Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 75: Đội trưởng, cùng nhau ăn bữa ăn khuya đi




Oành...

Phụ cận cổ Lôi Băng xuất hiện một tấm khiên băng, tay Vương Trọng cắt thật mạnh ở trên khiên băng, nhưng khiên băng thế mà lại không chút sứt mẻ.

Tăng...

Vương Trọng lập tức bước lướt lui về phía sau, kéo giãn khoảng cách.

Điều chỉnh hơi thở, loại ảnh hưởng cứng ngắc của dị năng đóng băng đối với hắn là không có tác dụng. Cái gọi là dị năng thiêu đốt, đóng băng, đều là tác dụng của hồn lực đối với hồn hải, dẫn tới các loại hiệu quả, nhưng hồn hải Vương Trọng, dưới lực lượng hai đại trật tự đối kháng, trừ sinh mệnh lực của bản thân Vương Trọng, bất cứ ảnh hưởng bên ngoài nào đều là không đáng nhắc tới ở nơi đó.

Chỉ là dưới tình huống bị động vừa rồi, Vương Trọng cố ý cho đối phương một cơ hội ra tay, lại không ngờ thế mà còn có khiên băng loại phương thức phòng ngự này.

Cụ thể hóa kinh tài tuyệt diễm của loại dị năng giả băng hệ này.

Lôi Băng cũng là lần đầu tiên gặp đối thủ như vậy. Đến giờ phút này, hắn hiển nhiên biết đối phương căn bản không bị dị năng đóng băng ảnh hưởng, luôn luôn chờ đợi mình ra tay.

Đối phương sử dụng hồn lực không mạnh, nhưng ở trên mức độ kỹ xảo thậm chí so với mình còn cao hơn một bậc.

Có ý tứ, ép mình sử dụng che dấu một chiêu khiên băng này, đây vẫn là lần đầu tiên.

Cụ thể hóa vũ khí cũng không tính là gì, trong băng hệ dị năng của hắn trời sinh có chứa năng lực cụ thể hóa, nháy mắt ngưng tụ khiên băng là phòng ngự đỉnh cao của hắn, tấm khiên băng này có thể thoải mái ngăn cản lực lượng 150 Glasso trở xuống, công kích vượt qua cũng sẽ bởi vì khiên băng bị ngăn trở, lưu lại thời gian né tránh quý giá cho hắn, đây cũng là kỹ năng phòng ngự duy nhất sư phụ hắn căn cứ đặc điểm dị năng truyền thụ, mà ở trong hoàn cảnh như vậy, khiên băng của hắn đại khái có thể ngăn cản công kích nằm giữa 160~170.

Lấy sự khống chế của hắn, trong vòng một ngày nhiều nhất dùng ra hai lần, hơn nữa cũng không liên tục, nhưng hoàn cảnh hiện tại lại có thể rất nhẹ nhàng.

Hai người hít thở đều trở nên rất nhẹ nhàng, đều đang điều chỉnh, một lượt giao thủ này đã khiến hai bên đều hiểu biết đặc điểm tiến công cùng lợi thế phòng ngự của đối phương.

Rất hiển nhiên Vương Giả Mạnh Mồm này rất am hiểu kỹ năng phối hợp, cho nên chỉ cần không cho đủ thời gian thực chiến, cho dù là 0.1 giây, đối phương sẽ tuyệt đối không kịp thi triển công kích có thể uy hiếp hắn, như vậy là đứng ở thế bất bại.

Về phần phòng ngự?

Đối với Lôi Băng mà nói, tiến công chính là phòng ngự tốt nhất!

Sau một lượt giao thủ này, các bạn hữu bậc Vật Hi Sinh đã bùng cháy, bọn họ thấy được hy vọng, thấy được cơ hội, không phải không có khả năng, vừa rồi nếu không có khiên băng chết tiệt kia nói không chừng đã thắng rồi.

Có cơ hội!

Lôi Băng một lần nữa làm sẵn trạng thái công kích, trên toàn bộ cục diện vẫn là hắn nắm giữ chủ động, bởi vì Vương Giả Mạnh Mồm chỉ có phần bị động phòng ngự, kinh nghiệm và ứng biến của hắn đều không tệ, nhưng hồn lực nhỏ yếu cùng với không có dị năng đều là vết thương rõ rệt. Làm cường giả đỉnh cấp, dị năng là cần thiết.

Sát!

Hét to một tiếng, Lôi Băng ra tay, trường kiếm xé gió đâm ra...

Chưa ra tay như vậy, còn có sáu bảy mét khoảng cách, kiếm chiêu của hắn đã...

Tăng...

Một cây trùy băng trực tiếp bắn về phía Vương Trọng, toàn bộ mọi người đều bị dọa giật mình, thế này quả thực khó lòng phòng bị... Viễn trình băng trùy...

