Dật Nhiên Tùy Phong

Chương 65: Một vừa hai phải




Triệu Duyệt vẫn biết các loại các dạng vấn đề của con trai, và cũng vô cùng vô cùng muốn quan tâm, muốn giải quyết, thế nhưng, đến khi muốn giải quyết vấn đề, bà lại luôn hữu tâm vô lực, bởi vì Tào Dật Nhiên là con trai, không phải một cấp dưới, nếu là cấp dưới, dùng không được, sa thải là được, thế nhưng con trai lại không thể.

Vì vậy vấn đề chưa giải quyết đã tích lũy thêm vấn đề mới, từng chút một tích lũy thêm, thành ra Tào Dật Nhiên như bây giờ.

Ví dụ như Tào Dật Nhiên hiện tại muốn đi theo con đường của cậu hắn, tìm một người đàn ông trải qua cả đời, trong mắt Triệu Duyệt, thật ra bà không quá tiếp nhận được, chấp nhận em trai cùng một cậu trai xinh đẹp là một chuyện, muốn chấp nhận con trai cùng một chỗ đàn ông lại là một chuyện khác.

Sáng sớm hôm nay bà vốn muốn hảo hảo giáo dục Tào Dật Nhiên một chút, bỏ thời gian ra, nói cũng nói rồi, thái độ Tào Dật Nhiên rất tốt, vừa ôm bà vừa làm nũng, vô cùng thân thiết, thế nhưng vấn đề lại không hề được giải quyết.

Lúc sau lại là thời gian công ty bà phải họp, không thể tốn cùng con trai nữa, vì vậy, chuyện dừng ở đó không giải quyết, chờ tới lần sau lại nói, nhưng ai biết lần sau rốt cuộc là lúc nào, khi đó chuyện đã phát triển tới mức nào rồi.

Triệu Duyệt rời đi, tối hôm qua Tào Dật Nhiên và Bạch Thụ triền miên tới ba giờ sáng, Bạch Thụ đi rồi, hắn lại vì nghĩ Bạch Thụ công tác nguy hiểm mà không ngủ ngon, ở trên giường trái lo phải nghĩ một hồi, đã tới hơn bốn giờ sáng, thế là chợp mắt một hồi, rồi lại phải dậy chạy về nhà.

Hắn gần như cả đêm không ngủ, mông còn khó chịu, hôm sau, vốn muốn ở trên giường ngủ bù, bất quá, hắn không cách nào ngủ được, bởi vì việc đang chờ hắn còn rất nhiều.

Tiễn mẹ đi, quay lại vừa lúc gặp Tiêu Nguyên đã ăn diện trang điểm, Tiêu Nguyên dường như sinh ra là vì câu dẫn người khác, cặp mắt quyến rũ mềm mại nhìn chằm chằm Tào Dật Nhiên, nói chuyện cũng dịu dàng nhỏ nhẹ, Tào Dật Nhiên thăm hỏi bà ta hai câu, biết bà ta muốn đi shopping, vốn kêu Lý Hân đi chung, thế nhưng nha đầu Lý Hân hẹn người lên mạng, hơn nữa cô là phụ nữ có thai, không thích hợp đi dạo phố lâu, cho nên, cô không thể đi…

Ánh mắt Tiêu Nguyên ôn nhu ý cười dịu dàng nhìn Tào Dật Nhiên, mang theo chút cảm giác ẩn tình, lúc trước Tào Dật Nhiên còn nghĩ Tiêu Nguyên cố ý làm vậy, hiện tại ngược lại thấy người này trời sinh chính là như vậy, lúc nhìn một người khác ánh mắt liền không khống chế được bày ra cái dạng này, giống như hắn cảm thấy Dật Ninh nhu nhược tới mức hắn ê cả xương, ban đầu cũng nghĩ cậu giả bộ, sau mới phát hiện cậu trời sinh đã vậy.

Tào Dật Nhiên biết Tiêu Nguyên muốn mình nói sẽ theo bồi bà ta, thế nhưng, hắn không có thời gian đó, liền ngáp một cái, nói, “Dì kêu tài xế trong nhà đi cùng nhé, giúp mang đồ cũng được. Tối qua cháu ngủ không ngon, đi ngủ bù trước.”

Nói xong liền đi, Tiêu Nguyên ôn nhu cười đáp ứng, xách túi ra ngoài, cũng không dây dưa với Tào Dật Nhiên.

Tào Dật Nhiên biết bà ta chỉ nhu nhược bề ngoài, trong lòng kiêu ngạo lại có tính toán, nếu không sẽ không cùng kẻ như Lý Vị yêu đương vụng trộm rồi còn đi câu dẫn đàn ông khác, bà ta thật sự không phải loại phụ nữ biết một lòng một dạ, loại phụ nữ này rất khó đối phó. Tào Dật Nhiên tràn đầy kinh nghiệm, cho nên sẽ không trêu chọc vào.

