Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 114: 114: Đại Lục Đệ Nhất Hồn Linh Vong Cơ!





Một ngày sau,
"Vong Cơ tiền bối, nhờ ngươi rồi." Thiên Nhận Tuyết nhìn trước mặt Giải Trĩ đang mặt mày ủ dột thì mỉm cười nói.
Trận chiến này, tất nhiên là nàng thắng.
Vong Cơ cũng rất bất đắc dĩ, tuy nói "Tàn Thiên" tăng phúc cho hắn rất nhiều, nhưng thân ở bên trong Thiên Sứ Lĩnh Vực khiến hắn lúc này cũng bị định thân khống chế, không thể nào di chuyển được.
Càng không giảng võ đức hơn chính là Thiên Nhận Tuyết còn sử dụng hai cái 10 vạn năm Hồn Hoàn ở Quang Minh Nữ Thần Điệp Vũ Hồn, cái này đúng là muốn đem hắn làm bao cát mà đánh.
Tuy thua trong bất lực, nhưng Vong Cơ cũng chỉ là buồn một chút mà thôi.
Ít nhất hắn cũng nhìn thấy được tiềm năng thành Thần của Thiên Nhận Tuyết, pha đầu tư này coi như là xứng đáng.
"Được rồi, ta nói một lời là làm một lời." Giải Trĩ phất chân của bản thân nói.
Lúc này từ bên cạnh của Thiên Nhận Tuyết hiện ra bóng mờ của Y Lai Khắc Tư, mà Vong Cơ vừa thấy Y Lai Khắc Tư thì bất thiện nhìn hắn.
"Ngươi là ai?" Vong Cơ âm trầm nói.
Theo bản năng của Giải Trĩ thì hắn cực kỳ bài xích với Y Lai Khắc Tư, bởi trên người của Y Lai Khắc Tư có sát lực cực kỳ đậm đà, mà theo độ đậm đà này thì kẻ trước mắt đã giết đến cả triệu sinh linh.
Triệu sinh linh là nhiều đến cỡ nào? Giải Trĩ từng gặp qua một đầu 10 vạn Tử Vong Chu Hoàng cũng chẳng có nhiều sát lực bằng người trước mắt.
"Ta gọi là Y Lai Khắc Tư, ngươi cũng có thể gọi ta là Y lão, cũng là người tạo ra Hồn Linh chi pháp."
Y Lai Khắc Tư cũng hiểu được thái độ của Vong Cơ, sát nghiệp hắn gây ra ở Thánh Ma Đại Lục đúng là sự thật.
"Ngươi..." Vong Cơ muốn nói gì thì cũng không thể mở miệng, bởi khí tức của Y Lai Khắc Tư rất khủng bố, làm cho tận sâu trong tầm hồn của Vong Cơ có sự sợ hãi rất lớn.
Đây là nỗi sợ của sinh vật sống đối với cái chết, chính Giải Trĩ cũng không thể chống lại.
"Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, nhưng vẫn là nên quan tâm vào việc chính trước." Y Lai Khắc Tư bình thản nói, trên tay ngưng tụ mọt viên cầu nhỏ được cấu tạo từ Tinh Thần Lực, đến cách mi tâm của Vong Cơ khoảng nửa mét thì dừng lại.
Vong Cơ tuy có nhiều thứ thắc mắc, nhưng việc nào quan trọng hơn hắn vẫn hiểu rõ.

