Tối muộn.
Trăng tròn như mâm bạc treo cao giữa bầu trời, đem nguyệt quang thanh lãnh phủ chiếu khắp Lạc Nhật Sâm Lâm.
Ở khu vực nội vi, Long Công đám người lúc này đã đem cơ thể của mình lần nữa vệ sinh sạch sẽ, quần áo chỉnh tề mà xếp hàng đứng thẳng ngay ngắn trước mặt Thế Hoa.
Bọn hắn sau khi trải qua một đợt thuế biến thì vẻ ngoài cũng có những thay đổi nho nhỏ ít nhiều, nhưng đều có điểm chung là khí tức so với lúc trước hùng hậu hơn nhiều.
Mà Thế Hoa lúc này đang cầm trên tay một xấp tài liệu, đây là toàn bộ tài liệu về 11 người ở đây mà Vũ Hồn Điện thu thập được.
Vũ Hồn Điện bây giờ có Hồn Đạo Khí giúp đỡ, về phương diện trao đổi thông tin cũng so với các thế lực khác nhanh hơn gấp mấy lần. Người ở Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn không cần rời khỏi Lạc Nhật Sâm Lâm cũng có thể lấy tình báo từ Vũ Hồn Điện.
Mà kế bên hắn là Dương Vô Song, mặt không biểu tình nhìn 11 người trước mặt.
Hắn trước kia tại còn làm việc tại Phá chi nhất tộc cũng từng thực hiện sinh ý với các thế lực bên Tinh La Đế Quốc, vì vậy hắn có thể nhận ra được thân phận của Mạnh Thục, Triêu Thiên Hương, Phong Hoàng, Lục Yển cùng Hoả Tư Nam.
Còn lại thì không nhận ra.
Thế gian này Hồn Đế nhiều lắm, hắn không có rảnh rỗi để tâm đến như vậy.
Mà đám người còn lại cũng nhận ra Dương Vô Song, trong lòng cũng liền xác định ở trong Lạc Nhật Sâm Lâm quả thật là có gì đó mà Vũ Hồn Điện đang che giấu.
Phải biết bây giờ Phá chi nhất tộc cũng có Phong Hào Đấu La toạ trấn, so về vị trí quyền lực thì so với thế lực của bọn hắn thì phải cao hơn nhiều.
Mà Dương Vô Song lại có thể xuất hiện ở đây chứng tỏ không phải trùng hợp, ở mảnh rừng rậm này thực sự có huyền cơ.
Nếu là lúc trước thì bọn hắn còn có chút tâm thần rục rịch muốn truy xét, nhưng bây giờ mệnh trong tay người, bọn hắn càng là lo lắng cho an nguy của tông môn mình hơn.
Thế Hoa sau khi đọc hết tư liệu của đám người thì ánh mắt hiện lên vòng suy tư, sau đó đối với một nam nhân trong đó nói.
"Phong Hoàng, nếu như bây giờ ta muốn ngươi làm tông chủ của Phong Kiếm Tông, vậy có bao nhiêu khả năng thanh công?"
Tuy nói Phong Hoàng lớn hơn hắn, nhưng thực lực chênh lệch vẫn còn đó, hơn nữa Phong Hoàng đã nhận hắn làm chủ, bây giờ gọi là tiền bối thì có chút đạo mạo.
Thế Hoa vừa nói ra lời này, tim của đám người ngay lập tức đập hững một nhịp.
Vừa vào liền thẳng thắn như vậy?
Đây là muốn trực tiếp đem Phong Kiếm Tông gián tiếp khống chế a.
Huyền Phù hơi nhìn Hoả Tư Nam, thấy sắc mặt của có chút khó nhìn.
Tộc trưởng của Hoả Báo Tông - Hoả Duy là đường huynh của Hoả Tư Nam. Tuy nói là đường huynh nhưng Hoả Duy so Hoả Tư Nam lớn hơn tận một con giáp, từ nhỏ đã xem hắn làm tiểu bối mà hết mực giúp đỡ, thậm chí 5 vị trí Hồn Hoàn đầu tiên của Hoả Tư Nam đều là tự tay Hoả Duy giúp đỡ săn giết.
Có thể nói ân tình của Hoả Duy đối với Hoả Tư Nam là vô cùng lớn, đó cũng là vì sao Hoả Tư Nam tại Sí Hoả học viện lại ra sức làm việc như vậy, nhằm giảm tải công việc của Hoả Duy.
