Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 4: 4: Hồn Sư Giới Chí Bảo Tà Hồn Sư Cùng Song Sinh Vũ Hồn Nan Đề





Vũ Hồn Điện bên này bây giờ đã triệt để im lặng. 
Sao lại không đâu? 
Hồn Sư Giới chí bảo 10 vạn năm Hồn Hoàn cùng Hồn Cốt, hiếm có đến mức nào mà được gọi là Hồn Sư Giới chí bảo.
Hiện tại chỉ có 4 bốn người có mà thôi, mà 3 trong số đó là đương đại Tam đại Cực Hạn Đấu La. 
Mà bên kia đâu, không có ai là không có 10 vạn năm Hồn Hoàn, ít nhất cũng là một cái. 
Hai vị sư đồ Phượng Hoàng kia, 10 vạn năm Hồn Hoàn, Cực Hạn Chi Hoả cùng Cực Hạn Chi Quang Minh hai cái Phượng Hoàng Vũ Hồn.
Còn vị kia lão giả, hai cái còn còn thể chấp nhận được, dù sao đỉnh cấp Thú Vũ Hồn Hắc Ám Thánh Long, Cực Hạn Chi Hắc Ám, sức mạnh nhục thể cũng không dưới Hoàng Kim Ngạc Vương.
Nhưng tên nam hài kia là thế nào, đệ thất Hồn Hoàn là 10 vạn năm cất bước, Vũ Hồn thì chưa từng nghe nói, quỷ a.
Nhưng quỷ dị nhất là vị kia song sinh Vũ Hồn, bọn hắn như đang cảm thấy kỳ tích, dù sao vị đầu tiên song sinh Vũ Hồn mà bọn hắn biết vì thêm Hồn Hoàn cho hai Vũ Hồn bạo mà chết.
Ngay cả Thiên Tầm Tật đang đau hết cả đầu để giải quyết vấn đề Vũ Hồn xung đột cho Bỉ Bỉ Đông.
Còn vị Tử Thần Đấu La trước mặt, song Cực Hạn Chi Quang Minh, Hắc Ám, đệ nhất Vũ Hồn tốt nhất Hồn Hoàn phối trí, đệ nhị Vũ Hồn Hồn Hoàn màu sắc đủ Thiên Đạo Lưu cảm thấy ngán ngẩm.
Bốn cái 10 vạn năm Hồn Hoàn trên thân một vị cực hạn Đấu La, chưa tính đến Hồn Cốt, đúng là khiến người ta sợ hãi.
“Ngươi là Tà Hồn Sư?” Thiên Đạo Lưu cảnh giác nhìn về Diệp Tịch Thuỷ thứ hai Vũ Hồn. 
Cũng trách năng lượng tà ác, hắc ám cùng huyêt khí cuồn cuồn phát ra từ Vũ Hồn của nàng rất rõ ràng, nếu so với hai cái Chu Hoàng Vũ Hồn của Bỉ Bỉ Đông thì đúng là đom đóm với ánh trăng.

Nếu không nghĩ là Tà Hồn Sư thì chỉ trách ngươi thiếu kiến thức.
Dù sao đúng là trong nguyên tác Tuyệt Thế Đường Môn, nàng vẫn là Thái thượng Giáo Chủ của Thánh Linh Giáo, bản lĩnh là vẫn phải có.
“Ân, nhưng mà cũng là quá khứ rồi.” Diệp Tịch Thuỷ cũng không trách Thiên Đạo Lưu nhắc tới chuyện cũ. 
Vị Thần kia cũng đem nàng tà ác Vũ Hồn tiến hoá mãn cấp, không cần thôn phệ linh hồn để thăng cấp, cũng giải quyết điểm yếu của Huyết Hồn Ma Khôi mỗi lần sử dụng đều phải lấy linh hồn làm vật dẫn.
Tuy tà ác khí tức vẫn còn bám lại trên Vũ Hồn, nhưng nàng tin lấy nàng thực lực cùng đệ nhất Vũ Hồn sẽ thanh tẩy được chúng. 
Hơn nữa những gì quý báu nhất của nàng đều ở bên cạnh nàng.
Diệp Tịch Thuỷ nhìn sang Long Tiêu Dao cùng Ngô Thiếu Triết mà cười mãn nguyện.
“Nàng nói không sai, điểm yếu từ nàng Vũ Hồn đã được giải quyết, không còn là Tà Hồn Sư.” Long Tiêu Dao cũng nói. 
Cả quá trình giải quyết hắn đều chứng kiến, nên đây cũng không phải bịa đặt để nói giúp lão bà của mình.
Thiên Đạo Lưu trầm tư, sau đó phát tán Thần Thánh nguyên tố ra.


