Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 139: Hỗn Độn Chi Lực!




Thời gian như nước chảy mây trôi, đêm dài vô tận.

Chớp mắt một cái đã một tuần trôi qua,

Cả cái kén màu đen lúc đầu đã không còn hình cầu nữa mà đã teo lại, chỉ còn vỏ ngoài là ôm sát vào người của Thế Hoa.

"Rắc, rắc, rắc..." Từng tiếng nứt vỡ vang lên, tuy nhỏ nhưng trong không gian yên tĩnh này lại cực kỳ rõ ràng.

Vỏ ngoài của kén bắt đầu hiện lên càng nhiều vết nứt hơn, cuối cùng nứt vỡ rơi xuống mặt đất, bắt đầu lộ ra hình dáng của Thế Hoa ở bên trong.

Thế Hoa lúc này mở mắt ra, Nhật Nguyệt Thần Đồng cũng theo đó mà xuất hiện, dưới đáy mắt còn hiện ra cửu thải thần quang, thần uy lẫm nhiên tràn ngập khắp nơi.

"Đột phá Hồn Vương!" Thế Hoa theo bản năng giơ cánh tay của mình lên.

Làn da của hắn bây giờ không những trắng hồng, mà còn nội uyển bên trong là tiên khí lấp lánh.

Thế Hoa nắm tay lại thành nắm đấm, phát hiện ra lực lượng cơ thể đã tăng lên rất nhiều.

"Xem ra sức mạnh của nhục thể tăng lên rất nhiều, hơn nữa còn cuốn công pháp kia... Xem ra là bội thu a."

Ánh mắt của Thế Hoa lúc này quan sát mọi thứ xung quanh, phát hiện ở trước mặt mình là một khối Hồn Cốt.

Khối Hồn Cốt này là một khối thân thể Hồn Cốt, nó trong suốt như thuỷ tinh, mỗi bên chia nửa có hai màu đen trắng, hơn giữa dọc theo cột sống còn có chất lỏng lấp lánh đang lưu chuyển, như thể là tuỷ sống.

"Cái này..."

Còn chưa kịp Thế Hoa đầu não hoạt động lại thì Long Tiêu Dao đã từ bên ngoài đi vào bên trong.

Chỉ là khi hắn nhìn thấy Thế Hoa một khắc này thì hơi sửng sốt một chút, nhưng cuối cùng cũng tới nói.

"Chúc mừng thiếu gia thành công đột phá Hồn Vương chi cảnh."

11 tuổi Hồn Vương a, thiên phú này trong mắt Long Tiêu Dao chính là độc nhất vô nhị, ít nhất thì hắn chưa từng thấy ai đạt được thành tựu này.

Thế Hoa lúc định đứng dậy cảm tạ thì liền cảm nhận được một luồng gió lạnh len lỏi qua cơ thể.

Hắn lúc này dường như ý thức được cái gì, nhìn về phía tường băng bên cạnh.

Bề mặt tường băng phẳng như gương, toàn bộ cơ thể của Thế Hoa được phản chiếu ở bên trong không thiếu một chút gì.

Cả người của hắn lúc này trần truồng không một mảnh vải, hơn hết tất cả lông tóc trên người đều bị tiêu trừ.

Khoé mặt của Thế Hoa co giật mãnh liệt, hắn xem như biết tại sao Long Tiêu Dao khi thấy hắn lại sửng sốt như vậy.

Hắn bây giờ không khác gì một vị phật tử. À không, còn tệ hơn, ít nhất phật tử còn có lông mày, mà bây giờ lông mày của hắn cũng biến mất tăm.

Long Tiêu Dao thấy Thế Hoa phản ứng như vậy thì cũng thức thời mà ho khan, đưa cho hắn Tử Hà Dung Mặc Lệ rồi nói.

"Thiếu gia ngươi mang y phục trước, ta ở ngoài đợi ngươi."

Nói xong thì Long Tiêu Dao lại biến mất.

Thế Hoa nhìn trên tay Tử Hà Dung Mặc Lệ, rồi nhìn bản thân mình ở trong gương, cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài.