Nhưng lỡ như Thế Hoa cũng muốn hắn giống như Phong Hoàng đem vị trí tông chủ đoạt lại thì phải như thế nào?
Chẳng lẽ hắn còn phải thực sự đem Hoả Duy đánh xuống, lấy vị trí tông chủ của hắn sao?
Thế này chẳng khác nào hạng người lang tâm cẩu phế?
Nhưng nếu không làm mà nói thì đừng nói Hoả Duy, liền cả Hoả Báo Tông sẽ có được hạ tràng gì hắn cũng không dám nghĩ.
Lúc mà trong lòng Hoả Tư Nam đang cảm thấy rối bời thì Phong Hoàng liền suy tư, sau đó nói.
"Nếu chủ thượng có thể cho ta 5 năm, ta chắc chắn có thể đem vị trí đó cầm tới."
Phong Hoàng lúc trước do đâm đầu tu luyện dẫn đến cánh môi hơi bạc nhược, sau khi tẩy lễ thì canh môi lại trở lại trắng hồng, cả người không có Hồn Lực ba động nhưng lại khiến người ta có cảm giác giống như một thanh kiếm sắc bén.
Đặc biệt là khi nghe Thế Hoa đề cập đến chuyện này thì ánh mắt lộ ra một tia phong mang.
Tất nhiên tia phong mang này không phải là sát ý hay cừu hận, mà chỉ đơn thuần là một loại dã tâm.
Cổ nhân nói qua, mỗi một người từ lúc sinh ra đến khi chết đi cũng đã từng có một lần khao khát bản thân trở thành kẻ mạnh nhất.
Mà đối với người được sinh ra ở Phong Kiếm Tông mà nói, vị trí tông chủ chính là vị trí trong mơ.
Bản thân Phong Hoàng cũng không phải ngoại lệ.
Phong Kiếm Tông dặm mãi một bước không phát triển thêm làm thế hệ trẻ tuổi như hắn cảm thấy rất không cam lòng. Vì vậy hắn muốn tự tay đem cả tông môn kéo lên, trở thành thế lực đỉnh tiêm.
Mà để làm như vậy, trước hết phải lấy được vị trí tông chủ.
Tuy nói Phong Luân là thúc phụ (chú ruột) của hắn, nhưng mối quan hệ giữa hắn cùng Phong Luân cũng chỉ là tương đối, không ấm cũng không lạnh.
Hơn nữa ngay cả lúc trước hắn cũng đã từng nghĩ qua việc này, chỉ là thời gian lại là gần một thập kỷ.
Nhưng bây giờ thiên phú được đề thăng, hắn cũng có thể bớt được rất nhiều thời gian. Vì vậy đối với việc thượng vị hắn cũng không có cảm giác giày xéo như Hoả Tư Nam.
Đây cũng là lý do tại sao Thế Hoa đem chuyện này thoải mái nói cho Phong Hoàng.
Kẻ này từ đầu đã có dã tâm, thuận nước đẩy thuyền sẽ đem lại kết quả cao hơn mong đợi.
Thế Hoa gật đầu, nói.
"Ngươi sau khi về Phong Kiếm Tông thì tìm mọi cách bế quan, sau khi đột phá Hồn Đấu La thì liên hệ với người của Vũ Hồn Điện, đến nỗi liên hệ như thế nào, về sau ngươi sẽ rõ."
"Phong Hoàng tuân mệnh." Phong Hoàng chắp tay.
"Còn nữa, trong tài liệu thấy ngươi trước đây đã tự sáng tạo ra một bộ Hồn Kỹ gọi《 Bạch Tang Kiếm Pháp 》, đúng chứ?"
Phong Hoàng gật đầu.
"Không sai, ta lúc tuổi thanh niên liền từng lĩnh ngộ kiếm ý tại Thiên Khí Sâm Lâm, kiếm ảnh hư ảo như sương trắng, nên gọi là《 Bạch Tang Kiếm Pháp 》. Danh hiệu Bạch Tang Chi Kiếm của ta cũng là do đây mà ra."
Phong Hoàng tại trong Hồn Sư Giới cũng có chút tiếng tăm, trong đó danh hiệu Bạch Tang Chi Kiếm cũng là do môn kiếm pháp kỳ dị của hắn tạo ra.
