Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 854: Hoắc Vũ Hạo trợ giúp (3)




Đám Bạch Hổ Thân Vệ trong chiến đấu loại cấp bậc này căn bản không có nhiều tác dụng. Đại đa số người chết bên dưới cũng là bọn hắn.

Trên bầu trời, hai đại quân đoàn hồn đạo sư còn lơ lửng bảy, tám người không xuất thủ, chỉ lạnh lùng nhìn chăm chú chiến trường phía dưới. Mặc dù thân ở bên trong quang tráo phòng hộ, nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn có thể cảm nhận được những người này cường đại đến đáng sợ.

Trong đó, có ba vị Hoắc Vũ Hạo đều gặp qua, là ban giám khảo trận chung kết của Hồn Đạo Sư Tinh Anh Đại Tái. Quen thuộc nhất chính là người cầm đầu, còn không phải là vị Tinh Không Đấu La Diệp Vũ Lâm lúc trước cho hắn Nhật Nguyệt Thần Châm sao? Mà lúc này, ở trên đỉnh đầu hắn liền có hồn đạo khí cấp chín Nhật Nguyệt Thần Châm đang lượn vòng, hơn nữa, còn không phải một, mà hai cái.

Không cần hỏi thì Hoắc Vũ Hạo cũng mơ hồ có thể đoán được, vị Tinh Không Đấu La này xuất hiện, chỉ sợ cùng mình lúc trước cho Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo Nhật Nguyệt Thần Châm có quan hệ. Lúc này, trong hai cái Nhật Nguyệt Thần Châm ở trên đỉnh đầu hắn, rất có thể có một cái liền đến từ chính mình lúc trước tặng cho Đái Hạo đi.

Đế quốc Nhật Nguyệt để vị hồn đạo sư cường đại này tọa trấn, không thể nghi ngờ chính là vì muốn triệt để diệt sát chống cự phía dưới.

Hoắc Vũ Hạo hít sâu một hơi, tận khả năng để cho tâm tình bản thân ổn định lại, mặc dù hắn đã xưa đâu bằng nay, nhưng ở phương diện chiến trường, lực lượng của hắn vẫn còn quá nhỏ bé.

Thân là thành phẩm duy nhất của kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, Hoắc Vũ Hạo biết rõ, trên chiến trường, hắn nhất định phải lợi dụng hết thảy tài nguyên có thể lợi dụng được để thay đổi cục diện chiến tranh. Mà những tư nguyên này không chỉ là thực lực.

Sau khi hạ thấp độ cao, tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo liền bao trùm về hướng đế quốc Tinh La bên này.

Hắn hiện tại thậm chí không xác định được Bạch Hổ Công Tước còn sống hay không.

Rất nhanh tình huống liền rõ ràng.

Đế quốc Tinh La bên này ước chừng còn có không đến hai ngàn người. Trong số hai ngàn người này, Bạch Hổ Thân Vệ ước chừng có một ngàn ba, bốn trăm. Còn lại đều là hồn sư. Chính là nương theo năm, sáu trăm hồn sư này toàn lực chống cự, mới miễn cưỡng duy trì lấy tình hình trước mắt.

Tu vi những hồn sư này có thể không yếu, thậm chí thực lực hồn lực so với hai chi quân đoàn hồn đạo sư trên bầu trời còn mạnh hơn. Thân mình từng người lóe ra ít nhất cũng có năm vòng hồn hoàn.

Đối với quân đoàn Tây Bắc, hoàng thất đế quốc Tinh La vẫn là hết sức ủng hộ. Một chi quân đoàn hồn sư như thế tuyệt đối là tinh anh trong tinh anh. Lúc này mặc dù quân số giảm sút không ít, nhưng chính bởi vì có bọn hắn mới có thể ngăn chặn quân đoàn hồn đạo sư bên này, để đại quân quân đoàn Tây Bắc có thể rút lui.

Chỉ bất quá, hiện tại trên mặt đại đa số nhóm hồn sư đều tràn đầy ủ rũ, thần sắc từng người càng ngưng trọng.

