Đối với Đế Thiên có thể làm được một bước kia hay không, Hoắc Vũ Hạo không sốt ruột chút nào, với địa vị tuyệt đối của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm trong giới hồn thú trên Đấu La Đại Lục, muốn thuyết phục những hồn thú khu còn lại cũng không khó. Chỉ sợ cũng chỉ có vùng Cực Bắc lạnh lẽo mới gặp khó khăn một chút. Nhưng vốn cũng đã có rất ít hồn sư sẽ đi bên đó thu hoạch hồn hoàn.
Cứ như vậy, từ ngày thí nghiệm đầu tiên thành công bắt đầu tính lên, rất nhanh đã trôi qua ba tháng.
Truyền Linh Tháp toàn diện khởi công, nhóm hồn sư đầu tiên có được vũ hồn tinh thần sau khi được tam đại đế quốc tuyển bạt, cũng được đưa đến thành Sử Lai Khắc. Được Hoắc Vũ Hạo bắt đầu truyền thụ phương pháp thi triển khế ước bình đẳng cho bọn hắn.
Các hồn sư của học viện Sử Lai Khắc không thể nghi ngờ là nhóm đầu tiên hưởng thụ đãi ngộ truyền linh. Có Hoắc Vũ Hạo tự mình chủ trì, càng ngày càng nhiều học viên đạt tới bình cảnh có được hồn linh thuộc về mình.
Ngắn ngủi trong mười năm, học viện Sử Lai Khắc lần lượt trải qua hồn đạo khí và hồn linh hai lần đại phát triển, toàn bộ thành Sử Lai Khắc đang trở nên càng ngày càng cường đại.
Hơn nữa, bởi vì phương diện hồn linh mà tu sửa liên hệ cùng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, thành Sử Lai Khắc cũng mượn thời cơ trùng kiến lần này, khuếch đại diện tích thành thị. Tiến hành quy hoạch viễn cảnh tương lai.
Thành Sử Lai Khắc vốn là nội thành, sau đó lại khuếch trương ra ngoài năm cây số. Năm cây số nhìn qua không lớn, thế nhưng là bán kính năm cây số từ tường thành Sử Lai Khắc hướng ra ngoài a! Một khi khuếch trương xong, tổng diện tích của thành Sử Lai Khắc cũng đủ so sánh với bất kỳ một tòa thành thị cỡ lớn nào của tam đại đế quốc.
Trong ba tháng này, Đế quốc Nhật Nguyệt biểu hiện tương đối bình tĩnh, bởi vì thành lập Truyền Linh Tháp, tam quốc Đấu La Đại Lục cũng không đối với bọn hắn triển khai bất luận hành động gì, chuyện này khiến Từ Thiên Nhiên sau khi kinh ngạc cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Khoảng thời gian này đối với đế quốc Nhật Nguyệt mà nói cũng rất trọng yếu, đã vạch mặt thì đại chiến lúc nào cũng có thể phát sinh, thời gian trì hoãn càng dài, bọn hắn cũng liền có càng nhiều thời gian để chuẩn bị.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Đế Thiên tiền bối.
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, khu vực hạch tâm Đại Hung Chi Địa, ven hồ Sinh Mệnh Chi Thủy, Hoắc Vũ Hạo mặt hướng hồ nước trong vắt, lên tiếng kêu gọi.
Ba tháng qua, dưới sự cố gắng của hắn, Truyền Linh Tháp đã có quy mô đơn giản, hơn nữa, hắn hiện tại đã trở thành nhân loại được hoan nghênh nhất trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Có đãi ngộ giống như Vương Thu Nhi lúc trước, được Xích Vương tạm thời trở thành người bảo tiêu của hắn. Bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bất luận là địa phương gì, chỉ cần Hoắc Vũ Hạo muốn đi, tuyệt đối thông hành không trở ngại. Cấm địa của nhân loại này với hắn mà nói, đơn giản giống như hậu hoa viên nhà mình.