Thế Hoa gật đầu, tiếp đó liền lấy ra một tấm da thú ném cho Phong Hoàng, nói.
"《 Bạch Tang Kiếm Pháp 》của ngươi chủ yếu lấy hư ảnh để khiến người khác phán đoán không tới, nhưng nếu như là đường đường chính chính đánh tới thì lại không đủ dùng. Bộ tự sáng tạo Hồn Kỹ này gọi là《 Bạo Phong Cửu Kiếm 》, được người của Vũ Hồn Điện thu thập được tại một di tích của các tiểu vương quốc cổ. Kiếm thế hung mãnh bạo ngược như bão tố, tuy là cũng thuộc Phong nguyên tố nhưng lại mang tính càn quét huỷ diệt, vừa vặn bù đắp được khuyết điểm của ngươi."
"Chỉ có dùng sức mạnh bẽ gãy nghiền nát người tại nhiệm mới khiến ngươi đứng vững gót chân tại vị trí tông chủ, nhớ lấy."
Trong suốt dòng sông lịch sử, thế gian này đã chứng kiến được rất nhiều kỳ tài, người tạo ra《 Bạo Phong Cửu Kiếm 》cũng là một người như vậy, chỉ là niên đại của hắn cũng là cả nghìn năm về trước, trước ngay cả thời điểm Thiên Sứ Thần đăng lâm.
《 Bạo Phong Cửu Kiếm 》 có loại 9 kiếm thức, mỗi một kiếm đều mang trong mình sự hủy diệt của bão tố cùng sự sắc bén của lưỡi kiếm, đơn giản là một con đường huỷ diệt.
《 Bạo Phong Cửu Kiếm 》mặc dù nằm ở Vũ Hồn Điện lâu năm nhưng hơn trăm năm trở lại đây cũng không có người có thể dùng tới, bởi nó yêu cầu người sử dụng không chỉ có kiếm làm Vũ Hồn mà còn phải có Phong nguyên tố bổ trợ.
Thế Hoa cũng có học tập qua thứ này, thậm chí hắn còn đem nó dung hợp với《 Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt 》để tạo ra Tuyết Kiếm Điện Phong Vũ - chiêu thức hắn từng dùng để đấu với Hàn Quán Nhất.
Tuy nói uy lực tổng hợp không bằng《 Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt 》nhưng lại đơn giản để lĩnh ngộ hơn nhiều.
Phong Hoàng nhận lấy tấm da thú thì không khỏi kinh hỉ, đối với Thế Hoa gật đầu.
"Cảm tạ chủ thượng ban ơn."
Tự sáng tạo Hồn Kỹ không phải là có dễ dàng sáng tạo như vậy, giống như《 Bạch Tang Cửu Kiếm 》của Phong Hoàng mặc dù đem lại cho hắn uy danh không nhỏ nhưng thời gian hoàn thiện môn kiếm pháp này vẫn còn là quá ngắn, không thể nào so sánh được với truyền thừa trăm năm như《 Hạo Thiên Cửu Tuyệt 》của Hạo Thiên Tông hay《 Nhân Kiếm Hợp Nhất 》của Trần gia. Vì vậy lỗ hổng vẫn rất nhiều, có thể gọi là chưa hoàn thiện.
Nhưng nếu như có《 Bạo Phong Cửu Kiếm 》làm cơ sở để đối chiếu, hắn không chỉ có thể tu luyện được thêm một môn kiếm pháp mạnh mẽ, mà cũng có thể từ môn kiếm pháp này lĩnh ngộ ra được yếu tố để cải tiến《 Bạch Tang Kiếm Pháp 》.
Có một bộ tự sáng tạo Hồn Kỹ hoàn chỉnh cũng đủ để khiến Phong Kiếm Tông tách biệt hẳn với các tông phái nhị lưu khác.
Phong Hoàng tuy muốn đánh bại thúc phụ Phong Luân nhưng vẫn rất để ý tới tông môn cùng đồng tộc.
Hắn dù sao từ nhỏ đến lớn đều gắn liền với nơi này, độ trung thành vẫn là rất cao.
Nếu không thì hắn cũng không đứng ra xin Thế Hoa bảo toàn Phong Kiếm Tông.
Thế Hoa gật đầu, sau đó mới quay đầu sang Hoả Tư Nam cùng Huyền Phù.