Một đối một, bất cứ người nào trong bọn hắn đối mặt với hồn đạo sư trên không đều không sợ. Trong số hồn sư này thậm chí còn có bốn vị Phong Hào Đấu La tồn tại. Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo hiên ngang đứng đó, chỉ bất quá, hiện tại tình huống của hắn nhìn qua thật không tốt. Nửa người cháy đen, phải dùng một thanh trường đao chèo chống thân thể của bản thân chỉ huy chiến đấu. Thương thế khá là nghiêm trọng.

Ngoài ra, ba vị Phong Hào Đấu La còn lại phân tán ra không ngừng phối hợp hồn sư khác tiến hành chống cự. Bọn hắn tiêu hao nhìn qua cũng đồng dạng không nhỏ a!

Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo ngụm lớn, ngụm lớn thở hổn hển, ánh mắt của hắn y nguyên kiên nghị, nhưng đã hiện lên sắc thái dứt khoát kiên quyết. Bọn hắn bị áp bách ở trong khe núi nhỏ này đã gần một canh giờ thời gian. Đột nhiên gặp kịch biến, căn bản không có khả năng có viện quân tới cứu viện. Đại quân của đế quốc Nhật Nguyệt đã tiến vào trong phạm vi Minh Đấu sơn mạch, nếu còn không có chỗ quyết đoán, hôm nay sợ rằng sẽ phải toàn quân bị diệt.

- Mời Tuyền Cơ Đấu La tới.

Đái Hạo trầm giọng quát.

Đứng bên người Đái Hạo, đúng là đại nhi tử Đái Thược Hành tốt nghiệp ở học viện Sử Lai Khắc của hắn. Năm năm trôi qua, Đái Thược Hành hiện tại đã là một vị cường giả cấp bậc Hồn Thánh, với tuổi mới hai mươi lăm của hắn, trong thế hệ trẻ tuổi tuyệt đối là nhân vật xuất sắc. Lúc trước có thể dùng thân phận phó đội trưởng đại diện học viện Sử Lai Khắc xuất chiến, liền đầy đủ hiển hiện thiên phú của hắn.

- Vâng.

Đái Thược Hành đáp ứng một tiếng, nhanh chóng đem một vị lão giả tuổi chừng thất tuần mời tới, chính là một trong tam đại Phong Hào Đấu La của đội hình hồn sư.

Vị lão giả này mới đi đến bên cạnh Đái Hạo, đột nhiên, chân mày giương lên, tay phải hướng không trung điểm ra một chỉ, một đạo hào quang màu trắng bạc lập tức phóng lên tận trời, nở ra trên không trung, hóa thành một cái ô lớn đường kính hơn năm mươi mét, chặn mảng lớn ánh sáng hồn đạo khí từ trên trời giáng xuống, đồng thời cũng bao gồm công kích đến từ hồn đạo sư cấp tám xen lẫn ở trong đó.

Chút hồn đạo xạ tuyến, hồn đạo pháo cũng không phải trực tiếp rơi vào bên trên mặt dù, mà khi tiếp xúc đến hào quang màu trắng bạc trên mặt dù tựa hồ liền bị phân giải, bị vô số vết nứt không gian rậm rạp phân rã, cắn nuốt. Bởi vậy, cũng không có bất kỳ tiếng nổ nào xuất hiện.

Vị lão giả này chính là đoàn trưởng đệ nhất hồn sư đoàn của đế quốc Tinh La, Tuyền Cơ Đấu La Tuyền Cơ. Ở đế quốc Tinh La, lão là cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La lớn tuổi nhất, tên thật đã sớm bị quên lãng, một mực lấy Tuyền Cơ làm tên. Hồn lực cấp chín mươi bốn. Vũ hồn, Tuyền Cơ Tán. Lão và Bạch Hổ Công Tước đời trước chính là hảo hữu chí giao, bối phận cao hơn Đái Hạo, được Bạch Hổ Công Tước đã chết nhờ phù hộ Bạch Hổ nhất mạch, chính là lực lượng cường đại hạch tâm nhất của Bạch Hổ Công Tước nhất mạch.

