Đấu La Đại Lục

Chương 459: Tái chiến Bỉ Bỉ Đông, Đường gia quân thể hiện uy phong




Dịch giả: ThyPhu (A Pú)

Biên dịch: ThyPhu (A Pú)

Trên chiến trường, thân ảnh Trữ Vinh Vinh đã biến mất, chỉ còn lại một tòa bảo tháp chín tầng cao bảy thước lóe ra quang mang chói mắt.

Chứng kiến cảnh này, Trữ Phong Trí đang ở trong đội hình hồn sư của Thiên Đấu Đế quốc ánh mắt sáng lên, hai tay nắm chặt, vẻ hưng phấn lộ rõ ra bên ngoài.

Không sai, đây chính là hồn hoàn thứ tám mà chưa người nào của Thất Bảo Lưu Ly Tông có được, vừa làm cho hồn kĩ phụ trợ của sáu hồn hoàn phía trước tăng lên đến chín mươi phần trăm, đồng thời hồn hoàn thứ tám này cũng trở thành tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng của Cửu Bảo Lưu Ly Tháp Hồn Đấu la Trữ Vinh Vinh.

Hồn kĩ thứ tám này tên là Cửu Bảo Thần Quang Hộ Thể. Mặc dù không phải là phòng ngự tuyệt đối như Vô Địch Kim Thân, nhưng Cửu Bảo Thần Quang Hộ Thể lại có thể miễn dịch đối với bất kỳ công kích nào có cấp bậc từ dưới hồn kĩ thứ chín trở xuống, đồng thời hấp thu hồn lực từ công kích, chuyển hóa thành lực phòng ngự của Cửu Bảo Thần Quang Hộ Thể. Mà khi đối mặt với công kích của hồn kĩ thứ chín, có thể trực tiếp ngăn cản chín lần mà không chết.

Cửu Bảo Thần Quang Hộ Thể một khi sử dụng, sẽ thoát ly bản thể của hồn sư, không hề hấp thụ thêm hồn lực của Trữ Vinh Vinh, đồng thời cũng không ảnh hưởng đến việc tăng phúc của nàng đối với những người khác. Phải biết rằng, cho dù là cường giả trong cấp bậc Phong Hào Đấu la, tập trung toàn lực có thể thi triển ra ba hay bốn lần hồn kỹ thứ chín cũng đã là rất tốt rồi.

Đó cũng là nguyên nhân chính khiến cho Trữ Vinh Vinh nói với các đồng đội không cần lo lắng cho mình.

Công kích của tên mẫn công hệ Phong Hào Đấu la kia mặc dù cũng cường hãn, nhưng do hắn muốn giải quyết Trữ Vinh Vinh thật nhanh, bởi vậy lại đem càng nhiều hồn lực của mình để tập trung tăng cường tốc độ. Hắn nghĩ rằng, lấy lực công kích của chính mình, dù cho không có sử dụng hồn kĩ cũng có thể dễ dàng giết chết Trữ Vinh Vinh. Nhưng ai ngờ, công kích của hắn lại đánh lên Cửu Bảo Thần Quang Hộ Thể của Trữ Vinh Vinh.

Trong tiếng nổ, vị Hoa Văn Quỷ Báo hồn sư tội nghiệp kia bay ngược ra, toàn bộ hồn lực mà hắn đưa vào trong công kích đã bị Cửu Bảo Thần Quang Hộ Thể hấp thu, chẳng những không thể làm gì được Trữ Vinh Vinh, ngược lại, hắn lại bị lực phản chấn gây thương tích.

Lúc này trên chiến trường đã có chút hỗn loạn, lấy chín người bên phía Đường Tam, chống lại chín vị Phong Hào Đấu la của Võ Hồn Đế quốc. Lúc trước, đám người bên phía Đường Tam còn có thể sát thương thật nhiều quân địch, bây giờ thì đã bị đối phương áp chế toàn diện.

Trong chín người bên phía Đường Tam, chính thức có được cấp bậc Phong Hào Đấu la cũng chỉ có hai người là Đường Tam cùng Độc Cô Bác mà thôi. Độc Cô Bác lại bị khắc chế hoàn toàn, đối thủ của Đường Tam lại càng kinh khủng, chính là Nữ Hoàng của Võ Hồn Đế quốc, hồn lực cao đến chín mươi chín cấp - Bỉ Bỉ Đông. Mặc dù Bỉ Bỉ Đông không thể phát huy ra toàn bộ thực lực, nhưng hồn lực áp chế tuyệt đối cũng làm Đường Tam rất vất vả mới có thể ngăn cản được. Tính luôn cả sự tăng phúc của Trữ Vinh Vinh đối với hắn, hồn lực so với Bỉ Bỉ Đông cũng vẫn chênh lệch rất nhiều.

Bên phía Đường Tam, trước mắt tình trạng tốt nhất lại chính là Dược đường Đường chủ của Đường môn Dương Vô Địch. Hồn lực của Dương Vô Địch mặc dù còn chưa có đạt tới chín mươi cấp, nhưng vẫn cao hơn một chút so với Sử Lai Khắc Thất Quái. Hơn nữa, dưới sự tăng phúc của Trữ Vinh Vinh, trên phương diện hồn lực lại không chút thua kém Xà Mâu Đấu la. Hai người đánh nhau ngang tài ngang sức. Phá Hồn thương của Dương Vô Địch phát huy ra uy lực từ trước tới nay chưa từng có, gây cho Xà Mâu Đấu la phiền toái rất lớn. Nhất là một số sát chiêu lưỡng bại câu thương, càng làm cho Xà Mâu Đấu la thiệt thòi một chút.

