Đạo

Quyển 4 - Chương 106: Không sợ (Chương 540)




Cơ Nhược Hải cau mày nói,

- Không biết đã xảy ra chuyện gì mà khiến Mục đạo hữu nổi giận như vậy?

Trong khi nói chuyện lại bất giác nhìn sang Tiêu Thần, vừa nghĩ tới chuyện hắn triển lộ tu vi nên trong lòng không khỏi hiểu ra một chút, chân mày cũng cau thêm vài phần.

Mục Động Huyền cười lạnh, trầm giọng nói:

- Cơ đạo hữu chớ trách, hôm nay lão phu nhất định phải giết chết đại địch đã giết chết toàn bộ tu sĩ Mục gia ta tại Cơ gia!

Nói xong, ánh mắt lão quỷ liền chuyển tới Tiêu Thần mà nói:

- Sao vậy, đến giờ phút này Tiêu Thần đạo hữu còn không chịu khôi phục khuôn mặt thật sự sao, chẳng lẽ còn muốn lão phu giúp một tay?

Đang khi nói chuyện mà sát khí đã tỏa ra bốn phía, không thèm che dấu.

Tiêu Thần! Không ngờ Lưu Vân lại chính là Tiêu Thần, mà sát khí Mục Động Huyền tỏa ra gần như hóa thành thực chất. Một nhánh gia tộc tại Triệu quốc bị diệt, trưởng lão Bất Trụy bị giết tại Cấm Thiên Tông vì vậy Tiêu Thần đối với Mục gia chính là tử địch nhất định phải giết. Nghĩ tới chuyện tu sĩ Mục gia toàn bộ bị giết chết trong Huyền Sát giới lần này, ngay cả phân thần Tôn Giả cũng bị giết khiến lão quỷ này trong lòng nhận định chuyện này nhất định cùng Tiêu Thần có liên quan! Trước mắt, thù cũ hận mới đều dồn nén bộc phát lúc này khiến Mục Động Huyền chỉ muốn đem Tiêu Thần giết chết ngay tại chỗ, nghiền xương thành tro mới có thể giải tỏa nỗi hận trong lòng.

Tiêu Thần cau mày, xem ra lo lắng trong lòng đã xảy ra. Mặc dù không biết làm sao Mục Động Huyền nhìn ra sơ hở nhưng hắn cũng biết giờ không phải lúc suy nghĩ, mà phải làm thế nào đối phó với tình hình trước mắt mới là vấn đề trọng yếu. Trong lòng Tiêu Thần cũng không úy kỵ Mục Động Huyền, nhưng nếu vì chuyện này mà ảnh hưởng tới việc cầu thân của hắn với Cơ gia thì dù bằng bất cứ giá nào hắn cũng phải giết chết Mục Động Huyền!

Yên lặng trong chốc lát, cuối cùng Tiêu Thần ngẩng đầu lên, thản nhiên nói:

- Mục đạo hữu, đã lâu không gặp. Tại hạ giấu diếm thân phận chẳng qua là tránh cho tình hình thêm phức tạp, tránh tạo nên phiền toái không cần thiết. Đạo hữu cần gì phải bức bách tại hạ?

Thanh âm bình thản vang lên, cũng đồng thời thừa nhận những gì Động Huyền vừa nói.

Nói xong, tướng mạo khôi phục như cũ. Khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú, đôi mắt đen nhánh vẻ ôn hòa, nhìn qua lại càng thêm xuất sắc.

Tiêu Thần!

Tu sĩ khắp nơi lúc này trong lòng chấn động, rút cục hiểu ra, ánh mắt hướng về phía Tiêu Thần càng thêm kiêng kị! Ngày ấy làm lễ tấn thăng tại Cấm Thiên tông, Tiêu Thần một mình chống lại tầng tầng tấn công, hoàn thành đại điển tấn thăng của Vạn Ma tông, một lần làm kinh sợ biết bao nhiêu tu sĩ. Dù vậy, nghĩ đến tình hình ân oán lúc này của Tiêu Thần cùng Mục gia, cũng không khỏi toát thêm một lớp mồ hôi lạnh.