- Công Tước.

Tuyền Cơ Đấu La ngăn cản công kích trong không trung, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt, lúc này thần sắc lão cũng vô cùng ngưng trọng. Đế quốc Nhật Nguyệt lần này tập kích hiển nhiên là mưu đồ đã lâu, thế công cực kỳ mãnh liệt, vượt ra khỏi tất cả mọi người dự đoán. Mà bọn hắn cũng không nhanh chóng rót vào, mà đem chủ lực toàn bộ dùng để đối phó Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo, hiển nhiên cũng có dự mưu từ trước.

Bạch Hổ Công Tước thân là chủ soái quân đoàn Tây Bắc, càng là Kình Thiên Chi Trụ của phòng tuyến phương tây của đế quốc Tinh La, một khi hắn vẫn lạc, đả kích tâm lý đối với quân đoàn Tây Bắc cùng quân đoàn Tây Phương tất nhiên là khổng lồ chưa từng có. Đối với hành động tiếp theo của đế quốc Nhật Nguyệt tự nhiên là phải có lợi nhiều.

Huống chi, mục tiêu của những địch nhân này cũng không chỉ là Đái Hạo, đồng thời cũng là đệ nhất quân đoàn hồn sư của đế quốc Tinh La, đây chính là tương đương với một phần mười lực lượng hồn sư do hoàng thất khống chế. Trên chiến trường, trong chiến đấu tập thể đối với tập đoàn, hồn sư kém hơn hồn đạo sư, nhưng hồn sư nếu như được sử dụng với phương thức khác, uy lực to lớn quyết không kém hơn quân đoàn hồn đạo sư. Trong thập đại quân đoàn hồn sư của Đế quốc Tinh La, đệ nhất quân đoàn cũng có thực lực tổng hợp mạnh nhất.

Từ lúc Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín đột nhiên xuất hiện đả kích đến nay, đệ nhất quân đoàn hồn sư tổn thất đã vượt qua ba thành. Dùng đại giới thảm như vậy đổi lấy thời cơ cho chủ lực quân đoàn Tây Bắc tàn quân rút lui. Tuyền Cơ Đấu La đã sớm muốn để Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo trước theo đại quân rút đi, nhưng Đái Hạo lại nhất định không chịu. Suất lĩnh lấy Bạch Hổ Thân Vệ tự mình đoạn hậu, phối hợp đệ nhất quân đoàn hồn sư của Tuyền Cơ Đấu La, nếu không có như thế, chỉ sợ đệ nhất quân đoàn hồn sư đã toàn quân bị diệt. Nhưng mà, dựa theo tình huống trước mắt tiếp tục xuống, chỉ sợ vẫn như cũ khó thoát nguy cảnh toàn quân bị diệt a!

- Công Tước.

Đi đến trước mặt Bạch Hổ Công Tước, Tuyền Cơ Đấu La nhìn vào một thân vết thương của hắn, không khỏi thầm than một tiếng.

Thương thế nghiêm trọng nhất trên thân mình Bạch Hổ Công Tước, liền đến từ Nhật Nguyệt Thần Châm của Tinh Không Đấu La Diệp Vũ Lâm. Vốn Bạch Hổ Công Tước cũng có một bộ Nhật Nguyệt Thần Châm không biết từ đâu mà đến, nhưng Tinh Không Đấu La vừa xuất hiện, chẳng những đem Nhật Nguyệt Thần Châm của hắn lấy đi, càng dùng nó trọng thương Bạch Hổ Công Tước. Nếu không phải trên người hắn có mấy món hồn đạo khí loại phòng ngự, lại thêm vũ hồn của bản thân cường đại, chỉ sợ đã bị oanh sát.

Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo khoát tay, một tầng bạch quang từ trên tay hắn phóng ra, đem bản thân và Tuyền Cơ Đấu La bao phủ trong đó.

Ánh mắt Đái Hạo vẫn như cũ cường thịnh, nắm chặt song quyền, lên tiếng:

- Tuyền Cơ thúc thúc, không thể tiếp tục như vậy nữa, lại cứ tiếp như thế, chúng ta khó thoát nguy hiểm toàn quân bị diệt.

