Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 464: Lôi Thần Nộ




Hắn dùng Tinh Thần Cộng Hưởng thông báo sẽ tự mình ngăn cản huynh đệ Chung Ly và cứu hai gấu con.

 Đông Nhi lập tức chạy theo, nàng rất muốn ở cùng Vũ Hạo.

 Nhưng ngay lúc đó gấu bố đánh tới, huyết trảo chụp xuống, khí tức khủng bố đập vào mặt, mùi máu nồng nặc khiến người ta buồn nôn.

 Đông Nhi cảm nhận uy hiếp trí mạng, bắt buộc phải dừng lại, giang cánh lui nhanh. Nháy mắt Vũ Hạo biến mất, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng cũng biến mất.

 Đông Nhi được hắn dặn dò, ở lại hỗ trợ đồng đội, không cần theo hắn, hắn sẽ dùng phương pháp đặc biệt chơi chung với ba cụ Ly này.

 Đông Nhi luýnh quýnh, gấu bố công kích khủng bố hình thành huyết phong bạo, cuốn tới chỗ mõi người, khiến Đông Nhi không thể bay tới.

 Nhưng không chỉ Vũ Hạo mới rời đội, một người nữa cũng đã lặng lẽ biến mất, phương hướng di chuyển của người đó cũng giống như Vũ Hạo.


Người đó chính là Thu Nhi!

 Thái Mị Nhi dẫn đầu, Trương Nhạc Huyên, Hàn Nhược Nhược, Đông Nhi, Lý Vĩnh Nguyệt và Mặc Hiên liên thủ cầm cự ngăn cản gấu bố.

 Ám Kim Khủng Trảo Hùng nổi danh với sức bộc phát, dù cho nó chỉ còn là linh hồn, nhưng phương thức chiến đấu không hề thay đổi, áp chế mọi người không ngóc đầu dậy được.

 Thái Mị Nhi dĩ nhiên thoát được, nhưng nàng phải bảo vệ đệ tử sau lưng, đặc biệt là Mặc Hiên vô lực kháng cự.

 Vũ Hạo không còn chú ý tới vòng chiến đó nữa, có Thái Mị Nhi tọa trấn, hai Ám Kim Khủng Trảo Hùng liên thủ cũng không thể nhanh chóng giết chết bọn họ. Việc cần làm bây giờ là xoay chuyển cục diện, càng nhanh chừng nào đồng đội càng mau thoát khỏi nguy hiểm.

 Hắn không dẫn theo Đông Nhi vì hắn thật sự không chắc chắn, vả lại lực của hai người cũng không htể ngăn cản ba gã tà Hồn đấu la. Hắn đi một mình sẽ thoải mái với nguyên nhân khác.

 Phóng đi, con mắt thứ ba mở ra, hồn đạo thôi tiến khí khai hỏa, Tinh Thần Tham Trắc toàn diện dò tìm.

 Thình lình một tiếng long ngâm vang lên.

 Long ngâm đột ngột mà tràn ngập phẫn nộ. Tinh Thần Tham Trắc phạm vi cực lớn, nhìn qua hướng phát ra long ngâm, Thu Nhi không biết từ khi nào cũng rời khỏi đội ngũ, mà mục tiêu của nàng lại chính là con gấu mẹ!!

 Không ổn!

 Dù Thu Nhi thực lực cường hãn, nhưng Vũ Hạo không tin nàng đủ sức một mình đối phó Ám Kim Khủng Trảo Hùng vạn năm. Trước kia Huyền lão từng nói, Khủng Trảo Hùng vạn năm cực kỳ dữ tợn, nếu có thể đạt đến tu vi 10v năm, ắt sẽ là ngôi sao của mãnh thú.

 Nhưng Vũ Hạo muốn cứu viện Thu Nhi cũng không kịp nữa, vả lại sức một mình hắn thì cứu làm sao?

 Vũ Hạo cắn răng, một khẩu pháo rất to màu ám lam xuất hiện trên vai,  hoa văn lộng lẫy.

 Một khẩu Lôi Đình trọng pháo rất giống của Kha Kha, nhưng lại to hơn và thần bí hơn, số lượng pháp trận cũng nhiều hơn.

 Cũng là một khẩu Lôi Đình trọng pháo, nhưng được đặt tên là Lôi Thần Nộ, khí trọng pháo cấp 7, hồn đạo sư chế tạo: Hòa Thái Đầu.

 Trước khi đi, chính Hòa Thái Đầu lôi món này ra cho hắn mượn, đồng thời tặng thêm ba khỏa định trang đạn pháo cùng cấp.