Hoả Tư Nam lúc như như chân chính lột xác thành hùng sư, khí thế hào hùng cuồng dã không cần tự ý thể hiện cũng được toả ra.
Nhìn gương mặt khó khăn của Hoả Tư Nam thì Thế Hoa cũng có chút buồn cười, nhưng hắn từ tư liệu cũng hiểu rõ tâm lý hoạt động của Hoả Tư Nam.
"Hoả Tư Nam ngươi cũng không cần lo lắng, ta cũng không bắt ngươi làm chuyện đại nghịch bất đạo gì."
Thế Hoa sau đó ho khan, có hơi mất tự nhiên nói với hắn.
"Kỳ thực...đường huynh của ngươi Hoả Duy đã quy thuận Vũ Hồn Điện từ trước, vì thế ngươi cùng Huyền Phù có thể yên tâm ở Sí Hoả học viện như cũ hoạt động."
Hoả Tư Nam cùng Huyền Phù nghe vậy thì như sét đánh ngang tai, liền tiểu bối đi theo bọn hắn là Hoả Vân cùng Hoả Như Yên cũng là như thế.
Một bên những người khác nghe vậy cũng một mặt ngơ ngác nhưng cũng không dám nói chuyện, chỉ là tâm tình lại giống như sóng biển dồn dập.
Có lẽ thế lực của bọn hắn...cũng có nội ứng? Thậm chí là vị trí cực cao loại kia.
"Cái này, cái này, cái này..." Hoả Tư Nam cho dù đạo tâm có vững chắc đi nữa thì cũng cảm giác bản thân muốn ngất đi.
Vị đường huynh lo lắng cho hắn, luôn luôn đối với hắn vô cùng tốt, là hình tượng mà hắn luôn noi theo vậy mà xách chân chạy trước quy phục Vũ Hồn Điện.
Thế Hoa cũng không khỏi bất đắc dĩ.
Hắn thực sự không biết là Bỉ Bỉ Đông lúc nào đem Hoả Duy thần phục, chuyện này nàng cũng không có nói với hắn, đến tận khi tin tức được truyền đi thì hắn mới rõ ràng.
Nhìn Hoả Tư Nam như người mất hồn, Thế Hoa cũng là lắc đầu, sau lại thấy Dương Vô Song có ý muốn khuyên nhủ hắn thì liền gật đầu.
Dương Vô Song được Thế Hoa cho phép thì ho khan một cái, nói.
"Hoả viện trưởng xin đừng trách đường huynh của ngươi, Hoả tông chủ lúc trước vốn là muốn đem chuyện này nói với các ngươi, nhưng thái độ của phó tông chủ lẫn các trưởng lão lại là vô cùng ác liệt. Vì vậy hắn cũng chỉ có thể đem sự biểu trung của mình ra trước, biểu hiện thái độ của bản thân của mình với Vũ Hồn Điện."
"Cái này cũng là tốt cho Hoả Báo Tông, tránh tương lai người mình đánh giết người mình."
Hoả Tư Nam nghe vậy thì cũng nhớ lại một chút chuyện.
Nghe nói trước đây Hoả Duy đã từng có ý nửa đùa nửa thật nói với các trưởng lão về việc quy thuận Vũ Hồn Điện, nhưng phản ứng gây gắt khiến Hoả Duy cũng không đem chuyện đó nói lại.
"Vũ Hồn Điện thế lớn, Hoả tông chủ cũng là không có cách nào..." Huyền Phù thở dài.
Hắn thân là ngoại nhân nên liền có cách nhìn khách quan hơn nhiều.
So với tông chủ của Tượng Giáp Tông cùng Phong Kiếm Tông thì tông chủ của Hoả Báo Tông quả thực có thực lực yếu nhất với tu vi 82 cấp, hơn nữa tiềm năng đã cạn sạch.
Tuy những năm gần đây tuy Sí Hoả học viện có xuất hiện ra một số hạt giống tốt, nhưng muốn để phát triển để trở chèo chống Hoả Báo Tông vượt qua đại thế thì lại không kịp.
Vì thế Hoả Duy cũng chỉ đành đem bản thân ra bảo đảm.
Nói đi thì cũng phải nói lại, Vũ Hồn Điện đáng sợ hơn Tinh La Hoàng Thất nhiều.