Tuyền Cơ Đấu La nhìn hắn, lên tiếng:

- Ngươi có tính toán gì?

Đái Hạo trầm giọng nói:

- Mục tiêu của bọn hắn là ta. Chờ chút nữa, ta sẽ mệnh lệnh Bạch Hổ Thân Vệ lao ra, chạy tứ phía, chế tạo giả tượng ta muốn phá vòng vây. Chính ta cũng đi về hướng phương bắc chạy trốn, hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn. Người mang theo các huynh đệ đệ nhất quân đoàn hướng phía đông nam phá vây đi. Có thể chạy bao nhiêu hay bấy nhiêu, có thể bảo tồn nhiều sinh lực một chút, cũng vì tương lai giữ lại một chút thực lực phản công.

- Không được.

Tuyền Cơ Đấu La thốt nhiên biến sắc, cả giận nói:

- Ngươi nói mê sảng cái gì, lão phu thụ phụ thân ngươi nhờ vả, phải bảo vệ Bạch Hổ nhất mạch của ngươi, có thể nào ném ngươi một mình đào tẩu. Nếu là làm như vậy, ngươi để cho ta tương lai như thế nào gặp phụ thân của ngươi dưới cửu tuyền?

Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo tỉnh táo lên tiếng:

- Tuyền Cơ thúc thúc, bây giờ không phải là lúc luận tình cảm. Ta quyết định như vậy là vì tương lai của đế quốc. Tất cả đều chiến tử ở đây không có bất kỳ ý nghĩa gì, hiện tại chúng ta căn bản không có cách tạo thành sát thương hữu hiệu cho đám gia hỏa trên không, bọn hắn liên thủ phát ra phòng ngự hồn đạo trận quá mạnh, chỉ sợ Siêu Cấp Đấu La đều không thể đánh vỡ. Người nhất định phải đi, đem Thược Hành mang đi. Sau khi ta chết, do hắn kế thừa Bạch Hổ Công Tước chi vị. Thời gian cấp bách, Tuyền Cơ thúc thúc, người nhất định phải nghe ta.

- Chỉ có ta lưu lại, mới có thể hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn, chế tạo một chút hi vọng sống cho mọi người. Bọn hắn muốn giết ta cũng không có dễ dàng, chỉ cần có một cơ hội, ta cũng sẽ cầu sống trong chết. Chúng ta lúc này đều tụ tập cùng một chỗ, ngược lại tay chân bị gò bó.

Trước ngực Tuyền Cơ Đấu La kịch liệt phập phồng, trong lòng hắn lại làm sao không rõ, Bạch Hổ Công Tước nói đã là biện pháp tốt nhất trước mắt. Nhưng mà, hắn lại như thế nào có thể bỏ qua Đái Hạo đã nhìn từ nhỏ đến lớn chứ?

- Tuyền Cơ thúc thúc, thừa dịp mọi người còn có hồn lực, chúng ta nhất định phải hành động. Quyết định như vậy đi, ta yên tâm giao Thược Hành cho người.

Dứt lời, hắn đã giải khai kết giới cách âm của bản thân, hướng Đái Thược Hành bên cạnh trầm giọng nói:

- Con đi theo ngươi Tuyền Cơ gia gia đi, chúng ta chia làm hai đường phá vây. Sau khi phá vây, hết thảy nghe Tuyền Cơ gia gia phân phó, rõ chưa?

Đái Thược Hành chần chờ một chút, lên tiếng:

- Phụ thân, người thì sao?

Đái Hạo lãnh đạm nói:

- Ta sẽ từ một phương hướng khác phá vây, chỉ có phân tán phá vây mới có càng nhiều khả năng lao ra. Đi thôi. Tuyền Cơ thúc thúc, xin nhờ ngài.

Nhìn vào phần kiên quyết trong ánh mắt thâm thúy của Đái Hạo, Tuyền Cơ Đấu La thở dài một tiếng, lập tức kéo lấy Đái Thược Hành, xoay người rời đi.