Đạo

Quyển 4 - Chương 2: Thiên kiếp (Chương 436)




Ầm! Ầm! Ầm!

Lúc này, kiếp vân như cảm ứng được khí thế mạnh mẽ tản ra từ ý niệm của Tiêu Thần, nhất thời nổi giận, điên cuồng quay cuồng. Lôi đình hình phạt chính là một trong nhưng lưc lượng cường đại nhất thế gian, bất luận là sinh linh nào có gan khiêu khích, đều phải chịu bị hủy diệt, vĩnh viễn không được siêu sinh.

Đùng!

Kiếp vân quay cuồng, lôi quang đại thịnh, uy áp tràn ngập không gian, đó là lúc nó giận đến cực điểm, đạo lôi đình đầu tiên đánh xuống.

Lôi Đình hiện lên màu xanh thẫm, to ước chừng một thùng nước, uốn lượn dữ tợn, giống như lôi xà, chờ thời cơ nuốt người.

Sắc mặt Tiêu Thần hờ hững, lúc này lắc đầu cười khẽ, không hề tránh né Lôi Đình đánh xuống.

Ầm!

Lôi Đình tiếp xúc cơ thể, lực lượng hủy diệt mạnh mẽ nháy mắt bùng nổ, chui vào trong cơ thể, cho đến khi có thể hoàn toàn giết chết được Tiêu Thần.

Nhưng đúng lúc này, trên mặt Tiêu Thần lộ ra ý cười lạnh, trong miệng bỗng gầm nhẹ:

- Thôn Lôi!

Pháp lực trong cơ thể ầm ầm bùng nổ, hóa thành vô số tiểu cổ bao vây lấy lôi đình lủi vào trong cơ thể đi luyện hóa. Trên người lóe ra lôi quang, giống như là lôi điện giáp trụ, khí thế ầm ầm vang xa. Lúc này Tiêu thần trông giống như thượng cổ lôi thần, uy áp cái thế!

Một lát sau, lôi quang yếu đi, Tiêu Thần ngẩng đầu lên, bỗng nhiên giương tay lên, chỉ vào kiếp vân.

- Cái gọi là thiên kiếp chẳng lẽ uy lực chỉ có vậy, thế thì làm sao có thể giết được ta cơ chứ! Đem uy lực bạo phát đúng với uy lực của ngươi ra đây, nêu không chỉ với uy lực thế này, chỉ có thể để cho ta phôn thệ luyện hóa mà thôi.

Âm thanh trầm thấp, lan ra không ngớt, giống như thần gầm lên giận dữ.

Kiếp vân lúc này bỗng nhiên run lên, sau đó điên cuồng quay cuồng, thể tích trải dài ngàn dặm không ngừng co rút lại, màu sắc lại càng thêm đen kịt, mơ hồ có tia lôi quang, nó có nhiều điểm ánh tím.

Thanh lôi, tử lôi, hắc lôi, hồng lôi, huyết lôi.

Tu Nhân Giới đã ghi lại màu sắc của năm loại thiên lôi, uy lực tăng dần từ màu xanh đến màu đỏ.

Ầm!

Lôi thứ hai!

Tia sét này có màu xanh đậm, có nhiều điểm màu tím hỗn loạn, phát ra khí tức khủng bố. Một đạo lôi đình này, uy lực có thể sánh ngang với một tu sĩ Nguyên Anh kỳ viên mãn toàn lực ra tay.

Tiêu Thần bước ra từng bước, thân ảnh đi thẳng đến tia sét thứ hai, lấy thân thể nghênh đón nó.

Chiếc áo xánh cháy rụi bởi vì lôi đình, thôn lôi lại được vận chuyển.

Tia sét này, vẫn quá yếu, lấy sức mạnh thân thể Tiêu Thần hiện giờ, thậm chí không cần sử dụng thần thông, vẫn có thể thôn phệ được.

- Yếu! Yếu! Yếu! Ngươi làm thiên kiếp, lại yếu đuối vô lực như vậy, lôi đình chả làm gì được ta cả.

Tiêu Thần cười dài hăng hái.

Kiếp vân yên tĩnh một lát, rồi buông tia sét thứ ba xuống.

Lôi đình này dĩ nhiên đã hoàn toàn là màu tím, âm vang chấn động không gian, giống như một con thuồng luồng sét, giương nanh múa vuốt.

Tiêu Thần lắc đầu, tia sét này vẫn quá yếu.

Lấy sức mạnh của thân thể hắn hiện giờ, cho dù có thôn phệ lôi đình này, cũng không tăng lên được. Một khi đã vậy không bằng đánh tan nó đi.

- Lôi tán!

Khí thế bùng nổ hung hãn trong cơ thể Tiêu Thần như máu bị thương nặng, cắm thẳng về phía chân trởi, lúc này ra tay, chụp tới tia sét thứ ba. Trong đó, dĩ nhiên có ẩn chưa Khống Lôi thần thông, có thể xua tan lôi đình, đánh tan rã lực lượng này.

