Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 82: 82: Khủng Cụ Ma Long Vương Chân Niệm Cùng Thanh Giai Nghiên 2





"Khủng Cụ Ma Long Vương, Chân Niệm, Hồn Cốt, ý chí, Oán Niệm...!Ta hiểu rồi." Thế Hoa cuối cùng cũng đã có thể xâu chuỗi lại toàn bộ mọi việc.
5 năm trước, Thanh Vô Mặc cùng Thanh Giai Nghiên hai người tìm kiếm được mộ huyệt của Tà Hồn Sư - Chân Niệm.

Bên trong đó có hai khối Hồn Cốt, trong đó đáng quý nhất là 10 vạn năm đầu Hồn Cốt của Khủng Cụ Ma Long Vương.
Hai người tuy biết đây là Tà Hồn Sư di vật, nhưng đứng trước cám dỗ của sức mạnh, hai người vẫn quyết định hấp thụ hai khối Hồn Cốt này để gia tăng tu vi.
Thanh Vô Mặc bản thân đã có sẵn một khối đầu Hồn Cốt nên đưa khối 10 vạn năm Hồn Cốt này đưa cho nương tử của mình, dù sau phù sa không lưu ruộng người ngoài.

Bản thân thì hấp thu khối Hồn Cốt còn lại.
Tuy tấn thăng lên 70 cấp, nhưng không ngờ nương tử không những không tăng cấp, linh hồn còn bị tổn thương.

Tinh Thần Chi Hải thì còn bị Chân Niệm tàn hồn cùng Khủng Cụ Ma Long Vương ý chí vốn đang ký sinh trên Hồn Cốt thâm nhập vào, tạo ra một cái biến thể của "Oán Niệm", dẫn đến ý thức của cơ thể bị thay đổi liên tục.
Mà hắn ngay lúc đó vì tránh các đại thế lực tìm ra manh mối, che giấu bản thân tu vi, cũng đồng thời với đối ngoại đưa nương tử của mình vào diện đột tử mà qua đời.
Trong 5 năm này không thể nhờ ngoại lực trợ giúp, bản thân Thanh Vô Mặc tìm kiếm các tư liệu liên quan đến Hồn Cốt, Tinh Thần Lực cùng "Oán Niệm", muốn tìm kiếm cách cứu nương tử của mình.
Còn bản thân hai cái xác kết hợp với vết máu còn mới trên căn nhà gỗ, thì có thể thấy 2 tuần trước Thanh Giai Nghiên cơ thể bị mất kiểm soát, tự ra ngoài săn bắt.

Tuy đã được Thanh Vô Mặc xử lý kịp thời, nhưng vẫn vô tình bị Vũ Hồn Điện Hồn Sư nhân viên ghi lại được.
Mà bây giờ mới đối ngoại là tấn thăng Hồn Thánh, là chắc hẳn hắn cần hấp thụ Hồn Hoàn.

Bởi Tinh Thần Chi Hải với tàn hồn như Chân Niệm cùng Khủng Cụ Ma Long Vương nơi dưỡng hồn tốt nhất, sau 5 năm thì thực lực của bọn họ đã không phải là một cái Hồn Đế Thanh Vô Mặc có thể đè ép được, nên cần hấp thu đệ thất Hồn Hoàn gấp.
"Khủng Cụ Ma Long loại này Hồn Thú Tinh Thần Lực khủng bố vố song, hơn nữa thiên tính bá đạo, chưa nói đến còn là 10 vạn năm tu vi.


Mà có thể cùng hắn tranh phong, Chân Niệm kẻ này làm Tà Hồn Sư cũng không phải là hạng áo giá túi cơm, cũng thuộc Phong Hào Đấu La cấp độ, hơn nữa khả năng lớn thuộc Tinh Thần hệ." Thế Hoa cuối cùng cũng suy tư ra toàn bộ thông tin, cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi.

Dù sao cảm giác không toàn cuộc nắm giữ có chút mông lung vô định, mà cảm giác như thế không được Thế Hoa yêu thích lắm.
"Nhưng còn về song sinh Vũ Hồn...!Bọn hắn có cách tạo ra song sinh Vũ Hồn sao?" Thế Hoa lực chú ý chuyển dời lên trên lời nói của Khủng Cụ Ma Long Vương, rõ ràng Chân Niệm muốn đoạt xá Thanh Giai Nghiên để tạo ra song sinh Vũ Hồn.