 Lôi Thần Nộ trọng pháo, xét lực công kích chính là món hồn đạo khí mạnh nhất mà Hòa Thái Đầu có được hiện tại.

 Lôi quang mãnh liệt, Lôi Thần Nộ phát sáng màu tử lam, Vũ Hạo không hề giảm tốc chạy qua, Lôi Đình trọng pháo liên tục bơm năng lượng.

 "Ầm ầm ầm. . . . . ."

 TIếng sét gầm rú, Vũ Hạo bị phản lực giật ngược hơn mười thước, xuyên thủng hai gốc đại thụ, lôi quang tử lam lóe lên rồi biến mất.

 Vũ Hạo biết rõ một pháo không đủ uy lực giết chết gấu mẹ, nhưng đủ để kềm hãm, cho Thu Nhi đủ thời gian chạy trốn, hoặc là. . . . . . công kích!

 Bắn xong một pháo, hắn lấy tốc độ tối đa xông lên, quang mang Vận Mệnh Nhãn phóng ra, hắn nhanh chóng biến mất trong rừng cây.

 Thu Nhi vốn không chậm hơn Vũ Hạo, đột nhiên cảm giác nguy hiểm khó hình dung khiến nàng khựng lại, liền thấy gấu mẹ điên loạn xông tới, rồi sau đó là một cảnh tượng khó quên.

 Cường quang tử lam nháy mắt từ đâu phóng qua, bao trùm rừng cây trong phạm vi vài trăm mét vuông, mọi cây cối đều bị phủ lên một mày tử lam.

 Gấu mẹ cũng bị hào quang tử lam trùm lên, lôi quang khủng bố hóa thành cột sáng kinh thiên phóng lên cao. Sấm sét nổ vang ba lần liên tiếp, bất kể cây cối gì cũng nháy mắt hóa thành tro.

 Thu Nhi phản xạ bắt chéo tay trước mặt, kim quang trong người tán ra, nhưng vẫn bị lực trùng kích đánh ba ra gần trăm mét, toàn thân tê liệt.

 Trước mặt Thu Nhi hoàn toàn trở thành một mảnh rừng cháy đen khét lẹt, ngay cả gấu mẹ cũng bị đánh bay, bộ lông ám kim cũng bị cháy đen, khói bốc nghi ngút, té lăn trên đất không chút động đậy.

 Quả đạn pháo Vũ Hạo vừa bắn giá chế tạo cũng là 80v kim hồn tệ, nếu đem đi đấu giá ít nhất cũng 200v. vừa rồi hắn ném tiền qua cửa sổ cũng vì biết chắc Thu Nhi với thể lực cường hãn có thể chịu đựng được, nếu là người khác có lẽ hắn không khi nào khinh xuất như thế.

 Không khí tràn ngập thuộc tính lôi, vụ nổ khủng bố khiến cả huynh đệ Chung Ly và đội ngũ Sử Lai Khắc đều kinh động.

 Vũ Hạo hoàn toàn thu lại Tinh Thần Tham Trắc vì hồn kỹ này không thể chịu nổi lực trùng kích dữ dội, hắn nhanh chóng lao đi, Lôi Đình trọng pháo đã nạp viên đạn thứ hai.

 Đến khi Tinh Thần Tham Trắc lại có thể thi triển, hắn đã lao tới được cái hang mà lúc trước gấu mẹ ló đầu ra.

 Vụ nổ kia đã hấp dẫn sự chú ý của Chung Ly. Chung Ly Địa và Nhân cũng đang hướng về cái hang nọ, còn Chung Ly Thiên chẳng thấy bóng dáng, nhưng có lẽ lão đang chú ý đến đội ngũ Sử Lai Khắc bên kia.

 Đúng lúc này, Vũ Hạo bắn ra viên pháo thứ hai, mục tiêu là cái hang có hai con gấu con.

 Chung Ly Địa và Nhân là tà Hồn đấu la, cảm giác vô cùng nhạy bén, nguy cơ xuất hiện, lập tức hai người cảm ứng được.

 Họ vừa tới cửa hang, là người thì không ai ngu mà nhảy vào hang trong khi cảm nhận uy hiếp trí mạng, nhưng hai người họ không thể bỏ qua mục tiêu hai chú gấu con mới sinh còn đang ở trong hang.

 Hai anh em Chung Ly lập tức phòng ngự, giảm tối đa thiệt hại cho hang gấu để bảo vệ gấu con an toàn.