Bị Tinh La Hoàng Thất truy sát thì còn có thể sống sót, nhưng còn bị Vũ Hồn Điện truy sát thì cả đại lục này hoàn toàn không có đất để Hoả Báo Tông dung thân.
Xem chừng Hoả Duy cũng từng xem xét qua chuyện này.
Hoả Vân cùng Hoả Như Yên nghe vậy thì trong lòng cũng không khỏi não nề.
Tất cả cũng là đều từ hai chữ "Thực lực".
"Hoả Tư Nam cùng Huyền Phù hai người các ngươi hiện tại đem tinh lực đem lên tu luyện nhiều hơn một chút, chuyện của Sí Hoả học viện quản tốt đến 7-8 phần là được."
"Chỉ là Hoả Như Yên trong vòng 4 năm vừa phải tu luyện đến cấp độ Hồn Thánh lại vừa phải làm quen với công tác của viện trưởng, tiếp đó đem vị trí viện trưởng của Hoả Tư Nam tiếp nhận."
Hoả Như Yên có vẻ ngoài là một tiểu cô nương khuê các, tuổi thực của nàng cũng không quá 35, trong giới Hồn Sư cũng được xem là trẻ tuổi.
Tóc của nàng được búi lên sau đầu, mặc dù là Phụ Trợ hệ Hồn Sư nhưng khí thế không hiểu có chút hiên ngang.
Bây giờ đã cấp 62, với thiên phú của nàng trong vòng 4 năm vào Hồn Thánh mặc dù có chút lãng phí nhưng lại không khiến người khác nghi ngờ.
"Đến lúc đó với tu vi của Hoả Tư Nam ngươi, sự nâng đỡ từ Hoả Duy cùng với tài liệu đen mà Vũ Hồn Điện thu thập được từ Hoả Vô Kỵ thì lúc đó thì hoàn toàn có thể lấy được vị trí phó tông chủ. Hắn trước đây từng nhận đồ của Tinh La Hoàng Thất, sự hiện diện của hắn đối với việc Hoả Báo Tông thần phục Vũ Hồn Điện là sự cản trở."
"Huyền Phù thì cứ như cũ Hoả Tư Nam đi đâu thì ngươi theo đó, lúc ấy ngươi thuận lý thành chương trở thành khách khanh của Hoả Báo Tông cũng không gây quá nhiều nghi ngờ."
"Còn mấy tên trưởng lão kia muốn xử trí thế nào thì đến lúc đó sẽ tính tiếp."
"Còn về phần Hoả Duy, các ngươi hiện tại không có đem chuyện này nói ra với hắn, đến lúc cần nói sẽ nói. Hết thảy cứ giữ kín là được."
Thế Hoa đây cũng chỉ là dựa trên sự hiểu biết về cách làm việc của Bỉ Bỉ Đông mà sắp xếp, nhưng cũng không hoàn toàn giống được với ý tứ của nàng, vì vậy cũng để ra khá nhiều khoảng trống để nàng chỉnh lý.
Đám người bên Sí Hoả học viện cũng nhận mệnh, dù sao chuyện này cũng quả thật cũng không yêu cầu bọn hắn giết bất kỳ ai.
Mặc dù đem phó tông chủ Hoả Vô Kỵ đạp xuống hung ác như vậy chắc chắn sẽ đem nhân gian đắc tội, nhưng kết quả này vẫn đã là rất tốt.
Thế Hoa sau đó nói.
"Hoả Tư Nam, các ngươi có mang theo trữ vật Hồn Đạo Khí sao?"
Hoả Tư Nam nghe vậy thì gật đầu, sau đó từ trên thắt lưng tháo ra một cái túi nang nhỏ.
Túi nang này theo Thế Hoa đánh giá là trữ vật Hồn Đạo Khí khoảng cấp 5, chỉ là không chứa được vật sống.
Thế Hoa đem Tử Hà Dung Mặc Lệ cùng túi nang kề lên nhau, ở giữa hai Hồn Đạo Khí liền hiện lên một tia sáng sau đó thì dừng lại.
Hắn đem túi nang trả lại cho Hoả Tư Nam, nói.
"Bên trong ta đưa cho ngươi là Liệu Hoả Thạch, giá trị của thứ này với Hoả thuộc tính Hồn Sư như thế nào ta cũng không cần phải nói."
Đám người nghe vậy thì trợn mắt.