Hơn nữa cũng biết bà ta không câu được mình sẽ đi tìm nam nhân khác, sẽ không thật sự đặt trái tim lên người mình, vì vậy càng làm bộ không hiểu tâm tư bà ta.

Tào Dật Nhiên vừa đi mấy bước, liền gặp Lý Hân ở hành lang, Lý Hân là một cô nhóc tâm tính trẻ con, hơn nữa hiện tại cô đã xem Tào Dật Nhiên thành chồng tương lai và chiến hữu hiện tại của mình, kéo cánh tay hắn lôi vào phòng mình.

Vào phòng, Tào Dật Nhiên liền gỡ cánh tay đang kéo mình ra, nói, “Cô làm gì.”

Chiêu bài chu mỏ nhíu mày của Lý Hân lại xuất hiện, hiển nhiên cô mất hứng với sự lãnh đạm của Tào Dật Nhiên, thế nhưng, mất hứng chỉ một giây, sau lại cười hì hì nhìn Tào Dật Nhiên, nói, “Tối hôm qua anh đi đâu?”

Tào Dật Nhiên mắt lạnh nhìn cô, nói, “Cô muốn quản a?”

Lý Hân nhăn mặt nói, “Không nói thì thôi. Tôi còn không biết? Ra ngoài tìm nữ nhân khác đi?”

Tào Dật Nhiên nói, “Cô biết thì biết. Tùy cô muốn nghĩ thế nào.”

Tào Dật Nhiên thoải mái như vậy càng chọc Lý Hân mất hứng, nhưng cô chỉ giận dỗi, làm gì được Tào Dật Nhiên bây giờ? Lúc sau xoay người mở nhạc, còn mở phi thường lớn, Tào Dật Nhiên nhíu mày một cái, nói, “Tôi có việc, đi trước.”

Xoay người muốn đi, Lý Hân rầu rĩ không vui lại kiên trì không ngừng kéo hắn, nói, “Chúng ta sắp kết hôn rồi, anh còn đi tìm nữ nhân, đây là sao chứ?”

Tào Dật Nhiên từ trên cao nhìn chằm chằm cô, thật ra ánh mắt hắn cũng không sắc bén, nhưng Lý Hân lại cảm thấy lạnh cả người, ngượng ngùng thả tay Tào Dật Nhiên ra, Tào Dật Nhiên nói, “Ai nói muốn kết hôn? Ai nói tôi ra ngoài tìm nữ nhân?”

Nói xong, liền đi.

Lưu lại Lý Hân ủy khuất ấm ức trong tiếng nhạc muốn rung trời, ấm ức một hồi, cô lại đột nhiên nở nụ cười, tắt nhạc đi, nghĩ thầm vừa nãy Tào Dật Nhiên nói, thật ra hắn không đi tìm nữ nhân đúng không? — người đàn ông này, giả bộ lãnh khốc sao? Còn không trực tiếp thừa nhận không ra người tìm hoa.

Lý Hân thật ra rất cao hứng, bởi vì Tào Dật Nhiên căn bản không để ý Tiêu Nguyên câu dẫn, cô một lòng cho rằng Tào Dật Nhiên là một người đàn ông bề ngoài hỗn đản nhưng nội tâm rất tốt.

Cô tự thôi miên Tào Dật Nhiên là người tốt đã muốn đạt tới sát biên giới ảo tưởng, một mực cười ngây ngô, có ăn ngon có mặc đẹp có chỗ ở tốt, không ai mắng cô lại không ai đánh cô, cô cảm thấy hết thảy đều rất tốt, cô giống như nữ nhân vật chính muốn chơi game tới kết cục tốt nhất.

Lý Vị đã đi từ sớm, gã bận suốt ngày, Tào Dật Nhiên có nhờ người tra giúp gã đang bận cái gì, nhưng chưa có tin tức.

Tào Dật Nhiên lái xe ra ngoài không biết từ đâu lấy được hai bộ camera siêu mini tính năng cực cao lén giấu trong phòng Tiêu Nguyên, sau đó chạy tới chỗ Chu Diên tự kiểm tra chuyện Lý gia đã điều tra được, Chu Diên khá kinh ngạc với việc hắn quá nhiệt tình với chuyện này.

Chu Diên ngồi trên ghế làm việc, thấy Tào Dật Nhiên nghiêm túc xem tình báo, cảm thấy khó có thể tin, bởi vì trước đây Tào Dật Nhiên chưa bao giờ nghiêm túc đọc bất kì thứ gì có chữ, ví dụ như đi ăn cơm, hắn gần như chưa từng đọc menu, đều là nhân viên phục vụ giới thiệu từng món, bởi vì hắn lười đọc.

