Dạt Dào

Chương 18: Bãi săn hoàng gia




Thấy Thiệu Duẫn Kỳ vì mình mà chiều ý, thân là vua một nước không quan tâm mình bị thao vô số lần còn nguyện ý sinh con vì y, nam nhân đang bị y thao là Bắc Thiệu đế vương, ai có thể hiểu được cảm giác sảng khoái mang theo vinh quang này chứ, hơn nữa hoàng đế còn bị thao đến mất hết thần trí mà dâm đãng vô cùng. Lạc Ảnh như ăn trúng thuốc kích thích, ôm chân hắn nâng cao: “Được, bệ hạ dâm đãng của ta, nô tài thao tao huyệt của ngài đến bắn ra đây!”

côn th*t bị nơi ấm áp vây lấy không chừa một khe hở, giống như hai người trời sinh vốn đã dính chặt vào nhau, hoa huy*t xinh xắn bởi vì bị thao liên tục mấy tháng nay, sớm đã từ màu hồng phấn trở nên đỏ bừng, hiện tại bị côn th*t thao qua còn chảy nước ướt át, mỗi lần cắm vào đều khiến đóa hoa kia phun nước tung tóe, bên trong vô cùng mềm mại, mỗi lần đâm vào đều có thể tiến vào nơi sâu nhất.

Thiệu Duẫn Kỳ bị thao mãnh liệt mà cong chân, ngón chân xoắn lại, vật nóng kia lại như hòa tan trong cơ thể hắn, “A… Nhanh quá… Gần bị ngươi thao chết rồi… Ưm a…”

Lạc Ảnh nói được làm được, nói phải rót đầy tao huyệt của bệ hạ liền một giọt cũng không lãng phí, bắn đến sưng lên, đến lúc hậu huyệt bị ứa đầy thì nhanh chóng rút ra đâm vào đóa hoa nhỏ phía trước, rót đến đầy, làm cái bụng không một tia sẹo nào của Thiệu Duẫn Kỳ tròn lên.

Đang giữa hè, triều đình hỗn loạn, vừa đúng lúc bãi săn hoàng gia mới làm xong, Thiệu Duẫn Kỳ đầu óc nóng lên quyết định cử hành đại điển săn bắn, làm sĩ khí triều đình phấn chấn, mang theo văn võ bá quan cùng nhau xuất hành, để lại hoàng thúc của hắn, Du thân vương cùng Lý thừa tướng trấn thủ triều đình, những mệnh quan có bệnh trong người hay tuổi già sức yếu đều có thể không đi theo, người thân trong nhà của các đại thần có thể tham dự, ai đứng nhất sẽ có hậu thưởng!

Ngày xuất phát, dân chúng trong thành đều hoa cả mắt, kiệu của hoàng đế vô cùng hoa lệ, bên trong tầng lớp thái giám cung nữ cho tới ngự tiền thị vệ, tầng lụa mỏng bay bay khiến mọi người có thể nhìn vào trong nhưng lại không thấy long nhan của thiên tử. Các cô nương có chủ ý đến xem náo nhiệt cũng không thất vọng, công tử Bắc Thiệu Thành cưỡi ngựa lớn uy phong lẫm liệt đi phía sau, cũng đủ khiến các nàng thêm hăng hái.

Dân chúng trong thành nhìn thấy khung cảnh này cảm xúc đều dâng trào, tân đế thống trị khiến Bắc Thiệu từ từ phồn thịnh, lại có nhiều thanh niên xuất chúng thế kia, có người nối nghiệp rồi a!

Mà hoàng đế bệ hạ được dân chúng nhắc tới, lại đang thong thả nằm trên đùi Lạc công công, để y đấm bóp, miệng còn khó chịu càu nhàu: “Chậc, nghĩ tới trẫm đường đường là vua một nước, muốn cưỡi ngựa cũng không cho cưỡi, giống nữ nhân phải ngồi trong kiệu, bách tính đều thấy người khác uy phong, còn trẫm thì sao chứ!”

Tiểu thái giám vốn đã quen đối phó với bệ hạ thích tạc mao, thấy hoàng thượng gần sắp nổi giận, lại chỉ có y dám tiến tới vuốt lông hắn xuống, trong cung người có chút tâm tư đều ghen tị đến đỏ mắt vì tiểu Lạc công công được sủng ái, cũng học theo tới trước mắt hoàng thượng nịnh nọt, muốn thành người tâm phúc, nếu được còn không phải cá chép hóa rồng rồi sao? Những người kia chủ ý hay như thế, nhưng hoàng đế bệ hạ lại không ngó tới, biến bọn họ thành nơi trút giận, giết giết phạt phạt, mới khiến mọi người rõ được không ai cũng có thể trở thành tiểu Lạc tử.

“Này không phải vì an toàn của bệ hạ sao? Đám thị vệ kia vô dụng, không thể bảo vệ được bệ hạ, mới để người ngồi trên long kiệu xuất hành, như vậy thoải mái hơn một chút không phải à?” Tay đang xoa bóp trên người Thiệu Duẫn Kỳ tiến tới nơi nhạy cảm trêu chọc: “Hơn nữa từ trong thành tiến tới bãi săn hoàng gia, ít nhất cũng phải hơn nửa ngày, nếu như bệ hạ trên đường muốn làm chuyện xấu, cũng không sợ bị người khác phát hiện nha!”

“Gì mà trẫm muốn làm chuyện xấu, là tên cẩu nô tài nhà ngươi muốn làm chuyện xấu với trẫm thì có!” Vỗ cái bốp xuống bàn tay đang làm bậy, Thiệu Duẫn Kỳ xoay người đưa mông về phía Lạc Ảnh: “Tối qua làm tới nửa đêm canh ba, eo trẫm còn đang đau đây, hiện tại không muốn làm chuyện này một chút nào, ngươi đừng hòng chạm vào trẫm!”

Lần này lại khiến Lạc Ảnh kinh ngạc, bình thường bệ hạ dâm đãng này chỉ cần y trêu chọc, liền nhịn không được muốn nuốt y vào bụng, hiếm thấy được bộ dạng từ chối ngày hôm nay, nghĩ tới có lẽ do thân thể không khỏe khiến hắn phải ngồi kiệu, sắc mặt đen như đít nồi liền hiểu rõ, hắn bình thường phải ngồi trên long ỷ, ở trong cung quá lâu, thật vất vả mới cử hành được một lần săn bắn, thi thố tài năng, không phải vì chuyện kia đã có thể cưỡi ngựa được rồi, Lạc Ảnh cười thầm, thân thể đang run rẩy cố nhịn dưới tay so với miệng của hắn còn thành thật hơn. Thiệu Duẫn Kỳ vì nóng bức, sớm đã cởi áo khoác ra, đổi lấy quần cộc áo ngắn mát mẻ, cho nên rất dễ bị tiểu thái giám kéo xuống, tiến đến nơi bị thao sưng tỉ mỉ quan sát: “Nô tài tối hôm qua quá sức thao sưng chỗ này của bệ hạ, nhìn đóa hoa xinh đẹp này thật sự đáng thương mà!” Đôi mắt sáng rực nhìn chằm nơi đó, ngón tay còn ác liệt đâm đâm vào.