"May mà chỉ có Long lão nhìn thấy, nếu mà là người khác thì thật sự đúng là xã hội tính tử vong."

...

Mười phút sau, Thế Hoa đã mang y phục lên trên người.

Y phục này cũng rất bình thường, chỉ là chiều cao của Thế Hoa lại có chút bất thường.

Hắn bây giờ đột ngột cao đến 1m7 đến 1m75, dẫn đến ống quần so với chân hắn cao hơn một đoạn, lộ ra mắt cá chân.

Kết hợp với quả đầu trọc sáng bóng cùng gương mặt không có lông mày, tổng quan mặc dù không tệ nhưng nhìn kỹ vẫn có cảm giác cổ quái.

Thế Hoa nhìn mình trong gương mà tay đập lên trán một cái, cái này đúng là không thể nào nhìn được.

Nhưng cuối cùng hắn cũng chấp nhận vẻ ngoài mới của mình, sau đó tới chỗ lúc nãy cầm khối Hồn Cốt lên, bắt đầu đánh giá nó.

"Nếu ta đoán không lầm thì thứ bên trong cột xương sống này thật sự là tuỷ sống, xem ra là khối Hồn Cốt này còn có khả năng tiến hoá."

Tuỷ sống ở bên trong Hồn Cốt là một hiện tượng cực kỳ hiếm thấy, bởi nó chứng tỏ khối Hồn Cốt này còn tiềm năng để đề thăng đến niên hạn cao hơn.

Giống như ở thời đại Chung Cực Đấu La, Bạch Tú Tú cũng sở hữu một khối thân thể Hồn Cốt của một đầu Địa Ngục Ma Long, nó cũng có tuỷ sống giống như thế này, về sau theo Bạch Tú Tú tu luyện mà cũng tự tiến hoá lên đến 10 vạn năm.

"Đây là thân thể Hồn Cốt của Âm Dương Hỗn Độn Điểu a, hơn nữa còn có khả năng tiến hoá, không biết là có đến được Thần cấp hay không?"

Âm Dương Hỗn Độn Điểu có tư cách đi theo Long Thần nên cũng có thể được tính là Thần cấp Hồn Thú, mặc dù Âm Dương đời này chỉ mới đạt được niên hạn 10 vạn năm, nhưng tiềm năng đột phá thành Thần Thú thì vẫn còn ở đó.

Bản thân hắn thì đã có mấy vị Long Vương hậu thuẫn, khối Hồn Cốt này mặc dù là cực phẩm nhưng Thế Hoa thực sự không cần.

Đầu não lay động, hắn liền nghĩ Thiên Nhận Tuyết.

"Hay là cho Tuyết nhi hấp thu a? Phẩm chất của khối Hồn Cốt này hẳn là phù hợp với nàng."

Thiên Nhận Tuyết vẫn chưa có thân thể bộ vị Hồn Cốt, nếu đưa nàng khối Hồn Cốt này thì sẽ là đại dụng a.

Nhưng tại lúc này, Âm Dương Hỗn Độn Điểu lúc này lại từ trong Tinh Thần Chi Hải vang vọng ra.

"Khối Hồn Cốt này không phù hợp với nàng."

Âm Dương Hỗn Độn Điểu đi theo Thế Hoa thì từ trong miệng hắn cũng biết được Thiên Nhận Tuyết là ai, biết được Vũ Hồn của nàng là gì nên mới khuyên Thế Hoa.

Thế Hoa không hiểu tại sao lại không phù hợp, liền hỏi.

"Ân, mời tiền bối giải thích giúp ta."

Phải nói Âm Dương Nhị Khí chính là phù hợp với vạn vật không phải sao.

Âm Dương liền nói.

"Nàng bản thân sở hữu Vũ Hồn lần lượt là Lục Dực Thiên Sứ cùng Quang Minh Nữ Thần Điệp, nguyên tố sở hữu cũng lần lượt là Quang Minh, Thần Thánh cùng Hoả, đúng chứ?"


Thế Hoa gật đầu.

"Không sai."

Âm Dương nói tiếp.