Trong lúc đó, Thánh Long quân đoàn mặc dù mất đi Đoàn trưởng cùng Phó Đoàn trưởng, nhưng lúc này bọn họ cũng thể hiện ra thực lực tinh nhuệ của Võ Hồn Đế quốc. Hơn vạn hồn sư từ giữa chiến trường xẹt qua, tiến thẳng đến đại quân của Thiên Đấu Đế quốc. Mắt thấy sắp sửa lọt vào phạm vi công kích của hồn kĩ.

Qua Long Nguyên soái có chút lo lắng nhìn về phía Đại Sư:

"Quốc sư, hồn sư của chúng ta có phải cũng nên phóng xuất võ hồn và ra tay?".

Đại Sư lắc đầu: "Còn chưa đến lúc. Nguyên soái hãy bình tĩnh, đừng nóng nảy".

Vừa nói, Đại Sư vừa đưa mắt nhìn về hướng Thất Bảo Lưu Ly tông trong đại trận nhìn lại. Trữ Phong Trí lúc này cũng đồng thời nhìn về phía Đại Sư. Ánh mắt hai người giao nhau. Đại Sư nhìn Trữ Phong Trí gật đầu. Trữ Phong Trí hiểu ý liền đưa ngón cái của tay phải giơ lên.

Nương theo một tiếng thét dài chói tai, Kiếm Đấu La Trần Tâm bay lên không trung. Thất Sát kiếm quang mang đại thịnh, từ giữa không trung đón gió bành trướng. Cùng lúc đó, sáu đạo quang mang phụ trợ đã từ Thất Bảo Lưu Ly tháp trong tay Trữ Phong Trí bắn ra, cùng lúc chiếu vào trên người Kiếm Đấu La. Trong chớp mắt, Thất Sát kiếm đã biến thành dài trăm thước, rộng ba mươi thước. Bóng kiếm thật lớn quét ngang ra.

Một kiếm này không phải là tấn công địch, mà là quét về mặt đất phía trước Thánh Long quân đoàn hồn sư.

Kiếm Đấu La hồn lực chính là chín mươi bảy cấp, dưới sự tăng phúc lên đến tám mươi phần trăm của Trữ Phong Trí, cơ hồ là trong chớp mắt hồn lực liền tăng lên đến chín mươi tám cấp. Lúc này, hồn lực của hắn đã có thể so sánh với người không thể phóng thích toàn bộ hồn lực là Bỉ Bỉ Đông. Một kiếm kinh thiên chém ngang trời, quang mang chợt lóe, lập tức chém xuống phía trước Thánh Long quân đoàn.

Kiếm khí mang theo khí thế mạnh mẽ phi thường, làm cho vạn người trong Thánh Long quân đoàn đều có cảm giác khó thở. Ngay sau đó, trong tiếng oanh minh liên tiếp, cả mặt đất giống như bạo liệt ra.

Những hồn sư của Thánh Long tông và Tượng Giáp tông dẫn đầu Thánh Long quân đoàn xông lên phía trước bị uy lực của một kiếm này trực tiếp chấn bay lên không trung đến mấy chục thước. Kiếm khí với khí thế mạnh mẽ lập tức vạch nát thân thể của bọn họ, mặc dù không thể giết chết bọn họ do phạm vi công kích quá lớn, nhưng cũng đã làm cho lông tóc, lân phiến của bọn họ tung bay tán loạn, tạo nên một mảnh huyết vụ.

Ngay lúc đó, Đai Sư phất mạnh tay phải: "Đường gia quân, phóng tiễn!".

Vù vù vù …

Nương theo hàng loạt âm thanh đinh tai nhức óc vù vù đồng thời vang lên, hơn một vạn chiến sĩ Đường gia quân trong lúc đó đã lần đầu tiên sử dụng Gia Cát Thần nỏ phóng ra những mũi tên hủy diệt trên chiến trường.

Hàng loạt mũi tên màu đen hình thành một đám mây dày đặc trên không trung, phân biệt xuất phát từ trên tay của Đường gia quân đang ngồi trên ngựa và đứng dưới đất, Gia Cát Thần nỏ lóe lên một vòng ánh sáng tử vong lộng lẫy.

Đi đầu tiên là đệ tử của Tượng Giáp tông và Thánh Long tông có thân thể kiên cố đã không thể che chắn cho hồn sư phía sau, mẫn công hệ hồn sư từ hai bên cánh di chuyển cũng đã đối mặt với Gia Cát Thần nỏ của hai ngàn Đường gia quân chia làm hai nhánh do Lực đường Đường chủ Thái Thản trưởng lão và Ngự đường Đường chủ Ngưu Cao trưởng lão dẫn dắt.

Hơn một vạn hai nghìn chiến sĩ Đường gia quân, Gia Cát Thần nỏ của mỗi người đều phóng ra mười sáu mũi tên có đầu nhọn được làm từ thiết tinh, tình trạng đó kinh khủng như thế nào? Gần hai mươi vạn mũi tên giống như một đám mây đen xuất hiện trên mặt đất, trong chớp mắt bay về phía Thánh Long quân đoàn.

Vì để cho công kích càng thêm hữu hiệu, khiến cho hồn sư có thể phát huy ra toàn bộ thực lực của mình, đội hình công kích của Thánh Long quân đoàn triển khai rất rộng. Cũng chính vì vậy, bọn họ trực tiếp bị Gia Cát thần nỏ công kích lại càng nhiều.

Phía trong đại quân của Thiên Đấu Đế quốc, Hoàng đế Tuyết Băng hai tay nắm chặt, hắn chờ đợi giờ phút này đã lâu lắm rồi. Là người thống trị cao nhất của Thiên Đấu Đế quốc, hắn đương nhiên hiểu được tác dụng của Gia Cát Thần nỏ đối với trận chiến này có ý nghĩa quan trọng như thế nào.