Nhìn viên cầu trước mặt hắn cũng không nhiều lời nữa mà tự nhiên tiếp nhận.
Một dòng Tinh Thần Lực cường đại ngay lập tức lan toả khắp Tinh Thần Chi Hải của hắn, tuy cường đại là vậy nhưng dòng Tinh Thần Lực này lại không gây cho Vong Cơ bất kỳ sự khó chịu nào.
"Thủ pháp điều chỉnh Tinh Thần Lực thật cao siêu a."
Vong Cơ cảm nhận được Tinh Thần Chi Hải của bản thân không bài xích với Tinh Thần Lực của Y Lai Khắc Tư thì không khỏi cảm thán.
Tạo nghệ cỡ này đúng là suốt hơn 10 vạn năm sinh sống thì hắn chưa thấy được bao giờ.
Dòng Tinh Thần Lực lúc này cũng hoá thành từng ký tự dán chặt vào trí nhớ của Vong Cơ.
Sau nửa tiếng thì Vong Cơ mở mắt ra, gật đầu ra hiệu với Thiên Nhận Tuyết.
"Chúng ta bắt đầu thôi."
"Hảo." Thiên Nhận Tuyết gật đầu, bây giờ xem ra mới là tới chuyện chính đây.
...

Vong Cơ nhìn trước mặt đang xếp bằng Thiên Nhận Tuyết thì cũng không tốn thêm thời gian, dựa theo Hồn Linh chi pháp mà bắt đầu điều chuyển Hồn Lực.
Cơ thể của Vong Cơ sáng lên, dưới chân từ từ hiện lên một cái Hồn Hoàn có đỏ chói mắt.
Sau đó là từng dòng Thần Thánh nguyên tố Hồn Lực như thuỷ triều mà liên kết từ cơ thể của hắn với đan điền của Thiên Nhận Tuyết, làm cho ở giữa hai người hình thành một cái phễu nhỏ đang cắn nuốt thiên địa Hồn Lực ở xung quanh.
Hồn Lực lúc đầu còn có dạng khí, sau thời gian lâu dần được quán thâu bởi Hồn Lực của Thiên Nhận Tuyết cùng Vong Cơ thì đã hoá thành thể lỏng.
Tuy là Hồn Lực đã hoá lỏng, nhưng thể của chiếc phễu lại là càng lớn hơn, không có dấu hiệu nhỏ lại.
Nhưng đối diện với Hồn Lực bên trong thân thể đang dần trôi đi, Thiên Nhận Tuyết phải cố gắng hấp thụ Hồn Lực ở bên ngoài vào bên trong cơ thể để tăng cường bổ sung lượng Hồn Lực còn thiếu.
Thế Hoa nhìn tình hình như vậy thì cầm trên tay Thiên Cơ Pháp Linh Trượng, 6 vạn năm Hồn Hoàn hiện lên quang mang màu đen.
"Đệ tứ Hồn Kỹ, Vạn Khí Quy Lai!"
Một luồng ánh sáng truyền vào cơ thể của Thiên Nhận Tuyết, làm cho tốc độ hấp thụ Hồn Lực ở không gian bên ngoài của nàng càng nhanh hơn.
Thiên Nhận Tuyết được gia tăng tốc độ hấp thụ thì khoé miệng hơi mỉm cười, tuy rất có nhiều lời muốn nói nhưng vẫn là cố gắng tận dụng lần tăng phúc này.
Hồn Lực khắp nơi chảy về phía lốc xoáy lúc này đã đạt đến mức độ của dị tượng, các Hồn Thú ở trong Hắc Minh Cốc đều có thể nhìn thấy cái lốc xoáy khổng lồ ở chỗ của Vong Cơ.
Mà cơ thể của hắn lại càng nhỏ đi, đến khi kích cỡ của lốc xoáy đã cao đến khoảng 100 mét thì cơ thể của Vong Cơ chỉ còn mỗi hư ảnh, thực thể đã hoàn toàn tan rã.
Sắc mặt của Thiên Nhận Tuyết cũng không khá là bao, bởi vòng xoáy này đã hấp thụ tất cả Hồn Lực trong người của nàng, chính bản thân nàng là phải sử dụng Quang Minh Thần Quan để khuếch đại Tinh Thần Lực mà khống chế cơ thể không bị sụp đổ.
"Thiên Nhận Tuyết, bây giờ ta giúp ngươi ổn định vòng xoáy, ngươi mau ngưng tụ Hồn Hạch."
Vong Cơ truyền âm cho nàng, lúc nãy hắn đã sử dụng Tinh Thần Lực của bản thân để ổn định cơn lốc xoáy này, bây giờ việc ngưng tụ Hồn Hạch chỉ có thể để Thiên Nhận Tuyết tự làm.
Thiên Nhận Tuyết cắn răng một cái, bắt đầu tăng Tinh Thần Lực mà khống chế cái phễu khổng lồ này.
Nhất thành nhất bại đều tại bước này!
...
1 ngày sau,
Dưới chân Thiên Nhận Tuyết hiện lên 8 vòng Hồn Hoàn, lần lượt là Tử Tử Hắc Hắc Hắc Hắc Hồng Hồng.
Hư ảnh của Vong Cơ thì như ẩn như hiện xuất hiện trên đệ bát Hồn Hoàn.
Đệ nhất Hồn Linh của thời đại này, thuộc Giải Trĩ nhất tộc - Vong Cơ đã ra đời.
Mà trước mặt của Thiên Nhận Tuyết lúc này là một khối tinh thạch hình thoi không có màu sắc, cảm nhận kỹ sẽ thấy được khối hình thoi này chứa đựng Hồn Lực khổng lồ đến mức nào.
Thiên Nhận Tuyết nhìn trước mặt Hồn Hạch thì mừng rớt nước mắt, có ông trời mới biết được việc ngưng tụ Hồn Hạch này có bao nhiêu kinh khủng.
Không chỉ phải khống chế Tinh Thần Lực để điều chỉnh cơ thể, còn phải dè chừng Không Gian Lực lúc ngưng tụ Hồn Hạch.
Nếu không phải có Hồn Kỹ của Thế Hoa, Thần Lực của Thiên Đạo Lưu cùng Hồn Lực của Giải Trĩ thì nàng cũng chẳng biết có thành công hay không.
"Tuyết nhi, ngươi khoan hẳn hấp thụ Hồn Hạch, hồi phục lại Hồn Lực của cơ thể trước đã." Thế Hoa khuyên nàng nói.
"Không phải ngươi nói là khi ngưng tụ Hồn Hạch là phải hấp thụ ngay lập tức sao?"
"Theo lẽ thường là như thế, nhưng do nó đã hấp thụ Thần Lực của Thiên gia gia nên bây giờ khối Hồn Hạch này cực kỳ ổn định, ngươi không cần phải lo lắng về điều này." Thế Hoa cố sức ra vẻ bình thường mà giải thích.