"Những thuộc tính này chính là chí cương chí dương thuộc tính, đối với Âm Khí cực kỳ khắc kỵ."

"Mà Hồn Cốt của ta không chỉ là kết tinh của Dương Khí mà còn là của Âm Khí, hơn nữa cả hai còn là thuộc loại tinh thuần nhất."

"Dương Khí tinh thuần mặc dù có thể giúp nàng đề thăng thuộc tính của bản thân, nhưng Âm Khí bên trong thì lại ngược lại, nó sẽ giống như thuốc độc, sẽ mai một đi thuộc tính vốn có của nàng."

"Đến Âm Dương không hợp đấu đá lẫn nhau trong cơ thể của nàng, nhẹ thì sẽ khiến tu vi của nàng bị trì trệ, còn nặng thì đến lúc đó toàn bộ tu vi lúc trước khổ công tu luyện được sẽ mất đi."

"Vì vậy ta khuyên ngươi vẫn là chọn người khác hấp thụ nó, tránh gây hại cho bạn gái ngươi."

Thế Hoa nghe vậy thì không khỏi đối với Âm Dương cảm tạ.

"Cảm tạ ngươi đã thông tri cho ta, Âm Dương tiền bối."

Nếu mà không có Âm Dương thông báo thì đến lúc đó Thế Hoa hối hận cũng không kịp.

"Âm Dương tiền bối, cảm tạ ngươi đã thông tri cho ta."

Âm Dương lắc đầu nói.

"Không có gì."

Nói thật thì lấy tuổi của Thế Hoa thì những thứ không biết được nhiều lắm, Âm Dương cũng không cảm thấy hắn ngu ngốc như thế nào.

Mà ngược lại, đối với việc Thế Hoa thấy có gì tốt cũng nghĩ đến cho đạo lữ của mình đầu tiên lại khiến cho Âm Dương đề thăng không ít hảo cảm.

Hắn dù sao cũng có Thanh Ngọc Điểu, đối với cảm nhận của Thế Hoa có thể hiểu được.

"Vậy tiền bối, phải là ai mới có thể hấp thụ được khối Hồn Cốt này."

Âm Dương suy ngẫm một chút thì nói.

"Tốt nhất là người có thể khống chế nhiều loại nguyên tố giống ngươi, Âm Dương cùng Ngũ Hành là tuyệt phối."

"Còn không thì là người sở hữu hai loại nguyên tố khắc chế lẫn nhau, giống như Quang Minh - Hắc Ám, Hoả - Thuỷ... Bọn họ bản thân đã là âm dương tương khắc cùng tương hỗ, hấp thụ Hồn Cốt của ta hoàn toàn sẽ không có vấn đề gì."

"Còn nếu không được nữa thì chỉ có thể đem cất kho mà thôi."

Thế Hoa nghe vậy thì đem tay vuốt cằm, trí tuệ chuyển động, suy nghĩ một lúc thì trong đầu hiện lên một thân ảnh kiều diễm, liền hỏi.

"Vậy nếu là người đồng thời sở hữu Hắc Ám cùng Hoả nguyên tố thì như thế nào?"

Hắc Ám là âm, Hoả là dương, hoàn toàn có thể a.

Âm Dương suy nghĩ một lúc thì gật đầu.


"Mặc dù không hoàn hảo như Hắc Ám - Quang Minh hay Hoả - Thuỷ, nhưng cũng được tính là tương khắc tương hỗ, hoàn toàn có thể."

"Chỉ là ta còn phải xem chất lượng của Hồn Lực như thế nào."

"Ta hiểu rồi." Thế Hoa gật đầu, đem Hồn Cốt thu vào Tử Hà Dung Mặc Lệ sau đó liền bước đi ra ngoài.

Thế Hoa rất nhanh liền ra bên ngoài, thấy được Tuyết Đế, Băng Đế cùng Long Tiêu Dao đang đứng chờ.

Hắn nói với Long Tiêu Dao.

"Long lão."

Long Tiêu Dao gật đầu xem như đáp lại.

Sau đó Thế Hoa liền quay sang chỗ của Băng Tuyết Nhị Đế, hành lễ nói.

