Đạo

Quyển 4 - Chương 46: Chiến thương khung (Chương 480)




Thương Khung đạo nhân sắc mặt lành lạnh nói.

- Có ta ở Ngự Đạo Tông một ngày thì Vạn Ma Tông các ngươi đừng hòng bình yên bước vào Trung Châu. Trận chiến hôm nay lão phu sẽ cho các ngươi biết, Vạn Ma Tông các ngươi ở trong mắt các tông phái Trung Châu chúng ta không đáng giá nhắc tới!

Nói xong , khí thế trong cơ thể ầm ầm bộc phát, uy áp mạnh mẽ phá thể mà ra, trong nháy mắt đem toàn bộ phiến không gian bao phủ bên trong.

Bất Trụy trung kỳ

Thương Khung đạo nhân lúc trước hẳn là che giấu tu vi, đã đột phá bình cảnh đạt tới cảnh giới Bất Trụy trung kỳ.

Cùng lúc đó, trên không Ngự Đạo Tông đại thế ầm ầm tăng vọt, đem Vạn Ma Tông chèn ép ở thế hạ phong. Biến cố lần này, trong nháy mắt hấp dẫn vô số sự chú ý của tu sĩ, nhìn về phía Thương Khung đạo nhân tất cả đều biểu lộ sự kính sợ.

Bất Trụy cảnh giới mỗi một tầng tu vi chênh lệch rất lớn, Bất Trụy trung kì tu sĩ có thể dễ dàng đánh bại sơ kì. Tuy đều là tu sĩ có tu vi cao nhất Nhân giới nhưng vẫn có sự khác biệt. Về phần Bất Trụy hậu kì, tồn tại loại này đã đạt tới Nhân giới đỉnh, giơ tay nhấc chân liền hủy thiên diệt địa. Những người này rất ít hành tẩu giang hồ, phần lớn bế quan không ra, dốc lòng tu luyện, cầu vượt ra ngoài đại đạo, phi thăng Linh giới. Nhưng chẳng biết tại sao, vài ngàn năm trở lại đây, số lượng Bất Trụy tu sĩ cũng không ít, nhưng sách cổ ghi lại không có một người nào phi thăng thành công. Nhưng dù vậy cũng không thể ngăn cản những lão bất tử Bất trụy hậu kì liên tục tìm kiếm đáp án, bởi vì lúc này Nhân gian giới đối với bọn họ như là một vũng nước hồ nho nhỏ, cái bọn họ muốn chính là một phiến thiên địa rộng lớn khác.

- Thương Khung đạo nhân sớm đạt tới cảnh giới Bất Trụy sơ kỳ đỉnh phong, hôm nay đã đã thuận lợi đạt đến cảnh giới trung kỳ khiến thực tông môn càng thêm lớn mạnh. Sợ rằng lần này trở lại cuối cùng có thể có một chỗ đứng lớn hơn nhiều so với khi trước.

- Ha ha, chuyện lão phu quan tâm nhất bây giờ chính là Vạn Ma Tông dưới tình huống này sẽ xử lý như thế nào, bằng vào thực lực của bọn họ tất nhiên không phải là đối thủ của Ngự Đạo Tông

- Ngoại vực tông môn cũng dám ở trước mặt thế lực Trung Châu càn rỡ, hôm nay chính là cho bọn hắn một bài học, đợi chút nữa bổn tông thật muốn nhìn xem vẻ mặt chán nản chạy về như thế nào!

- Theo tại hạ biết, mối thù giữa Ngự Đạo Tông cùng Vạn Ma Tông rất sâu. Lần này tông môn tấn chức, Ngự Đạo tông tất nhiên sẽ toàn lực xuất thủ ngăn trở. Hơn nữa, sự tình Cấm Thiên Tông hôm qua, Vạn Ma Tông mặc dù có hai gã Bất Trụy tu sĩ trấn giữ, sợ rằng lần này vẫn như cũ cắm mặt mà về.

Mọi người nghị luận, sắc mặt nhóm người Vạn Ma Tông trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi.

Thủy Mặc Tử mặt trầm như nước, đáy mắt tràn ngập ý bất đắc dĩ, thực lực Vạn Ma Tông vốn là so sánh với Ngự Đạo tông yếu hơn một bậc. Lần này Thương Khung đạo nhân trở thành Bất Trụy trung kỳ tu sĩ, Vạn Ma Tông tự nhiên không có nửa điểm thắng lợi.

Chẳng lẽ, phải thua sao?

Giờ phút này trong lòng Thủy Mặc Tử tất nhiên biết trong lòng mọi người đều có ý niệm như vậy trong đầu.

Tiêu Thần cau mày, trong mắt sinh ra kiêng kỵ, Bất Trụy trung kỳ, tu sĩ như vậy nếu là một mình đối địch hắn tự nhận không có nửa điểm phần thằng, chỉ có một đường chạy trốn.

Nhưng giờ phút này so đấu chính là đối chiến, mặc dù cục diện nghiêm trọng, nhưng bọn hắn cũng không phải là không dám đánh cược một lần.

