Gặp mặt rất nhanh liền tại bữa trưa liền kết thúc.
Hứa Tư Vũ cùng Hứa Vân Hi thì đã mua được nhạc cụ nên cũng mau chóng trở về Tinh La Đế Quốc, thân phận của hai người dù sao cũng có chút tế nhị, không tiện ở lại Vũ Hồn Thành quá lâu.
Hắc Uyển Động cùng Lan Thiều Du biết vậy cũng không còn níu giữ nữa mà cũng chào tạm biệt hai người.
Trước khi rời đi Lan Thiều Du còn tặng miễn phí cho Hứa Tư Vũ 7 vại rượu anh đào, chỉ là hảo ý lại bị Hứa Tư Vũ bát quái một phen, khiến hai người tại lúc chia ly cũng phải đấu võ miệng một hồi.
Còn Thế Hoa thì cho Hứa Vân Hi tổng phổ (sheet nhạc) của "Mỹ Lệ Đích Thần Thoại", bởi hắn xem ra nàng cũng rất thích danh tác này.
Mà hiệu quả cũng cực kỳ rõ ràng, tiểu nữ hài vui vẻ đỏ hồng cả gương mặt, ríu rít cảm ơn Thế Hoa, liền ngượng ngùng lúc trước cũng quên mất.
Hắc Uyển Đồng thân là lão sư của Thế Hoa thì cũng không thua kém, liền cho người từ Trang Uyển Lâu đến đo đạc số đo của Hứa Vân Hi, sau đó đợi may xong liền sẽ gửi đến Tinh Quan Tông.
...
Sau khi tiễn đưa Hắc Uyển Đồng trở về Uyển Đình thì Thế Hoa trở lại Đông Quân Phủ, sau đó liền đem 23 thanh nhạc cụ ra ngoài.
Ngay lập tức để không tốn một hào thời gian nào, Thế Hoa liền dùng Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực kết hợp lại với nhau tháo hết toàn bộ những viên trân châu màu vàng kim kia ra khỏi mấy mảnh nhạc cụ này, sau đó đem tất cả đều cất vào trong hộp ngọc.
"Nước mắt của Nhân Ngư, không ngờ lại có thể tại Vũ Hồn Thành được nó ở đây..."
Nước mắt của Nhân Ngư là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm hoi thuộc Tinh Thần Hệ, chỉ có thể được tạo ra khi mà một Nhân Ngư tại thời điểm cực kỳ bi thương mới có thể chảy ra nước mắt, sau đó mới kết tinh thành hạt trân châu như thế này.
Nhân Ngư là Tinh Thần Hệ Hải Hồn Thú, nên mỗi một hạt trân châu được kết tinh ra chính là Tinh Thần bản nguyên của bọn chúng, nếu bất kỳ Hồn Sư hay Hồn Thú nào phục dụng thì đều có thể đề thăng Tinh Thần Lực, ôn dưỡng Tinh Thần Chi Hải, thậm chí là giúp khai mở linh trí.
Chỉ là đối với cư dân Đấu La Đại Lục mà nói, kiến thức về Hải Hồn Thú lại là quá ít nên không nhận ra được thứ này.
Tất nhiên đó không phải là thứ duy nhất, mà còn là bản thân những hạt trân châu này có vấn đề.
Những hạt trân châu mà Thế Hoa nắm giữ trong tay sở dĩ không bị người khác phát hiện là bản thân toàn bộ Tinh Thần Lực của bọn chúng đều đã bị phong ấn lại, khiến cho Hồn Sư dù có tu vi Phong Hào Đấu La cũng không cảm nhận được năng lượng ba động ở bên trong nó, nên cũng chỉ xem nó là một hạt trân châu bình thường.
Nếu không phải Thế Hoa nhờ Ngôn Thiếu Triết mà biết được vẻ ngoài của nước mắt Nhân Ngư cùng với Tinh Thần Lực đã sánh ngang với Cực Hạn Đấu La thì có lẽ cũng đã bỏ qua.
Nước mắt của Nhân Ngư cũng chia ra làm hai loại, màu bạc là các Nhân Ngư có tu vi dưới 10 vạn năm, còn màu vàng như thế này thì Nhân Ngư cũng phải có tu vi ít nhất là 10 vạn năm.
Thế Hoa cũng vì vậy mà muốn thông tin về xuất xứ cũng như người đã chế tạo ra những thanh công cụ này, bởi nhiều nước mắt nhân ngư được hắn phát hiện như vậy thì không phải là chuyện ngẫu nhiên, vì vậy hắn muốn điều tra, xem rốt cuộc là nguồn gốc thực sự của thứ này là từ đâu.