"Tuyết Đế tiền bối, Băng Đế tiền bối, thời gian qua cảm tạ các ngươi."

Tuyết Đế cùng Băng Đế nhìn bộ dạng này của Thế Hoa thì biểu cảm cực kỳ đặc sắc.

Ánh mắt của Tuyết Đế vốn lúc trước còn lãnh đạm cũng không khỏi hiện lên từng đợt gợn sóng, nhưng phần này gợn sóng rất nhanh liền bình ổn lại.

Mà Băng Đế thì không có băng lãnh như vậy, nhìn thấy Thế Hoa như vậy thì không nhịn được mà ôm bụng cười.

"Trọc, trọc, trọc... Há há há há."

"Nhìn ngươi giống như Thái Thản Tuyết Ma bị trụi lông vậy."

"Ha ha ha..."

Lúc đầu nhìn thấy Băng Đế còn có thể kiềm chế được, nhưng khi Thế Hoa cúi đầu xuống thì ánh nắng chiếu vào da đầu, khiến nó bóng loáng đến mức cả nàng cùng Tuyết Đế đều bị phản chiếu ở bên trong trong.

Cái này đã vượt quá mức chịu đựng của Băng Đế rồi.

Thế Hoa nghe tiếng cười khoái chí của Băng Đế thì mặt không khỏi hiện lên nét xấu hổ.

Hắn hứa với bản thân, sau khi trở về Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn liền nhờ Tiểu Bảo chọn cho hắn mấy cọng Linh Thảo kích thích mọc tóc.

Mà bên cạnh Băng Đế là Tuyết Đế đem phản ứng của Thế Hoa ở trong mắt, khoé miệng có một chút xíu nhếch lên, nhưng rất nhanh liền hạ xuống, băng lãnh nói.

"Nếu công tử đã thành công thì ta cũng không còn lý do gì để giữ lại nơi này nữa, nếu như tương lai có chuyện gì cần giúp đỡ thì chúng ta chắc chắn sẽ ra sức."

Băng Đế lúc này cũng đã ngừng người, hai tay ôm eo nghiêm túc.

"Đúng vậy, nếu có chuyện gì thì ngươi cứ đến đây gặp hai bọn ta hay Tiểu Bạch đều được, chỉ cần trong khả năng thì bọn ta sẽ giúp ngươi."

Hai người bọn họ cũng giống như Thanh Ngọc Điểu, được Thuỷ Long Vương chỉ điểm về áo nghĩa của Băng nguyên tố, cái này không thể nghi ngờ chính là chính là một sự giúp đỡ kịp thời để gia tăng khả năng thành công khi đối phó với thiên kiếp sắp tới.

Bọn họ cũng vì vậy mà đối với Thế Hoa cũng ra sức giúp đỡ, bởi vì bọn họ rõ ràng rằng có thể có được sự chỉ điểm này thì nguyên nhân chính không gì khác là do Thế Hoa.

Thế Hoa đối với cả hai nói.

"Cảm tạ hai vị tiền bối, lời của hai người ta nhất định sẽ nhớ rõ."

"Nếu được thì hiện tại ta cũng có chuyện nhờ hai người..."

...

Một tuần sau, Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn.

Thuỷ Long Vương lúc này đã hồi phục năng lượng, đang dùng Thần Lực xem xét cơ thể của Thế Hoa thì bất ngờ.

"Trong người của của ngươi lại nhiều Hỗn Độn Chi Lực như vậy?"

Thế Hoa gật đầu.

"Không sai, trong người của ta lúc trước sau khi phục dụng Hỗn Nguyên Tiên Thảo thi trong người đã tích trữ một lượng lớn Hỗn Nguyên Nhất Khí, bây giờ kết hợp thêm cả Âm Dương Nhị Khí của Âm Dương tiền bối thì thể nội liền đản sinh ra Hỗn Độn Chi Lực."

Thế Hoa trên đường đến đây cũng có hỏi thăm qua Âm Dương cùng Y lão về biến hoá cơ thể của mình thì mới biết được chuyện này.