"Ân, ta hiểu rồi." Thiên Nhận Tuyết gật đầu, bắt đầu hồi phục lượng Hồn Lực đã mất của mình.
Lúc này Thế Hoa cũng ngồi phịch xuống đất, trên trán mồ hôi cũng đã chảy xuống.
Ai mà biết được lúc nãy hắn gồng sức có bao nhiêu mạnh, trước mặt bạn gái của mình đúng là không thể nào để lộ mặt yếu đuối được.
"Xem ra ngươi cũng vất vả không kém a." Thiên Đạo Lưu thấy vậy thì cười cười.
Thế Hoa 1 ngày 1 đêm dùng Hồn Kỹ sử dụng trên người Thiên Nhận Tuyết tất nhiên là hắn nhìn ở trong mắt.
Một Hồn Tông mà giúp một cái Hồn Thánh quán thâu nhiều Hồn Lực như vậy đúng là một cái kỳ tích rồi.
"Thiên gia gia cũng trả giá không kém a." Thế Hoa cười nói, lượng Thần Lực mà Thiên Đạo Lưu sử dụng cho Thiên Nhận Tuyết cũng rất nhiều.
Tuy hắn không biết Thiên Đạo Lưu tích trực bao nhiêu Thần Lực nhưng vẫn có thể nhìn ra là bây giờ còn lại cũng không còn nhiều.
"Bây giờ không dùng thì đến khi nào mới dùng đâu, đợi ngươi cùng tiểu Tuyết có hậu đại rồi sẽ hiểu." Thiên Đạo Lưu phất tay nói, vì tôn nữ thì hắn thấy bỏ ra bao nhiêu cũng đáng.
Thế Hoa nghe vậy cũng cười trừ, bây giờ mới 10 tuổi đâu, nói nhưng chuyện này thực sự không hợp lắm.
Sau một khoảng thời gian thì Thiên Nhận Tuyết cũng đã lấy lại trạng thái đỉnh phong, lúc này Long Tiêu Dao nói.
"Thiên tiểu thư, Hồn Hạch như đã nói từ trước có 3 vị trí để dung hợp lần lượt là mi tâm , ngực cùng đan điền.

