Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 179: Kiếp sau trọng sinh (2)




“Ở phòng bệnh sao? Lập tức tới đây.” Vương Trọng cũng rất cao hứng, gia tăng hồn lực được lợi không nhỏ, tin tức tốt của Barron càng là song hỉ lâm môn, người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, ác mộng đêm qua tựa như cũng phai nhạt đi không ít ở trong đầu.

“Phi phi phi, còn nói phòng bệnh cái gì, ở phòng huấn luyện xã đoàn chúng ta!”

Sinh mãnh như vậy? Vừa mới chữa trị hồn hải, xem ra Barron ở bệnh viện mấy ngày nay thật sự nghẹn hỏng rồi.

Vương Trọng nghiêng người bò dậy, xuất phát!

Hôm nay là cuối tuần, trong học viện cơ bản không nhìn thấy người nào, lúc tới xã đoàn, Emily và Glory đều đã đến, cùng với Mã Đông vây quanh Barron, giống như xem kỳ trân dị bảo bóp đông, sờ tây.

“Thật sự hoàn toàn khôi phục rồi!” Trên mặt Glory cũng lộ ra sự không thể tưởng tượng.

Barron gãi đầu, cười ha ha, bên cạnh Mã Đông cũng không hiểu. Làm con em gia tộc, hắn biết một số thứ người thường không biết, nhưng cho dù là thuốc khoa học kỹ thuật đen nắm giữ trong tay những người ở đỉnh Kim Tự Tháp trong truyền thuyết, cũng không có khả năng khôi phục nhanh như vậy.

“Thầy thuốc nói thế nào?” Emily rất cao hứng, cô có thể cảm nhận được từ trên người Barron phát ra loại sinh cơ bừng bừng kia.

“Bọn họ cũng không hiểu, nói đây là một cái kỳ tích, còn có bảo ta về sau mỗi tuần đi kiểm tra một lần.”

Một đám người vây quanh Barron ngươi một lời ta một câu, hiển nhiên đều than thở “vận khí” của Barron, nghe nói loại tình huống này, chỉ có một phần vạn khả năng sẽ tự nhiên khôi phục, hoàn toàn là loại hình gặp đại vận, kết quả thế mà thật sự để Barron đụng phải, đây là số mệnh.

Trong lòng Barron cảm động, chỉ là chưa được học trưởng cho phép, hắn sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.

Chờ lúc Vương Trọng đến, nhìn thấy Barron hoạt bát nhảy nhót cũng lắp bắp kinh hãi. Hắn chỉ cảm thấy có thể sẽ chữa khỏi, lại không ngờ hiệu quả tốt như vậy, tuy mạo hiểm một chút phiêu lưu, nhưng hiển nhiên là đáng giá.

Vương Trọng vỗ vỗ Barron, “Xem ra khôi phục không tồi!’

“Học trưởng...” Vành mắt Barron có chút đỏ, là Vương Trọng một tay cứu lại thế giới bi thảm của hắn.

Vương Trọng cười cười, “Thầy thuốc kiểm tra không có việc gì, phải nhanh một chút khôi phục tập luyện.”

“Học trưởng, ta đã sớm nằm đủ rồi, bây giờ khỏe như trâu!” Không thể không nói, Barron trọng sinh sau tai nạn cũng biết nói giỡn, cuộc đời trải qua trầm bổng to lớn như vậy, Barron cũng dính một chút tiêu sái.

Nghe được tin tức Barron xuất viện, Hyman vội vàng chạy tới. Nói thật, cô thực sự có chút không tin, quả thực là nói nhảm mà thôi, làm hệ trị liệu, cô mỗi ngày giúp Hyman ổn định tâm thần, nhưng cô biết chỉ có thể giảm bớt thống khổ, không được lợi gì, tự nhiên khỏi bệnh trong truyền thuyết thế mà thật sự đã xảy ra.

Hyman lúc này mặc một bộ đồ ngắn vận động bó sát người chạy buổi sáng, thở phì phò, mồ hôi đầm đìa, hiển nhiên là vừa chạy buổi sáng còn chưa chấm dứt, nghe được tin tức bên này lập tức liền chạy tới.

Hiếm có lúc nào, Hyman thế mà lại chưa ngay lập tức chạy đến bên người Glory, mà là kinh hỉ vô hạn chạy tới kéo Barron nhìn một vòng: “Thực khôi phục rồi? Đêm qua ngươi ăn tiên đan? Ha ha, không tệ không tệ, rất sinh long hoạt hổ mà!”

“Các ngươi đều có mặt?” Scarlett và Mirami cũng lên, còn có Reilly cùng Colby.

