Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 391: Quất Tử thần bí (Trung)




- Tạm thời thiết bị này vẫn chưa được chế tạo hoàn thiện, vì nghiên cứu một kiện Hồn Đạo Khí chuyên dùng chiến đấu sẽ phức tạp hơn rất nhiều, hơn nữa, lượng Hồn Lực tiêu hao lại càng thêm khủng khiếp. Dù là cường giả bậc Phong Hào Đấu La cũng chưa chắc có thể khống chế được quá lâu, cộng thêm uy lực hiện giờ của nó, còn kém xa lực chiến đấu của bản thân cường giả Phong Hào Đấu La. Đây dĩ nhiên không phải là chuyện mà chúng tôi muốn. Chúng tôi hi vọng mình có thể nghiên cứu ra một loại Hồn Đạo Khí mà người thường cũng có thể sử dụng, đồng thời đem nó phổ biến vào cuộc sống sinh hoạt bình thường, đây cũng chính là đầu đề mà Hiên lão sư nghiên cứu bấy lâu nay.

Hoắc Vũ Hạo hít sâu một hơi, những lời Quất Tử vừa nói rõ ràng đã mang đến cho hắn một cái nhìn mới về học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Nếu có thể chế tạo ra một người máy mà người thường hay binh lính cũng có thể khống chế, vậy thì một khi đế quốc Nhật Nguyệt phát động chiến tranh, còn ai có thể ngăn cản nữa?

Tuy hắn vẫn chưa thử sử dụng kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí này, nhưng hắn cũng cảm nhận được, nếu nó được nghiên cứu thành công thì sẽ mang đến một ý nghĩa rất lớn, gần như mở ra một thời đại mới cho đại lục Đấu La.

- Đến đây, cho ngươi thử này.

Quất Tử nói xong liền bước đến trước kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, cầm lấy tay vịn, chui vào.

Kha Kha nghe Quất Tử nói thế, lòng thật không biết nói sao, cô thầm kỹ, đây không phải là chuyện bí mật của học viện sao? Thí nghiệm thì thí nghiệm, sao Quất Tử tỷ lại giải thích lai lịch lẫn hướng nghiên cứu của nó cho Hoắc Vũ Hạo? Chẳng lẽ đây là vì ăn cơm hắn nấu mà thay đổi như thế?

Hoắc Vũ Hạo cũng không nói thêm gì, cứ thế bước vào.

Bên trong Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí khá đơn giản, thậm chí có thể xem là sơ sài. Ba ghế ngồi chỉ được làm bằng kim loại đơn giản, không có gì đặc biệt, và được cố định tại chỗ. Trên mỗi ghế ngồi có gắn thêm dây an toàn. Vị trí ngồi của ba người bọn họ chính là ba trong bốn cửa sổ, ngoài ra, còn có một cửa sổ ở phía trên hình cầu nữa.

Quất Tử nhân lúc Kha Kha đang bước lên, quay sang giải thích với Hoắc Vũ Hạo:

- Kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí này được làm ra với mục đích chuyên chở và bảo hộ Hồn Đạo Sư. Khi Hồn Đạo Sư cần chiến đấu, cửa sổ thủy tinh sẽ tách ra, đưa người ra ngoài. Trên ghế ngồi có sẵn dụng cụ khống chế, bên phải ghế ngồi của ngươi có cái nút màu đỏ đấy, ấn vào, ngươi sẽ được đưa ra ngoài.

- Thiết kế này đúng là không tệ.

Hoắc Vũ Hạo tán thưởng.

Lúc này Kha Kha cũng đã trèo lên, ngồi cạnh Hoắc Vũ Hạo, Quất Tử ngồi phía trước khẽ kéo trục điều khiển, nhất thời, cửa sổ phía trước từ từ khép lại. Ba người đã được quả cầu có đường kính hai thước kia bao phủ hoàn toàn.

- Chú ý, ta bắt đầu đây.

Quất Tử vừa dứt lời, trên người cô liền lấp lánh ánh sáng màu vỏ cam, hai vàng, ba tím, năm cái Hồn Hoàn lần lượt xuất hiện. Tay trái cô cầm lấy thanh kim loại to thật to màu đen sậm, không ngừng rót Hồn Lực vào đấy.

Nhất thời, cả kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí bắt đầu hoạt động, tiếng máy chuyển động nhè nhẹ vang lên, quả cầu chầm chậm dâng lên cao. Hoắc Vũ Hạo cũng thả ra Tinh Thần Tham Trắc, hắn có thể cảm nhận được sáu cái chân đang từ từ dựng lên, đỡ lấy cả quả cầu, ba người bên trong có thể thông qua cửa sổ mà nhìn thấy rõ khung cảnh bên ngoài.

