Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 23: 23: Sát Khí Cùng Đạo Khảm Phải Vượt Qua





Vũ Hồn Thành,
Đông Quân Thế Hoa phủ sinh hoạt,
Trong sân vườn, Thế Hoa đang cầm Thiên Cơ Kim Quân Thương luyện thương đạo trong 《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》.
Hắn đang luyện thức đầu tiên trong 6 thức: Phệ Địa.
Trong suốt một tuần này này, hắn tuy đã thành thạo các đường thương, tuy rất mạnh nhưng vẫn không tạo ra được uy lực như ý.

Hắn biết đây cũng là do hắn chưa lĩnh hội được sát ý.
Tuy trước đây ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có đánh giết nhiều Hồn Thú, nhưng sát ý thứ này đúng là không có nhận đến.
"Sát ý...sát ý...sát lục...Sát Lục Chi Đô!" Thế Hoa lẩm bẩm nói.
"Sát Thần Lĩnh Vực!" Hắn trong mắt toả sáng, như tìm được chìa khoá của vấn đề.
Sau đó liền chạy đến Thánh Nữ Điện, hắn muốn tìm trong Vũ Hồn Điện hai người duy nhất có Sát Thần Lĩnh Vực để "lĩnh ngộ" sát ý vật này.
...
Thánh Nữ Điện,
Lúc này Bỉ Bỉ Đông đang tu luyện thì cảm giác được có một thân ảnh nhỏ bé đang chạy đến chỗ của nàng, khi nàng khai phóng Tinh Thần Lực thì phát hiện đó là Thế Hoa.
"Tiểu Thế Hoa sao lại đến đây a?" Bỉ Bỉ Đông lẩm bẩm, tuy Thế Hoa lúc trước có tới chỗ nàng để có được thêm kiến thức về Hồn Thú, nhưng cũng là 2 năm trước chuyện.
"Có lẽ là tìm Đào tỷ a." Bỉ Bỉ Đông nghĩ đến đây cũng có chút thất lạc, dù sao nàng cũng muốn thân thiết với Thế Hoa a, tuy nàng và Thế Hoa giao tình vẫn rất tốt nhưng lại không giống Mã Tiểu Đào tốt như vậy.
"Cốc...cốc...cốc..." Cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng là một tràng gõ cửa.
"Tiểu Thế Hoa, vào đi." Bỉ Bỉ Đông cũng thu thập suy nghĩ, âm vang nói.
"Két..."
Sau tiếng mở cửa là thân mang tím bào Thế Hoa bước vào.
Ngươi hỏi tại sao là tím bào? Thật sự thì màu tím bào kết hợp với Thế Hoa nhìn đẹp lắm, tóc trắng tím bào, cặp mắt quý khí cùng gương mặt tà mị, sát gái a.

Nhưng bây do còn nhỏ, nên đúng là nhìn như tiểu đại nhân.
"Đã lâu không gặp! Đông nhi tỷ tỷ!" Thế Hoa cười nho nhã vấn án, thưởng thức nhìn về Bỉ Bỉ Đông.
Bỉ Bỉ Đông mặt dù bây giờ không giống trong nguyên tác "cả thế giới đều chống chống lại ta" Giáo Hoàng hắc ám như vậy, nhưng hoàn hảo dáng người vẫn toả ra một loại khí chất cao quý như một Nữ Hoàng, đây cũng là kết quả của thượng vị giả uy áp khi nắm chức Thánh Nữ quá lâu a.

"Ngươi nhìn gì a, tiểu sắc phôi đệ đệ?" Bỉ Bỉ Đông nhìn tiểu hài trước mặt nói.
"Đông nhi tỷ đừng đùa ta, ta có muốn sắc ngươi cũng phải đợi tiếp mấy năm a." Tuy nhìn cái kia thành thục Thánh Nữ trước mặt đúng là vô cùng hút con ngươi.