- Ngươi đã đến.
Âm thanh của Đế Thiên vang lên, thân ảnh màu đen lặng yên xuất hiện ở trung tâm hồ, mấy lần lấp lóe liền đi tới ven bờ.
Liên quan tới sự tình hồn linh, Đế Thiên đã toàn bộ giao giao cho Bích Cơ đến xử lý. Ba tháng qua, Hoắc Vũ Hạo vừa dạy bảo nhóm Truyền Linh Sư đầu tiên, vừa cũng trợ giúp không ít hồn thú sắp gặp tử vong thành công truyền linh. Cho tới bây giờ, đã có hơn ba trăm con hồn thú được kéo dài sinh mệnh, mà nhóm hồn sư được bọn hắn dung hợp, cũng tương đương với giết chóc ít hơn ba trăm hồn thú. Nếu như trong tương lai bọn hắn vẫn như cũ lựa chọn hoàn hoàn do hồn linh mang đến, giết chóc sẽ còn được giảm bớt thêm một bước.
Đối với Hoắc Vũ Hạo sở tác hết thảy, trong ngũ đại Hung Thú, ngoại trừ Hùng Quân hiện tại rất ít lộ diện ra, bốn vị khác, bao gồm cả Thần Thú đều rất hài lòng.
Hoắc Vũ Hạo hướng Đế Thiên khom mình hành lễ:
- Đế Thiên tiền bối, nền móng cho Truyền Linh Tháp đã thành công. Bởi vì là tòa Truyền Linh Tháp thứ nhất nên quy mô sẽ rất lớn, cho nên, tương lai đoán chừng còn cần một đến hai năm mới có thể hoàn thành. Nhóm Truyền Linh Sư đầu tiên có cấp bậc không giống nhau, từ Hồn Tông đến Hồn Đấu La, hết thảy có bốn mươi hai người, bọn hắn dưới sự chỉ đạo của ta, cũng đều có thể riêng phần mình đơn độc thi triển khế ước.
Đế Thiên gật đầu nói:
- Lực chấp hành của nhân loại các ngươi cũng không tệ, ta đều đã nghe Bích Cơ nói qua.
Bích Cơ hiện tại có tư cách là vị hung thú thứ nhất đại biểu cho một phương hồn thú thường trú trong Nghị Sự Đường.
Sau khi trải qua lần toàn thể hội nghị đầu tiên, trước mắt, thường trú ở thành Sử Lai Khắc bên này có hơn mười mấy vị nghị viên. Trong đó bao gồm Tháp chủ và ba vị Phó Tháp chủ, còn có chín vị nghị viên tam đại đế quốc, chín vị nghị viên của học viện Sử Lai Khắc, mỗi người tự nhiên đều là thành viên Hải Thần Các, chẳng qua đều ở trong thành Sử Lai Khắc. Chỉ có Hoắc Vũ Hạo một mực sống ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bên này.
Ba tháng này, mặc dù hắn vô cùng bận rộn, nhưng Thần Thú cũng không có bạc đãi hắn, các loại trái cây của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có linh khí mười phần làm đồ ăn của hắn, lại thêm mỗi ngày đều ở trong quá trình chuyển đổi hồn linh, tu vi tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo trở nên càng thêm vững chắc, hồn lực cũng tăng lên một cấp. Trải qua dụng cụ chuyên môn khảo thí hồn lực của học viện Sử Lai Khắc, tu vi hồn lực hiện tại của hắn đã đạt đến cấp bảy mươi ba đỉnh phong, so với dự đoán trước đó thấp hơn một chút. Nhưng cũng tương đương với nói cho Hoắc Vũ Hạo biết, đến cấp bảy mươi về sau, biên độ tiến bộ mỗi một cấp hồn lực vẫn sẽ rất lớn.
