Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 531: Đôi Mắt Sợ Hãi ( trung 1)​




Về phần Đôi Mắt Sợ Hãi cấp chín, nghe nói, chỉ có ở kho vũ khí bí mật của Nhật Nguyệt quốc, uy lực cho đến nay cũng không ai biết, bởi vì nó chưa bao giờ được dùng trong chiến tranh.
Phương pháp chế tác cấp bảy Đôi Mắt Sợ Hãi, cực kì phức tạp, khó có thể sánh với việc chế tạo cùng lúc ba kiện hồn đạo khí cấp bảy. Mà Đôi Mắt Sợ Hãi dù có lực công kích vô cùng lớn, nhưng ở cấy bảy này có điểm khiếm khuyết rất lớn, chính là không thể tự định vị được mục tiêu. Chỉ dựa vào người điều khiển tự mình xác định, nếu đối thủ di chuyển, thì sẽ không có biện pháp đánh trúng. Cho nên, muốn sử dụng Hồn Đạo khí này, khả năng phán đoán phải thật chính xác. Nhưng khi cần sử dụng Đôi Mắt Sợ Hãi để giải quyết đối thủ, phán đoán để tấn công nói dễ hơn làm?
Hơn nữa hồn đạo khí này bản thân nó có giá trị chế tạo cực kỳ cao, chế tác được cũng rất khó khăn. Cho nên, dù là thất cấp hồn đạo sư, cũng không phải muốn chế tác nó là chế tác được.
Đôi Mắt Sợ Hãi có một khiếm khuyết khác là dễ dàng hao tổn. Một khi bị đối thủ tấn công, không cần với lực lượng mạnh, chỉ cần trúng mục tiêu chính xác, nó sẽ bị hư hại. Hơn nữa, khi Đôi Mắt Sợ Hãi đã ở trên không trung thì không thể di chuyển. Cho nên, khi hồn đạo khí này được chế tạo ra, liền có người đặt cho danh hiệu, tên là Khủng bố yếu hại.
Nhưng mà, chính khủng bố yếu hại, ở giờ khắc này sử dụng đến, dù là Trịnh Chiến cũng không thể không quyết định U Thần bị loại. Nếu như không làm vậy, hắn chỉ sợ tên này sẽ bị tia sợ hãi đánh ngay cả bột phấn cũng không còn.
Phán đoán tấn công, hơn nữa có Vương Đông Nhi dùng bốn Lục Mang Tinh Trận khóa lại, đối với U Thần mà nói, kết quả nhận lấy cái chết là chắc chắn rồi!
Đây chính là thực lực Đường Môn đoàn chiến . Hòa Thái Đầu phóng người lên không trung gần Đôi Mắt Sợ Hãi, lúc này khuôn mặt toát ra nụ cười hiền lành. Giống như sự việc vừa rồi cùng không có chút liên quan nào đến hắn cả. Mà ở trên đầu hắn, đã có thêm một cái mũ giáp. Trong tay cầm một nút điều khiển, đây chính là vật trợ giúp Đôi Mắt Sợ Hãi định vị mục tiêu. Về phần bắn trúng, điều này căn bản không phải vấn đề mà hắn lo lắng. Có Tinh Thần Dò Xét của Hoắc Vũ Hạo ở đây, khả năng hủy diệt của hắn nhất định tăng lên đến cực đại.
- Ầm!
Từ trên không trung Sâm Nhiêm nhào xuống đánh lên mặt trước của khiên chắn kiên cố. Từ Tam Thạch đang bước lên phía trước, cả người cũng trượt về sau một bước. Nhưng hắn vẫn vững vàng đánh Tiết Binh bay ngược quay lại, căn bản không cho hắn cơ hội đánh vào trong đội hình Đường Môn.
Tiêu Tiêu cùng lúc đó ra tay, đem Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh nháy mắt lớn lên đường kính ba thước. Từ trên trời đánh xuống, ném thẳng về hướng Sâm Nhiêm.
Vương Đông Nhi vừa mới hoàn thành xong bốn Lục Mang Tinh Trận lại quay về bên cạnh Hoắc Vũ Hạo. Giang Nam Nam từ đầu đến cuối vẫn chưa động, nàng vẫn ở ngay bên người Từ Tam Thạch.