Cơ Nhược Hải tâm tình bất định, một lúc lâu sau đành thở dài một tiếng, đè xuống ý niệm trong lòng.Tiêu Thần lần này cùng Mục gia là huyết cừu, không chết không thôi. Nếu Cơ gia nhúng tay vào có khả năng phải cùng Mục gia trở mặt, đây rõ ràng là lựa chọn vô cùng ngu xuẩn. Mặc dù trong lòng rất yêu thích Tiêu Thần, lại thêm nguyên do Nguyệt Vũ trong đó, nhưng chuyện này Cơ gia bọn họ vẫn không thể nhúng tay vào.

Vô Cực Tử của Cấm Thiên Tông cũng cau mày. Lần này người có cùng ý niệm giống Cơ Nhược Hải cũng không ít. Mặc dù có rất nhiều người có hảo cảm với Tiêu Thần, nhưng vì lợi ích tông môn nên cũng chỉ có thể kiềm chế, không tùy ý mà nhúng tay vào được.

Mục Động Huyền nghe vậy cười lạnh, lạnh giọng nói:

- Làm sao? Chẳng lẽ lão phu gặp tử thù của gia tộc còn phải né tránh? Lấy tu vi vủa Tiêu Thần đạo hữu, còn chưa có tư cách khiến lão phu phải đi vòng đâu! Giờ này lão phu hỏi ngươi, toàn bộ Mục gia tu sĩ đã chết trong Huyền sát giới, có liên quan tới ngươi hay không?

Sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh, nghe vậy thản nhiên trả lời:

- Động Huyền đạo hữu nhắc đến hẳn là Mục Tuấn Nhiên cùng Mục gia tu sĩ, đám tiểu bối này có ý đồ bất lợi với tại hạ, Lưu Vân tự nhiên sẽ không bó tay chờ chết. Còn kết quả thì Mục đạo hữu trong lòng cũng tự biết rồi.

- Tiêu Thần cùng Mục gia là địch, mỗi lần đều là bị bắt ép phải ra tay, nếu không phải bọn họ phạm đến ta, ta cũng chẳng thừa hơi ra tay lấy tính mạng bọn họ.

Tiêu Thần bình thản mở miệng, một chút giảo biện cũng không có, trực tiếp thừa nhận. Đã cùng Mục gia sống chết không thôi, nhiều hơn hay ít hơn một khoản nợ máu cũng như nhau. Hôm nay, Mục Động Huyền tuyệt đối sẽ không dừng tay, Tiêu Thần cũng cảm thấy không cần phải cố kỵ gì cả.

Mục Động Huyền mặt trầm như nước, mắt lạnh như băng:

Được! Được! Rất được! Tiêu Thần đạo hữu đã thẳng thắn như vậy, lão phu cũng không lãng phí thời gian nữa. Thù mới hận cũ của Mục gia, ta sẽ cùng ngươi thanh toán. Lão phu hôm nay liền đem ngươi giết chết, trừu hồn luyện phách, khiến ngươi vĩnh viễn không thể siêu sinh!

Sát cơ không hề che giấu, cũng không e ngại đắc tội các tu sĩ xung quanh, khiến vô số tu sĩ sắc mặt trắng bệch, ngực đau như vừa bị đánh phải.

Tiêu Thần sắc mặt lạnh nhạt, khe khẽ lắc đầu:

- Lời này Mục gia tu sĩ nói với ta đã vô số lần, nhưng lần nào tại hạ cũng bình yên vô sự, mà cuối cùng chết đi lại đều là tu sĩ Mục gia các ngươi. Hôm nay, dĩ nhiên cũng như thế thôi.