Dưới một chưởng này, lôi đình thứ ba run lên, sau đó suy yếu dần, uy lực chợt hạ xuống.

- Phá!

Tiêu Thần cười lạnh lại ra tay thêm lần nữa, một cánh tay vô hình hơn năm trăm trượng, chụp xuống, lôi đình thứ ba tiêu tán.

Chỉ cần giờ tay nhấc chân mà có thể làm cho thiên kiếp vỡ vụn, uy lực như vậy có thể nói là khiến cho kẻ khác phải hãi hùng.

Mà thời khắc này, giữa vân kiếp, đột nhiên trở nên yên tĩnh, giống như sự yên lặng trước khi núi lửa phun trào vậy. Hình thể nó co rút lại, dĩ nhiên màu sắc càng đen hơn trước, mơ hồ có thể thấy được vài tia hồng mang.

Tiêu Thần tiếp tục đi về phía trước, phá vỡ tia sét thứ ba, khoảng cách đến kiếp vân chưa đến ngàn trượng.

Ầm! Ầm!

Bỗng nhiên, kiếp vân quay cuồng không hề báo trước, hai đạo lôi đình đồng thời đánh xuống!

Tia sét thư tư thứ năm, màu đen kịt, giống như nước mực tưới lên, đường nó đi qua, không gian bị xé rách, xuất hiện một cái khe tối, giống như chiếc miệng của quái thú khổng lồ vậy.

Sắc mặt Tiêu Thần hiện vẻ kính nể, uy lực lôi đình màu đen này, dĩ nhiên có thể so sánh với uy lực tu sĩ Bất Trụy sơ kỳ ra tay, xé rách cả không gian, uy lực mạnh, tu sĩ Nguyên Anh kỳ gặp chắc chắn sẽ chết. Hai đạo lôi đình này, cho dù có là hắn cũng chả dám khinh thường.

Nhưng giờ phút này, đại thế trên người Tiêu Thần không giảm mà lại tăng, khí thế như lửa, xuyên qua thiên địa, bộc phát ra chiến ý.

Dù uy lực lôi đình có mạnh ngang với tu sĩ Bất Trụy kỳ thì sao chứ, Tiêu Thần vẫn có thể đem nó nghiền nát.

- Chiết không!

Tiêu Thần khẽ quát, một tay nắm vào hư không, không gian vặn vẹo thành một mảnh mông lung.

Hình thể hai đạo Lôi Đình này run lên, bị không gian cong đó ngăn trở lại. Bất quá qua một thời gian ngắn, khôn gian loãn gãy bị phá vỡ. Nhưng uy lực của hai đạo lôi đình cũng bị giảm đi vài phần.

Sắc mặt Tiêu Thần trắng bệch, nhưng trong đôi mắt lại càng sáng ngời hơn, bộc phát ra thần thái đẹp mắt.

- Giam cầm!

Chiết không, giam cầm đều là các thần thông không gian, lúc này tu vi Tiêu Thần tăng vọt, thi triển thần thông này, uy lực mạnh mẽ hơn năm đó rất nhiều, tu sĩ Bất Trụy mà rơi vào trong đó cũng sẽ tạm thời bị ngăn cản.

Thần thông đánh ra, hư không biến thành lao ngục.

Hai đạo lôi đình màu đen còn chưa đánh xuống, đã phải chịu hai đạo thần thông của Tiêu thần, hiện tại đang gào rít để phá hủy cái lồng giam giữa hư không, lôi đình lực hủy diệt bùng nổ, đem ba phần thần thông thoát ra ngoài, cuồng bạo hơn.

Nhưng trong đại thế đó, lại suy yếu hẳn.

Giam Cầm bị phá, sắc mặt Tiêu Thần lại tái nhợt hơn, nhưng thần sắc vẫn bình tĩnh như trước, ngửa đầu nhìn lôi đình thứ tư và thứ năm.

- Tán!

Một từ được thốt ra, hai đạo lôi đình nhất tề run lên, giống như hai đạo lực ngược nhau tác dụng với nhau, cướp đoạt quyền khống chế vào trog tay.

Tiêu Thần rên lên một tiếng, khóe miệng chảy một vệt máu, cùng thiên kiếp đoạt chưởng lôi chi quyền, cho dù nguyên thần hắn mạnh mẽ ngang với Bất Trụy kỳ, cũng vẫn bị thương!

Ầm!

Hai tia lôi đình màu đen, bên trong rung động như muốn vỡ ra, chưa buống xuống đã tán loạn rồi.

- Ha ha ha ha ha! Cái gọi là thiên kiếp cũng không hơn gì cái này, lôi đình đánh xuống. Nếu ta đã không muốn, thì cũng thể làm gì được ta! Hôm nay ta đánh với lôi đình của ngươi, ngày khác Tiêu Thần ta nhất định sẽ dẫm nát ngươi xuống dưới chân, lôi đình trên thế gian này, đều sẽ bị ta nắm trong tay!

