Đầu Heo, Tớ Thích Cậu, Cậu Có Tin Không

Chương 12: Chương 12





Tôi chưa thấy ai vô duyên hết chỗ để nói với cái tên này. Sau này có mà mới thèm lấy tên này.
Tôi gọi cho Nam không biết tên này có hâm như tên kia không.
- Sô lô.
- Lô cái đầu mày thích đánh nhau lắm ak.
- Ối quỷ cái, có chuyện gì nói mau ta còn đi khiêu chiến tiếp với các game thủ.
- Đồ mê game. Ông có biết Kim thích Linh không.
- Ui thua rồi.
Ôi sắp tức chết quá mất.
- CÓ NGHE KHÔNG ĐẤY...
- Dạ thưa mí con vẫn đang nghe.
- Vậy trả lời đi.
- Ui chuyện này ai mà không biết Linh đi cưa cẩm Kim hồi trước Linh bị bắt nạt Kim thấy trong lòng sôi sục tính nghĩa hiệp ra tay anh hùng cứu mĩ nhân. Sau từ đó ai người thích nhau vậy thôi hết rồi đó...TÚT...TÚT...
Ơ chưa nói xong đã cúp máy là sao. Sao Linh không kể với mình nhỉ, chuyện quan trọng vậy mà cũng giấu bạn bè là sao, tôi không biết là Linh có coi tôi là bạn bè không nữa. Nếu là bạn bà sao Linh phải giấu tôi vậy chứ. Sao tôi thấy mình bất hạnh quá tôi luôn tâm sự với Linh vậy mà Linh lại...
Sáng mai.
Tôi đến lớp với đôi mắt thâm cuồng. Đến chỗ ngồi thì bao nhiêu ánh mắt đổ rồn vào tôi.

Hân ngồi vào chỗ tôi hỏi.
- Y bà bị sao vậy.
- Không có sao mà.
Đúng lúc đấy thì tên Mập và 2 tên hâm cũng đến.
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Tiếng kêu kinh người là cho các lớp khác phải chạy đến lớp tôi xem có chuyện gì. Trông lớp thì sách vở bay tứ tung cả lên. Công nhận lực công phá của 3 ông này quá lớn.
- Chúng mày chưa uống thuốc điên ak làm chị mày đây sợ hết hồn ak có muốn tao cho vào sổ không đây.
Dương vừa nói thì 3 tên im bắt không ho hé được gì.
Tên đầu heo tiến đến chỗ tôi.
- Hôm nay gấu trúc đi học ở lớp chúng ta nè.
Câu nói của tên đầu heo làm cho cả lớp cười ầm lên.
Hahahahahaha
Ôi cái cuộc đời này, tôi nợ tên béo này cái gì hay sao mà tên này hết lần này đến lần khác đều làm bẽ mặt tôi là sao, bộ tôi hiền lắm nêm bị bắt nạt ak.
- Mấy người hết việc làm ak tự dưng cười lớp khác đang nhìn đó.

Tiếng nói của Linh có hiệu lực vô cùng cao làm cả lớp im lặng.
Tôi nhìn Linh trông cậu ấy rất thê thảm gương mặt cũng không vui tươi như thường ngày mà tôi gặp. Tôi chưa từng thấy Linh giám đứng trước mặt lớp to tiếng. Linh bây giờ không còn giống Linh của trước kia nữa.
Dương quay lại nhìn tôi.
- Bạn thân bà làm sao vậy? Hôm nay thấy kì lạ đó.
- Không có gì đâu.
Tôi đi đến chỗ Linh. Tôi có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cậu ấy.
- Linh mình nói chuyện tí nha.
Linh không thèm nhìn tôi lấy một cái Linh coi tôi như không khí. Tôi cảm thấy tình bạn của tôi với Linh đã không còn như lúc trước chỉ sau một ngày tình bạn mấy năm của chúng tôi bây giờ như một cơn gió thoáng qua.
Tôi thấy buồn hơn cả khi tôi mất đi vật mà tôi yêu thích nhất. Tình bạn trong sáng mà tôi coi trọng bây giờ đã rời xa tôi mà đi. Tôi cố gắng thì cũng không giữ nổi tình cảm đó nữa rồi.
- Linh ak mình nói chuyện được không?
- Linh câu không thể nói với mình một câu sao?
Không một cái nhìn không một cái đáp lại.
- Mình đã làm gì mà cậu lại làm vậy với mình.
Linh đứng dậy nhìn tôi.
- Nói đủ chưa mày, mày không phiền nhưng tao phiền được chưa. Mày đừng ỉ mày là bạn từ bé muốn làm gì thì làm. Tao ghét nhất loại người giả tạo như mày.
Tôi không nghĩ Linh lại nói ra những lời làm tổn thương như vậy đây là làm thứ 2 Linh đã làm tôi thấy tổn thương.
Nước mắt tôi đã đọng lại trong mắt nhưng nó không muốn tràn ra.