Nhưng cũng phải tránh sự làm phiền của Khủng Cụ Ma Long Vương.
Mà song sinh Vũ Hồn là cái gì? Tương đương thêm 9 cái Hồn Hoàn, là mơ ước của các thiên tài Hồn Sư.

Mà nếu nắm giữ được cách này thì không phải các đại thế lực đều nổi lên mưa máu sao.
"Nếu như bọn chúng còn là thời kỳ đỉnh phong thì không cần phải nói, ta chắc chắn nhét kẻ răng còn không đủ.

Nhưng chỉ là hai cái không hoàn chỉnh tàn hồn..." Thế Hoa nhớ lại trong Tử Hà Dung Mặc Lệ một túi đồ thì có một kế hoạch nhỏ cũng được tạo nên.
...
Một ngày sau,
Thanh Vô Mặc mặt mũi nhăn lại, bỗng nhiên phụt một hớp máu lớn, hiển nhiên là bị phản phệ.
"Khốn kiếp!"
Thanh Vô Mặc bây giờ làn da xanh xao, đầu đau như búa nổ, rõ ràng phản phệ lần này rất kinh khủng.

Chính bản thân hắn cũng không ngờ Khủng Cụ Ma Long Vương lại phản kháng kịch liệt như thế.
"Nhân loại, dù có chết thì ta cũng không làm áo cưới cho các ngươi."

Khủng Cụ Ma Long Vương ngạo nghễ chúng sinh nói, nhưng âm điệu chung quy không giấu được sự yếu ớt.
Hồn Kỹ của Thanh Vô Mặc Hồn Cốt nếu là lúc đỉnh phong thì liền cọng lông của hắn cũng không bị thương được.

Nhưng hắn bây giờ như hổ lạc đồng bằng liền chó cũng không bằng, sau hơn trăm năm cố gắng tồn tại thì tàn hồn đã bị thương không chịu nổi, hơn nữa lần này Thanh Vô Mặc ra tay cực kỳ lăng lệ, nên tinh thần của Khủng Cụ Ma Long Vương cùng Chân Niệm hợp lực lại chống đỡ thì chỉ bị thương chỉ ít hơn Thanh Vô Mặc một chút.
Mà Thanh Vô Mặc lúc này cố gắng đứng gượng dậy, cả người run rẩy, linh hồn tổn thương khiến cơ thể hắn không thể nào hoạt động bình thường.
"Khủng Cụ Ma Long Vương, Thanh Vô Mặc sắp tấn thăng Hồn Thánh.

Bây giờ ta và ngươi hợp tác thanh chiếm đoạt Tinh Thần Chi Hải của cơ thể này, đến lúc đó chúng ta có thể đoạt xác được nàng ta, với kinh nghiệm của ta và ngươi, Cực Hạn Đấu La liền có thể đạt đến."
Chân Niệm vẫn như vậy thuyết phục.

Nếu như để Thanh Vô Mặc tấn thăng Hồn Thánh thì khả năng đoạt xá sẽ nhỏ hơn, mà mặc dù bọn hắn hấp thu Tinh Thần Chi Hải năng lượng, nhưng không thể nào dựa vào một cái Tinh Thần Chi Hải của Hồn Tôn để hồi phục hoàn toàn, liền 5 phần còn không được.
Bây giờ chờ đợi càng lâu thì khả năng chết của hắn cùng Khủng Cụ Ma Long Vương càng cao, đến lúc đó không còn khả năng lật bàn.
"Bản vương đã nói là không, hơn nữa ngươi quên trận chiến trăm năm về trước rồi sao? Nếu không phải tại ngươi tên điên này, thì ta cũng đã chẳng phải chết."
"Đây là năng lực của ta, hơn nữa chính ta cũng tổn thương nặng nề, không phải sao?" Chân Niệm phản bác, nếu không phải Khủng Cụ Ma Long Vương đêm toàn bộ linh hồn cấy vào Hồn Cốt thì khi hắn hấp thụ cũng chẳng bị dính "Oán Nguyền" của 10 vạn năm Hồn Thú.
"Năng lực của ngươi? Nếu không phải đám ruồi muỗi ngươi chỉ huy tấn công ta, thì ai chết vào tay ai còn chưa nói được." Nói đến đây thì Khủng Cụ Ma Long Vương nghiến răng nghiến lợi.