Đây là Hồn Hạch đầu tiên của ngươi, vẫn là nên dung hợp ở đan điền là an toàn nhất."
"Đợi đến khi Tinh Thần Lực của ngươi mạnh hơn thì có thể dung hợp ở phần mi tâm hoặc ngực sau."
Thiên Nhận Tuyết gật đầu, đề nghị của Long Tiêu Dao cũng phù hợp với ý định của nàng.
...
Nhìn thấy Thiên Nhận Tuyết đã bắt đầu dung hợp Hồn Hạch, Long Tiêu Dao đến bên cạnh Thế Hoa nói.
"Thiếu gia, Thiên tiểu thư khi thành công dung hợp Hồn Hạch thì sẽ rơi vào trường kỳ minh tưởng, chúng ta có thể về trước."
"Long lão, minh tưởng này sẽ kéo dài bao lâu?"
"Ta lúc trước kéo dài khoảng 1 tháng, Thiên tiểu thư thiên phú trác tuyệt, ta nghĩ là càng sẽ kéo dài lâu hơn."
"Vậy sao..." Thế Hoa nghe vậy cũng không nỡ bỏ đi, cứ nhìn mãi về bóng hình kia.
"Thế Hoa tiểu tử, ngươi cứ về trước, ta sẽ ở đây canh chừng nàng.

Hơn nữa ngươi còn phải học tập với Diệp Tịch Thuỷ, ở đây kéo dài cũng không tốt lắm." Thiên Đạo Lưu cũng khuyên nhủ.
Hắn cũng hiểu hai người đây là lúc tuổi trẻ tình yêu còn cuồng nhiệt, nhưng cũng không thể vì vậy mà bỏ lỡ tu luyện được.
Thế Hoa nghe vậy thì hiểu được ý tứ của Thiên Đạo Lưu, nhìn Thiên Nhận Tuyết một lát nữa mới trở về cùng với Long Tiêu Dao.
...

Trên đường trở lại Vũ Hồn Điện, Long Tiêu Dao hỏi Thế Hoa.
"Thiếu gia đã quyết định đệ ngũ Hồn Hoàn lựa chọn loại Hồn Thú nào chưa?"
Những ngày này tìm kiếm Giải Trĩ để làm Hồn Hoàn cho Thiên Nhận Tuyết cũng không khỏi làm cho Long Tiêu Dao nghĩ đến việc tìm kiếm đệ ngũ Hồn Hoàn cho thiếu gia của mình.
Hồn Hoàn niên hạn tốt nhất cũng phải là 10 vạn năm, nhưng theo Hồn Linh chi pháp được tạo ra thì chỉ cần phẩm chất Hồn Thú đủ tốt, thì niên hạn thấp hơn một chút cũng không sao.
Thế Hoa nghe vậy thì hơi sững sờ, trầm ngâm một lút thì nói.
"Theo ta suy nghĩ thì hình thái tiếp theo của Thiên Cơ Tán có thể là ở dạng thủ sáo (bao tay).