Dù là đứng cách nơi giao chiến hơn mười dặm, âm thanh của hơn một vạn Gia Cát Thần nỏ phóng ra cũng vẫn chấn nhiếp nội tâm. Đồng thời, khi đám mây đen tiếp xúc với đội hình của Thánh Long quân đoàn, một màn mưa máu bay lên không trung cũng rõ ràng lọt vào trong ánh mắt Tuyết Băng. Hàng loạt tiếng kêu thảm tê tâm liệt phế cũng cùng trong lúc đó truyền lại.

Những nơi đám mây đen hình thành do hàng vạn mũi tên từ Gia Cát thần nỏ bắn ra đi qua, đám hồn sư của Thánh Long quân đoàn giống như là tự sát đua nhau ngã xuống. Đó là gần hai mươi vạn mũi tên có thể xuyên thấu lực phòng ngự của bốn hồn hoàn a! Ở chính diện của Thánh Long quân đoàn thì còn đỡ một chút, dù sao bọn họ phần lớn đều là cường công hệ hồn sư, phụ trợ hệ hồn sư thì còn đang ở phía sau. Nhưng mẫn công hệ hồn sư hai bên cánh thì không may mắn như vậy.

Tốc độ của mẫn công hệ hồn sư cho dù có nhanh hơn nữa, cũng không thể nhanh bằng mũi tên từ Gia Cát Thần nỏ bắn ra. Cơ hồ là trong chớp mắt, một phần ba mẫn công hệ hồn sư có lực phòng ngự yếu ớt ở hai bên cánh đã ngã xuống. Chỉ có hồn sư thực lực cao hơn, hoặc là phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, mới có thể tránh được kiếp nạn này.

Đám hồn sư ở chính diện Thánh Long quân đoàn mặc dù đa số đều là cường công hệ hồn sư, nhưng phải ngăn cản công kích dày đặc như vậy của Gia Cát thần nỏ, vẫn là một việc cực kì kinh khủng. Mỗi hồn sư đi đầu đều phải đón nhận công kích kinh khủng của hơn trăm mũi tên. Mười sáu mũi tên thì chỉ có thể phá được phòng ngự của bốn hồn hoàn, nhưng hàng trăm mũi tên đồng thời công kích trên người, lực công kích như vậy cho dù là hồn sư có năm hồn hoàn cũng chưa chắc có thể ngăn cản được. Huống chi, trong lúc Gia Cát Thần nỏ bắn ra, lại không có bao nhiêu hồn sư xuất ra hồn kĩ phòng ngự.

Suốt hai hàng, một màn mưa máu chói mắt từ trên người hơn một ngàn hồn sư tuôn ra, sau đó bọn họ lần lượt ngã xuống trong tiếng kêu thảm tê tâm liệt phế. Cùng với sự tổn thất của mẫn công hệ hồn sư hai bên cánh, chỉ là một lần cùng bắn, số lượng hồn sư của cả Thánh Long quân đoàn đã giảm xuống một phần sáu.

Tuyết Băng hưng phấn vung mạnh tay, Đường gia quân lần đầu tiên ra tay, mang lại hiệu quả làm hắn cực kỳ kinh ngạc lẫn vui mừng. Mặc dù khoảng cách xa, không thấy rõ lắm số lượng tổn thất của địch nhân. Nhưng từ làn mưa máu bắn ra, hắn đại khái cũng có thể thấy được số lượng tổn thất của địch nhân nhiều như thế nào. Huống chi, đây cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

"Lên dây cót, lên ngựa". Đại Sư tỉnh táo, lạnh lùng như một khối hàn băng. Dưới mệnh lệnh của hắn, chiến sĩ Đường gia quân nhanh chóng lên dây cót, mà hồn sư của Thánh Long quân đoàn đã bị một loạt bắn này hù dọa đến ngây người.

Cùng lúc đó, Kiếm Đấu La một kiếm thành công, không hề dừng lại, thân thể trên không trung cuốn lại, hồn lực chợt từ dưới chân phun ra, giống như một ánh sao xẹt qua bay thẳng đến trung tâm chiến trường, Thất Sát kiếm chỉ về phía trước, mục tiêu đúng là tên Quỷ Báo Hoa Văn Đấu la kia.

Bỉ Bỉ Đông cùng Đường Tam đang chiến đấu kịch liệt, trong lúc hồn kỹ thứ sáu chói mắt Hấp Huyết Ma Chu của võ hồn Tử Vong Chu Hoàng của nàng sắp sửa đâm trúng người Đường Tam, cũng là lúc Gia Cát Thần Nỏ đồng thời bắn ra, không đợi Đường Tam né tránh, hành động của Bỉ Bỉ Đông cũng trở nên chậm chạp một chút, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.

Cơ hội như vậy Đường Tam làm sao bỏ qua, chân phải dậm trên mặt đất, Sát Thần lĩnh vực toàn diện mở ra, hai sắc quang mang hồng trắng trong chớp mắt bao phủ toàn trường, không nhân nhượng đẩy lui lĩnh vực của Bỉ Bỉ Đông, làm cho kịch độc của Tử Vong lĩnh vực không thể lan qua đây. Cùng lúc đó, một đạo kim quang rót vào Hải Thần Tam Xoa Kích, khiến cho thần khí này bùng lên quang mang mà nó xứng đáng phải có.

Trong khi chiến đấu lúc trước, bởi vì Đường Tam trước sau trong chớp mắt giết chết hai gã có thực lực mạnh, bị Bỉ Bỉ Đông phóng thích hồn kĩ quá nhanh đột nhiên đánh lén, Đường Tam cũng không có thời gian để sử dụng Hải Thần Tam Xoa Kích, bị Bỉ Bỉ Đông ép cho chống đỡ rất chật vật. Lúc này rốt cuộc có thể thở được một hơi, Hoàng Kim Tam Xoa Kích đảo qua một vòng trước người, dựa vào thế phòng ngự của Vô Định Phong Ba tạo nên một vòng kim sắc trước người, hoá giải Hấp Huyết Ma Chu đâm tới của Bỉ Bỉ Đông.

