỉ là một phần được tô đẹp thôi. Trên thực tế, Khôi Lỗi Long là vật thí nghiệm, phải trải qua thống khổ ngươi không thể nào tưởng tượng được. Tất cả các thử nghiệm kỳ lạ đều áp vào chúng ta. Nếu không phải Long tộc có thân thể đủ cường đại, chịu được giày vò thì cơ bản không thể sống sót trong sự tra tấn như vậy. Ta và đại ca đều từng là một phần tử Khôi Lỗi Long, đại ca càng là Khôi Lỗi Long mạnh nhất. Trước kia hắn không phải lúc nào cũng điên cuồng, chỉ là qua mỗi một thời gian sẽ rơi vào trạng thái điên cuồng. Khi hắn thanh tỉnh, hắn vô cùng chiếu cố tất cả Khôi Lỗi Long chúng ta. Không có hắn ta đã sớm chết rồi. Nhờ có hắn, ta mới giải quyết được vấn đề kim loại hoá của bản thân và tồn tại cũng như có được thành tựu như hôm nay. Kỳ thật đại ca giúp đỡ rất nhiều cho Long tộc. Nhưng trong Long tộc cũng có nhiều người bài xích xuất thân Khôi Lỗi Long chúng ta. Chúng ta cũng không nghĩ rằng mình tồn tại giống bọn họ."
Đường Tam trong lõng khẽ động, nói: "Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng thì sao? Nàng là Long chủ đời trước, Long tộc dường như cũng không bài xích nàng a!"

Lữ Phù Diêu cười khổ nói: "Thủy Tinh miện hạ thì khác. Huyết mạch của nàng khi mới biến dị đã là thành công, vì vậy nàng không trở thành Khôi Lỗi Long, tự nhiên cũng không chịu đau đớn và tra tấn như chúng ta. Bản chất là khác nhau. Về sau nàng rất nhanh trở nên mạnh mẽ và thành Hoàng. Hiển nhiên mọi tài nguyên của Long tộc đều nghiêng về nàng. Nàng lớn lên khoẻ mạnh và không có ngăn cách với Long tộc. Nhưng chúng ta thì khác. Khôi Lỗi Long dù chết, thi thể đều bị mổ xẻ làm tài liệu nghiên cứu."

Nói đến đây, trong mắt hắn toát ra vẻ oán hận, "Cận tộc trưởng, làm phiền ngươi chiếu cố nhiều hơn đến đại ca của ta. Về sau nếu có cần, chỉ cần một câu của ngươi, ta nguyện xông pha khói lửa không chối từ."
Đường Tam nói: "Lữ huynh yên tâm, ta và Hung Long đã ký kết khế ước bình đẳng, chúng ta đang hợp tác, ta tất nhiên sẽ toàn lực giúp nó giải quyết vấn đề. Đúng rồi, ngươi có thể nói cho ta nghe một chút tình huống về Khôi Lỗi Long không? Ta đã đáp ứng Từ huynh, về sau sẽ tiến hành thử nghiệm nhất định với Khôi Lỗi Long, xem có thể giúp một số người trong bọn họ giải quyết vấn đề của bản thân hay không?"

Nếu nói trên thế giới này có ai có thể giải quyết vấn đề huyết mạch của Khôi Lỗi Long, Đường Tam nói thứ nhất thì tuyệt đối không có ai dám nói thứ hai.

Hắn đến thế giới này đã lâu rồi, bản thân có nhiều loại lạc ấn huyết mạch, còn từng tiến hành dung hợp huyết mạch siêu cấp và thành công. Thuộc tính chí dương chí âm khó khăn nhất hắn cũng hoàn thành dung hợp, có thể nói hắn biết rõ tất cả các huyết mạch cấp cao, nên hắn có nắm chắc khi giúp đỡ Khôi Lỗi Long giải quyết vấn đề huyết mạch biến dị.
Lữ Phù Diêu gật đầu, nói: "Từ An Vũ khá tốt. Hắn vẫn luôn chủ trương đối xử với Khôi Lỗi Long giống với Long tộc bình thường, xem như là thân thiện với Khôi Lỗi Long chúng ta. Hắn thực sự đang cố gắng tìm cách về vấn đề này. Hắn từng nói, nếu hắn có thể kế thừa Long chủ thì sẽ giảm nghiên cứu huyết mạch trên phạm vi lớn, đồng thời đảm bảo tính an toàn khi nghiên cứu, đối xử công bằng với Long tộc biến dị. Vì vậy ta cũng ủng hộ hắn. Hiếm thấy có một người có lương tâm như vậy. So với Ám Ma Đại Yêu Hoàng thì tốt hơn nhiều."

"Ừm, Từ huynh đúng là ưu tú." Đường Tam gật đầu. Ngay cả Lữ Phù Diêu căm hận Long tộc cũng nói như vậy, có thể thấy uy vọng của Từ An Vũ trong Long tộc. Nếu hắn có thể thành tựu Hoàng Giả thì không chừng thực sự có thể trở thành một đời Long chủ tài trí mưu lược kiệt xuất.