Trên mặt mọi người đều mang theo nụ cười chân thành. Trận chiến đấu của Barron ngày đó vì bảo hộ mọi người mới bị thương, đã sớm thông qua miệng Hyman truyền ra, ai cũng không ngờ Barron bị coi là cản trở, thế mà ở thời điểm nguy cấp như vậy vì bảo hộ đồng đội làm tới trình độ như vậy, thực lực cao thấp có khác biệt, nhưng có dũng khí mới là hán tử đích thực, đây mới là trọng trang đáng tin cậy.

Dứt bỏ giao tình của mọi người không nói, chỉ là phần ý chí này cũng đủ khiến người ta kính nể.

Cho nên, ở sau khi tập huấn chấm dứt, Grace đạo sư dựa theo biểu hiện của mọi người, vốn chỉ là lấy ra tám người tạo thành chiến đội Học viện Thiên Kinh lần này, phân biệt là Reilly, Hyman, Colby, Mirami năm thứ ba, cùng với Vương Trọng, Scarlett năm thứ hai, còn có Glory và Emily năm thứ nhất, nhưng cuối cùng ở dưới sự yêu cầu của mọi người vẫn đem Barron cũng tính vào, hắn đáng được phần vinh dự này.

“Xin lỗi, Barron, “Trên mặt Colby có chút hối hận: “Hãm hại các ngươi là người Thánh-Tài Quyết trước đây, chúng ta chưa kịp thời phát hiện và ngăn lại...”

Reilly cũng gật gật đầu. Vị học tỷ này trước nay không quá thích nói chuyện, nhưng ngoài lạnh trong nóng, sau khi Reeves đi, cô thành xã trưởng Thánh-Tài Quyết, cùng lúc phát động xã viên cùng các học trưởng năm thứ ba quyên tiền cho Barron, còn vận dụng xã đoàn gởi ngân hàng, dù sao số lượng không ít, nếu Barron thật sự không thể chuyển biến tốt, số tiền đó ít nhất đủ cha mẹ Barron dưỡng lão, tuy so với tình huống của Barron lúc đó, tiền tài là thứ tầm thường nhất, nhưng nó cũng đại biểu tâm ý của một số người.

Barron hiển nhiên không ứng phó được loại trường hợp này, đỏ mặt liên tục xua tay, rất nhiều chuyện Mã Đông cũng đã nói cho hắn, hắn cũng biết việc này không có quan hệ với đám người Reilly.

“Nói cái gì vậy.” Mã Đông đi qua cười ha ha ôm lấy bả vai Colby: “Đó là Reeves làm, chuyện không liên quan các ngươi, người tốt người xấu chúng ta còn không phân biệt được sao?”

“Đúng thế! Về sau mọi người đều ở một chiến đội, chúng ta đã là người một nhà.”

“Đúng, người một nhà!” Vương Trọng cười ha ha: “Hiện tại cuối cùng tất cả đều đã đến đông đủ.”

Scarlett là đương nhiệm đội trưởng quản lý chiến đội, cô cao hứng hướng Barron vươn tay: “Barron, hoan nghênh ngươi về đơn vị!”

“Cảm ơn, cảm ơn mọi người!” Hốc mắt Barron có chút ươn ướt, Vương Trọng đi qua vỗ vai hắn, hướng toàn bộ mọi người vươn tay phải: “Đừng để ý những thứ vô dụng này nữa, đến đến đến, mọi người rống một cái!”

Scarlett cười ha ha vươn tay, toàn bộ mọi người đều tham dự vào, chín ngón tay lần đầu tiên đặt cùng một chỗ.

“Một, hai, ba!”

“Thiên Kinh chiến đội chúng ta là ngon nhất!”

Bất cứ một chiến đội cường đại chân chính nào cũng có linh hồn. Khi Grace đạo sư vội vàng bỏ đi, chỉ để lại danh sách chín thành viên chiến đội, hơn nữa tạm quyết định Scarlett làm đội trưởng thay mặt, cả chiến đội đừng nói linh hồn, ngay cả thật sự ngưng tụ cũng không bàn tới. Dù sao lúc ấy Vương Trọng và Barron đều còn nằm ở trong bệnh viện, Reilly và Colby bởi vì sự kiện Reeves, trong lúc nhất thời còn chưa thật sự dung nhập vào trong chiến đội mới này được.

Khi Barron khỏi, ngọn núi lớn đặt ở trong lòng đám người Reilly không thấy nữa, một thứ gì đó nói không rõ đem chín người này buộc lại với nhau, rốt cuộc bện thành một sợi dây thừng!

Sau khi hưng phấn một hồi lâu, mọi người mới bình ổn lại, hiện tại mọi thành viên về đơn vị, bầu không khí trong chiến đội cũng tựa như được điều động hẳn lên.

Cùng nhau thương lượng, quyết định đem sân huấn luyện của xã đoàn Kỳ Ba xã bên này làm doanh địa huấn luyện cố định của tổ chín người.