Sau khi hoá giải một kích này của Bỉ Bỉ Đông, Đường Tam không tiến lên mà lui lại. Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, rất nhanh lùi về phía sau, quang mang mãnh liệt màu vàng lam một lần nữa hiện trên người, Lam Ngân chân thân xuất ra.

Hắn là một khống chế hệ hồn sư chứ không phải cường công hệ hồn sư, trong hoàn cảnh đoàn chiến này, hắn nên thể hiện ra tác dụng lớn hơn của hắn là khống chế, chứ không phải là liều chết cùng với Bỉ Bỉ Đông. Tổng thể thực lực, không thể nghi ngờ là phe hắn kém hơn bên phía Bỉ Bỉ Đông. Thời gian càng dài càng bất lợi, nhưng một mặt khác, bọn họ chính là muốn trì hoãn, kéo dài thời gian cho quân đoàn hồn sư của Thiên Đấu Đế quốc dưới sự thống lĩnh của Đại Sư, cũng như Đường gia quân.

Dưới sự tức giận, Bỉ Bỉ Đông cấp tốc đuổi theo Đường Tam, nàng đã cực kì hận Đường Tam. Mặc dù Thánh Long quân đoàn xảy ra chuyện lớn, nhưng lúc này nàng càng nóng lòng muốn giải quyết Đường Tam. Lưu lại thanh niên có thực lực cường đại này, còn không biết là sẽ tạo cho mình bao nhiêu sự phiền toái.

Trong tiếng nổ ầm ầm, trên mặt Đường Tam phát ra một đạo thần quang mãnh liệt, đã có thể sử dụng bản thể Hải Thần Tam Xoa Kích, hắn ngăn chặn Bỉ Bỉ Đông không còn khó khăn như lúc trước. Hải Thần Tam Xoa Kích tạo nên từng vòng quầng sáng kim sắc, bay về phía Bỉ Bỉ Đông bao trùm lên người nàng.

Chứng kiến quầng sáng kim sắc này, Bỉ Bỉ Đông không khỏi biến sắc. Lần trước trong Tinh Đấu đại sâm lâm, đúng là trúng phải quầng sáng kim sắc này, mới bức bách nàng không thể không sử dụng hồn kĩ thứ chín, Bất Tử Chi Thân. Mặc dù như vậy, chính mình cũng vẫn bị thương không nhẹ.

Bởi vậy, mắt thấy Vô Định Phong Ba của Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam xuất ra, Bỉ Bỉ Đông chợt dừng lại trên không trung một chút, hai tay vung lên, quang mang màu tím đen chói mắt ngưng tụ trước người, đem thân thể của nàng hoàn toàn bảo vệ ở bên trong.

Trên khóe miệng Đường Tam thoáng hiện một nụ cười mỉm, lúc đầu có thể vây khốn Bỉ Bỉ Đông không phải là lực lượng của hắn, mà là Hải Thần chi lực. Mà hồn lực của hắn khác biệt khá xa so với Bỉ Bỉ Đông, Vô Định Phong Ba mặc dù có cơ hội thành công, nhưng không thể nghi ngờ là rất nhỏ. Hắn đương nhiên sẽ không làm chuyện vô nghĩa. Từng vòng quầng sáng kim sắc đang bay về phía Bỉ Bỉ Đông, đột nhiên tản ra hai bên, chia ra bao phủ vị Phong Hào Đấu la đang là đối thủ của Tiểu Vũ, cùng với Thứ Đồn Đấu La Thứ Huyết đang đối mặt với Độc Cô Bác bên kia.

Cùng lúc đó, hồn hoàn thứ tư trên người Đường Tam cũng chợt sáng lên, chín đạo kim quang cùng lúc từ dưới mặt đất chui ra, dưới chân mỗi người trong chín người bên phía Bỉ Bỉ Đông đều xuất hiện một cái lồng giam kim sắc, vây bọn họ trong đó. Mặc dù lồng giam này đối với hồn sư cấp bậc Phong Hào Đấu la mà nói, chẳng qua chỉ có thể khiến cho bọn họ hơi dừng lại một chút, dưới công kích cường hãn của bọn họ liền biến thành hư ảo. Nhưng trong lúc cao thủ chân chính đối mặt, thường là chênh lệch chỉ ở trong một cái chớp mắt. Ngay lúc này, Đường Tam đã làm ra hành động thể hiện sự cường đại của khống chế hệ Phong Hào Đấu la.

Đối thủ trước mặt đột nhiên dừng lại, đám hồn sư bên phía Đường Tam đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy. Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh vẫn luôn ở gần nhau, liền mượn cơ hội trong chớp mắt này, hai người đồng thời hướng về phía đối phương phóng lại, quang mang mãnh liệt chợt ngưng tụ giữa không trung.

Trên Phá Hồn thương của Dương Vô Địch quang mang đại phóng, Lam Ngân lồng giam chung quanh thân thể của Xà Mâu Đấu La vừa mới bị hắn chấn vỡ, Phá Hồn thương đã mang theo khí thế từ trước tới nay chưa từng có đến trước người hắn. Một kích này, ngưng tụ toàn bộ hồn lực của Dương Vô Địch, căn bản hắn không có làm ra bất cứ hành động phòng ngự nào.

Xà Mâu Đấu La rõ ràng cảm giác được, mình đã không thể né tránh một thương này. Vốn vẫn bị Dương Vô Địch áp bách khiến hắn không kiềm chế được, trong hoàn cảnh bị Dương Vô Địch bức ép này, hắn mạnh mẽ ép thân thể của mình lướt ngang ba tấc, Xà Mâu trong tay sử dụng như chiến đao, chém thẳng xuống Dương Vô Địch. Nhìn qua, giống như là muốn cùng Dương Vô Địch đồng quy vu tận.