Phát hiện bên cạnh Huyết Hồn Ma Khôi tà ác khí tức bị luyện hoá biến mất, nhưng không mảy may ảnh hưởng đến nàng Vũ Hồn.
Diệp Tịch Thuỷ cũng biết Thiên Đạo Lưu đang làm gì nhưng không ngăn cản.
Thứ nhất là, số lượng Thần Thánh nguyên tố này rất nhu hoà, không gây ảnh hưởng đến Hồn Sư bình thường.
Thứ hai là, nàng biết nếu để Thiên Đạo Lưu kiểm chứng thế này vẫn là dễ dàng được tin tưởng hơn là tự bản thân nói.
“Tin tưởng được chứ?” Diệp Tịch Thuỷ mở miệng nói.
“Ân, xin Tử Thần Đấu La tha thứ cho lão phu.

Sứ mệnh của Thiên Sứ nhất tộc chúng ta là trấn sát Tà Hồn Sư, nên có chút cực đoan.

Hi vọng không làm Tử Thần Đấu La phản cảm.”
Thiên Đạo Lưu ngữ khí đầy xin lỗi nói.
“Không có việc gì.” Diệp Tịch Thuỷ ngữ khí bình thản.

Khách khí một hồi lâu, Vũ Hồn Điện bên kia cũng biết năm vị Phong Hào Đấu La trước mặt là bảo tiêu của kẻ đang được dưỡng trong trứng.

Điều này cũng khiến bên phe Thiên Đạo lưu đánh giá lại sức nặng của quả trứng đang lơ lửng giữa Vũ Hồn Điện.
“Tử Thần miện hạ, ngài biết cách giải quyết song sinh Vũ Hồn vấn đề sao?” Bỉ Bỉ Đông khom người trước mặt Diệp Tịch Thuỷ hỏi vấn đề mà nàng đã tự hỏi đã rất lâu.
Nàng từ lúc thức tỉnh Vũ Hồn liền được lão sư nói được là tiềm năng của nàng là lớn đến mức nào, nhưng nàng cũng biết được kết cục của vị song sinh Vũ Hồn đầu tiên.
Nàng đã đọc qua rất nhiều sách ở tàng thư các để tìm kiếm cách giải quyết song sinh Vũ Hồn, đó là lý do nàng thưởng thức Ngọc Tiểu Cương chỗ.
Những người khác chuyên tâm vào tu luyện, không có thời gian đi nghiên cứu lý luận.

Nhưng nàng và Ngọc Tiểu Cương thì khác, đều phải nghiên cứu lý luận vì bản thân.
Chỉ là một kẻ thì thiên phú hiếm gặp mà cần tìm kiếm con đường cho mình, kẻ còn lại thì thiên phú nửa cấp tìm kiếm cách giúp bản thân quật khởi.
“Đông nhi!” Thiên Tầm Tật thấy thế sợ hết hồn, sợ vị này Tử Thần Đấu La thấy Bỉ Bỉ Đông tuỳ tiện mà chụp chết nàng.

Dù sao giải quyết song sinh Vũ Hồn vấn đề là quả bom trong Hồn Sư Giới.

Ai cũng biết song sinh Vũ Hồn tiềm lực, nhưng không một ai giải quyết được. 
Mà hắn cũng nghĩ rằng vị này sao lại phải nói đâu, dù sao đây vẫn là một bí mật lớn. 
Tuy hắn cũng muốn biết cách thức giải quyết, nhưng đó cũng là sau khi cải thiện mối quan hệ sau đó nhờ phụ thân mình đi hỏi thăm, hắn cái này 96 cấp cũng không dám hỏi thăm vị này Cực Hạn Đấu La.
“Không có việc gì.” Diệp Tịch Thuỷ nói với Thiên Tầm Tật.

Sau đó nhìn về hướng Bỉ Bỉ Đông, cười nhẹ nói.
“Nữ oa, lúc nãy ngươi cũng không giới thiệu mình là song sinh Vũ Hồn đó a.”
“Ta…ta…” Bỉ Bỉ Đông lúc này lúng túng a, cái này là nàng bản năng được nàng lão sư, dù sao song sinh Vũ Hồn thiên phú này nếu như phong phanh xuất hiện, sẽ biến thành Hồn Sư Giới “danh nhân”.

Đi ra ngoài lịch luyện rất dễ bị các đại thế lực nhắm vào.
Nhưng mà nàng lúc đó cũng không biết vị trước mắt là song sinh Vũ Hồn giống bản thân, cũng không cần che giấu.
Thấy Bỉ Bỉ Đông túng quẫn trạng thái, Diệp Tịch Thuỷ nhìn vui thích không thôi.