Sắp xếp xong mạch suy nghĩ thì Thế Hoa đem những nhạc cụ này lại cất trong Hồn Đạo Khí, còn những viên trân châu kia thì cũng tạm thời cất giữ, đợi đến lúc hoàn thành điều tra rồi tính tiếp.
Dù sao Tinh Thần Lực của hắn hiện tại đã rất mạnh, phục dụng thêm thứ này giống như muối bỏ biển, hoàn toàn không có ý nghĩa.
Lúc này một tiếng nói của thị nữ lại vang lên.
"Thưa thiếu gia, Quỷ trưởng lão tới nói muốn gặp ngài."
Thế Hoa nghe vậy thì sắc mặt trở nên đặc sắc, trùng hợp như vậy, hắn còn đang định tới Hình Phạt Điện đâu.
...
Thế Hoa nghe Quỷ Mị nói mà sững sờ.
"Cái gì? Đã kiếm được Mã Hồng Tuấn rồi sao?"
Quỷ Mị gật đầu, sau đó đem xấp tài liệu đến đưa đến cho Thế Hoa.
"Ân, người của Ám Hình đã tìm ra hắn ở một thôn nhỏ ở phía Tây của Cáp Căn Đạt Tư (Häagen - Dazs) Vương Quốc, về sau khi đối chứng với mô tả từ trước thì liền xác nhận đây là Mã Hồng Tuấn mà thiếu gia cần kiếm."
Thế Hoa ánh mắt lướt ngang hồ sơ, bên trong là hình ảnh của một nam hài tử mập mạp có mái tóc đỏ, ánh mắt có phần thiên chân vô tà.
...
Tên: Mã Hồng Tuấn
Niên linh: 5 tuổi
Vũ Hồn: Chưa thức tỉnh
Tiên Thiên Hồn Lực: Chưa xác định
Thân nhân: Mẫu thân - Huân Vĩ Oanh - Hồn Sĩ (Thú Vũ Hồn Thảo Kê (gà mái))/ bình dân (đã chết), Phụ thân - Mã Hồng Phúc - Hồn Tôn (Thú Vũ Hồn Xích Hoả Hầu)/ bình dân (đã chết)
Nơi ở: Thảo Kê Thôn - Cáp Căn Đạt Tư Vương Quốc (cũ), Vũ Hồn Điện cô nhi viện chi nhánh Tây Lỗ Thành - Cáp Căn Đạt Tư Vương Quốc (hiện tại).
Tiểu sử: Mã Hồng Tuấn là nhi tử độc nhất của hai phu thê Mã Hồng Phúc cùng Huân Vĩ Oanh. Một nhà 3 người cùng nhau sống hạnh phúc cùng nhau được 4 năm thì một đợt dịch bệnh ập vào Thảo Kê Thôn khiến phu thê hai người ra đi, chỉ để lại Mã Hồng Tuấn một mình được thôn dân nuôi dưỡng. Hiện tại đang được Vũ Hồn Điện cô nhi viện tiếp nhận dưới danh nghĩa là chính sách bảo vệ hậu đại của nhân viên trực thuộc Vũ Hồn Điện (làm giả tính danh của Mã Hồng Phúc trở thành người của Vũ Hồn Điện).
...
Thế Hoa đối với phần ghi chép này gật đầu, sau đó đối với Quỷ Mị nói.
"Tất cả miêu tả đều khớp với điều kiện tìm hiểu, Quỷ trưởng lão cùng Hình Phạt Điện đã khổ cực rồi."
"Quỷ trưởng lão, ngươi hãy nhờ người của ngươi đem Mã Hồng Tuấn đến cho Ngôn thúc, hắn tự sẽ biết làm như thế nào."
Quỷ Mị mặc dù trong đầu đầu suy nghĩ ngàn vạn những cũng không nói ra mà gật đầu nhận lệnh.
Từ kinh nghiệm của Áo Tư Ca thì hắn cũng phần nào đoán được Mã Hồng Tuấn là một thiên tài, Thế Hoa đưa hắn đến chỗ của Ngôn Thiếu Triết hẳn là để bái sư.
Cái này không khỏi làm Quỷ Mị nhớ đến một đồ đệ khác của Ngôn Thiếu Triết là Mã Tiểu Đào.
Mã Tiểu Đào.
Mã Hồng Tuấn.
Cùng là họ Mã, hơn nữa cũng có mái tóc đỏ, chẳng lẽ hai người này có liên hệ về huyết thống gì đó.
Tê!
Quỷ Mị có cảm giác phát hiện được chân tướng.
Phải biết Mã Tiểu Đào mặc dù chỉ bằng một nữa số tuổi của hắn, nhưng luận về thiên phú, tu vi lẫn sức chiến đấu thì còn trên cả hắn, liền Kim Ngạc cùng Thiên Đạo Lưu muốn cùng nàng phân thắng bại cũng phí sức.