Liệu Hoả Thạch, tài liệu sở hữu Cực Hạn Chi Hoả, chỉ cần một viên liền có thể đem cả một khu vực hoá thành lò bát quái.
Cái này đối với Hồn Sư khác không khác gì địa ngục, nhưng đối với đám Hồn Sư theo đuổi Cực Hạn Chi Hoả như bọn hắn thì thứ này quả thật so với Hồn Cốt còn quý.
Chỉ cần bọn hắn tu luyện dưới Liệu Hoả Thạch đủ lâu thì cơ hội lĩnh ngộ được Cực Hạn Chi Hoả chính là một phần nghìn.
Đừng nhìn cái này một phần trăm ít, cả đời người chưa chắc đạt được một phần nghìn này.
Hơn nữa Liệu Hoả Thạch không phải dùng để hấp thu, mà là dung nạp khí tức của nó vào Hồn Lực để diễn hoá Cực Hạn Chi Hoả, vì thế nhiệt độ của Liệu Hoả Thạch có thể kéo dài đến cả trăm năm không giảm.
Kết hợp với một phần nghìn lĩnh ngộ thì Sí Hoả học viện sẽ nhận được bao nhiêu Hồn Sư sở hữu Cực Hạn Chi Hoả?
Con số này có chút lớn.
Hoả Tư Nam hơi run rẩy cầm lấy túi nang.
Bọn hắn từ nhỏ chỉ nghe danh của Liệu Hoả Thạch chứ chưa bao giờ thấy qua.
Bởi vì điều kiện hình thành Liệu Hoả Thạch là vô cùng hà khắc, hơn nữa đều là tại nơi linh khí dồi dào.
Phần lớn những nơi này hầu hết đều bị các Hồn Thú bá chủ chiếm đóng, Liệu Hoả Thạch cũng là bị bọn hắn lấy đi hết.
Có thể nói Hồn Sư nhân loại muốn nhận được Liệu Hoả Thạch hoàn toàn là nói chuyện trên trời.
Mà cái này Thế Hoa vừa ra tay chính là tặng cho bọn hắn một cái, cái này chứng tỏ là gì.
Tích xúc của Vũ Hồn Điện đã cao đến mức xem thứ này như một loại tài nguyên để mời chào các thế lực khác.
Đã vậy lực lượng của Vũ Hồn Điện hiện tại đã là bao nhiêu?
Hoả Tư Nam không dám nghĩ tiếp.
Đến nỗi đám trưởng lão kia cũng vẫn là nên nhường chỗ cho thế hệ trẻ hơn.
Thế Hoa tiếp đó quay sang Lục Yển.
Lục Yển lúc này râu tóc đã được cắt sạch sẽ, lộ ra gương mặt điển trai cương nghị, kết hợp với ánh mắt sắc bén liền lộ ra phong phạm cao thủ.
"Ta đã xem tư liệu của ngươi, xem ra vị huynh trưởng Lục Tang của ngươi cũng không phải là vật trong ao."
"Tại độ tuổi 60 liền đã có tu vi 86 cấp, đặt tại Tinh La Đế Quốc cũng không có bao nhiêu người có thể đạt đến, thậm chí có thể sánh ngang với một số Bạch Y Giáo Chủ của Vũ Hồn Điện."
Thế Hoa lời nói này cũng không ngoa.
Tiên Thiên Hồn Lực của Lục Tang là 9.5, có thể nói là có Siêu Cấp Đấu La chi tư.
Muốn để Lục Yển lấy tu vi 75 cấp của mình đánh bại Lục Tang hoàn toàn là một trò đùa, cho dù có trải qua Sinh Mệnh Chi Lực thăng cấp cũng phải tốn không thiếu thời gian để Lục Yển đánh bại Lục Tang.
Hơn nữa theo Thế Hoa xem xét tài liệu thì vị Lục Tang này hành sự đầy đủ kiêu hùng, trên một đường trở thành Lục gia gia chủ cũng có thủ đoạn vô cùng thiết huyết, thậm chí là quyết tuyệt.
Toàn bộ Lục gia trước đây cũng có vài người phản đối hắn lên làm gia chủ, về sau bóng dáng đều tuyệt tích, thậm chí cả xương cốt còn kiếm không ra.