Chân Niệm chỉ huy một đoàn quân Hồn Sư tấn công hắn, bản thân thì chờ đợi sơ hở mà tấn công, đúng là âm hiểm xảo trá.
Nhưng Chân Niệm lời nói thực sự bây giờ lay động được hắn, cả hai tàn hồn đều sắp tan biến, chỉ có miễn cưỡng phối hợp mới tìm được sinh lộ.
"Không nói những thứ này..." Lúc mà Chân Niệm đang định tiếp tục thuyết phục Khủng Cụ Ma Long Vương thì trong không khí xuất hiện một tầng sương vụ màu tím.

"Đây là...chết tiệt! Là Ác Mộng độc tố!" Khủng Cụ Ma Long Vương dù sao cũng là 10 vạn năm Hồn Thú, thời gian tuế nguyệt đem lại cho hắn rất nhiều kiến thức, mà Ác Mộng độc tố tất nhiên cũng là hắn nhận biết.
Sở dĩ hắn kinh hoảng như vậy bởi với tình trạng bây giờ, bởi nếu như bây giờ bọn hắn bị trúng Ác Mộng độc tố thì chẳng khác nào cá nằm trên thớt.
Thanh Vô Mặc cũng nhận ra Ác Mộng độc tố, đang muốn trốn đi thì một cái băng tiễn đâm xuyên cổ, chết ngay lập tức.
"Một đời công liêm Phiên Vân sơn trại tộc trưởng, bởi vì nhất thời mê huyễn mà đẩy nương tử của mình vào vực sâu.

Thanh Vô Mặc cũng chẳng ngờ bước đi này của mình đẩy bản thân mình vào vũng bùn này." Thế Hoa lúc này đi ra mà nói, cả người hắn đã được Băng Hoả Lưỡng Cực Đan cải tạo, bấy nhiêu đây Ác Mộng độc tố vẫn chưa làm gì được hắn.
Hắn với Thanh Vô Mặc không có ác cảm, nhưng cũng không có thiện cảm, chỉ là hắn quá vướng víu nên phải giết đi mà thôi.
Dù sao Thế Hoa muốn đem "Thanh Giai Nghiên" về Vũ Hồn Thành tra hỏi thông tin, thì Thanh Vô Mặc sẽ là vật cản lớn nhất.

Một kẻ có thể đưa tặng 10 vạn năm Hồn Cốt, thêm nữa là dùng 5 năm tìm cách để cứu đạo lữ của mình thì không phải là kẻ bạc tình.
Mà những kẻ như thế này mới là nguy hiểm nhất, vì đạo lữ mà có thể hi sinh bản thân mình.
Mà Thế Hoa có thể thả ra Thanh Giai Nghiên toàn thân hoàn chỉnh sao? Đừng đùa, 10 vạn năm Đầu Hồn Cốt không phải là có thể vì một cái 70 cấp Hồn Đế Thanh Vô Mặc mà từ bỏ được.
Thanh Giai Nghiên, phải chết!
Mà Thanh Vô Mặc, cũng phải chết!
Chỉ là giá trị khác nhau nên thời gian chết khác nhau thôi.
"Mặc Mặc!" Thấy được cảnh này, Thanh Giai Nghiên ý chí yếu ớt bùng cháy lấy lại được thanh tỉnh, kêu lên một tiếng kêu tê tâm liệt phế.
Nhưng Thế Hoa cũng không phản ứng lại, lạnh lùng giải phẫu cơ thể của Thanh Vô Mặc.
Sau đó từ người của hắn lấy ra được hai khối Hồn Cốt, một khối là đầu Hồn Cốt đến từ 1 vạn năm Thiên Lam Tước - đây theo tình báo là Thanh gia truyền thừa Hồn Cốt.