Với khả năng như vậy thì việc nàng trở thành Cực Hạn Đấu La cũng chỉ là vấn đề sớm muộn, lúc đó đã đủ nàng khinh thường quần hùng.
Nếu như Mã Hồng Tuấn mà là một Mã Tiểu Đào tiếp theo, thì há chẳng phải là hắn đang nhìn thấy một cái Cực Hạn Đấu La tiếp theo sao?
Thế Hoa cũng không biết đầu não của Quỷ Mị đang suy nghĩ thứ gì mà nói tiếp.
"Hơn nữa ta còn một chuyện cần nhờ Quỷ trưởng lão."
Quỷ Mị ngay lập tức đáp lời.
"Thiếu gia xin cứ nói."
Thế Hoa gật đầu, từ Tử Hà Dung Mặc Lệ lấy danh sách của những nhạc cụ từ Tiền Nhạc Trai đưa cho Quỷ Mị, sau đó là lấy ra những viên trân châu màu vàng kim ra mà bắt đầu giải thích tiền căn hậu quả của mọi việc.
"...Vì vậy nên ta muốn nhờ Quỷ trưởng lão tìm hiểu giúp ta nguồn gốc của nước mắt Nhân Ngư, ta nghĩ rằng những gì thu hoạch được sẽ rất khá."
Vì là chuyện liên quan đến 10 vạn năm Hồn Thú nên Quỷ Mị cũng rất xem trọng việc này, nghiêm túc nói.
"Chuyện này ta cùng Nguyệt Quan sẽ cố gắng thực hiện, thiếu gia cứ yên tâm."
Hắn không muốn giống như vụ việc của Lam Ngân Hoàng mấy năm trước, con vịt đã đến miệng lại chạy mất, nên đối với chuyện này sẽ hành động cực kỳ cẩn thận.
Quỷ Mị cùng Thế Hoa trao đổi thông tin thêm một lúc lâu nữa thì mới rời đi, dù sao một chuyện lại tới một chuyện làm cho Quỷ điện chủ có chút bận rộn.
Thế Hoa ưỡn eo một cái, hôm nay nhiều việc diễn ra cùng lúc làm cơ thể của Thế Hoa hơi cứng ngắc.
"Vẫn là viết cho nàng một lá thư rồi tu luyện vậy."
...
Một tháng sau, tại một mật thất không rõ.
Mã Tiểu Đào xếp bằng ở chính giữa mà nhắm mắt tu luyện, toàn thân phát ra hoả diễm nóng bỏng khiến không gian xung quanh có chút vặn vẹo, dưới chân là chín cái Hồn Hoàn đang xoay động.
Lúc này có thể phát hiện thấy Hồn Lực xung quanh đang dao động hoá thành một vòng xoáy tại phần đầu của nàng, hay chính xác hơn là tại thượng đan điền.
Chỉ là vòng xoáy này giữ lại được khoảng 1 canh giờ thì liền tan rã, mà Mã Tiểu Đào cũng vì vậy mà mở mắt ra đình chỉ hấp thụ năng lượng, vẻ mặt hiện lên sự bất đắc dĩ.
"Tính cả lần này cũng đã là lần thứ 8 rồi, xem ra là muốn ngưng tụ đệ tam Hồn Hạch vẫn còn hơi sớm một chút."
Nàng mặc dù đã đột phá 98 cấp, nhưng muốn ngưng tụ đệ tam Hồn Hạch thì vẫn có cảm giác chưa đủ kình.
Nhưng Mã Tiểu Đào cũng không nản chí, ngay từ đầu nàng cũng xác định ngưng tụ đệ tam Hồn Hạch cũng chỉ là mục đích phụ, còn chính thì vẫn là đột phá 98 cấp, phải biết đệ tam Hồn Hạch không phải là ai cũng có thể ngưng tụ được, liền như Long Tiêu Dao hay Diệp Tịch Thuỷ là Cực Hạn Đấu La cũng chỉ ngưng tụ được hai Hồn Hạch.
Không được lần này thì lần khác sẽ được, nàng Mã Tiểu Đào sẽ nhất quyết không nản chí.
"Cũng đến lúc kết thúc lần bế quan này rồi."
Bây giờ cảnh giới của nàng đã ổn định, cũng không cần thiết ở đây tốn thời gian nữa.
Lúc này nàng nhớ đến Thế Hoa, khoé miệng bất giác hiện lên nụ cười.
"Không biết 2 năm này thiếu gia như thế nào rồi a?"
"Trước tiên cứ gặp lão sư cùng Đông nhi, sau lại gặp hắn."