 Hai người đồng thời giơ cao pháp trượng, huyết quang tràn ngập, toàn lực hình thành huyết sắc hộ tráo bảo vệ cửa hang trên mặt đất.

 "Ầm ầm ầm ——"

 Nếu Hòa Thái Đầu biết có ai đó dám chính diện đỡ lấy công kích của định trang đạn pháo cấp 7 do hắn chế tạo, chắc hắn cũng cười lăn cười bò.

 Hai người kia dù thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng chỉ là Hồn đấu la, lực phòng ngự nào có thể chịu nổi. Lôi đình nổ vang, điện quang bùng nổ, lập tức xé nát tầng phòng ngự mà hai người liên thủ.

 Huyết quang tán loạn, điện quang xẹt tứ tung, lực nổ thổi bay thân thể của hai người.

 Lôi điện, là chính khí thiên địa ngưng tụ thành.

 Đó là lời của Y lão dạy dỗ Vũ Hạo. Bất kể vong linh nào khi gặp lôi điện sẽ bị thương tổn cao hơn bình thường, vì trong lôi đình có ẩn chứa chính khí thiên địa.

 Vài vong linh quá cường đại sẽ vì khí tức tà ác của bản thân mà bị lôi đình công kích, đó gọi là lôi kiếp.

 Y lão là vong linh thuộc tính quang minh, không có tà khí, nên không bị lôi đình hỏi thăm.

 Còn huynh đệ Chung Ly chính là tà hồn sư không cãi vào đâu được, thành ra Vũ Hạo quyết định dùng Lôi Đình trọng pháo, tăng cường lực sát thương đối với họ.

 Hai người gặp phải nguy hiểm trí mạng, liền bày ra thực lực chân chính.

 Đông đảo huyết thú hồn từ trong pháp trượng lao ra bảo vệ thân thể họ, điên cuồng chống cự lôi đình, họ cũng đồng thời thi triển võ hồn chân thân.

 Thân ảnh hai người đột nhiên vặn vẹo, vảy xám trên người trở nên kín kẽ, đôi mắt cũng đỏ như máu, cả hai cuộn mình lại, hóa thành hai cự xà xám ngoét.

 Hoắc Vũ Hạo lập tức nhận ra lai lịch cự xà.

 Minh Vực xà, một loại võ hồn điển hình của tà hồn sư, một loại rất cường đại.

 Bất giác nhớ lại Mục lão từng nhấn mạnh vài điều về Minh Vực xà, nhưng vẫn chưa kịp nhớ rõ.

 Những con huyết thú hồn bị lôi đình đánh vào liền tan thành mây khói, nhưng trước khi tan biến chúng nó lại tỏ ra thoải mái, oán khí tiêu tan, giống hệt năng lực tịnh hóa oán linh của Vũ Hạo.

 Vũ Hạo liền sử dụng hồn kỹ Mô Phỏng.

 Mô Phỏng đã tiến hóa đến cảnh giới tuyệt vời, hiện nay nó có thể Mô Phỏng liên tục, đồng hóa với môi trường, giống như năng lực của tắc kè bông.

 Môi trường càng phức tạp hiệu quả ngụy trang càng hoàn hảo, nhưng nếu cẩn thận quan sát hoặc dò xét bằng tinh thần lực vẫn có thể phát hiện.

 Nhưng nhờ có Vận Mệnh Nhãn, Mô Phỏng đã tăng cấp cực hạn.

 Nếu Vũ Hạo đứng yên bất động, trừ phi tinh thần lực của đối phương hơn xa hắn tập trung dò xét mới phát hiện được. Còn khi hắn chuyển động, không khí sẽ có những biến hóa nho nhỏ, quan sát tỉ mỉ mới phát hiện ra.

 Mà kỹ năng Mô Phỏng này, Vũ Hạo phải cảm ơn tinh thần lực vô tận của Thiên Mộng Băng Tằm tu vi 100v năm a!

 Hai người Chung Ly bị một viên định trang pháo cấp 7 nổ trúng cũng ăn khổ không ít, dù chưa nguy hiểm tính mạng nhưng đám huyết thú hồn lao tâm khổ tứ bao năm thu thập bị tan biến, đồng nghĩa với chiến lực của họ đang dần bị bóc đi từng mảng. Hai người vội vã thúc giục hồn lực chống cự để giảm bớt tiêu hao thú hồn, dĩ nhiên không còn hơi sức đâu mà quan sát động tĩnh chung quanh.

 Vũ Hạo nhân cơ hội đó tăng tốc cực hạn, như một con cá luồn lách chui vào hang gấu.