Nhưng cái cơ thể này của hắn cái đám kia kích thích tố vẫn chưa chạy ra đâu, nên hắn hiện tại luôn trong hiền sư mô thức, lòng không tạp niệm, đó là lý do vì sao hắn nhìn ai ánh mắt cũng đều là thưởng thức như vậy.
"Hì hì, nói đi, ngươi đến đây không đơn giản là thăm ta a? Hay là tìm Đào tỷ." Bỉ Bỉ Đông mặt ngoài tuy vui vẻ, nhưng trong giọng vẫn có chút thất lạc.
"Ngạch, ta tới đây tất nhiên là muốn tìm ngươi a." Thế Hoa là một cái nhân tinh, làm sao không nghe ra vấn đề đâu.
"Ta muốn tới đây để lĩnh ngộ sát ý." Hắn thu hồi biểu cảm, nghiêm túc nói.
"Sát ý sao? Ngươi chắc chứ?" Dù sao Thế Hoa cũng mới 6 tuổi a, sáu tuổi muốn lĩnh ngộ sát ý, đây không phải là thiên phương dạ đàm sao.
Làm nàng quên mất nàng khuê mật Mã Tiểu Đào vị này Huyết Diễm Phượng Hoàng.
"Ta chắc chắn, do ta cần sát ý để khai phát tiềm năng của Thiên Cơ Tán Vũ Hồn." Thế Hoa cũng không nói dối Bỉ Bỉ Đông, Phệ Địa thức đầu tiên đúng là cần sát ý để khai phát.
"Nhưng ngươi còn quá nhỏ a, tâm lý của ngươi chịu nổi sao?" Bỉ Bỉ Đông có chút lo lắng, dù sao bản thân nàng sớm cũng 12 tuổi mới bắt đầu giết người.
"Đông nhi tỷ không cần lo lắng, ta có tính toán của mình." Hắn bây giờ linh hồn cũng 24 tuổi rồi a, tuy việc giết ngươi ở kiếp trước đúng là tội ác tày trời, nhưng ở Đấu La Đại Lục thì Thế Hoa cũng biết đây là đạo khảm mà hắn phải vượt qua.
"Được chưa, vậy đi theo ta." Bỉ Bỉ Đông cũng bất đắc dĩ, nói với Thế Hoa.
"Chúng ta đi đâu a?" Thế Hoa hỏi.
"Thiên Ngục." Nàng nhẹ nhàng đáp
...
Thiên Ngục là một khu hành chính đặc biệt của Vũ Hồn Điện, là nơi mà Vũ Hồn Điện giam giữ các Tà Hồn Sư cùng đoạ lạc giả khắp đại lục, đám người này sẽ bị ném vào Tử Vong Đại Hạp Cốc hoặc Sát Lục Chi Đô dựa vào tu vi của bản thân.
Hồn Sư - Hồn Vương đoạ lạc giả thì sẽ bị ném vào Tử Vong Đại Hạp Cốc.
Còn lại thì sẽ bị ném vào Sát Lục Chi Đô.
Đây cũng là cách Vũ Hồn Điện vận dụng giá trị của đám người này.
Tử Vong Đại Hạp Cốc đóng vai trò như một phiên bản yếu hơn của Sát Lục Chi Đô, là nơi mà các tinh anh của Vũ Hồn Điện đi vào lịch luyện.
Mà Sát Lục Chi Đô cùng Vũ Hồn Điện mối quan hệ này thiết lập đã hơn 1000 năm, Vũ Hồn Điện đưa người vào Sát Lục Chi Đô mỗi năm, còn bản thân Sát Lục Chi Đô thi đóng vai trò như Tội Ác Nhạc Viên, kềm giữ lực lượng cường đại Tà Hồn Sư đông đúc bên trong, cũng như để các Tà Hồn Sư cùng đường có chỗ để trốn đi, không để bọn hắn chó cùng đứt dậu.
Thế nên Đấu La phần một Tà Hồn Sư gần như không xuất hiện, nhưng các đoạ lạc giả như Bất Nhạc, Thiên Nhai cùng lão Nga vẫn là thấy được.
Nhưng cuối cùng không phải Đường Tam bọn hắn vẫn để Vũ Hồn Điện xử lý tàn cục sao?
...

Tại Thiên Ngục,
Thế Hoa tò mò Bỉ Bỉ Đông đang cùng trưởng ngục nói cái gì, mà khiến trưởng ngục nhìn hắn với ánh mắt cực kỳ khó hiểu.
"Được chứ?" Bỉ Bỉ Đông nói xong yêu cầu liền hỏi, nhưng khí thế là không chút nào cho cự tuyệt.
"Thuộc hạ tuân mệnh thưa Thánh Nữ." Trưởng ngục mặc dù khó hiểu nhưng vẫn làm theo, dù sao cũng là mất vài tên Hồn Sư cùng Đại Hồn Sư mà thôi, không vấn đề gì.
"Đông nhi tỷ tỷ, ngươi muốn ta đến đây làm gì a?" Thế Hoa mặc dù đoán được bảy tám phần, nhưng vẫn hỏi.
"Tiểu Thế Hoa ngươi không phải đoán được rồi sao? Muốn có sát khí thì phải giết người." Bỉ Bỉ Đông từ tốn nói, nhìn thẳng vào vào trong Thiên Ngục nơi đám phạm nhân đang la hét sau song sắt.
"Thả ta ra! Bản thiếu gia muốn giết người!"
"Ta không có tội! Các ngươi tại sao lại muốn giam ta!!!"
"Các vị đại ca ca, trả lại tự do cho ta, ta cùng các ngươi rắn nước thân mật như thế nào."
Thế Hoa nhìn về phía đang la hét đám người.