Na Na di chuyển, nàng đến sau lưng Từ Tam Thạch.
Lúc này ba người Minh Ngọc Tông phía trước đã muốn chỉnh đốn lại, Tần Nguyệt Nguyệt ở Thanh Thanh hỗ trợ tăng lực lượng đại đao trong tay giơ lên, một mũi đao mạnh mẽ tăng lên đến hơn ba trượng, giáp trụ trên người nàng màu xanh dương vẫn sáng chói. Cả người khí thế lấy tốc độ kinh người không ngừng tăng lên.
Tích trữ, nàng trong lúc trước còn dự trữ lực lượng. Đừng nhìn nàng có ngũ hoàn tu vi. Nhưng lực lượng này khi bùng nổ thì có khả năng công kích vô cùng khủng bố.
Đối với việc tích trữ lực lượng Tần Nguyệt Nguyệt thì bên Đường Môn dường như không hề có cảm giác.
Một đạo mũi đao màu xanh như tia chớp đánh tới, vừa lúc đẩy Tam Sinh Trấn Hồn đỉnh trước thân thể Sâm Nhiêm ra.
Sâm Nhiêm trong miệng phát ra một tiếng gào thét, một miệng vết thương có thể nhìn thấy xương làm cho ánh sáng bắn ra bốn phía. Hóa thành võ hồn chân thân tự nhiên sẽ không có máu, nhưng hồn lực sẽ bị dao động a! Một mũi kiếm mang theo cực hạn chi băng, chỉ một chút đã đem dáng vẻ kiêu ngạo của Tiết Binh đè ép xuống.
Tiểu Tuyết nữ trắng mịn đáng yêu giữa hư không lay động. Nhìn thân hình thật lớn của Sâm Nhiêm, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ khinh thường. Tuyết Đế Tam Tuyệt, Đế Kiếm, Băng Cực Vô Song.
Trong đoàn đội chiến Đường Môn không thể nghi ngờ càng trở nên đáng sợ, ở trong Tinh Thần Dò Xét Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo khống chế, thế nhưng lại đem đối thủ trong nháy mắt chia năm xẻ bảy.
Cách đó không xa trên không trung quan sát trận chiến, Trịnh Chiến thở dài trong lòng, Đường Môn này thật sự mạnh. Xem ra, ngày đó Nhật Nguyệt chiến đội buông tha cho đoàn chiến là quyết định chính xác a! Năm đánh bảy, đối với khả năng phối hợp rất mạnh mẽ chính xác của Đường Môn này, muốn thắng lợi là không có hi vọng.
Ở phía sau, Minh Ngọc Tông hoàn toàn bị áp chế rơi xuống hạ phong. Đường Môn thậm chí còn không có phát huy toàn bộ lực lượng, bọn họ đã bị loại một người, mấy người còn lại thì bị áp chế. Mà một phụ trợ, một phòng thủ, này vốn là một đoàn đội phối hợp rất tốt, bây giờ lại trở thành yếu, làm cho phương thức tác chiến bị khiếm khuyết.
Nên Ẩn rốt cục cũng ra tay, tại đây trong điều kiện bất lợi, Minh Ngọc Tông đội trưởng giống như u linh lao ra. Tốc độ của nàng cực nhanh, thậm chí còn muốn hơn cả U Thần, gần như thân hình vừa động đã đến không gian phía trên Đường Môn. Hai tay nhấc lên, mười đạo ánh sáng màu vàng nhạt liền cắt hướng về Tuyết Nữ. Không chỉ có thế, trong miệng nàng nháy mắt phát ra một tiếng kêu to.
- A!
Ngay sau đó, toàn bộ chiến đội Đường Môn, thân thể bảy người đều chấn động, đang thi triển năng lực cũng hơi chậm lại.
Nhanh như vậy! Ngay cả Hoắc Vũ Hạo ở trong Tinh Thần Dò Xét khống chế toàn bộ cũng đều không nghĩ tới, khả năng bùng nổ của Nên Ẩn lại mạnh như vậy.