Dương Vô Địch đương nhiên sẽ không lui lại. Nếu hắn lui lại, hắn đã không phải là Tộc trưởng của Phá Chi nhất tộc.

Một tiếng "phốc" nhỏ vang lên, Phá Hồn thương xuyên thấu qua người Xà Mâu Đấu La. Cùng lúc đó, Dương Vô Địch cũng lao tới trước, tránh thoát mũi nhọn của Xà Mâu, nhưng cán của Xà Mâu cũng đã nặng nề nện trúng vai của hắn.

Hai luồng huyết vụ cơ hồ đồng thời phun ra từ miệng của hai vị cường giả, trong chớp mắt võ hồn của hai người liền biến mất. Trong chớp mắt bị thương nặng, đã khiến cho bọn hắn không thể tiếp tục sử dụng võ hồn, hồn lực tuôn ra từ trung tâm va chạm đã chấn văng hai người bọn họ bay ngược lại.

Thương thế của Dương Vô Địch hết sức trầm trọng, cả vai trái bị Xà Mâu đánh nát bấy, thậm chí còn tiếp tục chặt gẫy bốn cái xương sườn, nội tạng cũng bị tổn thương không nhỏ. Nhưng Xà Mâu Đấu La so với hắn thảm hại hơn nhiều. Mặc dù hắn rất nhanh đã tránh được vị trí trái tim, nhưng một thương của Dương Vô Địch đã tạo thành một vết thủng bằng cái miệng bát trên ngực phải của hắn, xuyên qua cả nội tạng của hắn, thậm chí còn đâm tới phía sau xương sống. Thân thể bay ngược ra, Xà Mâu Đấu La bất động ngã xuống trên mặt đất, sợ rằng không thể đứng dậy được. Bị thương đến trình độ này, đã làm hắn không thể tiếp tục chiến đấu được nữa.

Chiến đấu từ giờ khắc này đã trở nên cực kì thảm thiết. Bên kia, Mã Hồng Tuấn biến thành Thất Thủ Hoả Phượng Hoàng đột nhiên mọc thêm một cái đầu nữa, đây là dị biến sau khi hắn đạt được tám cái hồn hoàn. Phượng Hoàng Hỏa Diễm mãnh liệt trong chớp mắt bao trùm thân thể địch nhân trước mặt, trong Sát Thần lĩnh vực của Đường Tam cùng với sự tăng phúc toàn diện của Trữ Vinh Vinh, hiện tại thực lực của hắn đã hoàn toàn trở thành cấp bậc Phong Hào Đấu La. Không thể nghi ngờ, thuộc tính hỏa diễm của Phượng Hoàng võ hồn cường đại trong khoảnh khắc này hoàn toàn hiện ra, dai như đỉa bám vào thân thể của đối thủ, nhưng hắn cũng bị hồn kĩ của đối phương từ mặt bên quất trúng, quay cuồng bay đi.

Tình huống của Áo Tư Tạp so với Tiểu Vũ cũng không tốt hơn được bao nhiêu, hắn muốn cùng đối thủ liều mạng cũng không có cách nào làm được. Hắn chỉ có thể nhân lúc Lam Ngân lồng giam của Đường Tam mang đến cho hắn chút thời gian, lập tức ăn tiếp một cây Phục Chế Kính Tượng Tràng, cả người lùi về phía sau rất nhanh, đồng thời, từ trong lòng lấy ra một cây tiểu hương tràng trong suốt giống như sâu róm. Trên căn hương tràng này phóng xuất ra năng lượng ba động kì dị, mạnh mẽ nuốt vào, trong chớp mắt, Áo Tư Tạp cả người giống như trẻ lại, hồn lực trong chớp mắt khôi phục hoàn toàn, lại tiếp tục huyễn hoá ra một cái phân thân, quay người đánh thốc lại.

Đây là hồn kĩ thứ tám của Áo Tư Tạp, Thủy Tinh Mao Trùng Tràng. Hiệu quả, trong chớp mắt khôi phục toàn bộ hồn lực. Cả người sảng khoái, hắn tiếp tục ăn một cây Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng, một cây Hưng Phấn Phấn Hồng Tràng, một đạo Phượng Hoàng hư ảnh mãnh liệt từ sau thân thể hắn bạo xuất, đúng là Phượng Hoàng Xuyên Vân Kích của Mã Hồng Tuấn. Thì ra, Phục Chế Kính Tượng Tràng hắn ăn lần này, là dùng máu tươi của Mã Hồng Tuấn mà làm ra.

Không thể phủ nhận, thực lực của bản thân Áo Tư Tạp không tính là mạnh, dù cho hắn có sử dụng Kim Thương Dăng, cũng chỉ là làm cho kĩ năng mà hắn sử dụng càng trở nên hữu hiệu. Nhưng Phục Chế Kính Tượng Tràng của hắn, lại làm cho hắn có được hồn kĩ năng lực thiên kì bách quái. Đột nhiên từ một người cường công hệ chiến hồn sư Bạch Hổ liền biến thành Phượng Hoàng chiến hồn sư, từ cận chiến biến thành chiến đấu tầm xa, nhất thời làm cho đối thủ của hắn không thích ứng được. Hơn nữa, Thủy Tinh Mao Trùng Tràng làm cho hồn lực của hắn hoàn toàn khôi phục, một cái Phượng Hoàng Xuyên Vân Kích oanh đi tới, nhất thời đem tên Phong Hào Đấu La kia chấn bay ngược lại.