Mặc dù đã chuẩn bị tâm thế, nhưng khi nhìn thì cũng có chút lo lắng, dù sao giết người cùng giết Hồn Thú cũng có khác biệt rất lớn.
"Sợ sao?" Bỉ Bỉ Đông nhìn đang ngây người Thế Hoa, mở miệng hỏi.
"Ân, sợ hãi, còn có chút lo lắng." Hắn cũng đáp lại, nghe hơi thở gấp cùng bàn tay lạnh ngắt cũng biết bây giờ hiện tại tâm lý của hắn.
"Ngươi không cần xem đám này là người, bọn hắn so với súc sinh cũng không bằng." Bỉ Bỉ Đông xoa đầu Thế Hoa nói.
Dù sao đám người này đã làm nhiều chuyện thất đức nên mới bị giam lại đây.
Thế Hoa cũng là điều chỉnh hơi thở, nhịp tim cũng trở lại bình thường, hai bàn tay cũng buông lỏng.
"Bình tĩnh lại rồi sao?" Bỉ Bỉ Đông hỏi.
"Ân, Đông nhi tỷ."
"Vậy thì đi thôi."
...
Thiên Ngục nội bộ,
Thế Hoa nhìn trước mắt khu vực.

Sàn đá xám, trên bề mặt còn tí ti vệt máu, có các bao dài màu đen xếp chồng lên nhau, trên tường còn treo nhân thể học bản vẽ.
"Đông nhi tỷ, đây là...?" Hắn nhìn các thứ này có chút quen, nhưng cũng không rõ là nơi nào gặp qua.
"Ta cũng không rõ a." Bỉ Bỉ Đông ngoài nhàn nhạt mùi máu tươi thì cũng không khám phá ra được gì.
"Thưa Thánh Nữ miện hạ, trong các bao kia là xác của các phạm nhân chết trong quá trình bị giam tại Thiên Ngục, chúng sẽ được chuyển đến khu vực của một vị trưởng lão." Thiên Ngục giám ngục nghe được câu hỏi liền giải thích.
Thế là Thế Hoa mới nhớ ra, bản vẽ kia là của Độc Bất Tử, còn mấy cái xác trong bao kia chắc hẳn là vật liệu để nghiên cứu nhân thể cho Bản Thể Điện a, chậc chậc, đúng là bản thể Vũ Hồn đâu, một đường khác biệt.
"Đông nhi tỷ, là Độc lão." Nhìn Bỉ Bỉ Đông cái kia còn suy tư khuôn mặt, Thế Hoa liền nói.
"Ân, ta đã biết." Bỉ Bỉ Đông nghe vậy cũng gật đầu, nói với giám ngục.
Một đoạn nhạc dạo như vậy liền đi qua, bọn hắn cần tới nơi của trưởng ngục đang chuẩn bị.
...
Thiên Ngục, khu đốt xác.
Đây 16 năm về trước còn là nơi đốt xác của các chết đi phạm nhân, nhưng kể khi Độc Bất Tử xuất hiện thì nơi này cũng đã không còn được sử dụng, dù sao phần lớn xác người đều được gửi đi, số còn lại giám ngục nhân viên có thể tự xử lý, cứ như vậy mà bị bỏ hoang.
Bây giờ Bỉ Bỉ Đông cùng Thế Hoa đang nhìn trước mặt 3 vị Hồn Sư cùng 3 vị Đại Hồn Sư, bọn chúng đều bị trưởng ngục phong ấn Hồn Lực.
"Tiểu Thế Hoa, ngươi bây giờ sẽ tử chiến với bọn chúng, chỉ có tử chiến mới có thể sinh ra sát ý." Bỉ Bỉ Đông vừa nói vừa chỉ tay vào đang giam lại 6 người.
"Được." Thế Hoa quyết tâm nói.