- Kha Kha, nắm lấy Hồn Đạo Hộ Tráo.

Quất Tử nói xong liền ấn xuống cái nút bên trái, trước mặt Kha Kha cũng xuất hiện một thanh kim loại, Kha Kha đưa tay nắm lấy, bất cứ lúc nào cũng có thể rót Hồn Lực vào.

- Xuất phát nha. Đi thôi!

Quất Tử hưng phấn kêu lên, tay trái đẩy thanh kim loại về trước, nhất thời, sáu cái chân kim loại thong thả di chuyển về trước, cả kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí cũng bắt đầu rung động.

Theo thông tin từ Tinh Thần Tham Trắc đưa về, Hoắc Vũ Hạo có thể cảm nhận được trong kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí này có ít nhất ba mươi cái trận pháp trung tâm, tất cả đều được khởi động bằng Hồn Lực của Quất Tử, thế nên Hồn Lực của cô bắt đầu tiêu hao nhanh thật nhanh. Nhất là khi kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí bắt đầu chuyển động, trong nháy mắt đó, sắc mặt Quất Tử vì tiêu hao quá nhiều Hồn Lực mà có chút tái nhợt.

Tốc độ di chuyển bắt đầu nhanh hơn.

Hoắc Vũ Hạo nhân lúc này không hề do dự bắt đầu sao chép cấu tạo của Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí. Các trận pháp bên trong nó thật sự có quá nhiều, trong phút chốc hắn không thể nhớ được rõ ràng, nhưng ít nhất hắn có thể nhớ kỹ kết cấu của nó, dù sao đây cũng là thành quả mà học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư vất vả nghiên cứu, trải qua muôn ngàn thử thách mới thành công.

Trong một khoảng thời gian ngắn, Hoắc Vũ Hạo đã có đánh giá được sơ lược về kiện Hồn Đạo Khí này. Có lẽ nếu xét theo thực tế, kiện Hồn Đạo Khí này không có tác dụng quá lớn, vì tuy lực phòng ngự của nó không tệ nhưng Hồn Lực cần dùng quá nhiều, chẳng may bị tấn công, dù tốc độ của nó di chuyển khá nhanh cũng khó mà so được với Hồn Đạo Khí phi hành, sáu cái chân kim loại cũng khó mà giúp nó hoạt động linh hoạt được.

Có thể nói, bản thân kiện Hồn Đạo Khí này có quá nhiều điểm thieeust sót. Nhưng Hoắc Vũ Hạo dám chắc, hệ Hồn Đạo của học viện Sử Lai Khắc tuyệt đối không thể chế tạo ra được kiện Hồn Đạo Khí như thế này, hay nói đúng hơn, cả ba đế quốc Tinh La, Thiên Hồn, Đấu Linh cộng lại cũng không đủ khả năng. Vì kỹ thuật cần để chế tại được nó là cực cao, trận pháp trung tâm nằm tiếp nối nhau ở những nơi vô cùng bí ẩn, cho dù Tinh Thần Tham Trắc của hắn có khả năng dò xét cực cao cũng không thể thấy rõ hoàn toàn.

Tổng hợp mọi thứ lại, có thể thấy kiện Hồn Đạo Khí này chẳng có tác dụng gì so với lượng hao tổn cần dùng cho nó. Thậm chí hiệu dụng của nó còn không bằng thực lực của Hồn Đạo Sư cấp năm khi phát huy toàn lực.

Ngay cả hắn, nếu muốn cũng có thể phá hủy nó một cách dễ dàng. Nhưng nếu có một ngày, đế quốc Nhật Nguyệt tìm được nguồn năng lượng thay thế thì sao? Nếu nguồn năng lượng ấy có thể sử dụng được cho cả Hồn Đạo Pháo vậy thì cục diện sẽ biến đổi như thế nào? Thật khó tưởng tượng được khi chiến tranh nổ ra, kiện Hồn Đạo Khí trở thành thứ chủ đạo, thì ngay cả binh lính bình thường cũng sẽ hoàn toàn nâng cao tác dụng.

Chỉ trong một thời gian ngắn, Hoắc Vũ Hạo đã suy nghĩ đến được rất nhiều điều trên mấy khía cạnh, kiện Hồn Đạo Khí này đúng là đã khắc sâu ấn tượng cho hắn.