Hơn nữa Lục Tang trước đây cũng là người đầu tiên chọn nâng đỡ Đái Thiên Phong tại thời điểm thái tử tranh cơ, dẫn đến về sau uy quyền của hắn trong Tinh La là vô cùng mạnh, thậm chí mạng lưới nhân mạch chỉ so Chu gia gia chủ Chu Hồng Minh kém hơn một chút.
Một Lục gia vừa thành lập chưa được 200 năm liền đã có thể cùng kiến quốc thế gia như Chu gia sánh ngang, công trạng này phần lớn đều phải quy về kẻ gọi là Lục Tang này.
Kẻ như thế này, vừa có quyền lực vừa có tu vi hoàn toàn là đối tượng khó đối phó.
Mà lúc nãy Lục Yển cũng không có cầu cạnh Thế Hoa giúp Lục gia an lành, hơn nữa thái độ khi nói về thân phận Lục gia của mình cũng có chút không thoải mái.
Biểu hiện hắn đối với Lục gia cũng không có cảm tình, hơn nữa đối với Lục Tang cũng có chút sợ.
Dựa theo tư liệu đến xem xét, Lục Yển kẻ này trong cả quá trình lớn lên đều nằm dưới cái bóng của Lục Tang, bóng ma đè ép cả đời làm Lục Yển vừa sợ hãi vừa bài xích vị huynh trưởng này.
Thế Hoa tin tưởng cho dù để cho Lục Yển chọn giữa việc đánh với Lục Tang hay Quỷ Đấu La thì hắn sẽ không ngần ngại chọn Quỷ Đấu La.
Cũng không phải là Quỷ Đấu La yếu, mà là do Lục Yển không có dũng khí để phản kháng Lục Tang.
Quả nhiên khi nghe Thế Hoa nói như vậy thì ánh mắt của Lục Yển liền hiện lên thần tình ba động.
Trước đây hắn cật lực tu luyện đến mức để thiên phú tuột xuống cũng là do muốn thoát khỏi bóng ma của Lục Tang.
Bây giờ nghe Thế Hoa có ý tán dương ca ca hắn, Lục Yển liền cảm thấy tâm tình bỗng chốc tiêu cực đi nhiều, ánh mắt sắc bén cũng trở nên mòn đục.
Nhưng uy thế của Thế Hoa còn đó, hắn cũng không dám nói lời nào.
Thế Hoa thấy vậy thì lắc đầu.
Lục Tang tính tình quả thật kiêu hùng, ra tay với người thân cũng đủ hung ác.
Không nói phụ mẫu của hắn, nhưng chỉ cần là người cản bước hắn, đừng nói trước đó có giao tình hay quan hệ máu mủ gì, đều sẽ trở thành cốt khô trên đường đi của hắn.
Trước Lục Yển còn có một vài đệ muội khác, nhưng kết quả so với Lục Yên vị Hồn Thánh này tồi tệ hơn nhiều.
Nữ thì bị gả vào các gia tộc hào môn khác để xây dựng quan hệ, nam thì bị đem đày ra các khu vực hẻo lánh để quản lý kinh doanh.
Thậm chí một muội muội của hắn còn được gả cho Đái Thiên Phong làm tiểu thiếp, ngày ngày bị quản thúc trong viện nhỏ ngày qua ngày.
Lục gia phát triển đến bây giờ, máu tươi cùng xương trắng là không thiếu, nhưng oan ức cùng nước mắt lại càng nhiều.
Lục Yển hận đại ca hắn, nhưng càng là hận thể chế của Lục gia, hận nhất là thể chế của Tinh La Đế Quốc.
Thế Hoa lắc đầu nói:
"Ngươi về sau cũng không cần trở về Lục gia, trực tiếp giả chết rồi theo ta trở về Vũ Hồn Điện."
Lục gia dưới sự quản lý của Lục Tang cơ hồ là không có điểm yếu, thậm chí uy danh của hắn quá lớn, Lục Yển cho dù có đánh bại Lục Tang thì cũng không thể nào đem Lục gia không chế.
Vậy thà để hắn giả chết, tiếp đó tạo một thân phận khác để hành động thì tốt hơn nhiều.
Lục Yển nghe vậy thì ngẩn ra một chút, sau đó cũng nhận mệnh.
Hắn chết mà nói cũng không có gì ảnh hưởng quá nhiều, một thân phận mới cũng xem như giúp hắn được giải thoát.