Bồ đề thụ, trấn áp nguyên thần, không sợ thần thức công kích.

Đại thế này đến cuối cùng là tinh thần do sự hối tiếc, đem uy năng bồ đề thụ kích phát, không phải là không có khả năng đem Ngự Đạo tông trấn áp! Mặc dù không có nắm chắc, nhưng giờ phút này trong lòng Tiêu Thần cũng không sợ hãi, chưa chiến đã bại, loại chuyện này tuyệt đối không xuất hiện trên người hắn.

- Còn chưa khai chiến, chẳng lẻ bọn ngươi đã nhận thua hay sao? Bất trụy trung kì tu sĩ mặc dù uy năng vô cùng, nhưng Tiêu Thần cũng không hề úy kỵ. Đợi chút nữa giao chiến, Thương Khung Đạo nhân để cho ta ứng phó, bọn ngươi chỉ cần xuất ra khí thế như hổ báo, đem Ngự Đạo tông chèn ép xuống hạ phong.

- Thủy Mặc Tử đạo hữu, nhiều năm ở ẩn, có hay không có thể rửa sạch sỉ nhục trước kia chính là ở sáng nay đó.

Thanh âm trầm thấp, hơi có vẻ bình thản, nhưng cực kì trầm ổn, làm cho người ta lấy lại cảm giác tự tin

Thủy Mặc Tử bỗng nhiên ngẩng đầu lên, tròng mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, thấy Tiêu Thần sắc mặt bình tĩnh, tiện đà hung hăng gật đầu.

- Tiêu Thần đạo hữu yên tâm, nếu như ngươi thật sự có thể đem Thương Khung đạo nhân ngăn lại, hôm nay đánh một trận, Vạn Ma tông ta tất thắng.

Như đinh chặt sắt, giọng điệu lộ ra khí tức vô cùng tàn nhẫn.

Tiêu Thần gật đầu, giờ phút này không cần nhiều lời nữa, tiến lên một bước quát lên:

- Chỉ là Bất Trụy trung kỳ tu sĩ, chẳng lẽ liền muốn để cho Vạn Ma tông ta nhận thua sao! Thương Khung đạo hữu nếu thật là mạnh mẽ, liền tiến lên cùng Tiêu Thần ta đánh một trận, ngươi dám không?

Ngươi dám không!

Lấy uy năng Bất Trụy sơ kỳ khiêu khích Bất Trụy trung kỳ tu sĩ, cách làm như vậy, trong mắt người khác bất quá chỉ là tự tìm đường chết.

Thương Khung đạo nhân trong mắt sát cơ bùng lên. Người này đối với Tiêu Thần sớm đã muốn giết đi cho thống khoái, giờ phút này nghe vậy trong lòng sát ý lại tăng vọt.

- Được! Được! Được lắm! Ngươi đã muốn tìm cái chết, bổn tông liền thành toàn cho ngươi!

- Thương Khung đạo nhân nhìn nhận, lấy tu vi hắn đem Tiêu Thần hoàn toàn trấn áp, lại ra tay đem Vạn Ma tông đánh tan cũng không muộn, điều này, trong lòng hắn tin tưởng mười phần.

Tiêu Thần đáy mắt lệ mang lóe lên, ngửng đầu lên, trên mặt toàn bộ không một chút sợ hãi.

- Hừ!

Trong lòng khẽ quát, toàn bộ sức mạnh bộc phát. Khí thế ầm ầm xông thẳng lên trời, tràn ngập một mảnh chiến ý mạnh mẽ.

Thương Khung đạo nhân lạnh lùng cười một tiếng, hai mắt đột nhiên nhing lại lành lạnh. Tâm niệm vừa động, khí thế bốc lên, trong cảm ứng nguyên thần bỗng nhiên hóa thành một bàn tay, ầm ầm hướng Tiêu Thần chụp lấy. Lấy uy năng Bất Trụy trung kỳ, tu sĩ sơ kỳ căn bản không có sức phản kháng. Trong cái vỗ này , nguyên thần nhất định sẽ bị trùng kích mà bị trọng thương.

Giờ phút này tu sĩ xung quanh, phần lớn đều biểu lộ ra ý lạnh lùng. Chỉ là Bất Trụy sơ kỳ dám càn rỡ như thế, thật là không biết sống chết.

Tiêu Thần giờ phút này ngoài dự liệu của mọi người, bị Thương Khung đạo nhân đuổi giết hắn cũng không lui về phía sau phòng ngự, mà là lần nữa tiến lên một bước, đại thế ngưng hình, cổ tay lay động ở giữa hóa thành đao phong, ngang nhiên chém xuống.

Lấy công đối công!

Thương Khung đạo nhân hơi quái lạ, liền trong lòng cười lạnh, hắn xem ra Tiêu Thần làm như thế bất quá tự mình chuốc lấy cực khổ.

- Một kích kia, lão phu muốn cho ngươi hoàn toàn bị thương nặng!