Mà phù hợp với dạng này nhất thì có hai loại Hồn Thú mà ta đã cân nhắc."
"Thứ nhất là Ngưu Giác Long, là hậu đại của Chân Long cùng Linh Ngưu, sở hữu lực lượng khổng lồ của Chân Long cùng tốc độ như chớp của Linh Ngưu."
"Tuy nói có thể giúp ta có được siêu cường tốc độ cùng lực lượng, nhưng ta Mẫn Công Hệ cùng Cường Công Hệ đã đủ, nên thuộc tính của Ngưu Giác Long lại chẳng mang đến cho ta sự giúp đỡ quá lớn."
"Nên loại thứ hai là loại mà thiếu gia muốn nhất đúng chứ?" Long Tiêu Dao nghe giọng điệu của Thế Hoa thì liền hiểu được.
Thế Hoa nghe vậy thì cười khổ, nói.
"Ân, chỉ là loại Hồn Thú này trên cả Đấu La Tinh cũng chỉ có một con."
"Long lão, ngươi đã bao giờ nghe đến Âm Dương Hỗn Độn Điểu chưa?"
"Tha thứ cho lão nô có tri thức hạn hẹp, loại Hồn Thú này ta chưa từng nghe qua." Long Tiêu Dao lắc đầu.
Lục lại ký ức hơn 260 năm của hắn cũng là tìm không ra tin tức về loại Hồn Thú này.
"Long lão ngươi cũng không cần quá tự trách, dù sao cũng chỉ rất ít cá nhân biết được loại Hồn Thú này."
"Âm Dương Hỗn Độn Điểu là một loại Hồn Thú nắm giữ thượng cổ huyết mạch.

Khi thiên địa được khai sinh thì Hỗn Độn Âm Dương Nhị Khí phụ thể lên một loại chim mà tạo thành."
"Mà ta cần chính là Hỗn Độn Âm Dương Nhị Khí này, nếu như có nó hoà hợp với thuộc tính nguyên tố bên trong cơ thể của ta thì tăng phúc sẽ cực kỳ lớn."
"Chỉ là trên thiên hạ chỉ có một đầu chim này, muốn tìm kiếm thì sẽ rất là khó khăn."
Thế Hoa thở dài nói.
Ngay khi thức tỉnh ra Nguyên Tố Phượng Hoàng thì hắn đã nghĩ đến chuyện này, chỉ là về sau nhiều chuyện xảy ra mà quên mất.
"Nếu là như vậy thì thiếu gia có thể diễn tả vẻ bên ngoài của nó cho ta được chứ, biết đâu ta lại có thể tìm được nó bên Nhật Nguyệt Đại Lục."
Thế Hoa nghe Long Tiêu Dao nói vậy cũng chỉ biết cười trừ.
Âm Dương Hỗn Độn Điểu độ hiếm có trong Hồn Thú giới có thể gọi là cao nhất, muốn tìm kiếm bây giờ cho dù là 3 đại Cực Hạn Đấu La đi kiếm cũng chưa chắc kiếm được.
Hơn nữa cũng không cần nhất thiết bây giờ tìm kiếm nó.

Đợi đến lúc tiếp cận khu hạch tâm thì nhờ nhóm Hồn Thú tìm kiếm thì khả năng thành công sẽ cao hơn.
Nhưng vì thành ý của Long Tiêu Dao nên hắn vẫn nói.
"Âm Dương Hỗn Độn Điểu có ngoại hình cực kỳ nổi trội, có hình dáng như chim, hai bên cơ thể có hai màu trắng đen phân minh.

Một nửa phần đen có xen kẽ vào một số lông vũ màu bạc, còn phần trắng thì lại xen kẽ lông vũ màu vàng kim."