 Vừa vào trong, một mùi tanh nồng nặc xộc vào mũi, Vũ Hạo vội vàng nín thở, Ám Kim Khủng Trảo bung ra, cắm vào vách động, nhẹ nhàng ở yên đó.

 Nhờ có Tinh Thần Tham Trắc nên trước đó hắn khá am hiểu địa hình hang gấu, thành ra mới có thể hành động chuẩn như thế.

 Hang cao chừng 5m, rất rộng, mặt đất dưới hang đầy máu đen.

 Một góc kia, hai chú gấu con cao chưa tới 1m đang nhắm mắt cuộn mình nằm đó, thân thể thỉnh thoảng giật giật.

 Bộ lông đen tuyền, vẫn chưa có màu ám kim, nhìn qua như hai con chó nhỏ mập mạp. Cái lưỡi hồng hồng thỉnh thoảng liếm láp bộ lông.

 Chính là chúng nó.

 Vũ Hạo lập tức hành động, lộn mèo ra trước, tiểu Tuyết Nữ chui ra chỉ vào hai con gấu con kia, hai luồng sáng màu lam phóng ra, nháy mắt đóng băng hai chú gấu con.

 Vũ Hạo lướt qua, hai tay có lam quang nhàn nhạt, chạm tay lên thân thể hai con gấu, chúng nó liền biến mất, chui vào nhẫn ngọc bích tinh quang.

 Không gian hồn đạo khí trữ vật không thể thu nạp sinh vật sống, nếu sinh vật ở trong đó hít thở không được, sẽ khiến cho không gian bị tổn hại, phá hư hồn đạo khí.

 Vũ Hạo bất đắc dĩ phải nhờ Tuyết Nữ đóng băng hai chú gấu, với sinh mệnh lực cường hãn của Ám Kim Khủng Trảo Hùng chắc chắn chốc lát không chết được, đem bọn nó ra ngoài.

 Từ khi vào hang Vũ Hạo hoàn toàn chân không chạm đất, Khống Hạc Cầm Long đẩy hắn lên vách hang, lướt tới cửa hang.

 Nhưng ngay khi cách cửa hang còn có 2-3m, Ám Kim Khủng Trảo đột nhiên cắm sâu vào vách, thân thể như thằn lằn dán sát vào vách, Mô Phỏng phát động, Vũ Hạo như biến mất giữa hang, không thấy bóng dáng.

 "Vù!"

 Một bóng người nhảy vào trong động, chính là Chung Ly Địa, hào quang huyết sắc bao phủ hắn.

 Một quả pháo cấp 7 cho hắn ăn khổ sung sướng, trường bào rách nát, tóc tai dựng đứng, hào quang trên pháp trượng nhạt đi nhiều, viên bảo thạch trên đầu trượng cũng không ít vết nứt.

 Chung Ly Địa sắc mặt khó coi, khi hắn phóng huyết quang chiếu sáng hang động, càng thêm khó nhìn.

 - Lão tam, có người nhanh chân đến trước! Khốn kiếp.

 Chung Ly Địa giận dữ mắng chửi, thân hình lóe lên liền bay ra khỏi hang.

 Giọng Chung Ly Nhân cũng vang lên:

 - Viên pháo lúc nãy ít lắm cũng cấp 7, chẳng lẽ có người đế quốc Nhật Nguyệt ở đây? Không thể nào! Vừa rồi con gấu mẹ còn đứng chặn cửa động chết không rời, chẳng lẽ ngay tức thì liền biến mất, hay kẻ kia có tài thăng thiên độn thổ?

 Vũ Hạo vẫn không nhúc nhích, hít thở cũng nhẹ nhàng. Hắn biết rõ một thân một mình đối diện hai gã tà hồn đấu la thì sẽ chết nhanh như thế nào.

 Ngay lúc đó, Chung Ly Địa quay lại, lập tức đám huyết hồn thú trong pháp trượng của hắn chui ra tràn ngập hang động.

 "Thật thâm độc!"

 Vũ Hạo thầm mắng.

 Đông đảo thú hồn bay ra, có một con hổ đang lao thẳng tới chỗ Vũ Hạo đang ẩn nấp, Mô Phỏng rất tốt, nhưng cảm giác của đám thú hồn rất nhạy bén. Vũ Hạo mơ hồ có thể thấy được nó đã phát hiện ra gì đó.

 Làm sao đây? Vũ Hạo chỉ có hai lựa chọn. Một là đánh cuộc vận khí, nằm yên và tin rằng con hồn thú kia không phát hiện ra mình. Hai là chiếm tiên cơ lập tức hành động lao ra khỏi hang.