Người này âm thầm gầm nhẹ, trong lòng sát ý bùng lên, khiến cho bên ngoài cơ thể đại thế nhiều hơn mấy phần sát phạt lạnh lùng, xuyên vào lòng người một cảm giác lạnh lẽo.

Oanh!

Đối kháng mãnh liệt, hư không chấn động vỡ vụn.

Thương Khung đạo nhân thần sắc không thay đổi, dễ dàng bình yên. Tiêu Thần sắc mặt cũng là đột nhiên trắng bệch, nhưng đôi mắt như cũ ôn nhuận nội liễm, trầm ổn lộ ra tự tin. Dưới chân mặc dù đã lùi một bước, mặc dù thoáng rơi vào thế hạ phong, nhưng bên ngoài cơ thể hắn đại thế chẳng những không có tiêu giảm, dao động một lúc ngược lại càng phát ra mạnh mẽ.

Lấy uy năng Bất Trụy sơ kỳ ngăn cản Bất Trụy trung kỳ mạnh mẽ trấn áp, đúng là chỉ hơi hạ phong, chưa từng hiển lộ tình thế thất bại. Kết quả vượt qua ngoài dự liệu của các tu sĩ, tất cả đều hiện lên ý kiêng kỵ

Thương Khung đạo nhân sắc mặt trong nháy mắt trở nên cực kì khó coi, ánh mắt tối tăm, sát cơ tràn ngập.

- Hắn ta không những có thể ngăn chặn đại thế trấn áp của ta, hơn nữa chưa từng bị thương, điều này làm sao có thể!

Mặc dù trong lòng không tin, nhưng sự thật bày ra trước mắt.

Tiêu Thần trong lòng bình tĩnh, xem ra cũng giống như hắn suy nghĩ , có bồ đề thụ trấn áp không gian nguyên thần, Thương Khung đạo nhân thực lực tuy mạnh, nhưng không cách nào đem hắn đánh trọng thương. Cục diện trước mắt, mặc dù không thể đánh bại, nhưng dây dưa khiến cho không cách nào xuất thủ, không có gì khó. Có Bồ Đề cổ thụ, Tiêu Thần không có gì lo âu, giờ phút này cười dài, lần nữa từng bước tiến lên.

- Thương Khung đạo nhân, đây chính là uy năng của Bất Trụy trung kỳ đó sao, như vậy cũng không có gì đáng ngại a. Trước mắt ngươi hãy tiếp nhận một kích của Tiêu Thần ta.

Đối mặt đại thần thông của tu sĩ Bất Trụy trung kỳ, vẫn như trước chủ động xuất kích. Giờ phút này Tiêu Thần tóc đen tung bay, áo bay phất phới, khí thế bá đạo vô cùng, có khí thế đỉnh thiên lập địa.

Ý như đao.

Sức mạnh tùy tâm mà động, hóa thành trường đao, mặc dù mắt trần không thấy, nhưng nguyên thần dưới sự cảm ứng vẫn phát ra vô tận khí tức lành lạnh, giờ phút này ngang nhiên chém xuống. Vô thanh vô tức, dọc đường không gian hé ra, lộ ra cái khe đen nhánh, trùng điệp gần trăm trượng, khí thế kinh người.

Thương Khung đạo nhân cười lạnh,

- Thật cho là Bất Trụy sơ kỳ lại có thể ngang hàng cùng lão phu sao. Bổn tông thật muốn nhìn, đối chiến như vậy ngươi có thể kiên trì đến bao lâu, hôm nay lão phu tất nhiên bắt ngươi trả giá thật nhiều!

Tiêu Thần ngạnh kháng bình yên vô sự khiến lòng người lần này khiếp sợ. Nhưng tâm niệm dao động liền muốn thông qua đây biết được mấu chốt làm sao Tiêu Thần tu luyện thần thông hay có bảo vật gì mà có thể ngăn cản sức mạnh trấn áp kia. Nhưng dù vậy, trong lòng Thương Khung đạo nhân vẫn mười phần tự tin. Dù là thần thông hay pháp bảo thì sử dụng cũng rất hạn chế, hắn không tin Tiêu Thần có thể duy trì được lâu, kết cục cuối cùng cũng là sẽ bị thua cuộc mà thôi!

Oanh!

Hai người đại thế đối chiến, Tiêu Thần sắc mặt trắng bệch, nhưng khí thế lại cực kỳ vang dội, nửa bước không lùi. Bất quá mười mấy tức , hai người đối chiến bảy tám lần, tất cả đều bất phân thắng bại. Đại thế Tiêu Thần mặc dù yếu, nhưng cực kỳ bền bỉ, dưới sự trấn áp của Thương Khung đạo nhân tuyệt không một chút cò dấu hiệu tán loạn.

Mà cùng lúc đó, Thủy Mặc Tử dẫn dắt tu sĩ Vạn Ma tông, đã cùng Hàn Nguyệt đạo nhân cầm đầu ngự đạo tông chiến thành một đoàn.