Nghĩ là làm, thân ảnh của Mã Tiểu Đào ngay lập tức biến mất khỏi nơi này, chỉ để lại nhiệt độ kinh khủng còn dư lại trước đó.
...
Cùng thời điểm đó, Đông Quân Phủ, sân vườn.
Thế Hoa triệu hồi ra Thiên Cơ Tán, ý nghĩ lay động.
"Thiên Cơ Tán đệ ngũ hình thái, Thiên Cơ Hỗn Mang Thủ Sáo!"
Đệ ngũ Hồn Hoàn có hai màu đen trắng xoay tròn rồi sát nhập vào Thiên Cơ Tán, cả chiếc ô phát sáng rồi biến thành chất lỏng bám vào hai cẳng tay cùng bàn tay của Thế Hoa, về sau ánh sáng biến mất, chỉ để lại hai cái bao tay bám trên người.
Tay trái cùng tay phải sỡ hữu bao tay có hai màu khác nhau, lần lượt là trái đen và phải trắng. Mặc dù khác nhau về màu sắc nhưng vẫn có thể thấy được đều làm như chất liệu giống nhau, hơn nữa bên trên còn có hoạ tiết nhìn như lông phượng hoàng nên tổng quan nhìn rất là sang trọng.
Ở phần mũ bàn tay còn có biểu tượng tinh đồ của một đầu chim, đây không phải ai khác chính là Âm Dương Hỗn Độn Điểu.
Thế Hoa lúc này cũng bắt đầu nhớ lại công pháp mà bản thân nhận được sau khi bản thân tiếp nhận Hồn Hoàn của Âm Dương.
《 Càn Khôn Quy Nhất 》
Thế Hoa bắt đầu giơ lên cánh tay của mình, theo nội dung bên trong mà bắt đầu làm theo.
Động tác ra quyền của Thế Hoa chậm rãi, từ tốn không có chút vội vã nào, hoàn toàn khác với lần trước luyện quyền pháp ở Bản Thể Điện, quyền ảnh của Thế Hoa không còn hung mãnh giống như hồng hoang cự thú nữa mà đã trở nên mềm mại như nước, bao dung vạn vật.
Vẫn là như vậy, tốc độ ra quyền của Thế Hoa ngày càng nhanh, đến mức những gì còn dư lại cũng chỉ là tàn ảnh của cặp thủ sáo trắng đen.
Nhưng đáng chú ý là mọi vật thể ở phạm vi xung quanh Thế Hoa đều không bị ảnh hưởng một chút nào.
Cho dù đó có là ngọn cỏ, cánh hoa hay côn trùng, tất cả đều như thể không bị lực đạo của Thế Hoa ảnh hưởng đến mà vẫn tự nhiên nhẹ nhàng lắc lư dưới gió xuân cùng nắng ấm.
Một con ong vô tình bay vào phạm vi huy quyền của Thế Hoa, nhưng thay vì biến thành thịt nát thì nó vẫn có thể nhẹ nhàng bay qua được trong khi Thế Hoa vẫn đang luyện tập.
Rồi con bướm, cánh hoa đến chiếc lá, tất cả đều thần kỳ mà "xuyên qua" Thế Hoa mà không bị một chút thương tổn nào, như thể Thế Hoa chỉ là ảnh chiếu vậy.
Một canh giờ luyện tập hoàn thành thì Thế Hoa mới ngừng lại, trên trán hiện ra mồ hôi rịn, hắn hít thở sâu mấy ngụm rồi cuối cùng thở ra một ngụm trọc khí, cúi cùng nhìn xung quanh một vòng mà cảm khái.
"Lực lượng của ta vốn đã mạnh mẽ sẵn, thông qua huấn luyện của Độc lão thì đã khống chế được một phần nào đó lực đạo, cứ nghĩ là đã làm được tốt rồi, đến khi《 Càn Khôn Quy Nhất 》xuất hiện thì mới phát hiện khả năng khống chế lực lượng của bản thân mình có nhiêu thô ráp."
Nội dung mà《 Càn Khôn Quy Nhất 》tập trung nhiều nhất chính là khống lực, không chỉ là khống chế lực lượng của một bộ phận cơ thể hay một nhóm cơ, mà là khống chế lực đạo của từng tế bào, kết hợp với các nguồn năng lượng khác của bản thân hoặc môi trường bên ngoài mà phát động ra lực lượng lớn nhất với tiêu hao nhỏ nhất.
Mặc dù nội dung so với những võ công lúc trước Thế Hoa học khó hơn nhiều nhưng nếu hắn có thể thuần thục《 Càn Khôn Quy Nhất 》thì có thể áp dụng vào《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》hay《 Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt 》mà đạt được sự cải thiện đáng kể.
Tiềm năng của《 Càn Khôn Quy Nhất 》là không thể nào đo đếm được!