"Ta cũng chỉ nhớ có bấy nhiêu thôi."
Long Tiêu Dao nghe vậy thì sắc mặt cổ quái, liền nói với Thế Hoa.
"Thiếu gia, hình như ta biết tung tích của Âm Dương Hỗn Độn Điểu."
Thế Hoa nghe vậy thì dừng bước chân lại, kinh ngạc nhìn Long Tiêu Dao.
"Long lão, thật sao?"
"Nếu như diễn tả của thiếu gia là chính xác thì ta có thể chắc chắn 100%."
"Lúc trước khi tìm Thải Hồng Long cho thiếu gia thì ta có chạm trán với một đầu 9 vạn năm Thanh Ngọc Điểu."
"Đầu Thanh Ngọc Điểu này tính tình hung hãn, ngay lập tức tấn công ta, nhưng cũng rất nhanh bị ta đánh bại."
"Khi ta chuẩn bị hạ sát thì một đầu chim có hai nửa chia thành đen trắng xuất hiện ngăn cản, theo cảm nhận của ta thì nó đã đạt đến niên hạn 10 vạn năm."
"Nó nói là hi vọng ta có thể bỏ qua cho thê tử của nó, không hạ sát thủ."
"Lúc đó ta để tránh cho phiền phức không cần thiết nên ta cũng tiếp tục chiến đấu mà rời đi."
"Kết hợp với những gì mà thiếu gia diễn tả thì có vẻ đó chính là Âm Dương Hỗn Độn Điểu."
Thế Hoa nghe vậy thì sững sờ, còn có chuyện tốt như vậy.
Nhưng bây giờ Âm Dương Hỗn Độn Điểu ở tận bên Nhật Nguyệt Đại Lục, hắn lại không thể nào theo Long Tiêu Dao tới đó được.
Suy tư một hồi thì Thế Hoa từ bên trong Hồn Đạo Khí lấy ra hai khối khối long lân, một khối thì màu đỏ chứa đựng Hoả nguyên tố hung hãn như muốn thiêu rụi vạn vật, một khối thì màu lam chứa đựng Băng nguyên tố lạnh lẽo như muốn đóng băng thiên địa.
"Long lão, đây là nghịch lân của Hoả Long Vương cùng Băng Long Vương.

Ngươi đến Nhật Nguyệt Đại Lục tìm kiếm Âm Dương Hỗn Độn Điểu, nói như thế này...!Như vậy có thể thuyết phục nó theo ngươi trở về Đấu La Đại Lục."
"Nhưng lỡ như nó từ chối thì thiếu gia muốn ta xử lý như thế nào?" Long Tiêu Dao tiếp nhận hai cái nghịch lân rồi hỏi tiếp.
"Âm Dương Hỗn Độn Điểu nhất tộc trước giờ đi theo Long Thần mà phục vụ, ta không tin sau khi thấy được long lân của Long Thần Cửu Tử mà nó có thể ngồi yên được."
"Nhưng nếu thật sự không được mà nói thì Long lão ngươi cũng có thể hạ thủ với đầu Thanh Ngọc Điểu kia, bắt làm con tin mà quy thuận."
"Để chắc chắn thì ta sẽ để một nhánh phân hồn của Y lão đi theo ngươi, có hai đại cường giả tại thì nó cũng chẳng dám làm gì."
Thế Hoa bình tĩnh nói.
Có Âm Dương Hỗn Độn Điểu rồi thì còn quan tâm cái gì Ngưu Giác Long.
Con vịt này Thế Hoa chắc chắn sẽ nuốt xuống.
"Vậy ta sẽ theo lời của thiếu gia mà làm." Long Tiêu Dao gật đầu.
"Xì, xì, xì..." Lúc này một tiếng rắn vang lên thu hút sự chú ý của hai ngươi.
"Đây là..." Thế Hoa nhìn trước mặt Hồn Thú thì bất ngờ, không ngờ trong Hắc Minh Cốc lại còn có thể gặp được độc vật bực này.
"Niên hạn là 1 vạn 2000 năm, có chỗ sử dụng." Thế Hoa nhìn trước mặt mãng xà màu đen thì ngay lập tức nói với Long Tiêu Dao.
"Long lão, làm phiền ngươi bắt nó lại đem về Vũ Hồn Thành."
"Tuân mệnh." Long Tiêu Dao chắp tay sau đó hướng về đầu mãng xà kia.
Trước kia liền 6 vạn năm Hồn Thú đều bắt được, chứ nói gì đến 1 vạn 2000 năm đâu.