Chu Diên thấy hắn xem xong một phần, lên tiếng, “Cái dáng điệu này của mày, đâu giống chỉ muốn bôi xấu danh tiếng Lý gia để mẹ mày khỏi bắt mày kết hôn với cô gái kia, mày thuần túy đã xem Lý gia thành kẻ thù, không khiến người ta phá sản sẽ không bỏ qua.”

Tào Dật Nhiên đẩy laptop ra một chút, cả người dựa vào lưng ghế sofa, lười biếng, nói, “Duyên ca, mày rốt cuộc làm sao có được tư liệu, quả thật có thể đủ lật cả Lý gia, mày mới quá hung ác độc địa đó.”

Phong thái hắn nhàn hạ, trong mắt không che giấu được ý cười và sùng bái, Chu Diên nói, “Cũng là người khác lấy cho tao. Mày tên nhóc này, muốn làm chuyện xấu bảo tao hỗ trợ, hiện tại lại quăng trách nhiệm cho tao.”

Tào Dật Nhiên liền cười rộ lên, cả khuôn mặt mang theo cảm giác trẻ con, “Tao sai rồi, Duyên ca đúng nhất, là tao sai rồi.”

Chu Diên đi tới, quất đầu hắn một cái, tư thế ngồi của Tào Dật Nhiên không đúng bị đánh cho lật người trên ghế sofa dài, nhưng hắn vẫn cười, không có một chút tức giận.

Chu Diên đẩy hắn ra một chút, ngồi trước laptop, nói, “Từ liệu đầy đủ thế này, là lúc trước có người đi thu thập, chỉ là tao nói tao muốn có, bên kia liền đưa qua. Chuyện này cho Chu gia mặt mũi là một chuyện, mặt khác, mày vừa nghĩ chẳng phải liền biết sao.”

Tào Dật Nhiên ngồi thẳng người, nói, “Thì ra là thế, có người cho rằng Lý gia đắc tội nhà mày, muốn muốn mượn mày kéo Lý gia xuống. Bất quá, Lý gia cũng không phải dễ động vào, phải không?”

Chu Diên tà mắt liếc hắn, nói, “Như mày nói. Nếu để chu ba tao biết chúng ta nháo ra động tĩnh lớn như vậy, sợ rằng sẽ muốn cho tao một tát bay tới Bắc Băng Dương.”

Tào Dật Nhiên ngồi yên lặng một hồi, nói, “Vậy thì thôi, cảm giác bị người lợi dụng thật đúng là không tốt. Mày muốn tao một vừa hai phải, tao hiểu.”

Chu Diên nói, “Mày hiểu là tốt rồi.”

Hai người thương lượng chuyện Lý gia trong chốc lát, Chu Diên liền hỏi Tào Dật Nhiên, “Mày và Bạch Thụ dạo này thế nào?”

Hắn đã nói chuyện khi còn bé của Tào Dật Nhiên cho Bạch Thụ, sau đó tuy vẫn biểu hiện bình thường, giống như chuyện Bạch Thụ tìm tới hắn chưa từng phát sinh, kỳ thật, hắn vẫn thật quan tâm sau đó Bạch Thụ làm gì, hắn biết Tào Dật Nhiên không muốn chuyện này bị bất luận kẻ nào biết, hơn nữa người càng không muốn cho biết chính là Bạch Thụ.

Bất quá, về sau thấy Bạch Thụ và Tào Dật Nhiên ở chung, hắn biết Bạch Thụ cái gì cũng không làm, điều này làm cho Chu Diên an tâm, Bạch Thụ đặt áp lực này trong lòng, hắn cảm thấy tốt nhất, nếu như Bạch Thụ để Tào Dật Nhiên biết y đã biết sự kiện kia, sợ rằng Tào Dật Nhiên sẽ phát bệnh phát điên.

Chu Diên quan tâm quan hệ giữa mình và Bạch Thụ làm Tào Dật Nhiên cảm động, tình yêu giữa hắn và Bạch Thụ, hắn chỉ có thể nói một chút cho Chu Diên hoặc cậu mình, cậu hắn Triệu Trăn dù sao cũng là trưởng bối, nói chuyện giống như nghe giáo huấn, cho nên không bàn luận được cái gì, nói với Chu Diên lại không giống, dù sao cũng là anh em, hơn nữa, Chu Diên còn cùng một nam nhân ẻo lả kết hôn rồi, có thể hiểu hắn.

Tào Dật Nhiên đương nhiên sẽ không nói mình cam nguyện để Bạch Thụ thượng, chỉ bầm lầm mặt mày hớn hở tú ân ái nói quan hệ với Bạch Thụ gần đây không tệ.