Âm Dương cũng nói rằng Thế Hoa cũng nên cảm thấy may mắn vì sỡ hữu Hỗn Nguyên Tiên Tâm, bởi dựa theo Âm Dương thì Thế Hoa mới biết mỗi khi Thế Hoa tu luyện thì Hỗn Nguyên Tiên Tâm đều hấp thụ một lượng Hồn Lực nhất định sau đó liền chuyển hoá thành Hỗn Nguyên Nhất Khí dung nhập vào cơ thể hắn, bảo trì nồng độ của Hỗn Nguyên Nhất Khí trong cơ thể của hắn không bị quá loãng, nếu không chỉ dựa vào lượng Hỗn Nguyên Nhất Khí hấp thụ từ Hỗn Nguyên Tiên Thảo thì đã bị lượng Hồn Lực dồi dào của Thế Hoa làm phân tán đến mức không còn cảm nhận được.

Kết hợp với việc dung hợp với Âm Đuỗn Nhị Khí thì liền tạo ra nguồn năng lượng cổ xưa nhất của vũ trụ, Hỗn Độn Chi Lực.

Hỗn Độn là thứ đầu tiên và duy nhất xuất hiện ở thời đầu của vũ trụ, về sau Hỗn Độn sinh ra nguyên khí của bản thân, gọi là Hỗn Nguyên Nhất Khí.

Hỗn Nguyên Nhất Khí là thứ cấu tạo nên vạn vật, cũng là thứ tạo ra khái niệm Âm Dương của vũ trụ. Mà Âm Dương cũng là lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng lại sinh bát quái, bát quái lại sinh ra ngũ hành, ngũ hành lại tạo ra vạn vật.

Cả quá trình từ đơn giản hoá phồn tạp này đều bắt nguồn từ một thứ duy nhất, Hỗn Độn!

Thế Hoa lúc biết được bản thân sở hữu được Hỗn Độn Chi Lực thì trong lòng vui đến mức quên đi vẻ ngoài của mình.

Hỗn Độn Chi Lực a, nhờ hấp thụ thứ này mà Vận Mệnh Chi Nhãn của Hoắc Vũ Vạo cũng đề thăng thành Siêu Thần Khí, thuận lợi trở thành Thần Vương.

Mà Hoắc Vũ Hạo chỉ là nhận được Hỗn Độn Chi Lực khi 7 đại Thần Giới va chạm mà tạo ra, tức là số lượng này là có hạn.

Mà Thế Hoa sau khi dung nhập Âm Dương Nhị Khí vào cơ thể thì Hỗn Nguyên Tiên Tâm không còn sản sinh ra Hỗn Nguyên Nhất Khí nữa mà đã bắt đầu sản sinh ra Hỗn Độn Chi Lực, mặc dù số lượng ít nhưng là hàng thật giá thật Hỗn Độn Chi Lực.

Theo Âm Dương nói thì không cần tốn quá 2 năm, dựa vào khả năng đồng hoá của Hỗn Độn Chi Lực thì thuộc tính Hồn Lực của Thế Hoa rất nhanh sẽ biến hoá thành thuộc tính Hỗn Độn.

Mà cái này đối với việc hắn điều khiển nguyên tố lại là trăm lợi vô hại, bởi vạn vật trên đời đều từ Hỗn Độn mà ra.

Thuỷ Long Vương cùng Hoả Long Vương nghe Thế Hoa nói mà không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Hỗn Độn Chi Lực a, cái này không phải là giống với sức mạnh của Long Thần sao.

Sở dĩ Long Thần có thể đạt được tu vi Chí Cao Thần Vương thì bên cạnh khả năng chưởng khống nguyên tố thì đóng góp nhiều nhất chính là sức mạnh huỷ diệt cùng sáng tạo mà hắn sỡ hữu, mà nguồn gốc của thứ sức mạnh này là do Long Thần tiếp xúc với Hỗn Độn mà lĩnh ngộ được.

Thuỷ Hoả Long Vương nhìn nhau, lẫn nhau nhìn thấy sự kích động trong ánh mắt của đối phương.

Hi vọng, đây chắc chắn là hi vọng để bọn hắn lật mình.