Mục Động Huyền giận quá hóa cười :

- Giỏi cho một tên tiểu tử liều lĩnh, chẳng lẽ ngươi cho là với tu vi Bất Trụy hậu kì của lão phu mà còn giết không được ngươi sao? Hiện giờ không có Khổ Nhai sư huynh của ngươi ở đây, lão phu muốn xem xem ngươi còn có thủ đoạn gì mà có thể càn rỡ như vậy!

Tu sĩ khắp nơi nghe vậy, tất cả đều nhìn về phía Tiêu Thần, trong lòng họ cũng biết là không thể nào. Mặc dù cùng là Bất Trụy cảnh giới, nhưng chỉ hơn nhau một cấp bậc thì thực lực cũng chênh lệch như trời với đất. Mặc dù thần thông Tiêu Thần kinh người, nhưng tu vi hắn cũng chỉ đạt tới Bất Trụy sơ kỳ đỉnh phong nên thần thông dù có nghịch thiên thế nào đi nữa cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Bât Trụy hậu kỳ viên mãn được. Biểu hiện của hắn đối với tồn tại như vậy thực là quá cuồng vọng rồi!

Đám người Cơ Nhược Hải, Vô Cực tử cau mày. Tiêu Thần không phải loại người ưa nói lời hoang đường, nhưng họ có nghĩ rách da đầu cũng không hiểu được, hắn có thủ đoạn gì mà ngay cả Bất Trụy hậu kì cũng không sợ???

Trong điện lúc này có hai người âm tình bất định, ánh mắt nhìn vế phía Tiêu Thần không chỉ lộ ra vẻ kiêng kị thật sâu, mà trong lòng cũng không hoài nghi hắn dù là nửa điểm.

Hai người này chính là Ám Nguyệt tông Vô Tinh đạo nhân cùng Quân Mạc Nhiên cầm đầu Bách Chiến Minh.

Vô Tinh đạo nhân trong lòng thầm sợ hãi, trải qua trận chiến tại Cấm Thiên thành, Tiêu Thần thi triển bí thuật thần thông, gọi về hỏa diễm thủ chưởng, uy năng vô tận, trong nháy mắt đem Ô Cốt đạo nhân của Bắc Mang tôn – gần sánh với Bất Trụy hậu kỳ - đốt không còn vết tích. Thần thông như vậy đã vượt khỏi cực hạn của tu sĩ Nhân giới, đạt tới tầng Tôn Giả. Đến tận sau này Vô Tinh đạo nhân vẫn còn sợ hãi, nhớ đến Khổ Nhai đạo nhân sư huynh đệ của Tiêu Thần, trong lòng lớn mật suy đoán Tiêu Thần chính là xuất thân từ ẩn thế tông nào đó, trong tông môn có tồn tại Tôn Giả tu sĩ, nếu không hắn làm sao triệu hồi được thứ thần thông bảo vệ tính mạng có thể chém giết cả Bất Trụy hậu kì?

Trong lòng nghĩ vậy khiến cho Vô Tinh đạo nhân càng thêm kính sợ, âm thầm quyết định về sau tuyệt không cùng Tiêu Thần là địch, nếu không vô ý mất mạng, còn có thể kéo theo họa diệt môn. Dù sao hắn cũng rõ ràng rằng Tôn Giả là một tồn tại kinh khủng. Bất Trụy hậu kì cũng có thể giết dễ như bỡn.

Về phần nữ tu Bách Chiến Minh, là do Nữ Tắc nghe được từ miệng Liệt Thương đạo nhân. Chuyện này cũng có Bách Chiến Minh thượng tầng tu sĩ biết được. Minh Chủ tự mình xuất hiện, đặt ta cấm lệnh nghiêm cấm truyền chuyện này ra ngoài, cũng cảnh cáo tu sĩ trong minh cấm đối địch cùng Tiêu Thần, nếu không chọc đến họa sát thân tuyệt đối sẽ không nhận được tương trợ. Nghịch thiên như Minh Chủ còn đối với thế lực sau lưng Tiêu Thần kiêng kị như vậy thì Quân Mạc Nhiên tính là gì. Trong lòng nàng không nghi ngờ nếu thực sự liều chết giao chiến hôm nay, người chết đi chắc chắn là đại trưởng lão Mục gia Mục Động Huyền!