Lôi Băng cũng nhịn không được đắc ý, đây là chính hắn nghĩ ra, mình đã có năng lực cụ thể hóa vì sao không diễn sinh ra nhiều chiêu thức hơn, mà trên thực tế hiệu quả cũng là chưa từng gặp bất lợi!

Băng trùy quả thật đã quấy nhiễu đến Vương Trọng, trong nháy mắt né tránh, kiếm của Lôi Băng cũng đánh tới, một cú quét ngang lướt về phía Vương Trọng, Vương Trọng ngửa ra sau, mắt thấy đã sắp vừa vặn tránh thoát, báo động xuất hiện.

Tăng...

Trong băng kiếm hiện lên một tia hàn quang, một vòi máu bắn tung tóe bị đông lại giữa không trung.

Vương Trọng bạo lui, trước mắt một mảng mơ hồ...

Nháy mắt trong lòng toàn bộ mọi người lạnh toát, lúc này Lôi Băng dựng kiếm mà đứng, “Ngươi là đối thủ đầu tiên khiến ta sử dụng chiêu này, cái này gọi là Băng Mang Thứ.”

Hồn lực của mình đúc thành băng kiếm, ý nghĩa hồn lực nháy mắt truyền có thể đạt trăm phần trăm, tuy rất tiêu hao, nhưng công kích đột nhiên biến dài khó lòng phòng bị, tuy đối thủ phản ứng rất nhanh, nhưng mắt đã không mở ra được nữa.

Vương Giả Mạnh Mồm không nhúc nhích, hai mắt nhắm nghiền, máu khóe mắt đã bị đông lại, ở chiến đấu như vậy, quả thực quá trí mạng rồi.

Toàn bộ mọi người bị hàn băng chiến sĩ mới thăng cấp này dọa ngây người, cơ sở vững chắc dị năng sử dụng ùn ùn, hơn nữa đều là loại khó lòng phòng bị, khó trách có thể không đến 16 tuổi thăng cấp Tinh Anh, đồng thời còn có thể trở thành tiên phong của Cực Quang chiến đội.

“Ha ha, đội trưởng, chúng ta tối nay cùng nhau đi ăn đêm đi!” Arnold đã nhịn không được cơn mừng như điên trong lòng, hẹn hò với đội trưởng, Thượng Đế ơi, thật sự sắp hẹn hò với đội trưởng, hơn nữa còn là đội trưởng dịu dàng. Thượng Đế ơi, hình ảnh quá đẹp cũng có chút không dám suy nghĩ nữa.

Lola nhìn chiến trường, đặt mình vào hoàn cảnh người khác, cô cũng không nghĩ được phương pháp khác, Lôi Băng này rất giảo hoạt rất tinh tế, đặc điểm của lửa là hung mãnh cùng phát ra, dị năng giả hàn băng thì là cụ thể cùng nhiều biến hóa, tương sinh tương khắc, không có dị năng là vết thương không lành, có một số công kích dựa vào kỹ thuật không ngăn được.

“Cho ngươi một cơ hội nhận thua.” Lôi Băng ngạo nghễ nói, đây là tuyển thủ đầu tiên hắn ở trong OP đánh đến bây giờ tán thành.

Vương Trọng mỉm cười, “Ngươi còn chưa thắng.”

Lôi Băng ngẩn người. Hắn là xuất phát từ lễ phép, thắng bại đã phân, tiếp tục cũng không có ý tứ, nhưng đối phương cứ muốn phân ra sinh tử, vậy cũng không sao, hắn cũng không để ý giết thêm một người nữa.

Băng kiếm vung ra, hồn lực của Lôi Băng bắt đầu ngưng tụ, hoàn toàn khống chế thế cục, hắn có đủ thời gian ấp ủ, ngay vào lúc này, Vương Giả Mạnh Mồm không nhúc nhích đột nhiên ra tay, lao thẳng về phía Lôi Băng, khí thế này như là muốn đồng quy vu tận!

Ánh mắt Lôi Băng rùng mình,... Quá ngây thơ rồi!

Băng kiếm vung ra, nháy mắt đã là ba cây băng trùy đánh tới. Vương Trọng chưa né tránh, trực tiếp vung nắm đấm quét ra, Lôi Băng cũng không ngờ đối phương mắt hỏng rồi còn có thể chuẩn xác như vậy, xem ra phản ứng đối với hồn lực phi thường mẫn cảm.

Nhưng đây chỉ là giãy dụa trước khi chết!

Lôi Băng phán đoán và quan sát không kém đối thủ chút nào, trong thời gian đường tơ kẽ tóc, Lôi Băng chỉ lui về phía sau nửa bước.

Nửa bước tuyệt vọng!

Một bức tường băng xuất hiện ở trước mặt Lôi Băng, không phải khiên băng, mà là tường băng thật dày, phòng ngự mọi phương vị, nơi này là hoàn cảnh cực địa, là thiên đường của hắn, ngay từ đầu hắn đã cho đối thủ cơ hội, nhưng đối phương phi thường tự phụ từ chối.