 Nếu thất bại, hang động này sẽ là mồ chôn hắn. Nhưng bên ngoài có Chung Ly Nhân trấn thủ, còn Chung Ly Địa đang tập trung tinh thần dò xét, căn bản không có khả năng không phát hiện ra mình. Cả hai con đường đều không tốt a!

 Đúng lúc này, một tiếng gầm rung trời vang tới, đất đá rung chuyển, hung uy dữ dội ở trong hang cũng cảm nhận rõ ràng.

 Đúng vậy, gấu mẹ đã trở lại, nó đã từ bỏ chồng nó, quay lại vì con!

 Chung Ly Địa biến sắc, Ám Kim Khủng Trảo Hùng vạn năm không thể coi thường, hôm trước vây công con gấu bố cũng phải ba ngày mới may mắn giết được nó. Con gấu mẹ tuy lúc này đang suy yếu, nhưng nếu gấu bố và gấu con đều chết, nó điên cuồng thì e rằng khủng bố khó tin được.

 Chung Ly Địa quét mắt nhìn khắp hang một lượt, nhưng cũng phải lao ra ngoài.

 Con hổ đã tiến sát đến Vũ Hạo cũng bị thu lại vào trong pháp trượng.

 May mắn cho Vũ Hạo, hắn liền thừa dịp đó định trốn theo ra ngoài.

 Nhưng hắn còn chưa ra tới cửa động, chiến đấu đã bắt đầu.

 Gầm rú kinh hoàng, hồn lực chấn động đại địa, kình khí trùng kích vào hang, khiến nó ầm ầm như muốn sụp đổ.

 Vũ Hạo không dùng mắt nhìn, hắn có Tinh Thần Tham Trắc, cảm nhận tình huống bên ngoài, tìm cơ hội trốn thoát.

 Gấu mẹ quả nhiên đã trở lại, dưới thân vẫn đầy máu loang lổ, thân thể lại cháy xém, hẳn nhiên viên pháo đầu tiên khiến nó cũng đau đớn không ít, nhưng cũng không hiểu tại sao nó lại buông tha không chạy theo gấu bố.

 Huynh đệ Chung Ly chưa bao giờ nghĩ sẽ tha cho con gấu mẹ, Ám Kim Khủng Trảo Hùng chẳng những cường đại, mà thú hồn của nó cũng vô cùng quý giá.

 Một thú hồn gấu bố bên kia đã chặn lại phần lớn cường giả Sử Lai Khắc, có cả Phong hào đấu la Thái Mị Nhi.

 Huynh đệ Chung Ly sở dĩ dụ gấu mẹ chạy ra, chủ yếu vì muốn bắt sống gấu con mà thôi, nhưng không ngờ lại thất bại, mà lúc này gấu mẹ quay lại, hai anh em Chung Ly liền trút giận lên nó.

 Lúc nhúc huyết thú hồn từ trong pháp trượng ào ào chui ra, cơ thể họ lại hóa thành màu xám, lơ lửng giữa không trung như đám mây mù. Võ hồn chân thân như thế lần đầu tiên Vũ Hạo nhìn thấy.

 Hóa thành mây mù, huynh đệ Chung Ly xoay người tách ra hai hướng, tránh được một trảo của gấu mẹ đánh tới chính diện, đám huyết thú hồn ùa lên.

 Thình lình một luồng kim quang từ sau lưng gấu mẹ sáng chói rực rỡ mang theo uy nghiêm vương giả, uy áp khủng bố lan tràn, kim văn nhàn nhạt xuất hiện.

 Có khí thế của kim văn tăng phúc, kim quang trong mắt gấu mẹ sáng rực, khí thế bạo tăng.

 Đám huyết thú hồn kêu la thảm thiết, bị xé toang tán loạn, tuy chưa hoàn toàn biến mất nhưng linh hồn lực đã yếu đi rất nhiều.

 - Kẻ nào!

 Chung Ly Nhân quát lên, cơ mặt méo mó vì giận dữ.

 Một cái bóng màu vàng từ sau lưng gấu mẹ xuất hiện, khoan thai đứng trên vai nó.

 Vũ Hạo nhờ Tinh Thần Tham Trắc nhìn thấy người kia, suýt nữa hét lên khiếp sợ.

 Người ngang nhiên đứng ngạo nghễ trên vai Ám Kim Khủng Trảo Hùng trong tay đang cầm thanh Hoàng Kim Long Thương, Vương Thu Nhi.