Nói đến đây, hắn liền nghiêm mặt, hỏi Chu Diên, “Mày biết bên này dưới công xưởng nào đang làm ma túy không?”

Chu Diên bị hắn hỏi mà sửng sốt, nói, “Sao lại hỏi cái này?”

Tào Dật Nhiên nhăn mày, “Nói cho mày mày đừng nói ra ngoài, Bạch Thụ bọn họ đang tra cái này, tao sợ y gặp nguy hiểm.”

Chu Diên nói, “Y nói cái này cho mày biết, không sợ mày làm lộ bí mật à.”

Tào Dật Nhiên trở nên vô cùng trịnh trọng, lại bắt đầu phát điên, “Y nói với tao đó, y tin tưởng tao, tao cũng chỉ nói với mày.”

Chu Diên nói, “Cái này, tao biết không chỉ một nhà, không biết bọn họ đang tra ai?”

Tào Dật Nhiên giật mình ngây ngẩn cả người, trước mặt Chu Diên, hắn đột nhiên cảm thấy mình chính là một em trai nhỏ, thế nào cái gì hắn cũng không biết, “Tao cũng không biết là nhà nào?”

Chu Diên nói, “Mày vẫn nên tin tưởng Bạch Thụ đi, y không tệ, không có vấn đề gì.” Nói xong, hắn liền trầm ngâm một hồi, nói tiếp, “Dựa vào việc y kể với mày, sợ rằng không phải đánh nhỏ nháo nhỏ, ước chừng ở đâu tao biết, bọn họ làm sao lấy được tình báo đại khái tao cũng rõ. Thế nhưng, cái này, tao mày đều không có biện pháp dính vào, nhúng tay vào, ngược lại đả thảo kinh xà, bất lợi cho Bạch Thụ bọn họ. Cứ như vậy đi, mày chờ Bạch Thụ trở về là được rồi.”

Tào Dật Nhiên nói thầm, “Con khỉ. Tao muốn ngủ đều ngủ không được.”

Chu Diên cũng không thể nói hắn cái gì, chỉ vỗ vỗ vai hắn.

Tào Dật Nhiên cầm điện thoại xem, biết sẽ không gọi được cho Bạch Thụ, chỉ ngồi ngây người, sau đó kể khổ với Chu Diên, “Tao thật muốn y từ chức, nhưng y từ chức, có lẽ sẽ không vui, cho nên, tao nói không nên lời.”

Chu Diên nghe hắn nói như vậy, biết hắn đã hoàn toàn lún sâu rồi, Chu Diên hơi nghi ngờ, Tào Dật Nhiên khổ sở vì tình thế này, rốt cuộc là nên vui, hay không vui đây.

Bất quá, thấy thói quen sinh hoạt của Tào Dật Nhiên tốt hơn trước, hắn lại cảm thấy Tào Dật Nhiên thích Bạch Thụ không tệ lắm.

Khi Tào Dật Nhiên muốn đi, vừa vặn Dật Ninh gọi điện thoại qua cho Chu Diên, hắn thấy Chu Diên nghe điện thoại trong mắt đều là nhu tình nói năng  ôn nhu, quả thật cùng lúc bình thường như hai người khác nhau, hắn bĩu môi, sau khi Chu Diên cúp điện thoại, lần này hắn không trêu ghẹp, ngược lại quan tâm vết thương trên cùi chỏ Dật Ninh. Thật ra hiện tại hắn còn rất áy náy, từ sau khi biết thương tích của Dật Ninh nặng bao nhiêu.

Chu Diên bởi vì Dật Ninh bị thương vẻ mặt có chút trầm trọng, nói, “Bác sĩ nói dưỡng liền tốt, nhưng phải dưỡng bao lâu? Có người dưỡng hơn hai tháng cũng không tốt, hiện tại khuỷu tay Dật Ninh cố sức là đau, aizz, chỉ là đụng một chút thôi, em ấy lại bị thương thành vậy, thật không biết phải làm gì em ấy mới tốt. Gần đây không cho em ấy tới trường, nuôi ở nhà lại sợ em ấy buồn…”

Nói chung, nói tới chuyện Dật Ninh, Chu Diên liền tùe một đại ca có khí thế có thủ đoạn biến thành một nam nhân như gà mẹ dông dài.

Tào Dật Nhiên nghe, cười cười, ngắt ngang Chu Diên tiếp tục lải nhải, nói mình phải đi, nghĩ thầm tuy Bạch Thụ hơn lải nhải, nhưng còn không có lợi hại bằng Chu Diên đụng tới Dật Ninh, xem ra, có so sánh rồi, luôn dễ thỏa mãn.