Từ khi cả nhà đoàn tụ cùng Vũ Hồn tà ác được giải quyết, tính tình của nàng cũng là trẻ hoá.
Khi dễ tiểu thí hài loại chuyện này, người lớn nào mà không thích đâu.

Mà bên cạnh Ngôn Thiếu Triết cùng Mã Tiểu Đào nhìn cảnh này khoé miệng cũng co quắp.
Trăm tuổi mỹ phụ nhân khi dễ xuân xanh tiểu cô nương, đứng đắn sao.
Thiên Tầm Tật nhìn Diệp Tịch Thuỷ không sinh khí cũng thở phào một hơi, nhìn nàng nụ cười kia cũng là biết từ đầu nàng biết Bỉ Bỉ Đông là song sinh Vũ Hồn, chỉ là bây giờ lên một chút tính khí mà thôi, cũng là Bỉ Bỉ Đông tự làm tự chịu lấy.
“Ta…ta…ô…ô…” Bỉ Bỉ Đông uỷ khuất mà mà nức nở, dù sao không ai muốn bạo thể mà chết.

Với nàng mà nói, thiên phú nghịch thiên của nàng đúng là con dao hai lưỡi.
“Thôi được rồi, tiểu cô nương không nên khóc nhiều, có nhiều xấu a.” Diệp Tịch Thuỷ đúng là chịu không được, cả đời đắng cay của nàng cũng là nhiều nước mắt, nên không muốn một vị cô nương vì mình mà khóc khó coi như vậy.

Hoa lê đái vũ Bỉ Bỉ Đông đúng là khiến lòng người ta mềm nhũn.
"Ô...ô...ô" Tiếng nức nở vẫn vang lên.
“Được chưa, ta nói cho ngươi, nhưng với một điều kiện.” Diệp Tịch Thuỷ đúng là nhìn càng nhiều nước mắt Bỉ Bỉ Đông càng chịu không được mới nói.
Lúc đầu nàng định tính khí Bỉ Bỉ Đông một chút rồi nói, dù sao cũng không phải bí mật gì vào thời đại của nàng, không nghĩ đến Bỉ Bỉ Đông mỏng manh như vậy.
“Híc… Híc… được, nhưng mà là điều kiện gì?” Bỉ Bỉ Đông cuối cùng cũng ngừng nàng nước mắt.

Nhìn nàng, câu nói: Nữ nhân làm bằng nước, đúng là không sai.
“Chỉ có ngươi biết, không được truyền bí mật cho ai ngoài bản thân mình đồ đệ cùng hậu đại.” Diệp Tịch Thuỷ nói rất được mọi người bên Vũ Hồn Điện tán thành, loại bom này nên để người của Vũ Hồn Điện giữ. 
Ngươi thử nghĩ nếu sau này còn có song sinh Vũ Hồn Hồn Sư, Vũ Hồn Điện đứng ra nói chỉ có chúng ta biết, nếu muốn giải quyết thì phải vào chúng ta thế lực, tăng thêm các phúc lợi, không phải là đắt như tôm tươi sao.
Ngươi nói bọn hắn ích kỷ? Vũ Hồn Điện đã tạo đủ phúc cho thiên hạ rồi.

Diệt Tà Hồn Sư, phát hỗ trợ cho 7 phần Hồn Sư của cả đại lục, đây là ích kỷ sao?
“Được.” Bỉ Bỉ Đông vui mừng lau nước mắt, chân thành nói.
Ngay lúc Vũ Hồn Điện đám người đang dỏng tai lên nghe cái này kinh thiên bí mật, Diệp Tịch Thuỷ nhìn Long Tiêu Dao một cái, hắn cũng hiểu ý nhà mình lão bà.

Nói với Thiên Đạo Lưu bọn người:
“Chư vị, đi ra ngoài thôi.”
Đám người hơi sững sờ, nhưng cũng hiểu, “ai” ở câu nói trên cũng bao gồm bọn hắn.
“Được.”
“Thế nhưng còn nó?”
Thiên Đạo Lưu chỉ vào quả trứng.
“Thiên Sứ …” Ngôn Thiếu Triết vừa định nói thì gì thì bị Thiên Đạo Lưu cắt đứt.
“Gọi ta là Đại cung phụng là được.”
“Ngạch… vậy Đại cung phụng, quả trứng này cứ để ở đây là được, hiện tại nó đang luyện hoá lượng năng lượng khổng lồ ban nãy, Thần nói sẽ tốn thời gian rất lâu, nhưng đến khi nào thì không ai biết.” Ngôn Thiếu Triết lịch sự nói.
“Được rồi.