Tiêu Thần nghịch thiên mà cười, vết thương nhẹ, sức manh tăng vọt ra ngoài cơ thể, ầm ầm sát nhập kiếp vân vào bên trong, làm như không khoan nhượng mà đánh tan.

Cước bộ hạ xuống, lúc này khoảng cách giữa thân ảnh của Tiêu Thần so với vân kiếp dĩ nhiên chưa đến trăm trượng.

Với khoảng cách gần như vậy, có thể nhìn rõ mỗi lôi đình chạy dưới kiếp vân.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiêu Thần ngừng cười, thể tích của kiếp vân kia điên cuồng thu nhỏ lại, nó chuyển sang màu đỏ, một tia hủy diệt phát ra từ giữa đó.

Đồng tử co rút lại, lúc này kiếp vân đã tản ra sự tức giận, gần như đã vượt qua cảnh giới Bất Trụy sơ kỳ rồi, e rằng đã đạt đến trung kỳ cũng nên!

Ầm!

Huyết sắc lôi đình đánh xuống.

Một đạo lôi đình này đánh xuống, có thể so sánh với tu sĩ Bất Trụy trung kỳ ra tay, cường hãn vô cùng, lấy tu vi của Tiêu Thần đối chiến, hắn chắc chắn sẽ phải chết.

Nhưng lúc này trong lòng hắn không có chút sợ hãi nào, trong đôi mắt lại xẹt qua vẻ vui mừng.

Từng bước ép sát tới, rốt cuộc cũng ép vân kiếp này phát ra uy lực mạnh nhất!

- Tiểu Huyết!

Tiêu Thần khẽ quát, một tia mấu chợt bắn ra tư trong mi tâm, một đạo hư ảnh lôi long nháy mắt xuất hiện. Tiêu Hyết bật ra, giương nanh mũa vuốt, trong miệng phát ra tiếng gầm rít nhẹ. Mặc dù dài không đầy ba thước, nhưng khí tức bộc phát ra khỏi cơ thể cũng đủ để khiếp đảm.

Lôi Long, sinh trương trong thiên địa, nắm trong tay lôi đình của thế gian.

Tiêu Thần tự dưỡng tiểu huyết, tuy chỉ làm một tia tinh khí của lôi long, nhưng nó được sinh ra từ căn nguyên của Lôi Long, dĩ nhiên nó có tư cách năm trong tay lôi đình lực của thế gian.

Theo tiếng gào rít hạ xuống, huyết sắc lôi đình kia run lên, biểu hiện ý kính sợ rồi lại có chút giãy dụa.

Huyết sắc lôi long thấy thế cuồng nộ, thân là lôi long, lôi đình ở thế gian này đều là nô bộc dưới trướng cả. Huyết sắc lôi đình tuy rằng uy lực mạnh mẽ, nhưng chung quy chỉ là nô bộc, dám cả gan làm trái ý nó, đương nhiên nó sẽ nổi trận lôi đình.

- Hống!

Một tiếng gào rít mạnh mẽ phát ra, lại thêm khí tức căn nguyên phát ra!

Ầm!

Toàn bộ tu chân tinh thượng, lôi đình vô tận lúc này đã bị gọi về, nhất tề cắt qua không gian, thắng đến nơi đó, hóa thành Lôi Trì.

Huyết sắc Lôi Đình kia run lên, cuối cùng cũng không thể chống lại được mệnh lệnh của Lôi Long, thân hình nhanh chóng thu nhỏ lại. Huyết sắc lôi đình đánh xuống, trong đôi mắt tiểu huyết rõ ràng xẹt qua tia vui mừng, long khẩu mở ra, trực tiếp nuốt vào bụng. Lôi Đình kinh khủng như vậy, đối với hắn có lẽ là đại biểu cho sát khí hủy diệt, nhưng đối với Tiểu Huyết mà nói, đó là một vật vô cùng bổ. Sau khi cắn nuốt xong, huyết sắc Lôi Long biểu lộ ra vẻ sảng khoái, thân hình nhanh chóng từ ba thước lớn lên tới hơn nửa trượng, khí tức trong cơ thể lại điên cuồng phát ra! Thân là Lôi Long, lấy huyết sắc lôi đình nặn thành bản thể, sau khi cắn nuốt lôi đình đối với Tiểu Huyết mà nói đó là cực kỳ bổ, tại đây trước khi thiên kiếp bắt đầu, huyết sắc lôi long đã liện hệ với Tiêu Thần, khẩn cầu Tiêu Thần đem uy lực của vân kiếp này kích thích, để nó cắn nuốt, uy lực sẽ tăng vọt.

Huyết sắc Lôi Long đổi tên thành Tiểu Huyết, hiện giờ hoàn toàn bị nắm trong tay của Tiêu Thần, tăng thực lực của lôi long lên, Tiêu Thần tự nhiên nguyện ý. Đó mới là lì do hắn chọc giận Thiên Kiếp, tạo ra tình thế như trước mắt.