Tên Phong Hào Đấu La giao chiến cùng Tiểu Vũ đã bức bách nàng sử dụng ra hai lần Vô Địch Kim Thân, Thuấn Gian Di Chuyển lại phải liên tục sử dụng. Ngay tại lúc này, thân thể của hắn bị Lam Ngân lồng giam hạn chế một chút, Tiểu Vũ cũng vừa lúc trong nháy mắt lui về phía sau. Không đợi vị Phong Hào Đấu la này phá hủy Lam Ngân lồng giam, kim sắc quầng sáng cũng đã bao phủ thân thể của hắn. Hắn chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, cả người đã không thể tái di động nửa phần.

Bên kia, đồng thời trúng Vô Định Phong Ba của Đường Tam là Thứ Đồn Đấu la lại may mắn hơn, hắn chỉ cảm thấy trong lòng hoảng hốt, thân thể liền lập tức lại khôi phục bình thường. Chẳng những đánh bay Bích Lân Xà Hoàng Độc Cô Bác ra ngoài, lại còn sử dụng gai nhọn trên người để lại mấy vết thương trên người Độc Cô Bác.

Vô Định Phong Ba thành công chỉ có năm mươi phần trăm. Mặc dù như vậy, Đường Tam cũng đã rất hài lòng. Dù sao, hiện tại hắn trực tiếp thừa nhận áp lực cực lớn từ Bỉ Bỉ Đông, có thể phân tâm dễ dàng định trụ một người Phong Hào Đấu La tám giây, đã là không tệ.

Tiểu Vũ bị vị Ma Hùng Đấu La võ hồn là Huyết Ma Cuồng Hùng kia bức bách sớm đã tức giận đầy bụng, mắt thấy hắn bị Vô Định Phong Ba của Đường Tam giữ cho bất động, loại cơ hội tốt này nàng sao lại có thể bỏ qua chứ? Một cái Thuấn Gian Di Chuyển sử ra, đã đi tới phía sau lưng Ma Hùng Đấu La, đuôi tóc vung lên liền quấn quanh trên cổ Ma Hùng Đấu la, mũi chân phải đạp một cái tại vị trí thắt lưng phía sau lưng của hắn, vòng eo trong chớp mắt chuyển động, thân thể Ma Hùng Đấu la nhất thời bị nàng mạnh mẽ quăng lên giữa không trung.

Hồn hoàn thứ sáu màu đỏ trên người Tiểu Vũ trong chớp mắt lóe sáng, cả người hóa thành một đạo hư ảnh hướng về giữa không trung đuổi theo thân thể Ma Hùng Đấu La, hồn hoàn thứ sáu này của nàng chính là hồn hoàn bổn mạng của mười vạn năm hồn thú đời trước của nàng, Đường Tam trong lúc hồi sinh nàng đã trả ngược về trong cơ thể nàng, cùng khế hợp với bản thân vô cùng lạ thường. Lúc này mười vạn năm hồn kĩ do hồn hoàn cùng bản thể dung hợp xuất ra, càng lại không kém bất cứ hồn hoàn thứ chín nào của phong hào đấu la, điểm quan trọng hơn nữa là nàng từng là mười vạn năm hồn thú, tiêu hao hồn lực của bản thân cũng không nhiều lắm.

Hư Vô Bạo Sát Bát Đoạn Suất!

Giữa không trung, cả thân thể của Ma Hùng Đấu La trong nháy mắt bị một đoàn hồng quang bao vây, vừa xoay tròn vừa cấp tốc rơi xuống mặt đất như một ánh sao xa.

Nguy cơ của Tiểu Vũ tạm thời được hóa giải, nhưng Đường Tam lại gặp nguy hiểm, mắt thấy quầng sáng Vô Định Phong Ba bay đi hướng Phong Hào Đấu La hai bên bao vây lại, quang mang trong mắt Bỉ Bỉ Đông phát ra làm cho người ta sợ hãi, hồn lực mãnh liệt ba động sôi trào tới đỉnh điểm, trong chớp mắt, quang mang màu tím đen đã biến thành màu xanh sẫm, chín cái hồn hoàn sắp theo thứ tự sáu cái màu đen, một cái màu đỏ, hai cái màu đen trong chớp mắt nở rộ. Nàng đã phóng xuất ra võ hồn thứ hai của mình, Phệ Hồn Chu Hoàng.

Hai cái càng màu xanh ngọc bích thật lớn trong chớp mắt khép lại cùng một chỗ, một đạo quang nhận kinh thiên màu xanh biếc chém thẳng về phía Đường Tam. Một kích này, Bỉ Bỉ Đông đã đem toàn bộ hồn lực của mình rót vào trong đó. Giữa không trung, chỉ thấy quang nhận màu xanh biếc đó cực kì lắt léo, quang mang vặn vẹo căn bản không thể phán đoán được vị trí công kích cụ thể. Cho dù là cấp bậc tinh thần lực này của Đường Tam, vừa tiếp xúc với phạm vi công kích, lập tức đã bị quang mang vặn vẹo kia nghiền nát, tất cả hiệu quả dò xét không còn sót lại chút nào.

Lực áp bách thật lớn khiến cho tâm phế Đường Tam dường như muốn nổ mạnh, cho dù là đem Hải Thần Tam Xoa Kích hoành đến trước ngực, cũng không có cách làm suy yếu loại cảm giác này. Tam Xoa Kích liên tiếp huyễn hóa ra mấy cái quầng sáng kim sắc đều bị cự nhận màu xanh ngọc bích chém thành hai nửa, chỉ có thể hơi ngăn cản tốc độ đi tới của nó.

Đường Tam hiểu được, Bỉ Bỉ Đông đã quyết ý giết chết mình, bất luận trên chiến trường tình huống khác như thế nào, nhất định phải giết chết chính mình mới có thể cam tâm.