Hơn nữa, hắn còn mơ hồ nhận ra, dù trên lớp, Hiên Tử Văn không dạy mình những thứ có tác dụng cụ thể, nhưng hắn chịu cho mình, Quất Tử và Kha Kha cùng đi thử nghiệm kiện Hồn Đạo Khí này đã chứng tỏ hắn không quá cảnh giác với mình. Hơn nữa, hắn cũng hiểu sơ sơ ý của Hiên Tử Văn. Nếu hắn có thể áp dụng nghiên cứu từ kiện Hồn Đạo Khí Gia Cát Thần Nỗ thì cũng tương đương với việc Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí sẽ có thêm năng lực công kích. Tuy nó vẫn cần quá trình bổ sung năng lượng khá rườm rà ban đầu, nhưng ít ra nó đã có thể công kích. Đây là một bước tiến quan trọng trong quá trình nghiên cứu rồi.

Định Trang Hồn Đạo Khí tuy cũng có thể bổ sung thêm phần này, nhưng theo hiểu biết của hắn với Định Trang Hồn Đạo Khí, gần như mọi Định Trang Hồn Đạo Khí khi sử dụng đều phải thông qua trận pháp trung tâm, pháp trận tụ năng này tuy có thể tồn trữ một phần Hồn Lực nhưng khi bắn vẫn cần Hồn Lực kích phát, quá trình hoàn toàn khác biệt với Gia Cát Thần Nỗ.

Nói một cách đơn giản, vấn đề mà Hiên Tử Văn quan tâm nhất là dùng bộ máy bên trong của Gia Cát Thần Nỗ áp dụng vào Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, để có thể giảm mức độ Hồn Lực cần dùng đến mức thấp nhất.

Hoắc Vũ Hạo dĩ nhiên không đồng ý giao ra cấu tạo của Gia Cát Thần Nỗ, trình độ nghiên cứu về Hồn Đạo Khí của đế quốc Nhật Nguyệt đã cao đến vậy, nếu lúc này hắn còn giúp đỡ bọn họ, chẳng may họ nghiên cứu ra được cỗ máy hoàn chính rồi đưa vào sử dụng khi chiến tranh nổ ra, vậy thì ba đế quốc còn lại sẽ gặp nạn lớn.

Quất Tử cũng không biết Hoắc Vũ Hạo đã suy nghĩ nhiều thứ trong đầu như thế, với cả lúc này cô đang phải rót Hồn Lực điều khiển kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, căn cứ vào địa hình mà điều chỉnh nó di chuyển.

Ngồi trong quả cầu tròn này tuyệt đối không phải là chuyện thoải mái, vấn đề lớn nhất là quá chòng chành. Tuy bản thân Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí có khả năng giảm xóc nhất định, nhưng trong quá trình di chuyển làm sao có thể lúc nào cũng vững vàng được. Quất Tử ngồi ở ghế đầu vừa mệt nhọc điều khiển vừa chịu đựng cảm giác khó chịu ấy, chốc lát liền dừng lại nghỉ ngơi, mà lúc này kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí đã di chuyển đến trước một nhánh núi của dãy núi Cảnh Dương, chuẩn bị leo lên núi.

Hoắc Vũ Hạo thoáng suy tính một chút, tốc độ di chuyển của kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí này tương đương với bản thân hắn toàn lực chạy băng băng.

- Vũ Hạo, cảm giác thế nào?

Quất Tử quay đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo hỏi, sắc mặt cô có phần tía nhợt, cô và Kha Kha đã thay đổi vị trí cho nhau, lúc này đến lượt Kha Kha điều khiển kiện Hồn Đạo Khí.

Hoắc Vũ Hạo suy nghĩ:

- Cồng kềnh, không linh hoạt. Ta thấy một phần do vật liệu của nó. Nhưng để điều khiển một kiện Hồn Đạo Khí lớn như thế này di chuyển trên đoạn đường này thật đúng có thể so sánh với kiện Hồn Đạo Khí thuần công kích hay thuần phòng ngự, độ phức tạo thật đáng nể. Nếu so cấp bậc, thì độ phức tạp của món đồ chơi này khoảng cấp Tám. Nhưng tác dụng thì quá bình thường.

Quất Tử gật đầu nói:

- Đúng vậy, khuyết điểm quá nhiều. Chúng tôi hiện vẫn không ngừng thay đổi. Theo tốc độ nghiên cứu hiện nay, e là cần thời gian rất lâu mới có thể phát triển thêm nữa. Hiện giờ, bộ phận nghiên cứu đã nghĩ đến việc chuyển hướng sang tập trung vào Định Trang Hồn Đạo Khí. Dù sao, Định Trang Hồn Đạo Khí ngay cả Hồn Đạo Sư cấp thấp cũng có thể sử dụng, mà lực công kích cũng cực kỳ cao. Còn kiện Hồn Đạo Khí như thế này cần kinh phí nghiên cứu quá kinh khủng.