Hoắc Vũ Hạo dự tính, dựa theo tốc độ tu luyện trước mắt, cho dù không có gặp gỡ và lĩnh ngộ đặc thù, bản thân ước chừng cũng có thể trở thành Phong Hào Đấu La trước ba mươi tuổi. Chuyện này trong nhân loại tuyệt đối đã là tồn tại tài năng xuất chúng.
- Ngươi hôm nay tìm ta còn có chuyện gì sao?
Đế Thiên hướng Hoắc Vũ Hạo hỏi.
Hoắc Vũ Hạo trầm ngâm một chút, lên tiếng:
- Tiền bối, có chuyện liên quan tới hồn linh, ta cũng coi như hướng người có một phần bàn giao. Ta muốn rời đi.
- A?
Đế Thiên nghe hắn vừa nói như vậy, khí tức lập tức biến đổi, ánh mắt cũng bỗng nhiên trở nên lăng lệ:
- Như thế nào? Tinh Đấu Đại Sâm Lâm chúng ta không tốt sao? Nơi này linh khí dư dả, sinh mệnh lực nồng hậu, thích hợp nhất cho hồn sư các ngươi tu luyện. Chỉ cần ngươi nguyện ý, thậm chí có thể một mực lưu lại bên cạnh Sinh Mệnh Chi Thủy tu luyện. Tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng.
Hoắc Vũ Hạo ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào Đế Thiên, lên tiếng:
- Vậy, tiền bối chuẩn bị đem ta lưu tới khi nào đây?
Đế Thiên ngẩn người.
Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói:
- Tiền bối hẳn phải biết, tốc độ tu luyện của nhân loại chúng ta còn nhanh hơn hồn thú rất nhiều, nếu không, chúng ta cũng không có khả năng trong mấy vạn năm ngắn ngủi liền thống trị toàn bộ đại lục. Không sai, bằng vào năng lực hiện tại của ta, người có thể dễ dàng đem ta lưu lại trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Nhưng mà, ta tin tưởng ngài cũng sẽ không hạn chế ta tu luyện. Dù sao, đó cũng là điều kiện căn bản của ta. Với ta mà nói, lựa chọn tử vong cũng không khó khăn. Mà nếu như ngài để cho ta tiếp tục tu luyện, không sai biệt lắm chừng mười năm thời gian, ta liền có khả năng trở thành Phong Hào Đấu La. Nhiều nhất ba mươi năm ta liền có thể trở thành cường giả cấp bậc Siêu Cấp Đấu La. Bằng vào năng lực vốn có của ta, nếu như ta trở thành Siêu Cấp Đấu La, ta muốn rời khỏi nơi này, cho dù là ngài cũng chưa chắc có thể ngăn được.
- Bởi vì nguyên nhân ta liên hệ đến vận mệnh của toàn bộ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, ngài không có khả năng giết chết ta, nhiều nhất chỉ có thể giam giữ ta, hoặc là phong ấn ta. Nhưng mà, ngài cũng cần phải hiểu được, lấy địa vị trước mắt của ta trong thế giới loài người, nếu như ngài làm như vậy, chỉ sợ bên phía học viện cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, cục diện hòa bình vừa mới tạo dựng giữa nhân loại chúng ta cùng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm các ngươi lập tức lại phải phát sinh biến hóa.
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Đế Thiên lạnh lùng nói, phần áp lực thật lớn như núi cao mà Hoắc Vũ Hạo đã từng cảm thụ qua lại xuất hiện lần nữa, đè nặng trên người hắn.
Hoắc Vũ Hạo cắn chặt răng, gượng chống lấy, lên tiếng:
- Không, không phải uy hiếp, ta chỉ hướng ngài nói qua một sự thật. Ta nguyện ý vĩnh viễn là bằng hữu của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Ta thậm chí có thể hướng ngài cam đoan, từ nay về sau không còn săn giết bất luận một con hồn thú nào của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Nhưng mà, ta còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, ta không có khả năng lâu dài lưu lại nơi này. Nếu như ngài nhất định phải đem ta lưu lại, ta sẽ chọn tử vong. Thu Nhi đem Vận Mệnh Lực truyền thụ cho ta, ngài có thể giam cầm ta, có thể để cho ta không cách nào rời khỏi nơi này, nhưng mà, cho dù là ngài, cũng không ngăn cản được ta chặt đứt vận mệnh của mình, nói cách khác, ta đã muốn chết, trên thế gian này không ai có thể ngăn được.