Hắn tuy rất lo lắng, nhưng Hồn Sư tay bắt buộc phải dính máu.
"Vậy công tử, mời ngài!" Trưởng ngục thấy thể cũng không nhiều lời, mời hắn xuống một cái hố hình vuông.
Cái hố này cao 4 mét, rộng 15 mét, cả mặt hố đều bị nhám đen bởi muội than, đây là chỗ mà các Thiên Ngục nhân viên đốt xác của phạm nhân lúc trước.
Thế Hoa nhảy xuống dưới hố, đồng thời triệu hồi ra Thiên Cơ Tán, gật đầu nhìn về phía của trưởng ngục.
Trưởng ngục biết ý, liền bắt một tên Hồn Sư, giải phong ấn rồi ném xuống hố.
"Tiểu thí hài, muốn giết ta sao?" Tên nam tử này rất trẻ tuổi, cũng chỉ 13, 14 tuổi mà thôi, không nghĩ đến hắn lại ở trong đây.
Hắn dường như rất hiếu chiến, vừa xuất hiện liền đã triệu hồi Vũ Hồn, hắn Vũ Hồn là một đôi trảo, sau lưng là một cái trăm năm Hồn Hoàn.
"Đệ nhất Hồn kỹ, Độc Huyết Ma Lang Trảo!"
Mắt thấy trên trảo của hắn hiện lên màu đỏ đậm của huyết, cùng một tiếng lang tru.
"Húuuu..."
Sau đó lấy hết sức chạy về phía cảu Thế Hoa.
Thế Hoa thấy thế cũng không nhiều lời, lấy Thiên Cơ Tán đỡ lại trảo này.
Sau đó dùng lực đánh tên này vào vách tường.
Hắn Hồn Vương cơ thể lực lượng sau khi hấp thu Hồn Hoàn cũng đã tiềm cận trung cấp Hồn Vương, chỉ cần tắm dược liệu theo Độc Bất Tử đưa cho thì nửa năm đến một năm thì có thể tăng lên Hồn Đế.

Nên lấy nhục thân đánh một cái Hồn Sư vẫn rất dễ dàng.
"Phốc..." Tên hiếu chiến kia bị đánh vào vách tường thì nội tạng như nát bấy, miệng phun một ngụm huyết.
Thế Hoa thấy thế cũng không có chút thương hại nào, dù sao thay vì để đám người này chết ở Tử Vong Đại Hạp Cốc hay Sát Lục Chi Đô thì thà để máu của bọn hắn thành những viên gạch đầu tiên đúc lên vô thượng sát ý cho bản thân.
Nghĩ như vậy, Thế Hoa cũng buông lo lắng xuống, ánh mắt băng lãnh, ném Thiên Cơ Tán mũi mâu vào ngay trái tim của thanh niên kia.
Còn tên kia nội tạng đã hư mất, mắt nhìn về Thiên Cơ Tán đang nhắm vào thân mình, cố gắng nhích cơ thể mình ra khỏi vách tường.
Mồ hôi như hạt đậu ở trên trán của hắn, vận dụng toàn bộ cơ bắp của thân để tránh né.
"Xoẹt..." Hắn vẫn không né kịp mũi mâu.
Trái tim bị phá nát, chết không nhắm mắt.
...
Lúc này trong đan điền của Thế Hoa, một điểm sáng màu đỏ đang toả sáng, mắt thấy nó đang biến lớn hơn, cuối cùng hoá thành một cái hình thoi nhỏ màu đỏ, di chuyển theo vòng tròn quỹ đạo trong đan điền.
...
Thế Hoa thấy mình vậy mà không có cảm xúc nào, trống rỗng.
Sau đó hắn đi tới xác của tên thiếu niên kia, rút ra Thiên Cơ Tán, máu từ tâm mạch phun như thác nước dính lên mặt cùng quần áo của Thế Hoa.
Một mùi tanh hôi cùng nóng ẩm xộc lên mũi của hắn, tuy đã quen với mùi máu từ Hồn Thú, nhưng nghe được mùi máu người trực tiếp như thế này khiến cổ họng hắn có chút nhợn nhợn.
Nhưng hắn vẫn cố giữ lại, bởi hắn còn 5 viên gạch chưa xây đâu.
"Tiếp tục." Thế Hoa nói với Thiên Ngục ngục trưởng.
"Ân."
Tiếp đó khoảng thời gian tàn sát của Thế Hoa, cũng đánh dấu hắn trưởng thành thêm một cước trên con đường cường giả.
...
"Oẹ..." Ra bên ngoài Thiên Ngục, Thế Hoa lại tìm một gốc Tử Trúc nôn thốc nôn tháo.

Hắn đã nhịn cơn ói này suốt hơn một canh giờ.
"Ngươi a, rất là mạnh miệng hô tiếp tục, giờ thì hay rồi, nôn như thế nhiều." Bỉ Bỉ Đông nhìn cái kia cầu vồng bãi nhầy, ghét bỏ nói.
"Dù sao cũng là lần đầu tiên a.

Đừng nói nữa, ta lại muốn...oẹ...oẹ..." Thế Hoa đang định nói gì thì lại tiếp tục tìm Tử Trúc giải quyết cơn phiền muộn.
Bỉ Bỉ Đông cũng là bất đắc dĩ thở dài, nhưng cũng có chút kinh ngạc, bởi ngoài nôn ra thì Thế Hoa có vẻ là không có chút nào khó chịu.
Nàng lúc đầu giết người còn mặt mày bơ phờ, không ăn không ngủ 3 ngày liền đâu.