Mà một khối thì phẩm cấp cao hơn - tay phải Hồn Cốt từ 5 vạn năm Điện Hồ, hẳn là của Chân Niệm.
Sau đó lấy Lôi nguyên tố hoá thân xác của Thanh Vô Mặc thành bụi mịn, coi như muốn kiếm manh mối cũng không kiếm ra.
"Thanh Giai Nghiên, Chân Niệm cùng Khủng Cụ Ma Long Vương, tổ hợp của các ngươi làm ta rất hứng thú a." Thế Hoa nói, ánh mắt không ngừng trên 10 vạn năm đầu Hồn Cốt đánh giá.
"Thanh Vô Mặc tên ngu dốt này lại để một người thâm nhập đến đây, đúng là ngu xuẩn bất tài." Chân Niêm trong Tinh Thần Chi Hải mắng té tát, liền Khủng Cụ Ma Long Vương tâm tinh cũng không thế nào tốt.
Nếu như còn Thanh Vô Mặc thì với tính cách của hắn sẽ cứu Thanh Giai Nghiên, bọn hắn còn có thể trốn tránh một chút, hoặc tốt hơn là phản sát cả Thế Hoa.

Nhưng giờ thì khác, đánh nhau với Thế Hoa là không thể nào.
Bọn hắn mặc dù trước đó có thể so với Phong Hào Đấu La tồn tại, nhưng cuối cùng vẫn là thân xác của Hồn Tôn, có nhiều kinh nghiệm đi nữa cũng bị giới hạn.

Đây còn chưa nói đến cơ thể đang bị xích trói của Thanh Giai Nghiên đang bị Ác Mộng độc tố làm cho tê liệt Tinh Thần Chi Hải.
Mà Thế Hoa bao phủ là một tầng bóng tối đột nhiên xuất hiện, không nhìn ra được bất kỳ một thứ gì.

Mà những kẻ như thế này mới là nguy hiểm nhất.
Đây là ý nghĩ của Chân Niệm cùng Khủng Cụ Ma Long Vương.
Thế Hoa nhìn thấy "Thanh Giai Nghiên" không còn dấu hiệu nào là thần trai còn tỉnh táo nữa thì nhanh tay cắt đứt dây gân của Thanh Giai Nghiên, phòng ngừa nàng tỉnh lại vùng vẫy động thủ.
"Bí mật bên trong người của Thanh Giai Nghiên có một số bí mật khó có thể đo lường, bây giờ vẫn là nên đem về Vũ Hồn Điện, còn xử lý như thế nào thì sẽ tính sau."
Thế Hoa lúc này cũng dạo quanh khắp nơi xung quanh căn phòng này, bên cạnh Kim Hồn Tệ cùng một số loại lệnh bài thì cũng không tìm kiếm được gì.
"Bạch Hổ lệnh bài? Xem ra Phiên Vân sơn trại với Tinh La Đế Quốc giao tình không tệ a?" Thế Hoa nghiền ngẫm cầm trên tay lệnh bài có khắc hình Bạch Hổ Vũ Hồn.
Bạch Hổ Tông là quốc tông của Tinh La Đế Quốc, cũng là Tinh La Hoàng Thất kiêu ngạo, có khối lệnh bài này thì trong Tinh La Đế Quốc cũng được coi là một đại nhân vật.
Thế là hắn đem khối lệnh bài này vào bên trong Hồn Đạo Khí.

Còn những lệnh bài còn lại đều là của những tiểu gia tộc cùng tông môn, Thế Hoa cũng đốt bỏ chung với những thứ vật chứng khác.
Dù sao những tiểu gia tộc kia Vũ Hồn Điện năng lực có thể thẩm thấu tới, duy chỉ có Tinh La Hoàng Thất còn có một chút ý tứ.
Xong xuôi mọi việc thì Thế Hoa liền vác Thanh Giai Nghiên lên trên vai, theo lối đi lúc trước mà hướng về bên ngoài.
Sau khi lên lại trên mặt đất, Thế Hoa đặt Thanh Giai Nghiên xuống một chỗ.

Tìm chỗ để đánh dấu một chút sau đó lại vác nàng lên mà trở lại nhánh Vũ Hồn Điện gần nhất.
Sau khi dùng Trưởng Lão Lệnh để yêu cầu xử lý sạch sẽ ngôi nhà gỗ đó, Thế Hoa mới bắt xe ngựa về Vũ Hồn Thành.