Áp lực đột nhiên thu lại, Đế Thiên đứng chắp tay, lạnh lùng nhìn hắn, lên tiếng:
- Ngươi muốn đi nơi nào? Đi làm cái gì?
Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói:
- Ta có một việc muốn đi làm trước, sau đó, ta muốn đi gặp một người. Sau đó nữa, ta còn có một tâm nguyện cho tới nay đều muốn làm.
Đế Thiên lên tiếng:
- Làm xong những sự tình này thì sao?
Hoắc Vũ Hạo ngẩn người, lắc đầu, lên tiếng:
- Sau khi làm những sự tình này, ta còn chưa có suy nghĩ nhiều.
Đế Thiên lạnh nhạt nói:
- Đã như vậy, ta chỉ có một cái yêu cầu, chờ sau khi ngươi giải quyết xong mọi việc phải trở về đây. Ngươi có thể lựa chọn ở tại thành Sử Lai Khắc, Truyền Linh Tháp, hoặc là Tinh Đấu Đại Sâm Lâm chúng ta.
- Được.
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng đáp ứng, ngay sau đó, trong đôi mắt hắn lập tức tràn đầy vẻ vui mừng:
- Ngài đang nói, ngài đồng ý để ta rời đi?
Đế Thiên bình thản lên tiếng:
- Ta lúc đầu cũng biết lưu không được ngươi, giống như lúc trước lưu không được Thụy Thú. Với năng lực hiện nay của ngươi, cho dù có người muốn giết ngươi cũng rất khó khăn. Thứ này cho ngươi.
Dứt lời, Đế Thiên run tay một cái, ném ra ngoài một vật, bay về phía Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng tiếp lấy, cúi đầu nhìn lại, phát hiện Đế Thiên ném cho bản thân lại là một mặt dây chuyền.
Mặt dây chuyền này nhìn qua có điểm giống như một phiến lá cây, lớn chừng bàn tay trẻ con, toàn thân đen kịt, mặt trên còn có từng đạo đường vân, trên đó mơ hồ tản ra mấy phần ánh sáng màu tím.
Mặt trên dây chuyền còn có một đầu hắc tuyến, nhìn qua cũng không phải rất thô, nhưng lại rất bền dẻo.
- Đem nó đeo trên cổ ngươi, không cho phép lấy xuống. Ngươi có thể đi rồi.
Nói xong câu đó, Đế Thiên xoay người, lướt về phía trung tâm hồ nước.
Nắm lấy mặt dây chuyền mang theo từng tia mát lạnh, nhìn vào Đế Thiên đi xa, Hoắc Vũ Hạo lập tức có loại cảm giác thả lỏng cả thể xác lẫn tinh thần. Mà thể xác và tinh thần vừa buông lỏng, từng cơn mệt mỏi lập tức cuốn tới.
Ba tháng này, hắn thật sự quá cực khổ.
Đem mặt dây chuyền treo trên cổ mình, Hoắc Vũ Hạo cũng không vội vã rời đi, mà lập tức khoanh chân ngồi xuống bên cạnh Sinh Mệnh Chi Thủy, tiến nhập trạng thái minh tưởng.
Thể xác tinh thần buông lỏng làm hắn rất nhanh liền tiến vào trạng thái nhập định. Hồn lực trong cơ thể chảy xuôi như thủy triều, trong Tinh Thần Hải, tinh thần lực khổng lồ tự nhiên nổi lên từng gợn sóng cao lớn.