Mục Động Huyền bước tới, uy áp như thủy triều ầm ầm từ bốn phương tám hướng ép tới, Tiêu Thần sắc mặt trắng bệch, nhưng sâu trong đáy mắt vẫn là vẻ bình tĩnh, chưa từng xuất hiện một tia kinh hoảng. Đúng lúc này, Bắc Mang tông Bách Quỷ đạo nhân cười lạnh đứng dậy, lạnh giọng nói:

- Bắc Mang tông ta cùng Mục gia trước giờ giao hảo, hôm nay Mục gia đại địch cũng sẽ là Bắc Mang tông đại địch, Mục đạo hữu, lão phu đến giúp ngươi, tiểu tử này có ba đầu sáu tau, hôm nay cũng phải chết không thể nghi ngờ!

Lão quỷ này đã sớm động sát cơ với Tiêu Thần, giờ mới nhúng tay vào muốn đem Tiêu Thần đẩy vào chỗ chết một cách triệt để.

Ánh mắt Mục Động Huyền sáng lên khi nghe vậy, lai lịch Tiêu Thần bí ẩn, thần thông thủ đoạn rất nhiều, sợ rằng còn cất dấu lá bài tẩy cực kì lợi hại. Lúc này có Bách Quỷ đạo nhân giúp đỡ tự nhiên là trăm lợi không hại, lập tức trầm giọng trả lời:

- Đã như vậy, đa tạ Bách Quỷ đạo hữu. truyện dịch tại 4vn.eu

- Tiêu Thần, hôm nay ta cùng Bách Quỷ đạo hữu liên thủ, xem ngươi còn dám nói mình còn đường sống hay không?!?

Mục Động Huyền, Bách Quỷ đạo nhân, hai Bất Trụy hậu kì cùng xuất thủ liên hợp vây lại, các tu sĩ nhìn về phía Tiêu Thần đều lộ vẻ tiếc hận. Đừng nói Tiêu Thần chỉ có tu vi Bất Trụy sơ kỳ, giờ phút này cho dù thực lực của hắn tăng vọt tới Bất Trụy hậu kỳ, trước thế công liên thủ của hai vị Bất Trụy hậu kỳ, chết đi là kết cục không thể nghi ngờ.

Trong đại điện khí thế dâng lên mênh mông như biển, phát ra sát cơ lạnh lẽo, Tiêu Thần vẫn như tảng đá ngầm giữa sóng xô biển gầm lù lù bất động chẳng lộ ra một tia sợ hãi, giờ phút này ngẩng đầu lên, trong mắt lại bộc phát ánh sáng rực rỡ, trầm tĩnh như thần.

Bất Trụy hậu kì viên mãn, nếu lấy thần thông bản thân giao chiến thì Tiêu Thần quả thực không có sức phản kháng, trong nháy mắt sẽ bị đánh tới hình thần câu diệt, vĩnh viễn tiêu tan trong thế gian. Nhưng trong Tinh Vực đại lục, vị thượng tộc lão tổ để lại tộc văn, sáu năm Nhân Nguyên đạo quả tham ngộ tìm hiểu thần thông, lấy tộc văn làm môi giới triệu hồi ra tổ tiên thần thông lâm thế, uy năng mạnh mẽ tung hoành, Cấm Thiên Thành một kích giết chết Ô Cốt đạo nhân gần tới Bất Trụy hậu kì, đã đủ để chứng minh uy năng cường hãn.

Mặc dù thi triển thần thông tộc văn xong sẽ cực kì suy yếu, nhưng gặp phải cục diện nghiêm trọng như thế này, Tiêu Thần không còn lựa chọn khác.

Ngang nhiên đánh một trận, không biết có thể giết chết hai vị viên mãn được không?