Tật nhi, ngươi đi trấn an dân chúng, bảo đây là Thiên Sứ Thần ban phước.

Còn Cúc Quỷ Đấu La, các ngươi đi tiêu diệt hết đám thám tử trong Vũ Hồn Thành cùng bên ngoài bán kính 100 dặm.”

“Được, phụ thân/đại cung phụng.” Thiên Tầm Tật cùng Quỷ Cúc Đấu La trả lới liền bay ra ngoài.
“Bạt Hi, ngươi nhờ nhi tử của ngươi sắp xếp phòng ốc cùng nha hoàn cho năm vị này gần Cung Phụng Điện.”
“Ta cùng Thuỷ nhi một phòng.” Đang đứng ở cổng điện chờ Long Tiêu Dao đột nhiên nói.
“Được.”
Thác Bạt Hi nghe xong cũng là đi về gia tộc của mình để giao nhiệm vụ cho nhi tử, dù sao hắn cũng phải dặn dò kỹ, phục vụ năm vị siêu cấp Đấu La cũng là trách nhiệm nặng nề.
“Tên lùn ngươi cũng đi a!” Long Tiêu Dao nhìn về một bên nhắm mắt dưỡng thần Độc Bất Tử.
“Lão long ngươi là không được nói ta lùn.” Độc Bất Tử giọng nói nam hài kia lại vang lên, chỉ là có vài phần hung hãn.
“Được rồi, ai cũng biết ngươi trong chúng ta là lớn nhất.” Long Tiêu Dao nói vậy cũng không sai, dù sao Vũ Hồn phụ thể Độc Bất Tử đúng lớn nhất, dù cho bây giờ nhìn hắn cũng là nhỏ nhắn loại hình.
“Hừ!” Độc Bất Tử hừ nhẹ một cái rồi bay ra ngoài. 

Sau khi cả Giáo Hoàng Điện chỉ còn mỗi Bỉ Bỉ Đông cùng Diệp Tịch Thuỷ, và một quả trứng.
Diệp Tịch Thuỷ bắt đầu giảng giải.
“Song sinh Vũ Hồn chính là có một không hai thiên phú.

Bởi điều kiện tồn tại của nó vô cùng hà khắc, đó chính là hai Vũ Hồn phải đều là đỉnh cấp phẩm chất và không thôn phệ lẫn nhau khi Hồn Sư đó đang được thai nghén trong mẫu thể.

Cũng có thể nói, hậu đại của một cặp Hồn Sư có đỉnh cấp Vũ Hồn chưa chắc là song sinh Vũ Hồn người sở hữu, nhưng kẻ có song sinh Vũ Hồn chắc chắn đều là đỉnh cấp Vũ Hồn.”
Bỉ Bỉ Đông gật đầu, chính nàng phụ mẫu nàng cũng là Chu Hoàng Vũ Hồn sở hữu Hồn Sư, đạt đến Hồn Thánh cấp bậc, có điều là chết đi trong lúc xử lý nhiệm vụ.
“Nhưng bởi cơ thể có thể phải giữ nhiều hơn thường nhân 9 cái Hồn Hoàn dẫn đến cơ thể không thể chứa đựng nổi sức mạnh từ Hồn Hoàn mà bạo thể.”
Bỉ Bỉ Đông là cũng đồng ý điều này.

Bởi vị thứ nhất song sinh Vũ Hồn ngưới đạt đến Hồn Vương lúc, thêm đệ nhị Vũ Hồn 2 cái vạn năm Hồn Hoàn mà bạo thể chết.
“Nên cách giải quyết đơn giản nhất là đạt đến Hồn Đấu La hoặc Phong Hào Đấu La sau đó mới thêm Hồn Hoàn, đến lúc đó cấp độ sống của ngươi được đề cao, cho dù là hấp thu 10 vạn năm Hồn Hoàn cũng không là vấn đề.”
“Ta hiểu rồi, đa tạ tiền bối ân chỉ dạy.” Bỉ Bỉ Đông cuối cùng tìm được đáp án, chân thành khom người xuống cảm tạ.
“Không có chuyện gì.” Diệp TỊch Thuỷ đỡ Bỉ Bỉ Đông lên, thật lòng nói. 
Bởi cô nương trước mặt nàng mới là người thật sự giải quyết cái nan đề này, làm căn bản cho thế hệ song sinh Vũ Hồn sau này, chứ không phải tên nào họ Đường Hải Thần với Đại Sư.

Nàng cũng chỉ là rút ngắn thời gian mà thôi.