Gặp phải nguy hiểm như thế, mặc dù Đường Tam có được vô số kĩ năng, lúc này cũng cảm thấy vô lực trước lực lượng tuyệt đối. Mặc dù Bỉ Bỉ Đông hiện tại phát huy ra thực lực cũng không phải là chín mươi chín cấp Phong Hào Đấu La, nhưng lại có được nhiều hồn hoàn đẳng cấp cao như thế, hắn mặc dù hồn lực đạt tới chín mươi ba cấp vẫn là có chút không chống đỡ được. Đường Tam hiểu được, cùng so sánh với chính thức là cường giả đỉnh cao, chính mình cuối cùng vẫn có chênh lệch.

Quang mang lóe ra, trong chớp mắt, kim quang trên Hải Thần Tam Xoa Kích đã bốc lên đến cực hạn, Hải Thần chi quang hùng hậu từ mi tâm Đường Tam phóng thích ra tựa như đại dương mênh mông. Giờ khắc này, hắn đem tất cả năng lượng của bản thân toàn bộ rót vào thần khí trong tay.

Năng lượng ba động mạnh mẽ trong chớp mắt bốc lên tới cực hạn, kim quang sáng lạn bao phủ cả người Đường Tam khiến thân thể hắn phát ra kim sắc chói mắt. Xoay người lại, xoay tròn, phóng ra, ba động tác đơn giản một mạch hoàn thành, trong chớp mắt, thiên địa chi lực phảng phất đều ngưng tụ trong động tác đơn giản này của hắn, Hải Thần Tam Xoa Kích đã bắn nhanh ra tạo nên một đạo kim quang mờ ảo, phảng phất cắt nát hư không, quang ảnh mờ ảo vặn vẹo bay thẳng đến quang nhận màu xanh ngọc bích do Bỉ Bỉ Đông xuất ra.

Trong mắt Bỉ Bỉ Đông lúc này đã tràn ngập quang mang độc ác, đối mặt với thức thứ ba Nhất Khứ Bất Phản trong Hoàng Kim Thập Tam Kích, nàng lại làm ra một hành động làm cho Đường Tam cực kì hoảng sợ, đồng thời ánh mắt lộ vẻ tuyệt vọng.

Quang nhận màu xanh ngọc bích đã thoát ly thân thể Bỉ Bỉ Đông, ở giữa không trung đột nhiên kịch liệt vặn vẹo một chút, liền vượt qua Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam tiếp tục bay thẳng đến thân thể hắn. Mà võ hồn chân thân của Bỉ Bỉ Đông đang là Phệ Hồn Chu Hoàng lại lần nữa đột ngột trở thành Tử Vong Chu Hoàng, đồng thời, hồn hoàn thứ chín trong nháy mắt lóe sáng.

Đường Tam đương nhiên hiểu được Bỉ Bỉ Đông muốn làm cái gì, nàng muốn bằng vào kĩ năng Bất Tử Chi Thân mạnh mẽ ngạnh tiếp chiêu Nhất Khứ Bất Phản trong Hoàng Kim Thập Tam Kích của mình, mà công kích của nàng cũng đồng sẽ đánh lên trên thân thể mình.

Lần trước, sau khi bị thương nặng dưới một kích này, Bỉ Bỉ Đông liền cẩn thận nghiên cứu qua kinh khủng thần kĩ đã khiến nàng rơi vào tình trạng cửu tử nhất sinh. Nàng không có nắm chắc dựa vào hồn kĩ có thể hoàn toàn ngăn cản, cho nên mới nghĩ ra biện pháp này. Liều mạng bị thương lần nữa, cũng muốn đem Đường Tam hoàn toàn hủy diệt, cho tuyệt hậu hoạn. Đối với nàng, cho dù cả Thánh Long quân đoàn toàn bộ bị tiêu diệt, cũng không trọng yếu bằng việc giết chết Đường Tam. Nếu để người tuổi trẻ này tiếp tục phát triển đi lên, sẽ tạo thành uy hiếp trí mạng đối với nàng.

Xa xa, U Minh Bạch Hổ đã thành hình, trong nháy mắt đánh bay hai gã Phong Hào Đấu La vốn đang đánh nhau chết sống cùng với Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh, hướng về bên này bay lại. Nhưng U Minh Bạch Hổ cách Đường Tam bên này thật sự quá xa, tốc độ của bọn họ cho dù có nhanh hơn vài phần, cũng không thể so sánh với tốc độ công kích của Bỉ Bỉ Đông.

Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp muốn cứu viện, nhưng hai tên Phong Hào Đấu La cùng bọn chúng chiến đấu đã toàn bộ triển khai tấn công, không nhân nhượng áp chế bọn họ không thể nhúng tay.

Trữ Vinh Vinh mặc dù dùng hết toàn lực vì Đường Tam tiến hành sáu thuộc tính tăng phúc, nhưng nàng cũng hiểu được, tăng phúc của mình không cách nào làm cho thân thể của Đường Tam có thể ngăn cản được công kích như vậy.

Dương Vô Địch vừa mới huyễn hóa ra một thanh Phá Hồn thương khác, chống đỡ thân thể của chính mình từ trên mặt đất đứng lên. Kiếm Đấu La Trần Tâm đồng dạng dùng Thất Sát Kiếm mạnh mẽ bức lui đối thủ của mình, nhưng muốn cứu viện, tốc độ đồng thời cũng không đủ. Ai cũng không nghĩ tới, Bỉ Bỉ Đông thật không ngờ cường hãn, dùng phương thức này muốn tuyệt sát Đường Tam.

Đường Tam sau khi xuất ra chiêu Nhất Khứ Bất Phản trong Hoàng Kim Thập Tam Kích đã không còn dư lực. Dưới sự tập trung của đối thủ đẳng cấp như Bỉ Bỉ Đông, hắn cũng không thể né tránh. Đối phó với công kích cường hãn như thế, hiện tại hắn có thể làm cũng chỉ là chờ đợi.

Tình huống đó mặc dù chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng đối với Đường Tam mà nói, lại giống như dài vô tận. Mà đúng vào lúc này, một đoàn quang cầu màu đỏ thật lớn từ trên trời giáng xuống, mang theo một tầng ánh sáng màu vàng lộng lẫy nặng nề nện lên trên quang nhận màu xanh ngọc bích.

"Tiểu Vũ …". Đường Tam thất thanh kêu to.

Oanh … Âm thanh bạo liệt, nghiền nát phát ra từ trung tâm vị trí tiếp xúc, cả không gian bị xé rách hoàn toàn, vô số vết nứt không gian màu đen nhỏ li ti xuất hiện tại vị trí đó.

Huyết nhục bay tứ tung, vô số mảnh thi thể bị các vết nứt không gian này thôn phệ, một thân thể đã bị nhiễm hồng hoàn toàn văng ra, nện mạnh vào trước ngực Đường Tam, che chắn phía trước thân thể của hắn, đón nhận hết dư lực còn sót lại của quang nhận màu xanh ngọc bích.

Một kích này của Bỉ Bỉ Đông, chính là một trong những hồn kĩ cường đại nhất của nàng, cũng là một trong những kĩ năng cường đại nhất của võ hồn Phệ Hồn Chu Hoàng, Không Gian Tê Liệt Chi Thâm Uyên Trảm. Dựa vào hồn lực cao đến chín mươi tám cấp của nàng, uy lực của một kích này tuyệt đối chính là cấp bậc hủy thiên diệt địa.

Một tiếng "Phanh" vang lên, thân thể của Đường Tam bị đánh bay ra ba mươi thước, đến lúc được U Minh Bạch Hổ tiếp được mới dừng lại.

Mà bên kia, thân thể của Bỉ Bỉ Đông dưới một kích kinh khủng Nhất Khứ Bất Phản của Hải Thần Tam Xoa Kích trong chớp mắt bị nghiền nát, hóa thành vô số các khối vỡ bay tán loạn trong không trung.

Hải Thần Tam Xoa Kích không hề dừng lại mà tiếp tục bay về phía sau của nàng, giống như một đạo lưu tinh màu vàng bay thẳng vào đại quân của Võ Hồn Đế quốc đang ở phía sau mấy ngàn thước.

Nơi kim quang đi qua, tất cả đều biến thành một mảnh hư không rộng mười thước, kéo dài đến tận trước tường thành của ải Gia Lăng. Tất cả binh lính trang bị vũ trang hạng nặng của Võ Hồn Đế quốc ở trong đường đi của dải kim quang này toàn bộ biến mất.

Kim sắc quang mang đó cuối cùng ngưng tụ tại một điểm trên tường thành. Trong tiếng nổ ầm ầm, tường thành dày đến trăm thước liền bị phá thành một cái đại động rộng đến năm thước, xuyên thấu vào bên trong ải. Cho đến lúc này, kim quang mới dừng lại, Hải Thần Tam Xoa Kích rơi xuống phía trước tường thành, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất.

Xích … Vù vù …

Lần thứ hai Gia Cát Thần Nỏ bắn hết xong, một tầng huyết vụ lại bắn lên không trung lần nữa. Lần này, số lượng hồn sư của Thánh Long quân đoàn chết dưới Gia Cát Thần Nỏ so với lần thứ nhất còn muốn nhiều hơn. Tất cả mẫn công hệ hồn sư dưới bảy mươi cấp trở xuống hoàn toàn toàn bị tiêu diệt.

Đại sư rốt cuộc hạ lệnh tiến công:

"Thiên Đấu hồn sư tiến lên, Đường gia quân tiến lên, giết…".

Qua Long Nguyên soái đồng thời giơ trường kiếm trong tay lên, miệng mở rộng hô lên chỉ có một chữ: "Sát …". Hồn lực cao đến tám mươi cấp cơ hồ toàn bộ rót vào trong thanh âm. Mười quân đoàn trọng kị binh, mười quân đoàn khinh kị binh tại bên ngoài ải Gia Lăng nhất thời giống như sóng lớn khôn cùng, mênh mông cuồn cuộn giết đến.

Xông lên trước nhất, như trước là Đường gia quân, trong lúc trên lưng ngựa, bọn họ đã tiến hành lên dây cót lần thứ ba. Bên trong Gia Cát Thần Nỏ của bọn họ, còn có mười sáu mũi tên sắc bén.

Trong làn sương mù màu tím, thân thể bị nghiền nát của Bỉ Bỉ Đông một lần nữa hợp thể. Nàng quát lên chói tai:

"Thánh Long quân đoàn lui lại. Kị binh hạng nặng, bộ binh hạng nặng, nghênh địch".

Đối với nàng mà nói, sinh tử của đám trọng kị binh, trọng bộ binh này cũng không quan trọng, mấu chốt là nền tảng của Võ Hồn Điện không thể dao động. Mặc dù bây giờ nàng còn chưa biết tổn thất của Thánh Long quân đoàn là bao nhiêu, nhưng tử thương đã hết sức thảm trọng. Nếu như bị đông đảo địch nhân truy kích như vậy, còn không biết sẽ chết thêm bao nhiêu. Lực lượng truy kích cũng đều là hồn sư, còn có loại vũ khí không biết là cái gì nhưng lại có thể làm cho hồn sư bên mình tử thương số lượng lớn.

"Binh bại như núi đổ". Gia Cát Thần Nỏ đồng loạt bắn hai lượt đã làm cho Thánh Long quân đoàn hoàn toàn không có ý chí chiến đấu, hơn nữa chính phó đoàn trưởng cũng đã tử vong. Một tiếng ra lệnh lui lại này của Bỉ Bỉ Đông, thật sự làm cho Thánh Long quân đoàn chạy trốn còn nhanh hơn bất kì ai khác.